Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Trung ra mãnh thao, cưỡng bức cao trào

Đầu lưỡi làm càn liếm càng lúc càng sâu, tách ra hoa môi như cánh bướm, cắm vào bên trong chặt chẽ. Nhạc Sở Sở không ngừng kinh suyễn, áp lực trong cổ họng kiều khóc, dùng mười ngón tay thon dài đẩy cái đầu lông xù xù dưới váy.

"A a.. không cần, không cần liếm đồ thối tha này ... Đáng ghét..."

Cô càng chống cự, kẻ xâm lấn càng kiêu ngạo, bàn tay mãnh mẽ ấn xuống mông nhỏ, dứt khoát cởi quần lót và váy của cô ra như lột vỏ trái đào. Màn thầu trơn bóng non mềm toàn bộ bại lộ trong không khí, phần đùi tinh tế còn mơ hồ dính vệt nước ái muội.

Âm hộ của cô thật nhỏ, một tay cũng có thể nâng, càng nhìn dương vật của hắn càng nóng như sắt, gần như muốn nổ tung.

"A! Váy của em!"

Nhạc Sở Sở thấy thẹn mà kẹp lại hai chân, lại bị hắn một phen tách ra, Hoắc Tu Nhiên nhìn chằm chằm vào lỗ nhỏ đang chảy nước, như muốn dùng mắt cưỡng gian nàng ngàn vạn lần.

Anh thô bạo dùng hai tay bẻ ra hai môi âm hộ, lộ ra thịt quả bên trong. Không màng Nhạc Sở Sở đỏ bừng mặt ngăn cản, dùng đầu lưỡi liếm láp đến ướt một mảnh, còn ở giữa tìm kiếm đế châu, giống như cái bàn chải nhỏ hung hăng quét qua hạt châu vô cùng mẫn cảm.

"Đừng liếm chỗ đó... a... Người em kỳ lạ quá... Hoắc Tu Nhiên đồ xấu xa... huhu..."

Hoắc tiên sinh cũng thích liếm âm hộ cô, đem nước dâm chảy từ bên trong ra quét hết vào bụng. Khi ở trên giường, không ít lần cô mắng anh biến thái, hôm nay mới biết cái thú tính này từ khi hắn còn trẻ đã có, chỉ là về sau mới sử dụng trên người cô.

Càng đáng khinh hơn nữa là, dường như trong thế giới tâm lí độ nhạy cảm của cô bị đề cao rất nhiều. Cho nên cho dù sắc lang này khác xa so với phiên bản lão công thời niên thiếu mà cô tưởng tượng, trong lòng cô mười phần kháng cự thì dưới thân nước dâm vẫn chảy không ngừng, miệng âm hộ khép mở như đóa hoa.

Hoắc Tu Nhiên phát hiện sau khi liếm hạt đậu nhỏ, thân thể cô gái không khỏi run lên, càng nhiều dịch nóng chảy ra từ âm hộ, vừa đáng yêu vừa đáng thương. Vì vậy hắn ra sức liếm láp âm vật nhợt nhạt càng lúc càng nhanh, khiến âm đế sưng đỏ lên đứng thẳng, thậm chí đùa dai mà cắn khẽ, mật nước chảy ra càng nhiều.

 "A a thật kỳ quái, muốn, muốn ra ---"

Từng đợt khoái cảm tê dại ập tới, tia lửa mãnh liệt bắn ra bốn phía. Trong đầu Nhạc Sở Sở trắng xóa, hốc mắt đỏ bừng, ẩm ướt, đùi run rẩy, trong mắt huyệt phun ra một dòng nước trong suốt, thế nhưng bị Hoắc Tu Nhiên liếm âm vật đến cao trào.

"Thật không hổ là giáo hoa, huyệt nộn không nói, khi cao trào còn bắn nhiều nước như vậy."

Trong thế giới tâm lý, ngay cả dâm dịch cũng nhiều đến xấu hổ, lượng nước bắn ra khi cao trào cơ hồ lên đến trình độ khoa trương, tích táp theo bắp đùi trượt xuống hai chân, cực kỳ khiêu dâm.

Trong lúc cao trào, Hoắc Tu Nhiên ở giữa hai chân cô bị ái dịch bắn lên mày mắt và đường quai hàm, vậy mà lại có vài phần gợi tình. Hắn như con chó hung ác đem chất lỏng ngọt ngào liếm láp sạch sẽ, thậm chí banh lỗ nhỏ ra luốt chửng, liếm đến khi huyệt ướt át vì cao trào trở nên hơi khô và giật nhẹ.

Hoắc Tu Nhiên mãn nguyện mà liếm khóe môi, mái tóc đen mượt khiến hắn vốn đẹp trai lại thêm quyến rũ mê người. Khuôn mặt nở nụ cười đắc ý, tự mãn có phần trẻ con.

"Em đưa cho hắn nước giải khát, anh liền giải khát bằng nước dâm trong huyệt của em, xem em còn dám tùy tiện quyến rũ người khác không. Nếu em lại quyến rũ người khác, anh sẽ đánh chết mấy tên đó."

Nhạc Sở Sở đáng thương, khuôn mặt sốc đến trắng bệch.

"Đồ biến thái... quá biến thái rồi... chồng của tôi không có khả năng biến thái như vậy..." Cô xấu hổ che mặt khóc lóc kể lể.

Rốt cuộc giấc mộng với hoàng tử vườn trường tan tành, máy bay trực tiếp rớt thành bị sắc lang cưỡng gian trong WC. Ai có thể ngờ được Hoắc tiên sinh thời cao trung lại là tên cặn bã ngỗ ngược như vậy.

"Chồng? Em muốn ai làm chồng của em?"

Nghe đến đây, vẻ mặt Hoắc Tu Nhiên đột ngột trầm xuống, hung ác nhìn chằm chằm thiếu nữ không tình nguyện, nâng lên chân dài, nắm lấy gậy thịt giống như chày sắt đâm vào hoa huyệt đang hé mở, quy đầu to lớn đâm nát, xuyên qua mị thịt chặt chẽ. Tuy là phá thân, cây gậy kia cũng lớn đến dọa người, nhưng ở trong mơ đau đớn cũng không quá nhiều.

Nhưng trong lòng Nhạc Sở Sở ủy khuất.

"Đừng, a, buông ra, buông tôi ra... Hoắc Tiên Sinh sẽ không cưỡng ép tôi... Hoắc Tu Nhiên anh tỉnh lại đi... cầu xin anh mà..."

Tuy nhiên, Hoắc Tu Nhiên lại nâng lên đôi gò bồng của thiếu nữ, bên liếm bên cắm, ăn một cách thích thú.

"Anh sẽ không ép em sao? Trong mơ ông đây mỗi ngày đều làm em không rời được giường, bắn đến to bụng, thế nhưng không cưỡng ép em sao? Dương vật của anh to không hả? Làm em sướng hay không sướng?"

Hắn làm đến mở ra đóng lại, mỗi lần rút đều rút toàn bộ rời khỏi, đút vào lại đem toàn bộ mà cắm vào, quy đầu đánh nát tiểu huyệt thiếu nữ, huyệt khẩu nhỏ hẹp bị vật to quá cỡ căng chặt, vừa trướng vừa xót. Gậy thịt cọ xát thành trong non mềm như thịt trai, đâm đến hoa tâm, giã như chày giã thuốc, ép nước dâm thơm ngọt cuồn cuộn chảy ra không ngừng.

"Ahh a ha aa... quá nhanh quá sâu... nhẹ một chút nhẹ một chút... a a..."

Nhạc Sở Sở không tình nguyện bị người yêu hoàn toàn xa lạ cắm, cắn cánh môi không muốn để ý những lời thô tục của hắn. Nhưng làm sao có thể nghĩ rằng một cậu nam sinh cao trung tuổi trẻ khí thịnh khi "làm" cô lại tinh lực tràn đầy, bạo lực như vậy.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro