
1: lừa đảo qua điện thoại 1
Chương 1
Sau giờ trà chiều, trong căn phòng đầy hương thơm thoảng nhẹ, Amuro Tooru xuất hiện với vẻ ngoài lịch lãm: sơ mi trắng, vest đen, kính gọng vàng - hình ảnh chuẩn mực của một nhân viên tinh anh.
Anh nhẹ nhàng cúi người, bưng khay bánh và trà đặt lên bàn thủy tinh viền vàng. Trên khay là những lát bánh kem mềm mịn, ly hồng trà còn bốc hơi nhẹ - tiêu chuẩn hoàn hảo cho buổi trà chiều.
"Cảm ơn anh, Amuro tiên sinh," - cô gái có mái tóc xoăn dài ngồi trên sofa mỉm cười nói.
Amuro đáp lại bằng nụ cười chân thành: "Không có gì. Được phục vụ tiểu thư là vinh hạnh của tôi."
Vị tiểu thư ấy vẫn lễ phép mỉm cười đáp lại. Amuro đứng nghiêm chỉnh phía sau sofa, giữ nguyên vẻ điềm tĩnh, đúng chuẩn một trợ lý tận tâm.
Amuro Tooru - người đàn ông với mái tóc vàng, làn da ngăm - hiện đang thực hiện nhiệm vụ do tổ chức giao phó: thâm nhập vào Tập đoàn dược phẩm Fuie để thu thập thông tin, chờ chỉ thị tiếp theo.
Thế nhưng, thân phận thực sự của anh lại là cảnh sát nằm vùng, hoạt động bí mật nhằm điều tra tổ chức tội phạm xuyên quốc gia, truy tìm Boss và ngăn chặn các hành vi phạm tội.
Điệp vụ trong điệp vụ - tầng tầng lớp lớp.
Người đang ngồi trước mặt anh lúc này chính là thiên kim tiểu thư của Tập đoàn Fuie - Kuno Nanai.
Nửa tháng trước, tổ chức đột ngột giao nhiệm vụ thâm nhập. Nhưng Tập đoàn Fuie không hề có thông báo tuyển dụng nào công khai, ngoại trừ vị trí người hầu riêng bên cạnh tiểu thư.
Để đạt mục tiêu, Amuro buộc phải nắm lấy cơ hội này và trở thành trợ lý riêng của Kuno tiểu thư.
May mắn thay, anh có ngoại hình phù hợp, năng lực xuất sắc nên đã vượt qua hàng loạt ứng viên để giành lấy công việc.
Ánh nắng chiều từ nhà kính trồng hoa nhẹ nhàng rọi xuống, phủ lên từng cánh hoa lớp ánh kim mờ nhạt.
Đột nhiên, cửa nhà kính mở ra, bạn thân của Kuno tiểu thư bước vào.
Tiểu thư Kuno - vốn dịu dàng và kín đáo - bỗng rạng rỡ hẳn khi thấy bạn thân, cô vội đứng lên nghênh đón, hai người vui vẻ trò chuyện.
Thấy Amuro vẫn đứng trong phòng, tiểu thư khẽ thu lại vẻ rạng rỡ, nhỏ nhẹ nói: "Chỗ này không cần anh nữa, anh hãy ra ngoài đi."
"Vâng, thưa tiểu thư," - Amuro vẫn giữ nguyên nụ cười, bình tĩnh rời khỏi phòng.
Vừa bước ra, Amuro đeo tai nghe lên.Đối với những sự việc đặc biệt, cần có biện pháp đặc biệt. Trước đó, anh đã nhanh tay gắn thiết bị ghi âm vào chậu hoa tại một góc khuất trong phòng.
Trong tai nghe, tiếng trò chuyện thân mật giữa hai tiểu thư vang lên.
Vắng mặt Amuro, Kuno tiểu thư rõ ràng trở nên thoải mái hơn, chủ đề xoay quanh những chuyện riêng tư giữa các cô gái - từ bộ váy mới đến sự khó chịu khi gặp một quý ông nào đó, hay kế hoạch đi dự tiệc lần tới.
Khi nghe đến chủ đề đồ lót, Amuro có chút ngượng ngùng, nhưng rồi nhanh chóng lấy lại tinh thần để tập trung vào nhiệm vụ.
Anh nắm được thông tin: Tiểu thư Kuno đặc biệt thích một tiệm trà trong trung tâm thương mại, mỗi tuần đều đến đó. Gần đây, cha cô dường như đang giới thiệu đối tượng kết hôn. Và vào thứ Tư tuần tới, cô sẽ tham gia buổi tiệc từ thiện của ông Hùng Dã.
Thông tin lần lượt được ghi nhận. Nhưng tổ chức vẫn chưa đưa ra bất kỳ chỉ thị tiếp theo. Mọi thứ chỉ là "chờ tín hiệu từ đồng đội" và báo cáo nhật ký hằng ngày.
Một tuần trôi qua, Amuro vẫn chưa hiểu được mục đích thật sự của tổ chức. Anh cần đi trước tổ chức một bước, đoán được kế hoạch của họ để ngăn chặn.
Giữa lúc hai tiểu thư đang trò chuyện, một câu nói đầy ẩn ý của Kuno khiến tai anh vểnh lên:
"Điện thoại lần trước tôi giới thiệu, cậu đã gọi chưa?"
"A, cái đó á?"
"Ừ, hữu dụng không?"
"Rất tuyệt vời. Michiyama tiên sinh đúng là có năng lực, nghe lời anh ấy, mọi việc nhẹ nhàng hẳn."
"Nhưng anh ấy bảo giữ bí mật, đừng giới thiệu cho ai nữa."
"Biết rồi."
Sau đó, cả hai cùng bật cười và nâng ly hồng trà.
Amuro thầm nghĩ: "Michiyama tiên sinh?"
Người này hoàn toàn không có trong danh sách những người tiếp xúc với Kuno tiểu thư mà anh đã ghi nhận.
Với thái độ thần bí của tiểu thư, Michiyama hẳn không phải nhân vật đơn giản.
Liệu Michiyama có phải người của tổ chức, người thực hiện nhiệm vụ thật sự trong khi Amuro chỉ là công cụ ban đầu?
Đêm đó, Amuro tìm đến đồng sự Kazami để điều tra.
Kazami đang sửa hồ sơ thì Amuro bước vào, đưa tài liệu cho anh xem.
"Furuya tiên sinh," - Kazami nói - "Dựa trên số điện thoại anh cung cấp, chúng tôi tra được chủ nhân là Michiyama Rito. Đây là hotline chuyên tư vấn tình cảm mà cậu ta lập trên mạng."
"Là cố vấn tình yêu?" - Amuro bất ngờ. Ra là vậy - Kuno tiểu thư và bạn cô nói về chủ đề riêng tư ấy nên mới giữ bí mật.
Thế nhưng, khi Amuro xem đến mục phí dịch vụ, anh giật mình:
10,000 yên cho mỗi 10 phút.
"Đùa hả?!"
"Đắt thật" - Kazami đồng tình - "Đa số khách hàng đều là tiểu thư con nhà giàu, trong đó có Kuno tiểu thư. Vì giá quá cao, Michiyama từng bị người nhà khách hàng tố cáo lừa đảo."
Amuro lật tới phần hồ sơ liên quan: Một học sinh trung học nữ từng chuyển khoản số tiền lớn và gửi quà đắt tiền cho Michiyama, gây hiểu nhầm là bị lừa tình.
Thế nhưng theo điều tra, Michiyama không hề yêu cầu quà hay tiền - phí dịch vụ được công bố rõ từ đầu.
Cảnh sát xác nhận cậu ta không vi phạm pháp luật, chỉ phải hoàn lại những món quà ngoài hợp đồng.
Amuro vẫn thấy có điều gì chưa ổn - dù không phạm pháp, nhưng việc tư vấn tình cảm cho những cô gái trẻ rất dễ gây ảnh hưởng tâm lý nếu không kiểm soát được ngôn từ.
Hồ sơ không có ghi âm cuộc tư vấn, khiến sự việc càng khó đánh giá chính xác.Amuro Tooru lật đến trang cuối cùng của tập hồ sơ.
Trang cuối ghi hình Michiyama Rito - một thanh niên tóc đỏ rực, gương mặt cau có, khí chất có phần... dữ tợn.
Anh nhíu mày. Với ngoại hình giống một tay giang hồ như thế này, liệu có thể chiếm được sự tin tưởng của những tiểu thư con nhà giàu sao?
Tiếp tục xem phần sau, Amuro thấy danh sách trò chuyện dày đặc qua số điện thoại của Michiyama.
Kazami, đồng nghiệp của anh, đã xác minh thân phận thật của từng khách hàng thông qua công ty viễn thông - và tiểu thư Kuno cũng nằm trong danh sách đó.
Dựa trên những gì có trong hồ sơ, Michiyama Rito có thể là kẻ lừa đảo - nhưng không có dấu hiệu liên quan đến tổ chức ngầm.
Tuy vậy, Amuro không vội kết luận. Dễ thấy hồ sơ này còn nhiều điểm mơ hồ, thiếu sót.
Anh nhận lấy hồ sơ từ tay Kazami.
"Rất tốt," - Amuro nói - "Cậu tiếp tục giám sát tiểu thư Kuno và Tập đoàn Fuie. Còn người này, để tôi điều tra."
"Vâng, Furuya tiên sinh."
Sau khi hoàn tất công việc chính, Amuro chọn lọc những thông tin thu được trong ngày rồi gửi về tổ chức.
Tắm rửa xong, anh quay lại với tập hồ sơ vừa xem.
Bức ảnh Michiyama Rito với mái tóc đỏ nổi bật lại đập vào mắt.
Amuro nhếch môi cười nhẹ. Anh bật máy tính, truy cập vào website của dịch vụ tư vấn tình cảm mà Michiyama lập ra.
Giao diện website vô cùng đơn giản - chỉ có duy nhất một số điện thoại và thông tin tài khoản nhận tiền. Không có thông tin chi tiết, càng khiến Amuro thấy nghi ngờ.
Anh rà lại toàn bộ nội dung một lượt rồi lấy số điện thoại mới do Kazami chuẩn bị, gọi trực tiếp đến hotline.
Liệu Michiyama là một kẻ lừa đảo? Hay là thành viên thật sự của tổ chức ?
Muốn xác định, chỉ còn cách tiếp xúc trực tiếp.
Điện thoại đổ hai hồi chuông, rồi có giọng nói vang lên:
"Chào bạn, đây là số lạ, xin hỏi tôi nên gọi bạn là gì?"
Giọng thiếu niên bên kia mang theo nét dí dỏm, như làn gió mát thoảng qua - nhẹ nhàng, dễ chịu, tựa như có mùi bạc hà phảng phất.
Amuro Tooru khựng lại một chút:
Vị thành niên?
_________________________________
Uia: mình mới lần đầu edit nên tiền bối nào có ý kiến thì xin góp ý ạ.Mãi yêu!🥰
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro