Chương 5: Biến hóa
"Vậy sao?" Sesshoumaru trầm tư, sau đó liếc hắn một cái, "Lần sau đừng uống nữa, ánh mắt tên kia nhìn ngươi sau khi ngươi uống xong có chút không đúng."
"Cái, ngươi nói cái gì?" Inuyasha ngơ ngác nhìn Sesshoumaru.
"Không có gì, tóm lại ngươi không được uống rượu nữa." Sesshoumaru nhắm mắt lại, nhàn nhạt nói.
"Xùy, không đợi ngươi nói ta cũng sẽ không uống cái thứ kia nữa." Inuyasha lẩm bẩm, cũng nhắm mắt ngủ gật.
"Ha......" Hâm Thế ngồi phía trước cười lạnh vài tiếng, "Sesshoumaru, dù ngươi có khôn ngoan tới đâu, hiện tại đã không còn kịp nữa rồi."
-------------------///-----------------
"Grừ!" Một tiếng rống gầm gừ của dã thú không khỏi kinh thiên động địa vang lên, đám yêu quái nhát gan nháo nhào sợ hãi tìm chỗ trốn, không dám tò mò ra ngoài thăm dò.
"Ưm...." Inuyasha nằm dựa vào Sesshoumaru – hiện đã biến thân thành bộ dạng Khuyển yêu, Inuyasha trên người phát ra tiếng rên thống khổ. Dáng vẻ của hắn có điểm kỳ quái, thân thể dường như thu nhỏ đi rất nhiều, cuộn tròn trên lưng yêu khuyển Sesshoumaru. Sesshoumaru bỗng đột nhiên đáp xuống một sơn động nhỏ trên núi, vô lực biến trở lại hình người, đôi tay ôm lấy Inuyasha: "Inuyasha, ngươi còn chống đỡ được không?"
"Sess, Sesshoumaru....." Inuyasha thống khổ một tay ôm lấy ngực mình, cố hết sức ngẩng đầu nhìn Sesshoumaru, "Ta khó chịu quá, không biết sao lại thế này, thân thể nóng quá, đau quá......"
"Đáng chết, lũ khốn đó, cư nhiên hạ dược vào trong rượu...hừ...." Sesshoumaru cũng cảm thấy cả người khô nóng, cảm giác nhiệt độ trong cơ thể không ngừng va chạm khí huyết sôi trào, ý thức ngày càng mơ hồ, dã tính bên trong ngày càng muốn thoát ra ngoài, cuối cùng vô lực ôm Inuyasha quỳ một gối trên mặt đất.
Hiện tại muốn... muốn.... Nhưng là muốn cái gì y lại không thể nghĩ ra, chỉ có thể thuận theo bản năng, xé mở quần áo của Inuyasha.....
Inuyasha trợn to mắt không thể tin được nhìn Sesshoumaru: "Sesshoumaru! Sesshoumaru ngươi làm cái gì, ngươi muốn làm gì?! Sesshoumaru, ngươi bị làm sao vậy?! A!!!!
-------------////----------////---------
Không biết qua bao lâu, Sesshoumaru mới dần khôi phục ý thức. Y lay động thân thể, phát giác bản thân vậy mà đang là nguyên hình khuyển yêu, phía dưới thân giống như đang bao bọc lấy thứ gì.
Xung quanh phát ra ánh sáng, y biến thân lại thành hình người, sau đó có chút kinh ngạc phát hiện chính mình đang lõa thể. Mà dưới thân y, là Inuyasha đã mất ý thức, bên khóe mắt khép hờ còn vươn thủy quang óng ánh, hắn hiện cũng hoàn toàn trần trụi? Khoan đã, Sesshoumaru tầm mắt hướng xuống Inuyasha phía bên dưới. Sesshoumaru cảm thấy tình huống trước mắt có điểm hỗn loạn, y ngồi dậy, cầm lấy quần áo đã bị ném sang một bên tùy ý bọc lên người, một tay đem Inuyasha còn đang hôn mê vào trong lồng ngực, trong mắt là tia mông lung.
Inuyasha lúc này trông rất dịu dàng đáng yêu, phía trên làn tóc phủ dài tuyết trắng là vành tai phấn nộn sẽ vì hô hấp của hắn mà khẽ rung động, càng làm hắn trở nên mê hoặc. Làn da trần trụi của hắn nguyên bản là màu mật rám nắng khỏe khoắn. Sau khi biến thân, cơ bắp của Inuyasha không còn quá săn chắc, bàn tay thon gầy xinh đẹp, vòng eo cũng trở nên thanh mảnh hơn, phía dưới lại...... còn dính chất lỏng thuộc về khí vị của Sesshoumaru.
Sesshoumaru bỗng nhiên nhíu mày. Tại sao? Trước kia vô luận nữ nhân hay nam nhân ở trước mặt y bày ra đủ mọi dáng vẻ xích lõa, câu dẫn, y đều thờ ơ, vì sao hiện tại nhìn thân thể Inuyasha lại không thể giữ được bình tĩnh? Chẳng lẽ đó là...... Sesshoumaru trong đầu linh quang chợt lóe, nhớ tới dược vật làm thân thể y trở nên khác lạ, lại nhìn Inuyasha trong lồng ngực mình. Xem ra, bọn họ đã gặp phải rắc rối không nhỏ.
---------------------------------------------
Inuyasha từ trong sự ấm áp mà tỉnh lại.
"Tỉnh?" Lúc Inuyasha nhận ra được đó là thanh âm của ai thì hoảng sợ, tay chân hoảng loạn không ngừng đẩy chủ nhân của thanh âm kia ra xa. Sự việc kinh hoàng trước khi mất ý thức không ngừng tràn về trong đầu hắn, làm hắn sợ đến tái xanh mặt mũi. Hắn cư nhiên. Cư nhiên bị Sesshoumaru cường bạo!!!!!
Sesshoumaru chỉ là tùy ý phía sau ôm lấy eo Inuyasha, khiến cho hắn muốn trốn cũng không thể trốn được. Inuyasha hai mắt mở to nhưng cũng không dám quay đầu lại nhìn Sesshoumaru.
"Inuyasha, ngươi hiện tại có biết mình bộ dáng trông như thế nào không?" Sesshoumaru thanh âm nhàn nhạt có chút khàn khàn truyền vào tai Inuyasha.
"Cái... bộ dáng của ta làm sao?!" Inuyasha tự trấn an mình, nhắc bản thân đừng sợ hãi. Nhưng, ký ức thân thể bị xé rách mà lại vô lực phản kháng lần nữa trở lại trong đầu, làm thanh âm của hắn không ngừng run rẩy.
Sesshoumaru chỉ hơi dùng sức, liền đem inuyasha trở lại lồng ngực chính mình: "Inuyasha, hiện tại ngươi bị biến nhỏ."
Lời Sesshoumaru nói giống như sét đánh ngang tai, làm toàn thân Inuyasha run rẩy không thôi. Hắn không dám cúi đầu xác nhận lại xem Sesshoumaru nói thật hay không. Thân thể hắn hiện tại còn đang rất khó chịu, hắn không biết mình phải làm sao cho đúng.
"Mà ta và ngươi đồng dạng đều uống thứ nước cổ quái bọn chúng đưa cho, vậy nên, ký ức sau đó ta không rõ, ta cũng không biết trong thời điểm đó đối với ngươi ta đã làm những gì." Sesshoumaru chỉ ôm eo Inuyasha, lẳng lặng nhìn ánh trăng phía trên cao. "Cho nên, sự việc vừa rồi xảy ra với ngươi, không phải chủ đích của ta"
"Ta..ta biết rồi. Nhưng mà, ngươi, sao ngươi có thể......" Sao có thể nhìn trúng hắn. Thanh âm của Inuyasha như cũ vẫn run đến lợi hại. Bởi vì hắn là bán yêu, dù cho mối quan hệ của bọn họ tới thời điểm hiện tại cũng tính là có chút hòa hợp, nhưng không đến mức khiến Sesshoumaru đối với hắn làm loại chuyện kia. Inuyasha cười gượng, run rẩy tựa hồ sắp khóc đến nơi, "Ngươi, lúc ấy ngươi trở nên kỳ quái, ta liền cảm thấy sợ... ta....."
"Inuyasha?" Sesshoumaru khẽ cau mày, sau đó ôm chặt lấy Inuyasha, bàn tay khẽ đưa lên che khuất tầm mắt của Inuyasha, "Ngươi muốn khóc thì cứ khóc đi, ta sẽ không nhìn."
"........" Sesshoumaru cảm thấy một dòng chất lỏng ấm áp dọc theo bàn tay mình chảy xuống, trong veo như giọt suối. Đó là nước mắt của Inuyasha. Bỗng dưng, Sesshoumaru cảm thấy tâm tình nôn nóng, trong lòng lại ẩn ẩn đau không rõ nguyên nhân. Y đem Inuyasha ôm chặt gắt gao trong lồng ngực.
----------------///----------///-----------
"Nè, Sesshoumaru, về sau ta phải làm sao bây giờ?" Inuyasha khoác trên mình hỏa thử bào nhưng hiện tại đã quá mức to rộng với chính mình, theo thói quen ôm lấy Thiết Toái Nha ánh mắt vô thần nhìn dưới đất hỏi Sesshoumaru.
Sesshoumaru bên kia cũng đã điều chỉnh xong y phục cùng áo giáp, đi đến trước mặt Inuyasha: "Trở về hỏi Myoga, lão kiến thức sâu rộng hẳn sẽ có biện pháp giải quyết."
"Phải, đúng vậy!" Inuyasha vừa nghe xong, liền hưng phấn thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Nhưng lập tức vì dưới thân phát ra một trận đau đớn, biểu cảm vặn vẹo một lần nữa ngồi trở lại. Sesshoumaru thú vị liếc hắn một cái: "Đã đói bụng chưa?"
Inuyasha mở to mắt trừng Sesshoumaru: "Ngươi không phải bị ấm đầu đó chớ?"
Sesshoumaru lập tức ném cho hắn một cái nhìn băng lãnh: "Nếu không phải ta làm ngươi bị thương thì còn lâu ta mới quản sống chết của ngươi."
"Gì chứ, ta....." Inuyasha khuôn mặt không tự chủ ửng đỏ lên nói thầm một tiếng, sau đó liền không khách khí nhìn Sesshoumaru, "Ta ăn rất nhiều, cho nên ngươi phải đem thật nhiều đồ ăn trở về!"
Cái này chẳng lẽ là một dạng làm nũng trong truyền thuyết đó sao. Sesshoumaru không biết tại sao bỗng nhiên có suy nghĩ hoang đường như vậy. Y lắc lắc đầu, muốn Inuyasha ngồi yên chờ, một mình hướng rừng sâu bay đi mất. Inuyasha nhìn hướng Sesshoumaru vừa biến mất, kích động đến mức đôi tay nắm chặt thiếu điều lệ nóng lưng tròng nữa thôi: "Vừa rồi là mơ hay là ảo giác, Sesshoumaru hỏi ta muốn ăn cái gì xong liền đi tìm cho ta? Này cũng quá sức tưởng tượng đi. Ha ha, lúc nào trở về ta nhất định kể cho Kagome cùng bọn Miroku nghe."
(Không thể không nói tiểu cẩu thật sự đủ đơn thuần a.)
Sesshoumaru rất nhanh liền mang thức ăn trở lại. Thời điểm trước kia ở cùng với Rin, đều là Rin và Jaken tự mình đi tìm đồ ăn, còn như hiện tại đúng là lần đầu tiên y làm.....
Nướng thức ăn một hồi, Inuyasha liền vứt bỏ toàn bộ hình tượng cạp thức ăn nhai lấy nhai để, còn hướng Sesshoumaru nói: "Ngươi không ăn sao? Không ăn thì ta ăn hết nha?" Mấy ngày nay ở cùng với Sesshoumaru cũng chưa thấy y ăn qua thứ gì, chẳng lẽ thân thể y làm bằng sắt, không cần ăn cái gì vẫn sống được???
"Tùy ngươi." Sesshoumaru dựa lưng vào vách đá phía sau, nhìn lướt qua Inuyasha, sau đó nhanh chóng quay đầu không đếm xỉa gì tới hắn nữa. Trước kia nhìn bộ dáng của hắn khi ăn y đã cảm thấy không thấy thuận mắt, hiện tại xem càng không vừa mắt.
Vầng bán nguyệt treo lơ lửng trên bầu trời, chiếu rọi xuống sơn động hoang vu tại vách núi, nơi đây chỉ có Inuyasha cùng Sesshoumaru. Lúc sau ăn xong, Inuyasha giương ánh mắt trông mong nhìn Sesshoumaru.
"......." Sesshoumaru trầm mặt hồi lâu, rốt cuộc xem hắn như người bệnh yếu ớt mà cho phép hắn, "Ngươi lại đây."
Inuyasha miệng cười toe toét vui vẻ chạy đến bên người Sesshoumaru, tìm một vị trí thoải mái nằm xuống. Loại sủng nịnh này không phải lúc nào cũng được hưởng thụ, nên hắn không ngần ngại lấn tới chiếm tiện nghi của Sesshoumaru.
Nửa đêm, Inuyasha cảm thấy có chút lạnh lẽo. Có thể là vì thương thế chưa khỏi cũng có thể là thân thể nhỏ bé không có năng lực thích ứng, vì thế hắn muốn kéo lấy đuôi của Sesshoumaru.
"Inuyasha....." Sesshouamru một tay đặt trên eo Inuyasha, cũng không nhìn hắn nói, "Gọi ta một tiếng "ca ca", ta liền cho ngươi." Hừ, muốn chiếm tiện nghi của y, không dễ như vậy đâu.
"........" Inuyasha nghẹn nửa ngày, khuôn mặt cũng nghẹn đến đỏ bừng, nhưng vẫn không thể nào phát ra được câu gọi xấu hổ kia.
"Inuyasha." Bàn tay Sesshoumaru ôn nhu khẽ chạm lên mặt Inuyasha, mắt y khẽ mở trong đó cũng tràn ngập ý cười. "Nói."
"Ngươi chết đi, ta có chết cũng không nói, hừ!" Cuối cùng, Inuyasha không thể nhịn được nữa, đem đầu và mặt chôn sâu vào trong ngực của Sesshoumaru. Kỳ thực, như vầy cũng đủ ấm áp rồi, hắn mới không thèm cái đuôi kia.
"Inuyasha...." Thanh âm thanh lãnh của nam nhân tuấn mỹ bất đắc dĩ thở dài, cái đuôi bông xù ấm áp quấn lấy trên người Inuyasha, "Ngươi nợ ta một lần."
-----------------///----------///---------
-Chào mừng trở lại tổ ấm-
Chương mới nóng hổi, vừa thổi vừa ăn lải lơ~~~
Hừm, chư vị nào nghĩ thíu da luyến đồng thì thỉnh từ từ bình tĩnh nha. 😗😗 Thật ra tiểu Inu chỉ là trông nhỏ nhắn xinh xắn hơn lúc trước một xíu thui, chắc kiểu be bé tầm mấy nữ nhân loại bình thường á.
Mà chư vị nhớ đội mũ vô cho chắc nha, chứ tiểu nữ thiết nghĩ chương sau tác giả cua gắt á 😀😀
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro