VĂN ÁN
( Truyện [edit] Chưởng thượng bỏ châu được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d bởi Chaydepzaivodich. Những nơi khác đều là ăn cắp)
TÁC GIẢ: ĐÔNG THI NƯƠNG
EDITOR: CHAYDEPZAIVODICH
NGUỒN: WIKIDICH
LINK NGUỒN: https://wikidth.net/truyen/chuong-thuong-bo-chau-YtoV7VS4CGMhanUW
CẢM ƠN BẠN HẠ HẠ ĐÃ CHO NGUỒN.
THỂ LOẠI: ĐAM MĨ, HIỆN ĐẠI, HE, 1v1, THỊ GIÁC NAM CHỦ, CÓ CHÚT NGƯỢC, TRỌNG SINH.
VĂN ÁN:
Thời điểm tuổi trẻ, Tần Minh Châu đại khái giống tên của hắn, là hòn ngọc quý trên tay, người thích hắn nhiều không đếm xuể.
Hắn ở tuổi trẻ mạo mĩ mà khoái ý nhân sinh, 35 tuổi năm ấy, đính hôn cùng với một người theo đuổi hắn nhưng kém hắn 16 tuổi, rồi sau đó bước vào hôn nhân điện phủ.
47 tuổi năm ấy, Tần Minh Châu nhận được giấy thỏa thuận ly hôn.
Hòn ngọc quý trên tay thành viên ngọc rách không ai cần.
Cũng cùng năm ấy, ly hôn xong hắn chết ở nơi đất khách quê người.
Người đồng hành bởi vì hiểu lầm nên báo tin hắn chết cho người đã từng chung chăn gối bao năm.
Rồi sau đó, Tần Minh Châu trong hình thái quỷ hồn phiêu ở giữa không trung, nhìn thấy người kia ngồi máy bay mười mấy giờ, mệt mỏi phong trần mà tìm đến bệnh viện.
Đổi công.
Bối cảnh giả tưởng, đồng tính có thể kết hôn, xin đừng đem so sánh với hiện thực.
[ Ngươi có yêu ta như lúc ban đầu, thẳng đến thiên trường địa cửu hay không? Ngay cả khi ta già đi, dung nhan không còn xinh đẹp --- << Young And Beautiful>>]
Vai chính: Tần Minh Châu – Yến Già Ngọc
Dưới đây là review của bạn Cacty cat.
Đọc truyện chữa khỏi nhiều, mình cảm thấy chưa thỏa mãn lắm, nhưng vấn đề đặt ra khá hay.
Có 1 đoạn mình thích là:
Bà mẹ đã khuyên con trai, giống như con chỉ muốn khóc trong lòng người đàn ông con tin tưởng, người đàn ông của con không cần phải phơi bày quá khứ đau khổ hay khi vấp ngã phải nương tựa vào con, mà chỉ đơn giản là ' sự tin tưởng ', tin tưởng con yêu và sẽ chấp nhận bao dung mọi khuyết điểm của anh ta, khi mệt mỏi khó khăn người ấy sẽ than thở kể cho con nghe thế thôi. Người đàn ông ấy chỉ thiếu 1 người yêu, người nhà chín chắn. Mẹ tin con sẽ làm được.
Mấu chốt bi kịch kiếp trước là: Bạn bé muốn thụ dắt mối, trong lúc ghen tuông thụ bốc đồng nói với bạn một câu “ anh ấy bị thọt mày cũng yêu à”. Công nghe được thì nuốt nước mắt vào tim.
Cũng là do công không tin thụ yêu mình nhiều đến thế, tự ti không tin mình có thể đem hạnh phúc đích thực cho thụ, mặc dù 2 người đã từng vô cùng hạnh phúc nhưng chỉ trong quãng thời gian công có thể đi lại bình thường mà thôi, cứ nghĩ thụ còn trẻ đẹp có thể xứng với người tốt hơn. Vì anh yêu em rất nhiều nên không muốn em chịu 1 xíu ủy khuất nào, anh chỉ có thể chia ngọt sẻ bùi với người yêu mà không thể chia sẻ đắng cay.
Phải để thụ phơi bày sự thật kiếp trước thì công mới sáng mắt ra: dù em là đoàn sủng nhưng chỉ là thời còn trẻ đẹp thôi. Trên đời này ngoài cha mẹ không ai yêu em bằng anh hết. Bố mẹ sẽ 1 ngày già cả và mất, người thân bạn bè sẽ có mái ấm riêng chả mãi quan tâm được, ngoài anh ra chẳng có ai nâng niu cái ngây thơ của em mãi đâu, cái người tưởng chừng như yêu em nhiều đến mức như con chó trung thành rồi vài năm cũng chán ngấy.
Minh Châu của anh, cầm trong tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan, không có anh sẽ biến thành món đồ chơi mặc người rày xéo.
Kiếp này anh có lỡ buông tay nữa không?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro