Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 89: Về Sau Đừng Khi Dễ Hắn

Editor: Uniirr

Mạnh Kinh Huy gọi không được, thiếu chút nữa tức giận đập điện thoại, cuối cùng nhìn thoáng qua căn phòng dán đầy ảnh cùng bức vẽ, hắn phiền chán chỉ tăng không giảm.

Về công ty lại tính… Hà Cửu Vi, hẳn đang ở công ty…

Mà làm cho tay chân Mạnh Kinh Huy run rẩy, là Hà Cửu Vi tắt điện thoại.

Hắn bắt đầu không ngừng mà gọi cho Mạnh Gia Nam, nhưng vẫn không thể gọi được.

Cuối cùng Mạnh Kinh Huy đành phải liên hệ A My, biết được Hà Cửu Vi đã đi phòng trà, thì tim vừa bình tĩnh chợt căng thẳng.

“Em ấy đi bao lâu rồi?”

“…” A My trầm mặc.

“Cô đi tìm em ấy, nếu tìm không ra thì đi xem camera, mỗi một góc đều xem cẩn thận cho tôi!”

Cúp điện thoại, Mạnh Kinh Huy chỉ cảm thấy bên tai mình đều là tiếng gầm rú chói tai, vừa muốn về công ty để biết thêm tình hình, hắn thấy Mạnh Gia Nam.

“Mẹ!” Mạnh Kinh Huy đá lên cửa xe, đến trước mặt Mạnh Gia Nam nắm lấy cổ áo, ấn lên tường.

“Cậu không có làm gì Cửu Vi đi? !”

“Anh?” Mạnh Gia Nam vẻ mặt mê mang “Anh đang nói cái gì?”

Mạnh Kinh Huy từ nhỏ cùng Mạnh Gia Nam có quan hệ tốt, nhìn biểu tình trên mặt Mạnh Gia Nam liền biết hắn không nói dối. Cứ việc trong phòng đều có thứ liên quan đến Hà Cửu Vi, nhưng không đủ để hắn gán cho Mạnh Gia Nam một cái tội danh giả dối.

Mạnh Kinh Huy suy sụp đứng một bên.

“Cửu Vi mất tích .”

“Cái gì? !” Mạnh Gia Nam đang muốn nói cái gì đó, lời đến bên miệng thay đổi thành một câu. “Anh thấy?"

“Anh biết không phải là em, lúc này không phải thời điểm nói cái này, anh về công ty, em muốn cùng đi không?”

“Em với anh cùng đi” Mạnh Gia Nam ngồi vào chỗ điều khiển, do dự một lát, vẫn là nói.

“Anh, em ở bãi đổ xe của công ty nhìn thấy Cửu Vi nghe điện thoại, chắc là… bạn trai gọi tới …”

Mạnh Gia Nam lúc ấy muốn làm cái gì đó, nhưng không bao giờ làm chuyện bắt cóc.

Hoàn cảnh cuộc sống sẽ không cho hắn làm chuyện gì trái lương tâm, càng là gia đình ưu việt, lại càng coi trọng tam quan mà bồi dưỡng. Nói Mạnh Gia Nam là mầm non, cũng không quá.

Hắn gọi Hà Cửu Vi xuống bãi đỗ xe, chỉ muốn hỏi cô một chút.

“Vì sao?”

Hắn không thể lý giải.

Khi nhìn cô nghe điện thoại, dáng vẻ hạnh phúc, Mạnh Gia Nam lại thấy, chuyện này cũng không quan trọng.

Mỗi người đều bất đồng, cách sống cũng không giống nhau.

Lựa chọn của Hà Cửu Vi, thấy mình khoái hoạt là được, cho dù hắn thích cô, cũng không tới phiên hắn chỉ trỏ.

Chỉ là có chút thất lạc mà thôi.

Hà Cửu Vi ở trong lòng Mạnh Gia Nam, vẫn luôn có một vị trí quan trọng. Không sợ người khác nói xấu cô, càng không sợ diện mạo cô câu dẫn người, hắn đều biết cô là một cô gái đặc biệt thuần khiết.

Kỳ thực hắn quen biết Hà Cửu Vi so với Mạnh Kinh Huy còn sớm hơn.

Bọn họ cùng học sơ nhị, chẳng qua không cùng ban.

Lúc đó hắn có chút tự bế, không muốn nói chuyện với người khác. Cố tình nhóm “Tiểu bá vương” của lớp thích khi dễ vì tính cách này. Hắn không nói, cũng không dám cùng trưởng bối trong nhà nói.

Có một lần hắn bị nhốt trong phòng toilet nữ, gấp đến độ không biết làm như thế nào.

Lúc này có một nữ sinh vào toilet nữ, vừa vặn gặp nhóm “Tiểu bá vương” chuẩn bị ra ngoài, thời điểm hắn ở trong phòng nghe được động tĩnh đều khẩn trương vô cùng.

Hắn sợ nữ sinh này bị khi dễ.

Nhưng sự tình không như hắn đoán trước —— nhóm “Tiểu bá vương” có cái thủ lĩnh “Đại bá vương”, vừa mới kiêu ngạo ương ngạnh, khi đối mặt nữ sinh đều ôn nhu vài phần.

“Thật trùng hợp, cậu cũng đi toilet?”

Giọng nói của nữ sinh rất bình tĩnh, lại dễ nghe, giống như âm thanh của tự nhiên.

“Các cậu lại nhốt người?”

“Hắn thiếu giáo huấn!”

Trong lòng Mạnh Gia Nam rống giận, hắn cái gì cũng chưa làm, được chưa? !

“Thôi đi, tôi còn không biết cậu sao, thả hắn ra.”

“Cậu quen biết hắn?”

“Cậu quản tôi có quen hay không làm gì. Tôi nói, thả ra.”

Cuộc nói chuyện gián đoạn, không khí đột nhiên an tĩnh giây lát. Thời điểm lòng bàn tay Mạnh Gia Nam đều là mồ hôi lạnh, cửa mở.

“Cậu đi đi.”

Mạnh Gia Nam nghe được thanh âm ngẩng đầu lên —— hắn thề, trước mặt cái nữ sinh này là người xinh đẹp nhất mà hắn gặp qua.

Mà do tính cách Mạnh Gia Nam khi đó, hắn trầm mặc, nhìn thoáng qua, hắn bước nhanh rời khỏi toilet nữ.

Bên tai mơ hồ còn nghe được cuộc nói chuyện — giọng nói bình tĩnh “Về sau đừng khi dễ hắn .”

Giọng điệu lấy lòng “Được, không khi dễ.”

Mạnh Gia Nam thấy ngày đó là ngày hắn được thoải mái nhất.

Sau đó hắn biết, cô tên là Hà Cửu Vi, một nữ sinh đặc biệt xinh đẹp.

Hắn giống một cái đuôi nhỏ rình xem Hà Cửu Vi, vì cô mà học vẽ, vì cô mà học chụp ảnh, vì cô mà chậm rãi thay đổi tính cách của mình, thầm nghĩ trong tương lai sẽ có một ngày nào đó, có thể cho mình đúng lý hợp tình tự giới thiệu.

“Tôi là Mạnh Gia Nam.”

Nhưng hắn không nghĩ tới bọn họ không học cùng sơ tam, hắn muốn chuyển trường, nhưng cuối cùng vẫn bỏ cuộc, không cần vội.

Rất nhanh hắn liền hối hận, vì lúc trước lùi bước —— Hà Cửu Vi yêu đương.

Đối tượng không phải người khác, mà là anh họ của hắn.

Vừa đến công ty, Mạnh Kinh Huy liền đi vào phòng theo dõi phòng, trong lúc đó điện thoại vang lên, hắn cũng không nghe thấy, vẫn là Mạnh Gia Nam nhắc nhở, hắn mới phản ứng lại.

Một số xa lạ.

“Uy?”

“Mạnh Kinh Huy.”

“…” Mạnh Kinh Huy dừng lại, nhíu mày.

“Ô Tự?”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro