Chương đề 33 (H)
"Không sai, anh chính là tên đàn ông hoang dã."
"Vậy anh cũng là tên đàn ông hoang dã duy nhất của em, nếu em dám tìm người khác, người đàn ông hoang dã sẽ khiến em đẹp mắt. " Hắn hung tợn uy hiếp, lông mày đảo thành chữ bát.
Tiếu Duyên bị đẩy ngã vào trong giường, ban nãy cô tự mình cởi quần áo lại tiện nghi cho Hà Triệu rồi, hắn nhanh chóng chen vào giữa đùi cô. Ấn vào đùi thử dò xét , chốc lát sau đã đâm vào hơn phân nửa. Tiếu Duyên bị thâm nhập khiến cơ thể mềm nhũn, trong hành lang lập tức dâng lên một trận kích thích, nhịn không khỏi toàn thân run lên.
Cho dù bị hắn gắt gao đè ở trên giường, cô còn không chịu an phận, mắng hắn nói: "Hỗn đản, anh ngươi chỉ biết ý đồ xấu xa ... A... Nhẹ một chút..."
Hắn đột nhiên thúc mạnh một cái, cô cảm thấy hồn đều bị thúc bay ra ngoài, Tiếu huyệt xót trướng đến không chịu được, một chút kích thích cũng có thể khiến cô cả người run rẩy. Hà Triệu chậm rãi bắt đầu động đậy, tuy rằng chỉ đi vào hơn phân nửa, còn thừa một đoạn ở bên ngoài, không ảnh hưởng chút nào tới sự kích thích mất hồn này.
Cảm giác bị hung hăng đâm xuyên qua quá mức mãnh liệt, Tiếu Duyên che miệng mới có thể kìm nén tiếng rên rỉ, cảm giác hắn càng ngày càng dùng sức, giường cũng kẽo kẹt kẽo kẹt vang lên theo. Cô sợ muốn chết, cố nhịn thở dốc nói: "Không được, sẽ bị nghe thấy...... Ừm......"
Hà Triệu nheo mắt, nhỏ giọng nói: "Vậy chúng ta xuống dưới đất chơi, sẽ không có âm thanh." Hắn ôn nhu dụ dỗ, Tiếu Duyên chỉ có thể gật đầu vài cái.
Gậy thịt từ trong huyệt rút ra, phát ra một tiếng "Ba" rất nhỏ, Tiếu Duyên cũng run lên theo, được đỡ xuống đất, nhưng cảm thấy như mình đang dẫm phải bông, chân mềm nhũn đứng không vững. Hà Triệu lại cười cô, "Mới làm vài cái, chân đã mềm nhũn, có phải không có tiền đồ hay không."
Tiếu Duyên không phục, đẩy mặt hắn ra, "Anh đừng tới nữa, cứ tiếp tục như vậy, em có thì làm sao bây giờ?"
Không đâu. Anh có mang đồ. "Hắn đỡ quy đầu, vật khổng lồ lắc lên lắc xuống. Tiếu Duyên nhìn không rõ, lại nghe hắn nói, "Đây chính là thứ tốt trên người heo, tuyệt đối chắc chắn."
Không có lý do gì để từ chối, Tiếu Duyên làm theo chỉ dẫn của Hà Triệu, nằm sấp chỗ bàn làm việc giữa hai chiếc giường, vừa đỡ mép bàn, liền cảm giác được hắn dán lên. không chờ đợi được dùng lực đạo tiến vào.
Cô không biết bộ dáng nằm sấp đó của cô trông quyến rũ như thế nào, da thịt trắng nõn không tỳ vết ở dưới đèn vô cùng mập mờ, đường cong lưng tinh xảo và cặp mông căng tròn đầy đặn. Hắn chỉ nhìn, trong lòng liền dâng lên một cỗ hung hăng muốn thao cô, thao đến khi cô khóc. Côn thịt nghe theo dục vọng mà tiến thẳng vào vùng cực lạc không chút do dự.
Huyệt đạo bất thình lình bị mở ra, bởi vì tiến vào từ phía sau, lần này so với hai lần trước đi vào càng sâu, lấp đầy kỹ càng. Tiếu Duyên thậm chí có loại ảo giác, như bị thọc đến tân ngực, xót mà trướng lên, hành lang bị khai phá đến mức lớn nhất, mỗi một chỗ đều bị gậy thịt nhét đầy.
Cô che miệng, thấp giọng ngâm nga, muốn kêu lại phải cố gắng kiềm chế không thể kêu, sự kích thích lan tràn từ trong xương tủy khiến người ta phát điên. Hà Triệu hết lần này tới lần khác khi dễ người, bóp chặt cái mông nhỏ, mỗi lận thọc một sâu hơn, côn thịt thậm chí tiến vào hơn phân nửa, đã không còn thừa lại ở lại bên ngoài bao nhiêu.
Nhiệt độ của âm đạo càng tăng càng cao, dâm thuỷ vừa nóng vừa cay dính ở nơi giao hợp. Tiếu Duyên nằm sấp trên bàn, còn muốn bò về phía trước một chút, tránh hắn sự đâm chọc hung hãn của hắn. Nhưng bị hắn giữ chặt eo, chỉ có thể đón nhận động tác bị thao như đóng cọc vĩnh viễn không ngừng của hắn.
Hà Triệu phấn khích đến mức đỏ cả mắt, hắn đã sắp tiến vào toàn bộ, hắn không ngừng tưởng tượng sẽ thoải mái như thế nào khi côn thịt được bao phủ hoàn toàn bởi âm hộ mềm mại, cơ hồ lập tức có thể tới cực Lạc. Tiếu Duyên xoay người bắt lấy cánh tay anh hắn, thân thể giống như sóng to quất vào, không thể ngừng xóc nảy.
Cô không dám tạo ra tiếng động lớn, chỉ có thể nhỏ giọng gọi hắn, nhưng Hà Triệu nghe được một tiếng tiểu Triệu ca mềm mỏng nhu nhược kia, lại càng hăng hái. Cúi người hôn lên miệng của cô, dồn sức ở eo và hông, đột nhiên bắt đầu cuồng nhiệt thao mỗi một lần đều thúc đến chỗ sâu nhất, mỗi một lần đều đụng đến cái miệng nhỏ ẩn sâu bên trong, gắt gao khít chặt.
Hắn tấn công mạnh mẽ làm thế nào cũng không dừng lại được, rốt cục đem mị thịt ở sâu trong huyệt đạo hành hạ đến bủn rủn, dần dần chống đỡ không được, cái miệng nhỏ nhắn run rẩy có chút mở ra. Tiếu Duyên bắt đầu ô ô khóc, bụng dưới đau xót trướng đến co giật, cảm giác đau nhức và tê dại từ một bắp thịt truyền đến, thậm chí còn có một tia đau đớn bao bọc lấy cảm giác tê dại.
Sau khi côn thịt hung hăng thao chừng trăm cái, khoái cảm tê dại từ xương cụt dâng lên da đầu, thoải mái toàn thân nổi da gà. Ý muốn xuất ra đạt đến đỉnh điểm, sau khi hắn hung hăng dùng một góc độ mạnh mẽ thúc vào rút ra mấy chục cái, cuối cùng miệng nhỏ cũng mở.
Phần thịt mềm như bị đè xuống, những nếp gấp nhỏ từ giữa lan ra xung quanh, lỗ nhỏ bị ép mở đột ngột, khảm sâu vào quy đầu to lớn. Hà Triệu Nha nghiến răng, cơ hàm căng cứng, phun ra toàn bộ tinh dịch.
Bắn xong hồi lâu, còn cảm giác được côn thịt gắt gao bị kẹt ở bên trong, hắn phản ứng lại và nhận ra mình đã vào đâu. Lập tức một loại thỏa mãn không gì sánh được tràn ngập lồng ngực, hắn kích động cả người nóng lên, cho dù gậy thịt bị cửa động nho nhỏ kẹp đau đớn khó nhịn, cũng không quan tâm, tiến đến bên tai cô, khẽ liếm, "Tiếu Duyên, biết ta đi vào nơi nào không?"
Tiếu Duyên sớm khóc đến thở không ra hơi, cảm giác bụng dưới đau như nứt ra, nhưng lại có khoái cảm điên cuồng đến mức khiến người ta thét chói tai quét sạch tất cả cảm quan. Tay của cô bị hắn nắm lấy, nhẹ nhàng ấn ở trên bụng, đó là một chỗ nhô ra dài và rõ ràng, sâu đến mức dường như cắm sâu vào bụng cô, có thể cảm nhận rõ ràng đường nét của nó..
Hà Triệu hưng phấn không khống chế được, "Tiểu đệ đệ cắm vào tử cung em, lúc này quy đầu còn kẹt ở cửa cung. Tiếu Duyên, em hút anh thật chặt, nếu không buông ra, chúng ta chỉ có thể vẫn như vậy." Hắn còn có tâm tình trêu chọc cô.
Tiếu Duyên lại thật sự sợ hãi, bụng bủn rủn đến co giật, hoa huyệt điên cuồng co rút, cô thậm chí không phân biệt được hiện tại cô rốt cuộc là đau hay là sảng khoái, bởi vì đã tê dại đến sắp không còn tri giác. Cô một mực run rẩy, tiếng khóc nức nở rất nhỏ, "Tiểu Triệu ca, làm ơn, đi ra... Đau quá... quá sâu..."
Hắn vốn là phát dục đến mãnh liệt, cô bây giờ còn không thể hoàn toàn đón nhận sự to lớn của hắn, hắn lại chẳng màng mà cố nhét vào, kích thước không phù hợp. Hà Triệu thấy sắc mặt Tiếu Duyên trắng bệch, sợ thật sự làm tổn thương cô, không dám chơi nữa, mổ vành tai cô dỗ dành thả lỏng, bóp eo nhỏ của cô hung hăng rút ra, cuối cùng lui ra ngoài.
Tiếp theo là một dòng lớn dâm thủy giống như một thác nước nhỏ phun lên hai chân hắn, hoa huyệt nhỏ bởi vì bị thao trong thời gian dài nhất thời không khép lại được, bên trong nhìn thấy rõ ràng thịt mềm đỏ xinh đẹp. Chân Tiếu Duyên mềm nhũn đứng không vững, Hà Triệu đỡ cô lên giường, phát hiện phía dưới cô lại sưng đỏ, rốt cục ý thức được mình quá đáng.
Lúc này mới nhớ tới vừa rồi hắn có bao nhiêu điên cuồng, Tiếu Duyên không dám phát ra âm thanh, vẫn chịu đựng, môi cắn rách nhiều chỗ. Hắn lui ra hồi lâu, bụng dưới cô mới dần dần khôi phục tri giác, bên trong có một loại cảm giác nóng bỏng thiêu đốt do bị đâm vào quá sâu.
Nằm hồi lâu,chất lỏng sền sệt vẫn chảy ra, Hà Triệu dùng quần áo của mình lau cho cô, Tiếu Duyên thở hổn hển, muốn véo hắn giải hận một phen, nhưng không có sức lực, hờn dỗi không nói lời nào. Hà Triệu vội vàng nhận sai, "Xin lỗi, anh quá lớn, bản thân còn không ý thức được, làm bị thương Tiếu Duyên rồi."
Đôi mắt của Tiếu Duyên tối sầm lại: "Anh nói tiếng người sao?" Rõ ràng là đang khen chính hắn.
Thấy cô không còn tức giận như vậy, Hà Triệu lại nở nụ cười, nằm trên giường ôm cô, "Anh thật vui vẻ, hôm nay đi vào thật sâu, chỉ có anh đi qua, quá thoải mái..."
Hắn nói liên miên những lời Tiếu Duyên nghe đến đỏ mặt đầu bốc khói, cô không có khí lực đáp lại, càng lo lắng vừa rồi có động tĩnh gì làm ầm ĩ đến cha mẹ hay không, Hà Triệu an ủi cô, "Yên tâm đi, anh đã tiến vào trong đó em cũng không hừ một tiếng, bọn họ sẽ không nghe thấy đâu."
Về phần có nghe được tiếng bốp bốp lớn như vậy hay không, Hà Triệu không dám cam đoan, hắn thật sự có chút chột dạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro