Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7: Người đã không còn, trái tim tan vỡ

Từ sau khi Naraku chết, thế giới khôi phục hòa bình vốn có, cũng khiến Sesshoumaru cảm thấy có chút nhàm chán. Nhưng dù sao y vẫn kiên trì ra ngoài gia tăng lực lượng, ngẫu nhiên mới hồi cung điện một lần. Vậy nên hiện tại bọn họ ăn ngủ ở ngoài trời cũng không phải là phiền toái gì lớn.

Quả nhiên, tại thời điểm chập tối, Sesshoumaru lại bắt đầu cảm thấy khí huyết bản thân sôi trào.

Hắn ôm Inuyasha đáp xuống mặt đất, nỗ lực áp chế cảm giác cơ thể đang sắp biến thành nguyên thân, tại bờ sông trút bỏ đi quần áo của Inuyasha.

Inuyasha chỉ dùng ánh mắt mê luyến lại vô cùng tin tưởng nhìn Sesshoumaru, một chút chống cự đều không có, tùy ý để Sesshoumaru chạm vào mình. Trong mắt hắn đều là biểu tình băng thanh ngọc khiết của đối phương, làm trái tim hắn rung động liên hồi.

Ca ca..... thật đẹp. Inuyasha bị Sesshoumaru áp lên phía trước, inuyasha cảm thán như vậy, sau đó chỉ có thể chìm đắm vào khoái cảm lẫn thống khổ mà Sesshoumaru mang lại, đan xen vào nhau không thể thoát ra.

Suối nước nóng vẫn đang êm xuôi chảy, thỉnh thoảng lại bắn lên một chút bọt nước mờ ảo mê người.

Đến đêm, Sesshoumaru khôi phục lại lý trí, nhìn Inuyasha dưới thân bị mình lăn lộn chỉ còn nửa cái mạng, trong lòng y dâng lên một cảm xúc xa lạ khác thường. Là... thương tiếc.

Sesshoumaru bế Inuyasha lên bờ, dùng thanh âm thanh lãnh hỏi: "Inuyasha, ngươi còn sống không"

"......." Nghe được tiếng của Sesshoumaru, hai hàng lông mày Inuyasha giật giật, Sesshoumaru liền biết hắn còn sống.

Inuyasha không hổ là có dòng máu yêu quái mạnh mẽ chảy trong huyết quản, năng lực khôi phục rất nhanh. Vết thương trên người hắn từ hôm qua nay đã hồi phục hoàn toàn, bằng không hắn có thể sẽ không chịu nổi đến kỳ chạng vạng tối nay.

Sesshoumaru ánh mắt dừng trên thân thể Inuyasha dưới thân. Bởi vì gấp gáp mà không kịp cởi bỏ hỏa thử bào, hai vạt áo chỉ rơi xuống treo hờ hững vào hai bên cánh tay, lộ ra bờ vai thon gầy nhỏ nhắn, còn có vòng eo thanh mảnh, đều khiến Sesshoumaru trong lòng mê hoặc không thôi.

Inuyasha..... Hiện tại, mối quan hệ của y cùng Inuyasha được xem là gì đây

"Ca ca....." Inuyasha mở mắt, bộ dáng suy yếu mở miệng nói.

Sesshoumaru đem hỏa thử bào bọc lại trên người hắn, không nhìn Inuyasha, nhàn nhạt nói: " Ngươi đói rồi, ta tìm thức ăn cho ngươi."

Inuyasha lộ ra một nụ cười dịu dàng, dụi đầu vào ngực Sesshoumaru hai cái: " Được, ca ca nhanh nhanh trở về."

Sesshoumaru chần chừ một lúc, vẫn không lấy xuống lông đuôi chính mình, đem chúng đến bao bọc Inuyasha. Nếu là trước đây, Sesshoumaru sẽ không quan tâm Inuyasha sống hay chết. Nhưng hiện tại, y đã hiểu như thế nào là thương cảm, Sesshoumaru không thể cứ như vậy để mặc Inuyasha.

Inuyasha nhìn hành động của Sesshoumaru ánh mắt lóe lên thủy quang óng ánh. Sesshoumaru, y có để ý tới hắn.

Sesshoumaru đi tìm thức ăn cho Inuyasha.

Sesshoumaru mới đi không lâu, một tên điểu đầu đại yêu quái bỗng từ đâu xuất hiện trước mặt Inuyasha.

Inuyasha đầu tiên sửng sốt, sau đó tay phải cầm Thiết Toái Nha, tay trái đem chuôi đao nhanh chóng rút ra khỏi vỏ nhắm vào tên yêu quái kia, hắn cảnh giác nhìn yêu quái kia, hung tợn hỏi: "Ngươi là ai, tìm ta có chuyện gì?"

Nào biết yêu quái kia cũng không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm Inuyasha. Sau đó tại thời điểm Inuyasha lơ là cảnh giác, gã cúi người nhảy vọt xông tới Inuyasha.

Thân thể Inuyasha suy yếu không kịp né tránh, trước mắt có lẽ sẽ bị yêu quái kia giết chết.

"Xoẹt xoẹt xoẹt....." Một màn quang tiên lục sắc lay động, yêu quái kia liền biến thành những khối thịt vụn từ trong không trung chậm rãi rơi xuống. Mà Inuyasha chỉ nhìn đến Sesshoumaru phía sau đang đứng trong màn mưa máu thịt của yêu quái, trên khuôn mặt y không có một chút biểu tình nào, cứ như sự việc vừa rồi hoàn toàn không liên quan đến mình.

Sesshoumaru thu tay, một tay khác kéo con mồi mình đã săn được đi đến trước mặt Inuyasha.

Sesshoumaru nhíu mày. Hiện tại Inuyasha quả thực đã suy yếu đến mức sắp chết.

Inuyasha nhìn thấy người đến là Sesshoumaru, lộ ra biểu cảm kinh ngạc, sau đó không màng thân thể mình yếu ớt, hướng Sesshoumaru chạy tới, cả người nhào vào trong lòng Sesshoumaru, vui vẻ cười kêu: "Ca ca, ca ca!"

Tiểu Inuyasha nhỏ nhắn xinh đẹp, lại mang theo vẻ đơn thuần chất phác, hỏa thử bào hắn chỉ mặc lỏng lẻo khiến thân hình mảnh mai đều dán trên người Sesshoumaru, không mang theo một tia dụ hoặc, rồi lại vô tình tràn ngập dụ hoặc.

Sesshoumaru sửng sốt, sau đó chậm rãi vươn một tay khác ra, ôn nhu khẽ xoa đầu Inuyasha, như là đang an ủi hài tử vừa trải qua một trận kinh hách.

Sesshoumaru không nghĩ bản thân sẽ làm ra hành động như vậy. Chỉ là, y đã biết, từ hôm nay trở đi, tình cảm y đối với Inuyasha đã không còn giống như trước kia.

----------------------///------------------

Tại vách núi trùng điệp, Sesshoumaru buông một tay đang ôm Inuyasha ra, bản thân nhìn xuống nước hồ trong veo như tấm gương thủy tinh.

"Ca ca?" Inuyasha khó hiểu nhìn Sesshoumaru, rúc vào trên người y, cùng Sesshoumaru cùng nhìn xuống phía dưới hồ.

"Đây là hồ Kính Tâm sao?" Sesshoumaru không nhìn Inuyasha, mà lẩm bẩm một tiếng, sau đó nói với hắn, "Ngươi ở đây đợi ta."

Tiếp theo hắn liền từ trên vách núi trực tiếp nhảy vào trung tâm hồ, hoàn toàn đi chìm vào trong nước.

Inuyasha bước lên phía trước hai bước, đứng ở vách núi trên cao nhìn xuống từng dòng nước đang gợn sóng, trong lòng không ngừng lo lắng. Tuy rằng hắn biết ca ca mình không phải là người dễ đối phó, tuy vậy.... Inuyasha vẫn không nhịn được nỗi lo trong lòng.

"Rầm rầm rầm.... keng!"

Theo dòng nước dâng lên tứ phía cuộn xoáy lại, sâu bên trong có hai cổ lực lượng lớn đang đánh nhau đến long trời lở đất.

"Ca ca!" Inuyasha kêu lên lo lắng.

" Xoẹt........."

Từng lớp nước mạnh mẽ rơi xuống, một ánh sáng từ quang tiên ở giữa xoáy nước xuất hiện trên không trung, sau đó một thân ảnh tuyệt mỹ hiện ra trong tầm mắt Inuyasha.

Sesshoumaru bay giữa không trung, hơi chùng mũi chân một chút, sau đó hướng tới mục tiêu lần nữa phóng tới.

"Đáng chết! Tên khốn đáng chết! Ở đâu tới mạo phạm ta!" Một tiếng gầm gừ vô cùng tức giận vang lên từ trung tâm xoáy nước, hướng Sesshoumaru phun ra một khối cầu sức mạnh.

Sesshoumaru nhanh chóng tránh đi, tay bắt lấy Bạo Toái Nha đang đặt bên hông.

Bọt nước vẩy ra tung tóe, nhiễu loạn tầm mắt.

Sesshoumaru không muốn cùng kẻ này lãng phí thời gian. Có điều, y từ trước đến nay đều là người không thích lãng phí thời gian quý báu của mình.

Rút đao, vung đao, từng động tác như nước chảy mây trôi, Sesshoumaru đồng thời thốt ra: "Bạo Long Phá!" (Là chiêu thức kết hợp Thương Long Phá cùng Bạo Toái Nha).

Yêu lực cường đại của Sesshoumaru ngưng tụ tạo ra một cự long mang theo tia sét màu lam từ Bạo Toái Nha bay lên, tại trên không rít gào một tiếng, sau đó nhanh chóng lao xuống yêu thú dưới hồ, năng lượng lớn đến mức đập nát hết tất cả.

"Rầm!"

Cự long cường đại quấn quanh lấy yêu thú trong hồ, đem đối phương xé rách thành vô số mảnh.

Bình thường nếu bị Bạo Toái Nha chém qua thì da thịt cũng sẽ không có khả năng khôi phục lại, hơn nữa lục phủ ngũ tạng cũng sẽ dần bị tàn phá. Trong nháy mắt, cự thú kia đã bị Sesshoumaru dùng một chiêu hạ gục.

Tại một tảng thịt nát đang rơi xuống như mưa, có một ánh sáng lập lòe bên trong.

Sesshoumaru không chút do dự một nhát kiếm chém qua. Lại như vô thức bị thứ gì đó hấp dẫn.

"Keng" một tiếng, kiếm của Sesshoumaru đã chém tới nguồn sáng truyền ra từ vật kia, bộc phát ánh hào quang chói mắt.

Sesshoumaru cảm thấy có một cổ lực lượng cường đại từ vật mình chém trúng truyền vào Bạo Toái Nha. Bạo Toái Nha vang lên nhịp đập, lập tức xảy ra biến hóa.

Chuôi kiếm Bạo Toái Nha có thêm một một khối lam thạch bạch sắc quý hiếm, bề ngoài cũng xảy ra biến hóa, mũi kiếm giống như bị sương mù bao phủ, cho người ta một loại cảm giác hư ảo, không thực.

Sesshoumaru hạ mi, nhìn Bạo Toái Nha trong tay, kiếm trong tay run lên hai cái sau đó liền biến trở lại thành hình dáng ban đầu.

Sesshoumaru hừ lạnh một tiếng, vung tay liền đem Bạo Toái Nha một lần nữa thu vào trong vỏ, bay trở lại phía Inuyasha.

"Ca ca thật là lợi hại." Inuyasha nhìn thân ảnh Sesshoumaru gần ngay trước mắt nhất thời có chút phản ứng không kịp. Yêu quái to lớn như vậy mà lập tức bị giết chết, không hổ là ca ca của hắn.

Có điều, Inuyasha chỉ là hơi sửng sốt một chút, thời điểm Sesshoumaru đến bên cạnh hắn, hắn liền vui vẻ bổ nhào vào người Sesshoumaru: "Ca ca, ngươi thật lợi hại!"

"............" Sesshoumaru liếc hắn một cái, sau đó khóe môi gợn lên một nụ cười. Không phải là nụ cười lạnh nhạt, mà là chân chính tươi cười, "Inuyasha, ngươi cũng không kém." Bằng không, ta sẽ không bao giờ cho phép ngươi đồng hành cùng ta.

"Thật sao?" Inuyasha hai mắt mong chờ nhìn Sesshoumaru, "Ca ca khen ngợi ta sao?"

"Phải." Sesshoumaru giống như an ủi chú cún nhỏ đưa tay lên xoa đầu Inuyasha, sau đó rất tự nhiên ôm lấy eo Inuyasha, "Chúng ta đi."

Đi tìm thứ đồ tiếp theo, Inuyasha cần yêu lực vì vậy buộc phải nuốt cổ trùng.

"Được." Inuyasha ôm lấy cổ Sesshoumaru, cười đến hạnh phúc. Nếu như có thể mãi ở cạnh Sesshoumaru thế này thật tốt.

Sesshoumaru tìm được cổ trùng, đưa cho Inuyasha giết chết sau đó đem yêu lực của cổ trùng đó nuốt xuống.

Hiện tại Inuyasha đều nhất mực nghe theo lời Sesshoumaru nói. Nếu là hắn của trước đây, nhất định sẽ suy xét có thể xuống tay tàn nhẫn như vậy để giết chết một sinh mệnh hay không. Tuy nhiên, đối với Inuyasha hiện tại gần như đã quên hết những chuyện trước đây, giết chết một con yêu quái với hắn giống như là lẽ thường tình.

Thời điểm Sesshoumaru mang theo Inuyasha trở lại cung điện đã là ba ngày sau.

Hai người họ vừa trở về cung điện liền nhìn thấy Từ Dạ, Shippou, Kiara, Rin, Jaken, Kohaku, Miroku, Sango cùng mấy hài tử của Sango. Myoga, Totosai cùng Lăng Nguyệt Tiên Cơ đều ở đó.

Sesshoumaru ánh mắt đảo một lượt nhìn bọn họ, buông Inuyasha ra, bọn họ đang vây quanh một ai đó, một người đã chết...... Kagome.

"Inuyasha?" Đám người Miroku kinh ngạc nhìn về người đang đứng cạnh Sesshoumaru. Tuy rằng đã nghe Myoga cùng Totosai nói qua sự việc rồi, nhưng bọn họ lần đầu nhìn thấy dáng vẻ này của Inuyasha cũng không khỏi ngạc nhiên.

Từ Dạ nhìn Inuyasha trong lòng cảm thấy phức tạp, nước mắt lưng tròng, ánh mắt không biết nên oán hận hay là bất đắc dĩ. Tại sao, tại sao lại thành ra như vậy, lại ngay lúc này.....

"Sesshoumaru, chúng ta đến cầu ngươi dùng Thiên Sinh Nha cứu Kagome, Kagome cô ấy...." Miroku tránh sang một bên để Sesshoumaru có thể nhìn thấy Kagome đang nằm phía sau.

"Sesshoumaru sa-ma, cầu xin người, xin người nhất định cứu mẹ ta." Từ Dạ đi đến trước mặt, khóe mắt ngấn lệ nhìn Sesshoumaru thỉnh cầu, "Đám Điểu tộc khốn kiếp, dám giết mẹ ta, ta không bảo vệ được người.... Ta....."

Sesshoumaru cúi người, xoa đầu Từ Dạ an ủi hài tử, sau đó đi đến bên Kagome đang nằm, rút Thiên Sinh Nha ra.

Inuyasha khi nhìn thấy Kagome đang nhắm mắt nằm trên mặt đất, trong thâm tâm như bị một thanh kiếm cắt sâu vào, hắn sững sờ đứng tại chỗ nửa ngày không động đậy. Hắn không rõ vì sao lại có cảm giác này, chỉ là một loạt những xúc cảm bi thương không ngừng dâng trào trong lòng, không thể nói nên lời, giống như thân thể không còn là của chính mình, không thể điều khiển được, tất cả đều hóa thành giọt lệ chảy xuống nơi khóe mắt.

--------------------////--------------------

-Chào mừng trở lại tổ ấm-
Chương mới đã có nha, tuần vừa rồi tiểu nữ bận quá không kịp ra chương mới. 🥲🥲

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro