Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20: Xích huyết ngọc?

Vào đêm, Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn đếm số Hồn tinh đang đặt trên bàn.

"Tổng cộng có một viên Hồn Tinh cấp 4, sáu viên cấp 3, hai mươi viên cấp 2 và một trăm mười sáu viên cấp 1. Hai đứa nhóc này đúng là lợi hại thật!" - Sở Diệp thầm nghĩ. 

Số lượng kia còn chưa phải là toàn bộ tinh hạch hai nhóc kiếm được. Những viên Hồn Tinh hệ Mộc thích hợp với Tiểu Ngân và hệ Thuỷ, hệ Băng hợp với Tuyết Bảo đã sớm được để riêng.

Lâm Sơ Văn cười cười: "Nhờ la bàn của huynh hết đó"

Lúc trước cậu cũng từng mang theo Tuyết Bảo vào núi săn thú, chỉ riêng việc tìm kiếm Hồn thú phù hợp thôi cũng phải tốn rất nhiều thời gian.

Tìm kiếm Hồn thú không hề dễ, chưa kể còn phải đề phòng hung thú trung cấp (cấp 4-6), không cẩn thận sẽ rước về kẻ địch hùng mạnh, mất nhiều hơn được.

Vậy mà, khi có la bàn thì mọi chuyện khác hẳn. Hồn thú có giỏi ẩn nấp đến đâu đi chăng nữa cũng không thoát khỏi nó được. Chưa kể cũng dễ phát hiện hồn thú lợi hại, tính toán tốt khoảng cách và tránh chúng đi, về cơ bản mỗi lần đi săn họ đều không tay trắng ra về.

Sở Diệp khẽ cười, thầm nghĩ: " Tác dụng của la bàn đúng là rất lớn, dù sao cũng là sản phẩm từ mặt dây chuyền mà ra."

- Số lượng Hồn Tinh này có giá khoảng 500 đồng vàng - Sở Diệp nói.

Lâm Sơ Văn gật nhẹ: " Ta cũng nghĩ vào khoảng đó, huynh muốn bán hết à?"

Sở Diệp nghĩ nghĩ, trả lời: "Hay là bán đi một nửa thôi, một nửa đổi thành Hồn tinh phù hợp với Tiểu Ngân và Tuyết Bảo."

Hồn thú trong núi có hạn, dựa vào tốc độ đi săn của ong chúa và tiểu hồ ly thì chẳng mấy chốc không còn con thú nào phù hợp với hai đứa nó nữa.

Lâm Sơ Văn gật đầu: "Vậy cũng tốt. Tiểu Ngân của huynh tiến bộ rất nhanh, ta phát hiện cấp dưới của nó có mấy con ngân sí ong cấp 1 rồi."

Sở Diệp trả lời: "Đúng là thế."

Sở Diệp cùng Tiểu Ngân tâm ý tương thông, Lâm Sơ Văn có thể nhìn ra thì hiển nhiên hắn cũng phát hiện được.

Gần đây, số lượng đàn ong không tăng lên nhiều nhưng chất lượng thì nâng cao không ít. Hiện tại trong đàn có khoảng mười con ngân sí ong cấp 1, chiến lực tổng thể tăng lên rất nhiều.

Trong số mười con ngân sí ong cấp 1 này, một nửa là những con trong đàn lột xác mà thành, còn lại là do Tiểu Nhân chiêu dụ bên ngoài.

Nếu lão ong chúa còn sống thì nó có thể phát hiện một vài thuộc hạ của mình đột nhiên biến mất.

Nhưng con ong chúa mới sinh kia có tốc độ tăng tiến chậm hơn Tiểu Ngân một chút, không quản được đàn ong lớn như thế, không đủ lực nên hình như cũng không phát hiện được gì.

- Bán đi đợt Hồn tinh này có thể thu về 500 đồng vàng. Ngươi có thể viết ra cho ta dược liệu thức tỉnh huyết mạch.

Lâm Sơ Văn nhíu mày, nói: "Chuẩn bị có hơi sớm không?"

Sở Diệp gật đầu: "Lo trước khỏi hoạ!"

Lâm Sơ Văn nghe vậy cũng không phản đối nữa, cậu lấy ra một trang giấy rồi viết tên những linh dược cần thiết.

- Chủ dược: Phần Huyết Tử Diệp thảo, hoa Tẩy Cốt, xích huyết ngọc.
- Phó dược: hoa Sinh Cốt, rễ Sô Đỏ, hoa Hỏa Diễm. . .

Sở Diệp nhìn qua đơn thuốc, nói: "Mười hai vị phó dược có vẻ không quá khó tìm nhưng ba vị chủ dược này hẳn là không rẻ."

Theo như hắn biết, Phần Huyết Tử Diệp thảo có giá khoảng 200 đồng vàng, hoa Tẩy Cốt rơi vào khoảng 100 đồng. Hoa thì còn dễ nói chứ loại thảo dược đầu tiên e là cũng khó mua được trên trấn.

- Xích huyết ngọc có phải là cái này không?

Sở Diệp lấy dây chuyền ra, đưa cho Lâm Sơ Văn xem qua.

Lâm Sơ Văn hiếu kỳ lật lật mặt dây chuyền của Sở Diệp, ánh mắt dần dần trở nên ngưng trọng.

Sở Diệp hơi nghi hoặc: "Làm sao thế?"

Lâm Sơ Văn cắn cắn răng, trả lời: "Viên đá này của huynh có thể không phải là xích huyết ngọc."

Sở Diệp hơi ngạc nhiên, thầm nghĩ:
"Không phải là xích huyết ngọc sao? Người Sở Gia đều nói như thế..."

- Nếu không phải xích huyết ngọc thì viên đá này là gì?

- Có thể là xích huyết tuỷ - một loại dược liệu cao cấp hơn xích huyết ngọc. - Lâm Sơ Văn nói.

Lâm Sơ Văn nghiên cứu rất sâu về dược tề thức tỉnh huyết mạch, đều thuộc nằm lòng mỗi loại dược liệu. Xích huyết tuỷ giống y hệt xích huyết ngọc, nếu không nhìn kỹ thì căn bản không thể đoán ra. Từ trước đến giờ người bán xích huyết tuỷ với giá của xích huyết ngọc cũng không ít.
   
Sở Diệp nghiêng đầu, nói: "Vậy loại đá này không thể điều chế dược tề thức tỉnh huyết mạch sao?"

Lâm Sơ Văn lắc đầu: "Cũng không phải là không thể được, chỉ có điều giờ chưa tới lúc cần dùng tới nó. Tiểu Ngân và Tuyết Bảo mới tới cấp 3, trước mắt chỉ có thể dùng dược tề sơ cấp tiến hành thức tỉnh huyết mạch. Loại xích huyết tuỷ kia là dược liệu điều chế dược tề trung cấp, tới lúc đó có thể lấy ra dùng."

Sở Diệp gật gù: "Hoá ra là thế!"

Lâm Sơ Văn dặn dò: "Xích huyết tuỷ quý hơn xích huyết ngọc gấp mấy lần, viên của huynh trị giá hàng ngàn đồng vàng, đừng tuỳ tiện lấy ra."

Sở Diệp gật đầu: "Ta biết rồi."

Sở Diệp thầm nghĩ: "Nguyên chủ đúng là lỗ lớn! Dùng vật quý như thế này chỉ để đổi lấy cơ hội ở lại Sở gia kéo dài hơi tàn."

Sở Diệp có chút hiếu kỳ, mặc dù nguyên chủ không nhìn ra xích huyết tủy nhưng Sở Tư Thần liệu có nhận ra hay không? Nói gì đi chăng nữa thì hắn cũng là một tên nam phụ quan trọng, hẳn là cũng có mắt nhìn. Có thể ban đầu không phát hiện thật nhưng qua một thời gian hắn chắc chắn có thể nhìn ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro