Chương 8: Đứa trẻ được tạo ra bởi tà khí
Từ Dạ có chút giật mình nhìn Inuyasha: "Cha..., Inuyasha, người sao vậy?"
May mắn Từ Dạ thường ngày đều gọi Inuyasha bằng tên, nếu không nhất định sẽ để lộ sơ hở. Từ Dạ đã nghe Myoga và Totosai nói về việc Inuyasha mất đi ký ức, hiện tại hắn sẽ không quen biết bọn họ, kể cả mẹ cũng vậy. Nhưng tại sao, cha lại khóc?
"Inuyasha ngươi....." Miroku cùng bọn Sango cũng đều kinh ngạc nhìn Inuyasha đang rơi nước mắt.
Miroku không kìm lòng hỏi: "Inuyasha ngươi nhận ra chúng ta không, ngươi nhận ra cô ấy không?" Miroku nói sau đó liền chỉ hướng về phía Kagome.
Inuyasha lắc đầu: "Ta không biết." Ở đây, ngoại trừ Sesshoumaru, hắn không biết ai cả. Chỉ là khi hắn nhìn thiếu nữ đang nằm yên lặng trên mặt đất, lồng ngực lại đau đớn không thể kiềm chế được.
Sesshoumaru liếc nhìn khóe mắt còn vương lệ của Inuyasha, trong lòng dâng lên một cảm giác không mấy thoải mái. Có điều y vẫn giương Thiên Sinh Nha trong tay lên hướng về phía Kagome, nhưng là......y vậy mà không nhìn thấy sứ giả của thế giới bên kia.
Sesshoumaru buông đao, nhíu máy nhìn Kagome đã chết.
"Sao vậy, Sesshoumaru?"
"Sesshoumaru?"
"Sesshoumaru sa-ma?"
Mọi người đều trăm miệng một lời cùng thốt ra.
"Không cứu được." Sesshoumaru nhàn nhạt nói, gương mặt không một chút biểu tình tra Thiên Sinh Nha lại vào vỏ.
"Sesshoumaru sa-ma, tại sao, sao có thể!?" Từ Dạ không dám tin điều mình vừa nghe, lập tức chạy đến bên Sesshoumaru ngước lên hỏi, nước mắt không kìm được mà rơi xuống. Đứa trẻ cao ngạo như vậy, nhưng vẫn sẽ vì mẫu thân mình mất đi mà rơi nước mắt.
Miroku nghe xong, cũng là một biểu cảm thống khổ, Sango cùng Shippou nghe xong liền lập tức ôm lấy Từ Dạ cùng Inuyasha bật khóc. Những hài tử của Sango chỉ biết nhìn lẫn nhau. Totosai cùng Myoga cũng nhịn không được mà thở dài. Kagome, đã thật sự chết rồi.
Lăng Nguyệt Tiên Cơ cầm minh thạch trên ngực mình lên hỏi Sesshoumaru: "Sesshoumaru, chuyện này là sao?"
"Linh hồn của nàng ta không thuộc về thế giới này, linh hồn tại thế giới này đã bị tiêu diệt, cho nên nàng ta phải trở về thế giới bản thân đã sống lúc trước." Sesshoumaru liếc Lăng Nguyệt Tiên Cơ đạm mạc giải thích.
Lăng Nguyệt Tiên Cơ bị Sesshoumaru liếc một cái mà tức đến trợn trắng mắt. Nàng liền như thế nào sinh ra cái tên nhi tử mặt liệt này chứ?
"Sesshoumaru sa-ma, mẹ của ta, mẹ của ta làm sao vậy?" Từ Dạ mang theo thanh âm nức nở hỏi Sesshoumaru.
"Không sao, nàng ta đã trở về thế giới tương lai. Về sau, mẹ ngươi sẽ không còn tại thế ở nơi này nữa." Sesshoumaru cũng không định an ủi Từ Dạ, chỉ nhìn sang Inuyasha.
"Là, là vậy sao?" Từ Dạ dùng ống tay áo xoa xoa khóe mắt chính mình, cũng nín khóc mỉm cười.
"Thiêu thi thể của nàng ta, nếu không linh hồn của Inuyasha sẽ không có vật dẫn." Sesshoumaru chỉ phân phó chứ không nhìn đến bọn họ.
"Ca ca, ta sẽ bị làm sao, tại sao lại khiến ta bị thương?" Inuyasha cũng không nhìn những người khác, chỉ hỏi Sesshoumaru. Hiện tại hắn chỉ tin tưởng một mình Sesshoumaru, cũng chỉ ỷ lại mình y.
Sesshoumaru nhìn qua một lược những người xung quanh, sau đó nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Inuyasha mang người đi trước mặt mọi người.
Totosai dùng ngón tay gãi gãi cái đầu hói nói: "Hừm.... Nếu bọn họ đã trở lại, có vẻ họ đã tìm được hai vật kia rồi. Tóm lại, đã có cách đối phó với Điểu Tộc."
"Có điều......." Myoga bốn tay đan vào nhau, nhắm mắt định thần không biết đang suy nghĩ cái gì.
"Sesshoumaru sa-ma, đợi thần với." Jaken đứng bên cạnh Rin không ngừng phe phẩy gậy đầu người, sau đó liền muốn chạy theo.
Rin kịp thời đưa tay kéo Jaken lại: "Jaken sa-ma, ngươi tốt nhất hiện tại đừng đi quấy rầy Sesshoumaru sa-ma, nếu không ngài ấy sẽ tức giận."
"Đúng vậy, Jaken, ta khuyên ngươi đừng đi theo lúc này." Miroku cũng đồng ý gật gật đầu. Có điều, hắn khoanh hai tay trước ngực, vẫn không rõ mối quan hệ hiện tại giữa Sesshoumaru và Inuyasha.
"A a........." rốt cuộc tình hình hiện tại là sao đây? Lăng Nguyệt Tiên Cơ bất đắc dĩ lắc đầu. Muốn giải độc thì chỉ có biện pháp duy nhất là chúng nó phải cùng sinh hài tử. Tuy rằng hài tử đó sẽ lập tức bị giết chết, còn Inuyasha cũng sẽ quên đi, vậy, còn Sesshoumaru phải làm sao bây giờ? Dù đứa con ngốc nghếch đó luôn đối với nàng có vẻ lạnh nhạt, nhưng dù sao cũng là hài tử của nàng. Sesshoumaru hiện tại đã có lòng nhân từ, không lẽ y sẽ không để ý chút nào sao?
Sesshoumaru mang theo Inuyasha trở về cung điện của mình, đặt Inuyasha ngồi xuống giường.
Tiểu Inuyasha ở trong lòng Sesshoumaru vẫn không ngừng khóc, nước mắt cứ rơi mãi không thể dừng. Hắn nhẹ nhàng dụi đầu vào trong ngực Sesshoumaru, chỉ như vậy mới khiến đáy lòng thống khổ của bản thân bình tĩnh lại một chút.
Phía bên ngoài cửa sổ cây anh đào bị gió thổi qua, cánh hoa rơi xuống bay phấp phới trong khuôn viên.
"Inuyasha, nàng ta không chết, chỉ là quay lại nơi nàng thuộc về mà thôi." Sesshoumaru nhìn mỹ cảnh hoa anh đào bên ngoài, tay xoa đầu Inuyasha, an ủi hắn. Cho nên, đừng khóc.
"Ca ca, cô ấy là ai, tại sao khi nhìn thấy cô ấy chết ta lại cảm thấy khổ sở như vậy?" Inuyasha ngửa đầu nhìn Sesshoumaru. Có điều khi hắn nghe được những lời y nói thì đã không còn khóc nữa, cảm giác đau lòng cũng giảm bớt không ít.
Inuyasha.... Sesshoumaru cúi đầu nhìn Inuyasha đối diện. Dù cho ngươi đã quên nàng ta, nhưng tâm của ngươi vẫn vì nàng mà bi thương?
Sesshoumaru thấy lòng mình trống trải như vừa mất đi một thứ gì đó, một loại xúc cảm trước đây chưa từng có.
Sesshoumaru sẽ không thừa nhận rằng, cảm xúc này là.... mất mác.
" Ca ca?" Inuyasha đợi lúc lâu cũng không thấy Sesshoumaru trả lời, liền ngẩng đầu kỳ quái nhìn y.
"Rồi ngươi sẽ biết." Sesshoumaru không trực tiếp trả lời, chỉ là tự nói thầm. Chờ đến lúc ngươi khôi phục lại ký ức, liền sẽ quên đi ta, rồi nhớ đến nàng ta. "Hiện tại, ngươi chỉ cần tin tưởng mình ta."
"Được." Inuyasha gật mạnh đầu, toàn bộ trong ánh mắt đều là sự tín nhiệm đối với Sesshoumaru, hắn lộ ra nụ cười ngọt ngào.
-------------///-----------///--------------
"A..... Tuyệt, Sesshoumaru cùng Inuyasha cuối cùng đã trở lại." Hâm Thế từ trong một thôn làng bước ra, vươn vai duỗi người. Cách đây một ngày trước, thôn làng này còn tưng bừng sự sống nhân loại, trong chớp mắt hiện tại khắp nơi đã đều là thi thể lạnh ngắt, máu chảy thành sông. Lũ quái điểu đói khát đem nhân loại làm thức ăn, thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng máu thịt bị cắn xé.
"Điện hạ, bây giờ chúng ta xuất phát luôn sao?" Một tên mặc giáp phục đến trước mặt Hâm Thế hành lễ hỏi.
"Không cần....." Hâm Thế trầm mặc một hồi mới vui vẻ nói, "Dù sao chỉ còn vài ngày nữa, ta muốn đợi lúc hài tử kia sinh ra liền sẽ động thủ."
"Hài tử kia?" Lãnh tướng thắc mắc nhìn Hâm Thế.
"Đúng vậy, yêu lực hung hậu bên trong hài tử đó." Hâm Thế lộ ra nụ cười quỷ dị, nếu đem hài tử đó nuốt xuống, hắn sẽ có được lực lượng rất cường đại. Một hài tử mang trong mình những thứ tà vật tàn ác lại chảy huyết mạch khuyển tộc mạnh mẽ. Dù là loại yêu quái tàn ác cỡ nào cũng sẽ bị sự trói buộc của huyết thống mà ngăn không thể tổn hại lẫn nhau, nhưng hài tử này nếu để nó an ổn lớn lên sẽ trở thành đại yêu tội ác tày trời, hắn thật sự rất mong đợi. Có được hài tử đó, Hâm Thế mới có thể một tay tóm gọn Sesshoumaru cùng Inuyasha.
Ba ngày sau, cuối cùng Inuyasha đã mang thai.
"Sesshoumaru, ngươi nhớ trong mười ngày tới đây phải bảo hộ Inuyasha thật tốt. Hơn nữa, thời điểm hài tử kia sinh ra cũng cần ngươi phải giúp hắn hộ sinh. Hài tử đó vừa sinh ra đã có được yêu lực cùng tà khí cường đại, cũng chỉ có mình ngươi mới có thể tới gần. Nó vừa sinh ra, ngươi liền giết chết nó. Nếu không ngươi và Inuyasha sẽ không thể giải được độc, khôi phục như bình thường." Myoga đứng trên vai Totosai nghiêm túc nói với Sesshoumaru.
Sesshoumaru nhìn bụng Inuyasha. Dù Myoga không nói, y cũng đã cảm nhận được tà khí đáng sợ từ trong bụng Inuyasha truyền đến. Hắn chỉ nói với Myoga một câu: "Đã biết."
"Trong lúc này chúng ta đều không nên đến gần cung điện này." Totosai gãi gãi đỉnh đầu chính mình.
"Inuyasha sẽ không sao chứ?" Sango lo lắng nhìn Inuyasha hỏi. Nàng biết rằng để sinh hạ một hài tử vất vả như thế nào, hơn nữa Inuyasha phải đợi đến mười ngày sau mới có thể hạ sinh, lại còn là tà vật mang yêu khí cường đại, quá trình này chỉ sợ rất nguy hiểm.
"Ta nghĩ..... nếu là Inuyasha thì sẽ ổn cả thôi." Miroku cũng không dám chắc chắn. Nhìn bộ dáng Inuyasha đang suy yếu nằm trên giường, trông thế nào cũng không giống như sự việc sẽ tốt đẹp cả.
"Thật không thể nào tưởng tượng được, Inuyasha có thể sinh con." Shippou ngốc nghếch nói, trong đầu là một mớ hỗn loạn.
Từ Dạ ló một cái đầu vào trên cửa nhìn Inuyasha.
Inuyasha nhìn Từ Dạ, ráng lộ ra một nụ cười từ ái. Hắn là hoàn toàn vô thức. Dù Inuyasha không nhận ra Từ Dạ, nhưng là vì huyết mạch tương liên nên hắn vẫn đối với Từ Dạ rất có thiện cảm.
Từ Dạ nhìn Inuyasha đang tươi cười với mình thì hơi kinh ngạc một chút, sau đó giật mình cả người đều lui ra phía sau cánh cửa, không được bao lâu lại tò mò thò đầu vào trong. Trước kia không biết mẹ đã sinh ra hắn như thế nào, hiện tại nhìn bộ dạng của Inuyasha, chỉ sợ không kém cạnh là bao. Vậy nên Từ Dạ rất tò mò Inuyasha sẽ sinh hạ hài tử như thế nào. Nhưng hắn biết bản thân sẽ không thể ở lại chờ đến lúc thời điểm hài tử kia được hạ sinh. Hài tử đó vừa sinh ra liền sẽ bị giết chết, nó không được phép tồn tại trên thế gian này.
"Sesshoumaru sa-ma, Rin muốn ở lại." Rin bỗng nhiên nói với Sesshoumaru.
"Rin, đừng gây phiền phức cho Sesshoumaru sa-ma nữa." Jaken thấy vậy lập tức cầm gậy đầu người hướng Rin trách mắng.
"Rin?" Kohaku cũng khó hiểu nhìn Rin.
"Không phải, là ta muốn giúp Sesshoumaru sa-ma. Tuy linh lực của ta không lợi hại như Kagome-san nhưng ta cũng có thể giúp Inuyasha thanh tẩy tà khí, Inuyasha sa-ma sẽ bớt đau đớn hơn rất nhiều."
Rin lập tức phản bác nói, đôi mắt mở to long lanh, bên trong đều là sự chân thành.
"Rin, ta biết ngươi có ý tốt, tuy nhiên không thể biết trước được ta khí kia có thể xâm nhập gây thương tổn đến ngươi hay không. Inuyasha là bán yêu hẳn sẽ mạnh mẽ hơn nhân loại bình thường, nên ngươi không cần làm vậy đâu." Myoga nói.
"Các ngươi đều không cần ở lại, ta hạ kết giới bất luận là ai cũng không thể vào được. Thức ăn mang đến cho Inuyasha, các ngươi cứ đặt bên ngoài đi." Sesshoumaru lên tiếng đưa ra quyết định cuối cùng.
"Haizz.... Không thể ngờ rằng đứa cháu đích tôn đầu tiên của ta vậy mà bị chết yểu, ta thật không đành lòng." Lăng Nguyệt Tiên Cơ đứng một bên tâm trạng bi thương. "Sesshoumaru, đến bao giờ ngươi mới sinh được cho ta một đứa khác? Nên lần này ít nhất cũng phải để ta bế nó một cái."
Sesshoumaru: "...." Tại sao người mẫu thân này trước nay không bao giờ đứng đắn vậy?
"Sesshoumaru, chúng ta là khuyển yêu, khuyển tộc vì bảo trì huyết thống thuần khiết, kết hôn cận huyết không hiếm gặp." Lăng Nguyệt Tiên Cơ như biết được Sesshoumaru đang nghĩ gì, nàng liền nhấp môi cười, "Nếu ngươi thấy tiếc nuối, lần sau ta sẽ cho người đi tìm loại dược giúp ngươi cùng Inuyasha sinh hạ hài tử bình an."
"...... Ra ngoài." Sesshoumaru không tỏ thái độ gì, chỉ hạ xuống mệnh lệnh cho tiễn người. Một bên vừa nghe chính mẫu thân mình hồ ngôn loạn ngữ, Sesshoumaru cảm thấy bản thân phi thường tới mức không rút Bạo Toái Nha ra chém người.
Mọi người bất đắc dĩ đành phải rời đi.
---------------////-----------////------------
Welcome back nha các vị. Mấy nay wattpad bị lỗi, tiểu nữ bị bay mất acc mãi không vào được nên không đăng được truyện. 🥲
Hiện tại đã vào được bình thường rồi nha chư vị. Mừng gớt nước mắt. 🥺
Chúc chư vị đọc truyện vui vẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro