Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 5

Can Xun / Can Xun Wen / Nói chuyện với mặt trăng Chương 5: Anh đang nằm trong danh bạ của em

"Chủ nhân Lý, Lãnh đạo Lý vừa đến báo rằng hôm nay số điện thoại di động của cậu chủ bị tìm kiếm, và nó đã bị số của cậu chặn như thường lệ." Quản gia nói với Park Chanyeol, người đang đi xuống cầu thang. . "À, tôi hiểu rồi, tôi sẽ quay lại sau, nên không cần chuẩn bị bữa tối cho tôi. " Park Chanyeol. Thỉnh thoảng, đội trưởng đội an ninh lại đến báo tin luôn có người muốn dò hỏi thân thế của gia đình họ Park bằng nhiều cách khác nhau, ngoài những vệ sĩ thường xuyên theo dõi bảo vệ thân thể họ còn có một số nhân viên , các thành viên trong đội bảo mật hàng ngày Chặn các hành vi muốn đánh cắp thông tin từ thế giới bên ngoài.

Baekhyun đứng trong hội trường giục: "Nhanh lên, tôi phải đi chuẩn bị." Tối nay sẽ diễn ra Lễ trao giải Nghệ thuật Biểu diễn, đây không chỉ là sự kiện thường niên có nhiều nghệ sĩ tham gia mà còn có cả những doanh nhân nổi tiếng , giải thưởng được trao hàng năm . Trong số các khách mời trao giải năm nay, Park Chanyeol và Buyn Baekhyun là một trong những nghệ sĩ biểu diễn.

Park Chanyeol không hiểu tại sao chỉ phải đến sớm hơn nửa tiếng, Buyn Baekhyun kéo anh đến đài truyền hình trước đó bốn tiếng, trong khi Buyn Baekhyun ngồi trên xe khách và liên tục thúc giục anh. lái xe nhanh hơn. "Xin lỗi, em định giả vờ chuẩn bị trước, tại sao tôi phải đi sớm như vậy?" Park Chanyeol hỏi . "Với tư cách là người quản lý mới của tập đoàn Park gia , anh  không cần phải giao lưu trước vào dịp này sao? Với những người nổi tiếng trong lĩnh vực kinh doanh hay gì đó." Byun Baekhyun đáp và đùa giỡn. "Tôi giao du với ai? Những người nổi tiếng trong giới kinh doanh có đi trước bốn tiếng đồng hồ không?" Park Chanyeol cau mày nhìn Baekhyun lục lọi trong xe. "Vâng, tôi..., anh có muốn tôi đầu tư vào cửa hàng bách hóa mới xây của anh không?" Buyn Baekhyun thản nhiên nói.

"Em đang tìm gì vậy?" Park Chanyeol cuối cùng cáu kỉnh hỏi. "Tôi nhớ là có để thức ăn trong xe của anh." Byun Baekhyun bắt đầu lăn xuống gầm ghế. "Anh đã vứt nó đi." "Tất cả đều bị ném đi? Vậy thì đây là cái gì?" Buyn Baekhyun ra thứ gì đó từ dưới ghế ngồi và cẩn thận nhìn vào một chiếc điện thoại di động. "Đây là của ai? Ngoài tôi ra còn có ai ngồi trong xe của anh không?", Buyn Baekhyun rõ ràng là rất ngạc nhiên. Park Chanyeol nhìn Buyn Baekhyun mặt trắng bệch, "Em có chắc là không phải của em làm rơi không?" "Cái điện thoại đơn điệu như vậy sao có thể thuộc về em được? Anh nghĩ gì vậy ?" Park Chanyeol nhìn chằm chằm vào nó, chiếc điện thoại màu đen không có vỏ hay trang trí gì, và nó đơn điệu như điện thoại của chính anh ấy.

Buyn Baekhyun đang nghĩ về việc Park Chanyeol không nên vứt đồ ăn vặt của mình, Park Chanyeol đang nghĩ về chiếc điện thoại đó là của ai, rốt cuộc, ngoại trừ BuynBaekhyun , không có ai khác đã từng lên xe của anh . À, phải, hai ngày trước, ai đó đã lên nhầm vào xe của anh. Có phải của cậu ấy không? Park Chanyeol nghĩ.

Trong phòng chờ, Buyn Baekhyun đang trang điểm, và Buyn Baekhyun kẻ mắt có một khí chất rất khác. "Hóa ra đó là cách để người ta thay đổi vẻ bề ngoài ." Park Chanyeol tự nghĩ. "Nó sẽ làm cho anh chở nên thật hoàn hảo ? Tay nghề khéo léo của chúng tôi rất tốt, nó có thể khiến anh chói mắt hơn bây giờ." Buyn Baekhyun trêu chọc Park Chanyeol đang ngồi buồn tẻ. "Nếu tôi chói mắt hơn bây giờ, em sẽ yêu cầu cuộc sống như thế nào?" Park Chanyeol khiến nhân viên trang điểm bật cười. Park Chanyeol cao hơn Buyn Baekhyun rất nhiều, và ngoại hình của anh ấy chỉ có thể miêu tả là rất thanh tú. Không giống như Buyn Baekhyun , Park Chanyeol yên lặng ngồi đó, anh tỏa ra ánh sáng mà người ta không thể nhìn thẳng vào. Đẹp trai nhưng lạnh lùng đến vậy, trong toàn bộ phòng chờ, chỉ có Buyn Baekhyun mới có thể vào từ trường của anh .

Park Chanyeol buồn chán, hai tiếng trước lễ trao giải, trong túi áo khoác lấy ra chiếc di động mà Buyn Baekhyun  tìm được trên xe. Nó thực sự giống hệt như cái điện thoại của anh. Điện thoại đã tắt, trên tay anh một màu đen tuyền như đá. Park Chanyeol nhớ lại cách người đó tìm kiếm điện thoại di động sau khi lên xe của anh hai ngày trước, và xác nhận rằng chiếc điện thoại di động này phải thuộc về người đó. Cậu  sẽ tìm thấy nó? Mặc kệ, Park Chanyeol cất điện thoại lại vào túi, đứng dậy bước ra cửa. Chán quá, anh muốn mua một ly cà phê để giải khát.

Cuối cùng thì lễ trao giải cũng bắt đầu, sau khi Buyn Baekhyun kết thúc phần trình diễn mở màn, cậu ấy đã ngồi vào bàn được chuẩn bị đặc biệt cho Park Chanyeol. Không có gì phải tránh, việc con trai của tập đoàn Buyn gia nhập làng giải trí đã được các hãng thông tấn giải trí lớn đưa tin không biết bao nhiêu lần, việc ngồi vào ghế của các doanh nhân nổi tiếng là điều không có gì ngạc nhiên.

Oh Sehun và Kim Jong-in đang ngồi trong khu vực giải trí theo dõi màn trình diễn trên sân khấu. Họ đã được mời trong vài năm liên tiếp và sự kết hợp của họ đã được mời với tư cách khách mời biểu diễn. Người quản lý  bước tới chỗ Oh Sehun và nhỏ giọng nói: "Tôi đã kiểm tra số điện thoại của anh trai cậu , không tìm thấy gì cả. Cậu  đã yêu cầu anh trai của cậu chú ý đến số đó chưa ." Nghe xong, Oh Sehun gật đầu, nhưng đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm lên sân khấu

Những khách mời trao giải khi bước lên sân khấu dường như đã nhìn thấy họ ở đâu đó, nhưng họ rõ ràng không phải là nghệ sĩ. Oh Sehun không ngừng dán mắt vào người đàn ông cao lớn trên sân khấu, nhìn anh ta đi về phía micro đứng giữa sân khấu, khẽ nhíu mày, sau đó đột nhiên nắm lấy micro và phát biểu . Hóa ra chiều cao của micro đã được điều chỉnh quá thấp, nhìn thấy động tác này, Oh Sehun không nhịn được cười. Lúc này hắn đã nhận ra người trên sân khấu chính là người ngồi ở ghế lái của chiếc xe này cậu lên  nhầm hai ngày trước . Vào thời điểm đó, cậu đã nhận thấy rằng người đàn ông này mảnh mai và có thể cao hơn cậu .

Nam nhân trên sân khấu đều không có nở nụ cười, ngay cả trong những dịp cần một nụ cười chuyên nghiệp như vậy, lúc đó bọn họ vẫn ở trong xe, vẻ mặt lạnh lùng khiến cho mọi người nhìn anh đều phải trầm mặc.

"Chắc chắn rồi, anh ta khác với những người bình thường. Anh không cười." Người quản lý nhìn lên sân khấu và nói. Oh Sehun Hơi sửng sốt, "anh biết anh ta sao?" Người quản lý nhìn, và nói với cậu  "Đó không phải là con trai thứ hai của Park gia hay sao. Hai ngày trước vừa có thông báo cậu ấy  chính thức gia nhập vào hàng ngũ quản lý của tập đoàn Park gia. "

Hóa ra là một nhân vật như vậy, đột nhiên Oh Sehun cảm thấy người trên sân khấu lạnh đến mức người thường không có được là điều dễ hiểu.

"Chuẩn bị lên sân khấu." Người quản lý  thúc giục. Lễ trao giải trên sân khấu gần như đã kết thúc , và tiếp theo là màn trình diễn của Oh Sehun và Kim Jong-in. Những người trên sân khấu nhanh chóng bước qua Oh Sehun khi họ bước xuống từ phía sân khấu sau khi trao giải. Đó thực sự là anh ấy, Oh Sehun nhớ lại mùi nước hoa mà cậu ngửi trong xe lúc đó, nó có mùi rất thơm và cuốn hút . Anh ấy thực sự rất cao, thực sự cao hơn cậu.

Sau khi Oh Sehun bước xuống, người quản lý đưa cho cậu chiếc điện thoại di động của cậu , cuộc gọi này do anh trai cậu gọi. "Bệnh tình có chữa khỏi không?" Vừa rồi chắc là anh trai cậu  xem truyền hình trực tiếp, lo lắng không biết thân thể của anh trai mình có thể chống chọi được giai đoạn kiệt quệ như vậy không. "Đỡ hơn rồi,  hạ sốt rồi, đỡ nhiều rồi." Oh Sehun dừng lại nói: "Anh à, mấy ngày nay có số lạ nào  gọi cho em không?" Anh đã gọi vào số máy đó nhưng không được,  cũng không có số nào gọi lại cả. "Anh trai cậu đáp. Oh Sehun dừng lại một lúc, sau đó nói với đầu dây bên kia, "Anh ơi, cho em biết số đó và gửi đến di động của Jongin nhé." Sau đó, cậu cúp máy. Ngay sau đó, điện thoại di động của Kim Jong-in vang lên, "Anh trai tôi đã gửi cho tôi", Oh Sehun nói và cầm điện thoại của Kim Jong-in nhìn lướt qua tin nhắn ngắn trong điện thoại.

Vào đêm khuya, khi Oh Sehun đang ngồi trong phòng khách của ký túc xá, cầm chiếc điện thoại di động mới mà người quản lý vừa mua cho cậu , gõ bàn phím để nhập số liên lạc vào danh bạ . Cha mẹ, anh trai, quản lý, Kim Jong-in. Với quá ít liên lạc, cậu nhớ số của mọi người. Cậu vào công ty với tư cách là một thực tập sinh từ cấp 2. Sau khi ra mắt, hành trình không ngừng nghỉ của Oh Sehun khiến cuộc sống của cậu trở nên hào nhoáng và đơn điệu, cậu  không có quá nhiều người để tiếp xúc. Kim Jongin thường nói rằng họ sống trong tầm nhìn của mọi người, nhưng không phải trong cuộc sống hàng ngày của mọi người, và họ thường cảm thấy cô đơn.


Oh Sehun dừng ngón tay, sau đó nhập một dãy số vào điện thoại, cậu nhìn thấy nó trong điện thoại của Kim Jongin và cậu nhớ rất rõ. Tên liên hệ nên được điền vào những gì? Oh Sehun nghĩ, và mở trình duyệt di động của mình để tìm kiếm-con trai thứ hai của gia đình họ Park. Cửa sổ bật lên đầu tiên là tin tức được hãng thông tấn nổi tiếng nhất Seoul đưa tin, với một bức ảnh siêu rõ nét về cậu con trai thứ hai của gia đình họ Park, hóa ra là Park Chanyeol. Một nhân vật nổi tiếng như vậy không thể xuất hiện trong điện thoại với tên thật của cậu,  dù sao điện thoại đã bị mất hai lần. Sau khi chiếc điện thoại bị đánh cắp lần đầu tiên, Kim Jong-in đã đổi tên ghi nhớ trong điện thoại của Oh Sehun thành 'một con gấu đang ngủ', chỉ để ngăn điện thoại của Oh Sehun  bị đánh cắp lần nữa và tiết lộ số của anh ấy. Vậy người này nên để tên là gì? Lúc đó người trên xe mặc một bộ âu phục màu đen, điện thoại di động đưa cho cậu đều là màu đen, trong xe cũng là màu đen, nên gọi anh ta là Đen. Oh Sehun không biết tại sao mình lại muốn lưu số của Park Chanyeol trong điện thoại di động của mình, rõ ràng là người không biết nói chuyện, nhưng từ lúc này trở đi, Park Chanyeol đã nằm trong sổ danh bạ của Oh Sehun dưới cái tên ' Đen'.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #chanhun