Chương 12: Giận dỗi
Edit: Củ Cải Trắng
-----------------------------
Gì Tiểu An từ Italy học xong về nước, ba người khuê mật tụ họp.
Đường Nặc gần nhất có phản ứng mang thai nghiêm trọng, cho nên Ứng Nghiêu Chi đặc biệt quan tâm tới phiền. Tiết Nhất Cầm làm một người thành niên độc lập tự chủ của tân thế kỷ, chưa lập gia đình, bạn trai Từ Loan của cô, so với chồng Đường Nặc còn phiền hơn.
Buổi sáng, Từ Loan bán đứng sắc đẹp, dùng tiểu Từ Loan dụ hoặc cô, không cho cô đi, vài lần cự tuyệt, hắn lại mãnh liệt yêu cầu đem hắn cùng đi. Nào biết Tiết Nhất Cầm trong lòng vẫn không loạn, vỗ vỗ mặt Từ Loan, muốn hắn ngoan ngoãn ở nhà chờ cô.
Từ Loan lão đại không muốn.
Chị em tốt, bất luận có hay không kết hôn, thời gian của khuê mật là nhất định phải xếp đầu tiên.
Ba người ngồi chung, trời nam biển bắc liêu khản, nói xấu từng người nam nhân, sau đó nhớ lại ngày tháng cao trung.
Đều là nữ nhân trải qua năm tháng lắng đọng lại, ngồi ở nơi nào cũng liền giống như một đạo phong cảnh.
Nói liền có người tiến lên đến gần.
Dưới loại tình huống này, bị đến gần đều là Tiết Nhất Cầm.
Vì cái gì đâu?
Kết hợp ba người phân tích, đến ra nguyên nhân có khả năng nhất là: Ở quán bar người gặp được đến đây gần giống nhau đều là vì mới mẻ, có mặt mũi một đêm tình, loại này thời điểm tốt nhất tìm kiếm đối tượng là nữ dáng người nóng bỏng khuôn mặt kiều mị ngốc nghếch.
Gì Tiểu An, Đường Nặc, Tiết Nhất Cầm trong ba người, phù hợp nhất, hiển nhiên là Tiết Nhất Cầm.
Tiết Nhất Cầm thở dài, "Lớn lên ngực lớn ngốc nghếch, trách mình sao? Bộ dáng thoạt nhìn không có nội hàm gì dễ theo đuổi, trách mình sao?"
Ứng phó nhiều lần, Tiết Nhất Cầm dần dần có thể thành thạo.
Mà lần này, cách đó không xa có khách không mời mà đến, trực tiếp không cần cô ra trận.
Từ Loan mang ánh mắt sâu thẳm giống như sứ giả địa ngục.
Đường Nặc cùng Gì Tiểu An còn một bên vui sướng khi người gặp họa, cười nói: "Mau đem cổ về dạy dỗ đi!"
Một lần chờ mong tụ họp khuê mật đã lâu cứ như vậy ngâm nước nóng. Tiết Nhất Cầm nhìn Từ Loan liếc mắt một cái, lại xem một cái. Ánh mắt không tự giác mang theo điểm ai oán cùng nghi ngờ.
Trên đường về nhà.
"Từ Loan."
"Hả?"
"Em yêu chị sao?"
"Chị đoán."
Tiết Nhất Cầm trợn trắng mắt.
Dựa theo tích cách dĩ vãng của cô, tuyệt đối có thể độc miệng một chuỗi dài.
Có lẽ không yêu, chỉ là thói quen cùng chiếm hữu dục quấy phá. Bởi vì Từ Loan chính là như vậy, hắn có tâm lý bị thương, biến thành như vậy. Vẫn luôn là như vậy.
Cô nhớ tới Đường Nặc nói giỡn về cái thí nghiệm xem nam nhân có bao nhiêu yêu mình.
"Alo, xin hỏi là Từ Loan bạn trai Tiết Nhất Cầm sao?"
"Đúng vậy, ngài là?"
"Nhanh mau tới Đề Lang! Nhất Cầm đã xảy ra chuyện! Chậm liền không kịp!"
"......"
Thái tỷ ảo não mà nhìn di động bị cúp máy.
Từ Loan tới Đề Lang quá nhanh, cũng không biết hắn như thế nào vòng qua Nhất Thị như nước chảy xe đàn đi tới đây.
Hắn mặc một áo hoodie đen, phía sau lưng ướt đẫm, ngọn tóc có mấy giọt mồ hôi, thở phì phò.
Tới nơi rồi không đi thừa một chặng đường nào, như là nghĩ Thái tỷ khóc đến rối tinh rối mù. Lúc này Từ Loan cũng bình tĩnh, đáy mắt có một hồ nước tĩnh lặng bình tĩnh.
"Tiết Nhất Cầm làm sao vậy, cô ấy ở đâu?"
Thái tỷ bị khuôn mặt đông lạnh của hắn làm sợ tới mức rùng mình một cái, trong lòng nghĩ, Nhất Cầm, tỷ tỷ lúc này giúp em cũng không phải là một bữa cơm có thể giải quyết. Ít nhất muốn ba bữa!
"Đi, hướng bên này đi. Tôi vừa mới sắp xếp, đã thông báo lãnh đạo. Ai, cậu, đừng quá khổ sở...... Ngày tháng không phải chỉ có một người, đều phải tiếp tục sống. Tôi cùng Nhất Cầm có cảm tình thế nào, cậu đại khái không hiểu biết, nhưng thâm hậu......"
Mở cửa.
Chỉ thấy, Tiết Nhất Cầm không hề huyết sắc, im ắng nằm ở trên giường nghỉ ngơi.
Sắc mặt xám trắng.
Hiển nhiên...... Đã muộn rồi!
Thái tỷ đứng ở phía sau, không có nhìn thấy đáy mắt Từ Loan ánh trăng cuối cùng đã tắt, bằng không, buổi tối chỉ sợ là mơ ác mộng.
Hắn nghỉ chân thật lâu.
Như là hạ quyết tâm cực đại, đi qua đó. Từng bước một vững chắc kì lạ. Như thế nào đều không giống một nam nhân có lão bà đã chết.
Vì ngăn Thái tỷ lải nhải cùng điều tra, Từ Loan thậm chí xoay người cho cô một cái tươi cười, bên trái gương mặt má lúm đồng tiền rõ ràng đến chói mắt.
Hắn đi qua, nắm lấy tay Tiết Nhất Cầm, lạnh lẽo, không hề có độ ấm.
Một tấc, một tấc. Cúi đầu, muốn thân mật đụng vào.
Động tác ở nửa đường đột nhiên im bặt.
Sau đó hắn nhắm mắt lại, đứng lên, "Nhất Cầm qua đời cũng tốt, phiền ngài chuẩn bị một chút hậu sự. Tôi còn có việc, đi trước."
Thái tỷ: "......"
Tiết Nhất Cầm đang xem cameras: "......?"
Tiết Nhất Cầm làm bộ không có việc gì về đến nhà.
Từ Loan đang ngồi ở trên sàn nhà chơi game, nghe được âm thanh cô về nhà, liền cái ánh mắt đều bủn xỉn không cho.
"Hôm nay không có làm cơm?"
"Ân."
Còn như vậy đúng lý hợp tình? Tiết Nhất Cầm có lửa lớn. Nghĩ đến hắn phản ứng, cái quỷ gì phản ứng, quả thực chính là không có tình yêu chỉ còn lại có dục vọng đô thị nam nữ!
Đường Nặc ngày đó đắc ý dào dạt mà nói, Ứng Nghiêu Chi chính là khóc đến một phen nước mũi một phen nước mắt!
Tới cô Từ Loan thế nhưng còn cười???
Tiết Nhất Cầm không nói chuyện.
Trong lòng oán, một phương diện không thích Từ Loan đối cô có chiếm hữu dục quá cường, một phương diện lại nghi ngờ nam nhân này có phải hay không thật sự yêu cô.
Cô đem túi đặt ở tủ, nặng nề mà dẫm dép lê vào phòng bếp. Sau đó không muốn tay chân nhẹ nhàng, đem nước bật lớn nhất, cầm chén đặt vào ngăn tủ, thanh âm cũng không chút nào tiết chế. Đắp lên cái nắp. Các loại tạp âm đều biểu hiện, nữ nhân này sinh khí.
Từ Loan đem điều khiển từ xa ném ở một bên, đi đến phòng bếp, thuần thục vạn phần mà lột quần jeans cùng quần nhỏ của Tiết Nhất Cầm. Sau đó tiến quân thần tốc.
"Tê...... Rất đau!" Động tác cô nặng nề giãy giụa.
Hắn cũng không để ý không màng.
Người này, hiển nhiên là mang theo lửa giận, ủy khuất, nóng nảy. Tiết Nhất Cầm cào tay hắn, hung hăng cắn đi xuống.
Tiết Nhất Cầm chưa từng thấy bộ dáng Từ Loan tức giận. Ngô, nếu phía trước cô cùng hắn nói chia tay, hắn phản ứng xem như sinh khí, vậy gặp qua.
Hắn trầm mặc nhìn cô.
Tóc mái mang theo mồ hôi, nhìn chằm chằm con ngươi trong trẻo mà đơn thuần của cô. Tiết Nhất Cầm duỗi tay che lại đôi mắt hắn, hỏi: "Em như thế nào biết không phải chị?"
"Về sau không cần đùa như vậy."
"Chơi vui."
"Không vui."
"Đường Nặc đều chơi qua."
"Kia cô ấy có nói với chị kết cục sao?"
"Cái gì?"
"Bị Ứng Nghiêu Chi đem mông đánh ra hoa."
"Nga...... Ha ha ha ha!"
Kỳ thật vì phòng ngừa lẫn lộn, Đề Lang là không cho phép nhân viên chế tác bên trong quá quen thuộc, bạn bè người máy, bởi vì hiện tại Đề Lang nắm giữ kĩ thuật cao đẳng chế tạo ra độ tương tự thật sự quá cao, ngay cả bản thân đều khó có thể phân biệt thật giả.
Tiết Nhất Cầm mới vừa nhìn đến "Tiết Nhất Cầm", hoảng sợ. Lúc sau trở thành người máy phế thải, nhìn gương mặt cùng chính mình cơ hồ giống nhau như đúc, sởn tóc gáy.
Cho nên loại trò chơi này, sẽ không có lần thứ hai.
"Nói thật, em như thế nào biết không phải chị, chị đều phân biệt không được."
Từ Loan nắm tay cô, "Ngón át út của chị có độ cong nhẹ."
Độ cong thật sự rất nhỏ. Tiết Nhất Cầm chính mình cũng chưa phát hiện.
"Cho nên, trong Hoàn Châu cách cách, Tiểu Vy không có cách nào xác nhận Nhĩ Khang bị hủy dung không phải Nhĩ Khang thật, hoàn toàn là vô nghĩa?"
"Cũng có thể bởi vì không đủ yêu." Từ Loan lại đem tay cô bỏ vào trong miệng gặm.
"Nga......" Này xem như tuyên thệ sao? Hắn ý tứ là, hắn đủ yêu cô.
Tiết Nhất Cầm đá văng hắn, "Nấu cơm đi."
Tâm tình Từ Loan thành công tốt lên, vì thế tung ta tung tăng mà mặc kệ nó.
Tiết Nhất Cầm ôm gối, nhìn bóng dáng soái khí của hắn.
Trong đầu đột nhiên liên tưởng đến 《 trầm mặc sơn dương 》, lại nghĩ đến 《 phạm tội tâm lý 》mà cô dõi theo suốt mười quý. Từ Loan, có phải hay không giống rất nhiều sát thủ biến thái, ở một người đều đã ngủ say ban đêm, dọc theo đường cong thân thể của cô, vuốt ve xương cốt cô, hiểu biết mỗi một tấc lớn nhỏ cùng cấu tạo. Hoàn mỹ xương cốt.
Thậm chí nghiền ngẫm, lột xuống dưới sẽ là cái dạng gì.
Tiết Nhất Cầm nghĩ đến khả năng này, sau lưng đổ một tầng mồ hôi lạnh.
Cả người tựa như ở nắng hè chói chang bị xối một thùng nước đá.
Lạnh thấu tim.
___________________
21/11/2021
Xin lỗi mọi người nha ;-;
Lo quẩy 20/11 online mà quên edit chương mới hôm qua lun=)))))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro