Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20: ngốc dạng

Cẩm Tú lắc lắc đầu, cô xác thật không tìm được......

"Ha ha, ngốc dạng, cùng anh tới, hôm nay, chúng ta không làm gì cả, chỉ có một nhiệm vụ!"

Dụ phi trạch sủng nịch nhéo nhéo gương mặt Diệp Cẩm Tú.

Diệp cẩm tú kinh ngạc hỏi đến:

"Nhiệm vụ?"

Dụ Phi Trạch bỗng nhiên vươn tay về phía Diệp Cẩm Tú, như người Anh:

"Không biết Diệp Cẩm Tú tiểu thư có muốn hoàn thành nhiệm vụ này không?"

Cẩm Tú giật mình, cũng không biết trả lời thế nào, vẫn là không đáp.

Kết quả, Dụ Phi Trạch bá đạo tự quyết định.

"Tốt, nhiệm vụ của chúng ta cười thật vui vẻ, cười đến hai mắt đầy nếp nhăn sẽ hoàn thành nhiệm vụ."

"Đây là nhiệm vụ quỷ gì."

Diệp Cẩm Tú vốn muốn cự tuyệt, lại bị Dụ Phi Trạch gắt gao nắm chặt tay, căn bản là tránh không được, đơn giản đi theo hắn cùng nhau chạy.
Hai người mười ngón tay đan vào nhau, tùy ý mà lại vui sướng.

Dụ phi trạch vừa chạy vừa kêu:

"Cẩm Tú tiểu thư, người hiện tại tâm tình đã tốt lên chưa?"

Diệp Cẩm Tú đáp:

"Tốt một chút."

Hai người giống những đứa trẻ tùy ý hét thật to.

"Vui vẻ sao?"

Diệp Cẩm Tú trực tiếp trả lời:

"Mệt."

Bất quá, chiêu này không thể không nói, xác thật thực rất tốt, cảm giác khó chịu trong lòng thông qua hò hét toàn bộ đều phóng thích đi ra ngoài, hiện tại cảm giác trong lòng thực nhẹ nhàng.

"Khá tốt, em hiện tại đã tiến bộ không ít."

Diệp Cẩm Tú kinh ngạc:

"Chỗ nào?"

"Em biết mệt mỏi, chứng minh trong lòng em còn không bị cảm xúc đánh bại."

Dụ Phi Trạch nói tựa hồ có một chút đạo lý, Diệp Cẩm Tú nghĩ, có lẽ là chính mình quá tích cực sao?

Bất quá, hiện tại cô cũng không suy nghĩ vấn đề này, nếu thả lỏng, vậy hẳn là nhẹ nhàng một chút, cô hiện tại chính là cái thai phụ a.

Không nghĩ tới ----

Cách đó hơn mười mét, một chiếc xe màu đen dừng tại chỗ, một đôi hung ác nham hiểm đôi mắt nhìn chằm chằm hai người hồi lâu.

Nam nhân bắt chéo chân, ngồi ở ghế sau, âm thanh lạnh lùng nói:

"A, chơi thật không sai".

Cái này có tâm cơ nữ nhân, luôn miệng nói chính mình yêu đứa bé trong bụng, như vậy còn đi theo nam nhân nắm tay chạy đã kêu yêu sao?

Ánh mắt bỗng nhiên lạnh lẽo vô cùng, ngồi ở ghế điều khiển tài xế Trương sư phụ cẩn thận hỏi đến:

"Thiếu gia, muốn đi chưa ạ?"

"Đừng."

Nói xong, anh liền bước xuống xe. Anh tìm cô ba ngày, nữ nhân này không biết ngoan ngoãn về nhà, một hai phải  tự làm khổ chính mình?

Dụ Trì Diệp nhìn hình ảnh vừa rồi, cũng bắt đầu hoài nghi, anh ở trong lòng Diệp Cẩm Tú rốt cuộc là ở vị trí nào.

Trước kia, cô nhỏ xinh đáng yêu, tuy rằng thực phiền, nhưng là mỗi ngày đều sẽ xoay quanh anh, nhưng tình yêu của Diệp Cẩm Tú đâu rồi?

Anh vừa đi vừa kéo cà vạt, lập tức hướng tới phía hai người.

Đi được nửa đường, điện thoại liền vang lên.

Anh dừng chân, suy xét một hồi, vẫn là nghe điện thoại.

"Uy, Minh Châu."

Diệp Minh Châu nghe thấy âm thanh của Dụ Trì Diệp vội vàng hỏi:

"Diệp, anh hiện tại ở đâu?"

Dụ Trì Diệp nhìn liếc mắt nhìn bốn phía

"Văn phòng."

"Còn ở văn phòng sao, hôm nay đến rảnh đến cùng em."

Diệp Minh Châu đi thẳng vào chủ đề.

"Được, buổi tối anh tìm em."

Dụ Trì Diệp một câu cũng không nói thêm trực tiếp cắt đứt điện thoại. Bởi vì trong tầm mắt anh hai người kia đã không biết biến đi đâu!

Theo bọn họ đi vào con đường kia, anh tiếp tục đi phía trước đi rồi một hồi.

Hôm nay là chủ nhật, trên đường phố người lại quá nhiều, bất quá không quan hệ, chỉ cần tìm được Diệp Cẩm Tú, chứng minh cô không dám chạy trốn là được.

Dụ Trì Diệp xoay người, một lần nữa mại trở về chiếc xe màu đen.

Diệp Cẩm Tú bị Dụ Phi Trạch áp trực tiếp trên tường, khóe miệng cô tràn đầy tươi cười, nhìn Dụ Phi Trạch có chút kinh hoảng thất thố rất là hồ nghi:

"Làm sao vậy?"

"Không có việc gì, anh muốn làm ảo thuật cho em xem......"

Dụ Phi Trạch một bên vẫn luôn nhìn chiếc xe của Dụ Trì Diệp, một bên phân tán sự chú ý của Diệp Cẩm Tú.

Hắn thật sự có lòng tham, biết rõ cô không thuộc về hắn, vẫn là muốn có được, chẳng sợ một ngày, cũng tốt......

Diệp Cẩm Tú nhìn dụ phi trạch, che môi cười nói:

"Anh còn biết làm ảo thuật sao? Anh sẽ biến cái gì? Mau biến một cái cho em xem."

Dụ Phi Trạch làm gì biết ảo thuật, chính là không nghĩ làm tâm trạng Diệp Cẩm Tú mới tốt lên liền bị Dụ Trì Diệp làm hỏng rồi. Nhìn ánh mắt chờ mong của Diệp Cẩm Tú, hắn lại không muốn Cẩm Tú thất vọng.

Kết quả là, đôi tay hắn kéo cằm Cẩm Tú nhe răng cười nói:

"Hoa...... Giống không."

"Ha ha, ngốc."

Cẩm Tú cười rạng rỡ, cô vừa rồi thiếu chút nữa đã bị Dụ Phi Trạch lừa.
Hắn làm sao biết ảo thuật......

Cẩm Tú luôn cảm thấy Dụ Phi Trạch đứng ở trước mặt mình từ tư thế, thần thái bên trong rất giống Dụ Trì Diệp, miệng đang cười suy nghĩ đến cái tên này nháy mắt liền an tĩnh.

Cô và anh là hai đường thẳng song song không bao giờ gặp nhau, cô cần phải quên.

Dụ Phi Trạch yên lặng chú ý biểu cảm của Cẩm Tú, mỗi một cái hỉ nộ ái, hắn đều có thể nhìn thấu suy nghĩ của cô, một giây trước nụ cười của cô là từ tâm phát ra, một giây sau không cần hỏi đều biết, cô chắc lại nghĩ tới Dụ Trì Diệp.

Dụ Phi Trạch có chút nhụt chí, nhưng nhìn Cẩm Tú, lại không muốn từ bỏ, chuyển mắt hướng tới bốn phía nhìn nhìn, chiếc xe kia đã biến mất, lúc này mới dám để cho Cẩm Tú đi ra.

"Cẩm Tú, chúng ta qua bên kia nhìn xem? Bên kia đều là ăn ngon."

Cẩm Tú lắc lắc đầu:

"Em sợ đối với đứa bé không tốt, chúng ta vẫn là trở về ăn đi."

Hắn nga một tiếng, thế nhưng nhất thời hứng khởi, đều quên cô còn có đứa bé.

Hai người làm càn chơi đến lúc chạng vạng mới trở lại nhà trọ.

Bà chủ nhìn thấy hai người rất là nhiệt tình, cảm khái nói:

"Người yêu a, chính là tốt, muốn đi đâu thì đi, không giống chúng ta không thể cùng nhau thể hiện, thật là hâm mộ hai ngươi a, đều làm ta nhớ tới tuổi trẻ."

"Chúng tôi không phải......"

Cẩm tú tiến lên một bước, muốn giải thích, lại bị Dụ Phi Trạch cắt lời

"Chúng ta không phải...... Đói bụng sao?"

Chợt hắn xoay người hướng tới bà chủ hỏi:

"Đại mỹ nữ, bây giờ còn món gì không?"

"Có có, chờ, tôi sẽ làm cho hai người."

Nhìn thấy bà chủ đi vào phòng bếp, Dụ Phi Trạch ngồi sát vào Diệp Cẩm Tú thấp giọng trêu chọc nói:

"Em muốn làm rõ quan hệ của chúng ta vậy sao, cho anh giả bạn trai của em cho đã ghiền không được a."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro