Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

"Xác định qua ánh mắt, Úc Thầm Xuyên là người đàn ông cả đời này tôi không thể trèo cao".

"Vẫn nghe nói Úc Thầm Xuyên là người lạnh lùng cấm dục, không gần nữ sắc, thế mà lần này sinh nhật Tang Giai Hân lại có thể mời được anh ta, thật sự làm cho người ta hâm mộ chết đi được".

"Tôi đoán, hai nhà Úc, Tang có phải muốn liên hôn hay không?"

"Nếu nói là liên hôn, Úc Thầm Xuyên cũng nên chọn là Tang Bối đi, rốt cuộc Tang Bối mới chính là đại tiểu thư chính hiệu của Tang gia. Hơn nữa, so với Tang Giai Hân thì xinh đẹp hơn nhiều, gương mặt kia, chậc, đến tôi có đôi khi nhìn một cô gái như vậy cũng không rời mắt được.

"Xinh đẹp thì làm sao chứ? Úc Thầm Xuyên lại không thích cô ấy."

"Hả? Cô như thế nào lại biết?

Rất nhiều người đều biết điều đó, ồ, tôi quên mất cô không học trung học ở trong nước, tôi nói với cô..."

Giọng nữ hơi hạ thấp, nhưng vẫn là không một chữ nào bị bỏ sót mà truyền đến tai Tang Bối.

"Tang Bối từ nhỏ đã xinh đẹp nha, khi đó học trung học, mười nam sinh thì có chín người muốn theo đuổi nàng, chỉ có Úc Thầm Xuyên là ngoại lệ. Tang Bối liền đánh cược theo chúng tôi, nói là trong vòng một tháng muốn Úc Thầm Xuyên khuất phục mình."

"Sau đó thì sao?"

"Sau đó, Tang Bối nói Úc Thầm Xuyên sẽ tham dự tiệc sinh nhật lần thứ 17 của cô ấy." Giọng nữ đột nhiên nhẹ nhàng nở nụ cười "Tôi còn tưởng rằng cô ấy thật sự đem được Úc Thầm Xuyên đến, kết quả Úc Thầm Xuyên căn bản là không tới. Ngày hôm sau hai người họ gặp nhau ở trường, Úc Thầm Xuyên nhìn cũng không thèm liếc mắt một cái với tiểu công chúa Tang Bối của chúng ta, cười chết người."

Móng tay Tang Bối từng chút từng chút cắm sâu vào lòng bàn tay, sau đó, mạnh mẽ kéo cửa toilet ra.

Bên ngoài cửa, hai vị đại tiểu thư đang trang điểm trước gương, quay đầu nhìn thấy Tang Bối. Cả hai đều có chút hoảng sợ, một người trong số đó thì run cả tay, son môi rơi vào bồn rửa tay, chất son màu đỏ tươi tạo thành một dấu vết trên vách bồn có màu trắng tinh khiết.

"Bối, Bối Bối, cô ở bên trong ư?"

Tang Bối giống như cái gì cũng không nghe thấy, khóe môi khẽ cong, giọng nói nhẹ nhàng: "Đúng vậy, hai người vừa nói chuyện gì hay sao?"

"Không có gì... chính là... Chính là đang nói đến ngày mai có triển lãm tranh, Bối Bối, ngày mai chúng ta hẹn nhau cùng đi đi, đừng quên nha"

"Được"

Tang Bối nhặt son môi trong bồn rửa tay lên, khi đối phương duỗi tay với lấy, cô bỗng giơ tay lên, ném son môi vào thùng rác bên cạnh.

Đối phương thoáng sửng sốt.

Tang bối nhìn chủ nhân của chiếc son môi, mỉm cười nói: "Đồ vật đã bẩn thì nên vứt đi, lần sau nhớ cẩn thật một chút nha."

Nếu không nghe cẩn thận thì sẽ tưởng là quan tâm, thực ra là lời cảnh cáo sắc bén như đao được giấu trong lời nói mềm mại như bộng.

Đối phương đương nhiên nghe hiểu được ý tứ, cùng nhau liếc mắt, sắc mặt cả hai đều có chút mất tự nhiên

Tang Bối đứng trước bồn rửa tay, bình tĩnh mà tao nhã rửa sạch sẽ đôi tay.

Nếu ba ngày trước nghe được cuộc đối thoại vừa rồi của hai người, có lẽ cô đã thiếu kiên nhẫn, đem quan hệ liên hôn của mình cùng Úc Thầm Xuyên nói ra bên ngoài rồi.

Úc Thầm Xuyên người đàn ông cao quý không thể chạm vào, bây giờ là vị hôn phu của cô!

Đáng tiếc, cô không phải con ruột của Tang gia.

Tang Bối mất ba ngày mới có từ từ tiếp nhận tin sét đánh giữa trời quang ấy.

Vào một đêm ba ngày trước, cô từ bên ngoài trở về, tay chân nhẹ nhàng mà đi qua phòng ngủ của Tang Hướng Nam. Từ cửa phòng khép hờ, cô nghe được cuộc trò chuyện giữa Tang Hướng Nam và Chu Huệ Lan, làm cho cô biết được mình chỉ là một thiên kim giả bị ôm nhầm.

Tang Hướng Nam thật ra đối xử với cô rất tốt, dự định chờ cô an ổn qua sinh nhật 22 tuổi vào tháng sau rồi mới nói chuyện này với cô, sau đó đem đại tiểu thư chân chính của Tang gia trở về.

Tang gia quả thực rất có tiền, nhưng Tang Bối cũng không ham muốn tài sản của Tang gia. Cô có thể rời khỏi Tang gia, cái gì cũng không cần, chỉ là vừa nghĩ đến việc chắp tay nhường người đàn ông Úc Thầm Xuyên cho người khác, đáy lòng cô liền sinh ra một tia không cam lòng.

Cho đến ngày hôm nay, cô và Úc Thần Xuyên xác định quan hệ liên hôn chưa đầy hai tháng.

Lúc trước khi hai nhà xác định liên hôn, cô làm bộ làm tịch nói tạm thời không muốn lĩnh chứng, cũng không cho mọi người công bố tin tức kiên hôn ra bên ngoài, Úc Thầm Xuyên không có bất kì ý kiến gì.

Úc Thầm Xuyên và cô là kiểu liên hôn cùng có lợi. Tuy rằng Tang Bối không muốn thừa nhận nhưng đây là sự thật, Úc Thầm Xuyên không thích cô. Anh nguyện ý kết hôn cùng cô, mục đích là nhà họ Tang sau lưng cô, không phải cô.

Hiện tại nhảy ra nhận vị hôn phu không phải là hành động sáng suốt. Lúc này cô công khai quan hệ với Úc Thầm Xuyên, đến khi Úc Thầm Xuyên biết cô không phải là con ruột của Tang gia, lạnh lùng vô tình hủy hôn, cô liền mất mặt ném đến tận Thái Bình Dương...

Tang Bối ngước mắt nhìn mình trong gương, làn da trắng như tuyết, đôi mắt đẹp long lanh.

Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có người đàn ông như Úc Thầm Xuyên mới xứng đôi với cô.

Cô âm thầm hạ quyết tâm, còn có một tháng nữa, cô sẽ tự tay mình bẻ gãy đóa hoa cao lãnh Úc Thầm Xuyên trước khi đại tiểu thư chân chính của Tang gia trở về.

17 tuổi cô không làm được nhưng 22 tuổi, có lẽ cô sẽ thực hiện được.

Sau 12 giờ, trên du thuyền dần dần trở nên yên lặng.

Tang Bối thay một chiếc váy hai dây màu đỏ rượu, dưới dây áo lộ ra bờ vai tinh xảo cùng một mảng lớn da thịt trắng như sữa trong không khí, trơn bóng như ngọc.

Cô đi chân trần, lặng lẽ xuyên qua hành lang dài của du thuyền, gõ cửa phòng Úc Thầm Xuyên.

Úc Thầm Xuyên hiển nhiên vẫn chưa đi nghỉ ngơi, tóc tai không có nửa phần lộn xộn. Mặc dù áo khoác tây trang đã được anh cởi ra nhưng áo sơ mi trắng vẫn cài nút cẩn thận đến cúc cao nhất, đôi chân dài được bọc sau lớp quần tây màu đen có đường may sắc bén giống như khí chất lạnh tuyệt người ngoài vạn dặm của anh.

Ánh sáng rực rỡ từ trong phòng chiếu ra, bị thân hình cao lớn của người đàn ông ngăn cách. Bóng dáng của anh của anh vững vàng phủ lên người Tang Bối.

Tầm mắt xẹt qua làn da trắng chói mắt của cô, Úc Thầm Xuyên giọng điệu lãnh đạm hỏi: "Có việc gì không?".

Người đàn ông trước mắt đã cởi bỏ vẻ ngoài ngây ngô thời niên thiếu, khuôn mặt tuấn tú, đường nét rõ ràng, toàn thân đều tản ra mị lực của người đàn ông thành thục, ổn trọng.

"Tôi đang muốn tắm rửa, kết quả phát hiện đèn trong phòng tắm bị hỏng. Úc Thầm Xuyên, tôi có thể hay không..." Tang Bối nhìn anh, một đôi mắt hồ ly trong suốt, vô tại lại có mị lực quyến rũ người khác "Mượn phòng tắm của anh một chút".

Giọng nói của cô vừa nhẹ nhàng vừa mềm mại, đằng sau mỗi một chữ như móc câu nhỏ mang theo sự dụ hoặc.

Úc Thầm Xuyên không nói gì, đôi mắt u ám nhìn chằm chằm cô,

Tang Bối trong lòng có chút thấp thỏm, nhẹ nhàng cắn đôi môi đỏ mọng kiều diễm ướt át, giọng nói mềm nhũn: "Úc Thầm Xuyên, có thể hay không? Tôi muốn tắm rửa một chút".

Đêm hôm khuya khoắt, ăn mặc như vậy đến mượn phòng tắm của đàn ông, là loại âm tư gì, rất rõ ràng.

Tang Bối không sợ ở trước mặt Úc Thầm Xuyên bại lộ chút tâm tư của mình, cô chỉ sợ con cá này không cắn câu.

Úc Thầm Xuyên nghiêng người: "Vào đi".

Tang Bối ngược lại hơi giật mình một chút, kì thật cô đã chuẩn bị sẵn sàng việc bị sập của vào mặt, không nghĩ tới Úc Thầm Xuyên lại "thông tình đạt lí" như vậy.

"Cảm ơn, anh thật tốt". Cô mỉm cười ngọt ngào với Úc Thầm Xuyên, đi vào trong phòng.

Khi cô đi ngang qua trước mặt anh, Úc Thầm Xuyên bắt được một mùi hương thoang thoảng dễ chịu. Giống như hoa hồng nở trong vườn lúc sáng sớm, những giọt sương lấp lánh trên cánh hoa, tươi mát, mềm mại.

Hương hoa hồng ở chóp mũi tiêu tan, Úc Thầm Xuyên mặt không gợn sóng mà đóng cửa lại.

Tang Bối dường như đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, quay lại nhìn anh "Úc Thầm Xuyên, phòng của anh chỉ có tôi có thể đi vào, hay người phụ nữ khác cũng có thể?".

Nói cách khác, nếu người đến gõ cửa tối nay là một người phụ nữ khác, anh cũng sẽ làm như vậy, cho phép họ tiến vào sao?

"Còn em thì sao? Úc Thầm Xuyên không trả lời mà hỏi ngược lại, "Em là dự định chỉ đến gõ cửa của tôi, hay là có thể có lựa chọn khác?"

Tang Bối nhướng mày: "Tôi cũng không phải loại người tùy tiện, đương nhiên chỉ tìm anh".

Trong đôi mắt đen của Úc Thầm Xuyên xẹt qua một chút tâm tình không thể giải thích được, giọng nói trầm thấp: "Giống nhau".

Cô chỉ đến gõ cửa phòng anh, anh cũng chỉ để một mình cô vào.

Trong lòng Tang Bối cảm thấy sung sướng không thôi, khóe môi khẽ nhếch lên.

Các phòng trên du thuyền được thiết kế gần như giống nhau, cô chỉ vào hướng phòng tắm: "Vậy tôi vào tắm?".

Úc Thầm Xuyên: "Em cứ tùy ý".

Tang Bối mới vừa bước vào phòng tắm, ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.

Trước khi thu phục được Úc Thầm Xuyên. Tang Bối không muốn bị người khác phát hiện ra mối quan hệ của bọn họ. Vì thế, khi Úc Thầm Xuyên đi mở cửa, cô nhẹ nhàng đóng cửa nhà tắm.

Không nghĩ tới, người gõ cửa là Tang Giai Hân.

"Úc tiên sinh, thật ngại vì đã quấy rầy"

"Có việc gì?"

"Úc tiên sinh, tôi đặc biệt cảm ơn anh đã cho tôi mượn du thuyền, cũng cảm ơn anh đã đến chúc mừng sinh nhật tôi. Đây là chiếc bánh kem tôi mang theo, tôi... Tôi muốn chia sẻ nó với anh."

Trong phòng tắm, Tang Bối nghe được đoạn trò chuyện này, trong nháy mắt huyết áp tăng vọt, người khác không biết Úc Thầm Xuyên là vị hôn thê của cô, Tang Giai Hân sẽ không biết? Biết nhưng còn đến trêu ghẹo, đê tiện đến chết!

Cô đè nén xúc động đối đầu với Tang Giai Hân, muốn nhìn một chút xem phản ứng của Úc Thầm Xuyên.

"Cảm ơn, tôi không thích ăn đồ ngọt" Giọng nói của Úc Thầm Xuyên không có chút độ ấm, tiếng nói phát ra, không đợi Tang Giai Hân nói gì nữa, trực tiếp đóng của phòng lại.

Tang Bối lại không hề hài lòng với biểu hiện của anh, đi ra khỏi phòng tắm, nói với Úc Thầm Xuyên: "Úc Thầm Xuyên, chẳng lẽ anh không nhìn ra Tang Giai Hân đối với anh có suy nghĩ khác?"

Úc Thầm Xuyên ngồi xuống ghế sofa, hờ hững nói: "Nhìn ra rồi"

Tang Bối nhíu mi: "Vậy tại sao anh lại khách khí với cô ấy như vậy? Xin nhớ kĩ anh là người đã có vị hôn thê!"

Đuôi lông mày Úc Thầm Xuyên hơi nhíu một chút, bình tĩnh nhìn về phía cô: "Em hi vọng tôi sẽ làm như thế nào?

Tang Bối buột miệng nói: "Đương nhiên là trực tiếp làm cho cô ta cuốn xéo nha."

Úc Thầm Xuyên gật đầu: "Được"

Anh lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho trợ lý trước mặt Tang Bối: "Kêu Tang Giai Hân đến phòng tôi một chuyến."

Tang Bối vừa nghe, tức chết cô.

Cẩu nam nhân, cô bảo anh làm Tang Giai Hân cuốn xéo đi, anh lại muốn gọi Tang Giai Hân đến phòng của mình, như vậy là có ý gì? Cố ý đối nghịch với cô?!

Hay là, anh và Tang Giai Hân thật sự có quan hệ tình cảm? Bằng không, một người cao lãnh như vậy sẽ đến dự sinh nhật của Tang Giai Hân?

Trong đầu Tang Bối ong ong, cũng mặc kệ mục đích mình xuất hiện ở đây là muốn quyến rũ Úc Thầm Xuyên. Cô liền không nói một lời nào, đứng ở trước mặt Úc Thầm Xuyên, đôi mắt to tròn trừng mắt nhìn anh.

Úc Thầm Xuyên ngồi trên sofa, hai chân bắt chéo, không chút để ý mà nhìn cô: "Sao không đi tắm rửa?"

Tang Bối đang định nói chuyện, lúc này, bên ngoài cửa lại truyền đến tiếng gõ cửa.

Trong lòng cô cười lạnh, đến rất nhanh.

Úc Thầm Xuyên đứng dậy đi mở cửa, tầm mắt Tang Bối đi theo anh, hận không thể nhìn chằm chằm tạo thành một lỗ thủng trên lưng anh.

Tang Giai Hân đứng ở ngoài cửa, bị Úc Thầm Xuyên ngăn cách nên không nhìn thấy Tang Bối trong phòng.

"Úc tiên sinh, anh tới tìm tôi —-"

Úc Thầm Xuyên: "Phiên cô một lần nữa nói lại những lời trước đó, cái bánh kem kia."

Tang Giai Hân cho rằng anh hồi tâm chuyển ý, nhất thời hai mắt sáng ngời, tim đập thình thịch: "Úc tiên sinh, tôi, tôi rất cảm ơn anh đã cho tôi mượn du thuyền, cũng cảm ơn anh có thể đến chúc mừng sinh nhật tôi, miếng bánh ngọt này..."

Úc Thầm Xuyên kiên nhẫn nghe cô ta nói xong hết đoạn đó, sau đó dưới ánh mắt thẹn thùng xen lẫn chờ mong của Tang Giai Hân, từ trong cổ họng thốt ra một chữ lạnh như băng: "Cút"

Tang Giai Hân giật mình sửng sốt

"Ầm", Úc Thầm Xuyên đóng cửa lại, lúc đóng cửa mang theo một trận gió, tất cả đều quạt vào mặt Tang Giai Hân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro