Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 2: ĐỐI VỚI TIỂU TẶC CÓ PHẢN ỨNG

CHƯƠNG 2: ĐỐI VỚI TIỂU TẶC CÓ PHẢN ỨNG

Tác giả: Giản Tiểu Mạt
Eidt: Hồng Trần Huyễn Mộng


Mặc Lăng Hiên đôi mắt ám ám, xoay người một chút kéo lấy Thủy Khinh Âm ống tay áo, hơi mỏng ngoại sa, nháy mắt bị phá hủy, lộ ra ngó sen cánh tay.

Thủy Khinh Âm mày đẹp khẽ nhíu, nhìn chính mình âu yếm ngoại sa bị hủy, tức khắc trong lòng một cổ khí, không rõ ngọn nguồn dâng lên.

“Dám huỷ hoại y phục mà tứ ca tặng cho ta, ta và ngươi không đội trời chunga!”

Rống lên một tiếng, Thủy Khinh Âm hướng tới Mặc Lăng Hiên đánh tới, phịch một tiếng, trong bồn tắm bắn lên vô số bọt nước, hai người song song quăng ngã vào trong nước.

Lộc cộc lộc cộc……

Thủy Khinh Âm luống cuống, nguyên bản công phu của nàng ở trong nước đã không tốt, hiện tại lại bị đè ép, trong miệng liền nuốt vào vài ngụm nước.

Chẳng lẽ nàng muốn ở chỗ này chết đi sao?

Theo bản năng quẫy đạp, kế đến nàng giống như bắt được thứ gì đó, có điểm mềm, lại nóng bỏng ở trong lòng bàn tay này rồi dần dần biến đại……

“Đáng chết!"

Mặc Lăng Hiên mắng một tiếng, tên tiểu tặc này thật sự là quá lớn mật, thế nhưng dám trảo hắn chỗ kia!

“Ngô……”

Thủy Khinh Âm cảm giác chính mình sắp chết đuối, một bàn tay gắt gao bắt lấy đồ vật mà nàng cho là‘ cứu mạng rơm rạ ’, không chịu buông.

Bị nắm lấy Mặc Lăng Hiên cảm giác có điểm hỏng mất, hắn vốn dĩ rất là chán ghét nữ nhân, thế nhưng lúc này lại đối với tên tiểu tặc lai lịch không rõ này, có phản ứng.

Loại cảm giác này, đặc biệt không xong!

Liền ở thời điểm Thủy Khinh Âm cảm thấy chính mình muốn chết đuối, đột nhiên cả người bị ôm vào một cái ôm ấp, tay nàng lập tức vòng ra sau gắt gao ôm cái thắt lưng tinh tráng kia.

Rầm……

Tiếng nước xôn xao vang lên, tiếp theo Thủy Khinh Âm cảm giác chính mình bay lên trời, chờ đến thời điểm nàng mở mắt ra, đập vào mắt nàng chính là trương mặt soái đến nhân thần cộng phẫn.

“Ngươi……”

“A…… Đau quá!” Thủy Khinh Âm đột nhiên ngã trên mặt đất, mông thiếu chút nữa bị quăng ngã phân biệt thành hai.

Nàng đứng dậy, xoa chính mình pp, hướng về phía Mặc Lăng Hiên hét lên: “Ngươi có hay không một chút thân sĩ phong độ? Chẳng lẽ không biết đem ta đặt xuống sao?”

“Bổn vương không có lập tức giết ngươi, liền đủ nhân từ!” Mặc Lăng Hiên sau khi mặc tốt quần áo, chậm rãi xoay người lại.

Một thân hắc y mãng bào, ở đường biên cổ tay áo thêu tơ vàng, đem hắn sấn đến càng thêm cao cao tại thượng, phát ra khí thế người sống chớ gần.

Thủy Khinh Âm tựa hồ quên mất chính mình còn ở Mặc Lăng Hiên địa bàn, hai tay cắm eo, rất là tức giận nói: “Ngươi dựa vào cái gì giết ta, ta chỉ là đi ngang qua không cẩn thận rơi xuống, ta lại không có phạm pháp?”

“Ở chỗ này, bổn vương chính là vương pháp!”

Mặc Lăng Hiên thân mình chợt lóe, tay chuẩn xác bóp Thủy Khinh Âm yết hầu, lạnh giọng hỏi: “Ngươi rốt cuộc là người của ai?”

“Ta……” Thủy Khinh Âm cảm giác chính mình hít thở không thông, đôi tay bắt lấy Mặc Lăng Hiên tay, mạnh mẽ muốn đem hắn lôi kéo mở ra.

“Buông ta ra!”

Thủy Khinh Âm tưởng sử dụng pháp thuật, lại phát hiện chính mình pháp thuật, thế nhưng không nhạy!

What?

Không phải nói, pháp thuật có thể vẫn luôn sử dụng sao?

Vì cái gì lúc này liền không nhạy, nên không phải là giả đi?

Thủy Khinh Âm mau khóc, thời khắc mấu chốt, lục ca thật không đáng tin cậy!

“Nói, ngươi rốt cuộc là ai?”

Mặc Lăng Hiên tay nắm thật chặt, đối với Thủy Khinh Âm lạnh giọng hỏi.

“Ta là ai quan ngươi đánh rắm a, ngươi mau thả ta ra, bằng không ta làm ngươi ăn không hết gói đem đi!”

Thủy Khinh Âm kêu gào, không hề có chút tự giác bản thân có phải hay không Mặc Lăng Hiên đối thủ?

Mày hơi chọn, Mặc Lăng Hiên nhìn giống như bị thiểu năng trí tuệ Thủy Khinh Âm, khịt mũi coi thường: “Ngươi hiện tại, có biết hay không chính mình đang ở trên địa bàn ai?”

“Biết lại như thế nào, ngươi có thể đem ta thế nào?”

Thủy Khinh Âm thấy Mặc Lăng Hiên buông tay ra, liền vui vẻ muốn tránh thoát không ngờ cánh môi nàng bởi vì hắn đột nhiên quay đầu mà chạm vào mặt hắn, trong nháy mắt cứ thế ở trên má hắn lướt qua một nụ hôn.

***
[Còn]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro