Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Cạm bẫy khó phòng bị

Inuyasha tay trái ôm Thiết Toái Nha ngồi xổm xuống trước mặt Sesshoumaru nghiêm túc nhìn y, ôm Thiết Toái Nha là động tác vốn quen thuộc của hắn, bỗng nhiên nói: "Sesshoumaru, ta cảm thấy nơi này dường như rất quen thuộc."

"......" Sesshoumaru trầm mặc, "Có lẽ ngươi đã từng tới đây."

Inuyasha sửng sốt, sau đó ôm Thiết Toái Nha dịch đến bên người Sesshoumaru ngồi xếp bằng, cũng nghiêng đầu nhìn đình viện trải đầy hoa anh đào: "Thì ra là vậy a......"

Là khi còn nhỏ....

Inuyasha bị ký ức tưởng chừng hắn đã quên từ rất lâu, một lần nữa xuất hiện trong tâm trí.

Đó là lúc Inuyasha còn rất nhỏ, đại khái cũng trạc tuổi của Từ Dạ hiện tại.

Bởi vì Inuyasha là bán yêu, mà yêu quái đều khinh thường bán yêu. Cho dù phụ thân hắn ở trong cung điện này là khuyển vương lợi hại nhất, vẫn không có ai quan tâm đến hắn, tiểu bán yêu luôn một mình cô đơn tự chơi đùa ở trong sân.

Khi còn nhỏ Inuyasha không biết cô đơn là như thế nào, chỉ cần có mẫu thân bên cạnh, hắn đã cảm thấy thật hạnh phúc. Có một lần vì mãi chơi, quả cầu lăn đến nơi khác trong viện, hắn tò mò chạy qua khỏi cửa viện của mình đến một tẩm cung khác, tuy chỉ thấy được mảnh mông lung nhưng đủ để khiến hắn vĩnh viễn không bao giờ quên được.

Đứng trong màn mưa hoa anh đào đang không ngừng trút xuống, có một người so với cảnh vật lúc đó còn xinh đẹp hơn vạn phần.

Inuyasha nghĩ đến, khi ấy Sesshoumaru cũng đang ở giai đoạn niên thiếu như hắn hiện tại. Sesshoumaru khi đó đã phi thường mỹ lệ, không giống như hiện tại thêm mấy phần uy nghiêm, nhưng trên người vẫn như cũ mang theo hương vị thanh lãnh khó gần.

Lúc ấy, Sesshoumaru biết mình bị nhìn lén liền đưa đôi mắt vàng kim lướt qua hắn một cái, tiểu Inuyasha liền sợ tới mức ôm quả cầu chạy trối chết về cung điện của mình. Inuyasha khi đó không phải sợ hàn khí toát ra từ thiếu niên kia mà là cảm giác xấu hổ khi bản thân đang rình mò người ta lại bị phát hiện.

Lần thứ hai gặp được Sesshoumaru là lúc hắn bị kẻ khác khi dễ.

Thời điểm ấy Tây Quốc đang tổ chức yến tiệc, Inuyasha chẳng rõ tại sao mình lại không được phép cùng người khác ra ngoài chơi. Hắn không có một người bạn nhỏ nào bằng tuổi, nên một mình hắn dễ dàng lén lút chuồn ra ngoài. Chỉ là, đụng phải những kẻ vây quanh hắn không ngừng mắng hắn là bán yêu, bán yêu gì đó, Inuyasha biết những kẻ đó không hề có ý tốt, thế là hắn liền cùng bọn chúng đánh nhau một trận.

Nhưng lúc đó hắn vẫn chỉ là một đứa trẻ, căn bản không thể đủ sức đánh lại đám toàn yêu đó, mà bọn chúng lại đông như vậy. Inuyasha liền bị bọn chúng tàn nhẫn đánh đập, trước lúc mất đi ý thức hắn thấy được một thân ảnh bạch sắc xuất hiện trước tầm mắt, lũ yêu quái đó trong chớp mắt liền sợ đến tái xanh mặt mũi không ngừng tán loạn chạy trốn. Khi người nọ đến bên cạnh hắn, hắn liền hôn mê bất tỉnh.

Lúc ấy, hắn vẫn không biết y là ai.

Sau này, hắn đã biết tên của y, cũng biết y là ca ca của hắn.

Inuyasha cảm thấy rất tự hào khi có được một ca ca xinh đẹp lại cường đại như Sesshoumaru, có một đoạn thời gian Inuyasha đều sẽ chạy đến cung điện của Sesshoumaru quấn lấy y. Sesshoumaru tuy rằng lạnh nhạt, nhưng cũng không hoàn toàn cự tuyệt hắn. Một năm sau hắn được mẫu thân mang đi rời khỏi thành, tách khỏi Sesshoumaru, trong trí nhớ của hắn lúc nhìn thấy Sesshoumaru là vào thời điểm mẫu thân hắn qua đời, mãi cho đến khi Thiết Toái Nha xuất hiện thì hắn mới lần nữa gặp lại y.

Ký ức thuở nhỏ Inuyasha sớm đã mơ hồ, không rõ cái gì là thật, cái gì là giả. Inuyasha cảm thấy, kia có lẽ chỉ là một ảo mộng buồn cười của chính mình mà thôi. Sesshoumaru chính là Sesshoumaru, mặc kệ quá khứ, hiện tại hay là tương lai, y đều không thể đối với hắn có chút thâm tình yêu thương nào.

---//----//---
Hai thị nữ của Sesshoumaru rất nhanh đã quay trở lại, đem khá nhiều đồ ăn phong phú đưa đến gian phòng của hai người họ.

"Lưu Hoa, Lưu Nguyệt, các ngươi lui xuống đi." Sesshoumaru hướng hai thị nữ kia nói.

"Vâng, điện hạ." Lưu Hoa cùng Lưu Nguyệt đều cung kính đồng thanh nói, sau đó liền lui ra.

Inuyasha đối với bàn thức ăn trước mặt ngón tay phấn khích giật một cái, nói "Ta ăn đây" sau đó liền chụp lấy đồ ăn ngấu nghiến.

Sesshoumaru liếc xéo hắn một cái, cũng không có ý định ăn.

Chờ Inuyasha ăn no, Sesshoumaru nhìn hắn nói: "Inuyasha, lần này ngươi phải nghe cho rõ."

"Cái gì, những chuyện khác ta không cần biết. Haa.., dù sao đến lúc đó chỉ cần chém đối phương là được, đúng không." Inuyasha tay trái cầm Thiết Toái Nha dùng ngón tay cái nhích lưỡi dao ra một chút, kiêu ngạo cười nói.

"Phải." Sesshoumaru cũng cảm thấy đối với Inuyasha, hắn quá ngốc để hiểu cách dùng đạo lý nói chuyện, vì thế y dứt khoát nói thẳng, "Ngươi phải cẩn thận hai tên Mộng Chức cùng Hâm Thế. Nghe Si Tử Quỷ nói, Mộng Chức có năng lực đưa kẻ khác lạc vào mộng, còn Hâm Thế lại có cơ thể bất tử không gì xuyên thủng......" (Tự nhiên khúc này anh nói nhiều ghê : ))))

"Hừ, mặc kệ bọn chúng là yêu quái gì, ta đều chém cho một đao hết." Inuyasha không đợi Sesshoumaru nói hết liền chen ngang nói.

Sesshoumaru: "....." y biết tên ngốc này sẽ nói như vậy mà.
------//-----//-----

"Inuyasha!!!!!"

"Inuyasha!!"

Kagome cùng mọi người đang đứng trước một tòa thành màu trắng tràn ngập kết giới yêu lực, không ngừng gọi tên Inuyasha.

Đó là kết giới để đi thông qua địa phận Tây Quốc Khuyển tộc.

Kết giới bỗng nhiên mở ra một cánh cửa, từ bên trong một loạt binh lính yêu quái cùng Khuyển Linh đi ra.

"Hoang nghênh Kagome sa-ma cùng các vị bạn hữu của nhị điện hạ. Đương nhiên còn có Từ Dạ hoàng tôn."

Khuyển Linh xuất hiện mỉm cười nhìn Kagome, Miroku, sango, Kohaku, Rin cùng đi theo phía sau Từ Dạ nói.

"Ah.... Khuyển Linh, ngươi nói thật sao?" Bỗng nhiên ở trên trên vai Từ Dạ truyền đến một thanh âm.

Từ Dạ chỉ cảm thấy có thứ gì chui vào cổ của mình sau đó một trận đau ngứa nhẹ lan ra.

Từ Dạ theo phản xa "Bép" một tiếng đem đối phương chụp bẹp.

"Lại nữa sao!" Đối phương nói xong, sau đó dẹp lép như tờ giấy chậm rì ở giữa không trung rơi xuống.

"Myoga gia gia?" Mọi người đều kinh ngạc nhìn lão.

Myoga lần nữa xuất hiện trên vai Từ Dạ: "Máu của thuần yêu quái quả là mỹ vị. Từ khi lão gia mất, ta lâu lắm rồi chưa được uống qua hương vị tốt như vậy. Máu của Sesshoumaru ta lại không dám uống, còn Inuyasha lại không đủ thuần huyết..."

"Nếu ngươi còn dám hút máu ta, ta liền giết ngươi." Từ Dạ nhéo lão gương mặt âm trầm.

"Myoga gia gia, sao ngươi lại ở đây?" Miroku ngồi xổm xuống kỳ quái hỏi.

"Ta nghe nói hai cường quốc có khả năng xảy ra chiến tranh, cho nên cố ý đến nói cho Sesshoumaru sa-ma và Inuyasha sa-ma một vài chuyện quan trọng." Myoga ở trên vai Từ Dạ nhảy nhảy nói.

"Thật tiếc quá." Khuyển Linh nhìn lão nói, "nhị vị điện hạ chiều hôm qua đã lên đường đi đến An Đông Quốc (Tức đi đến Điểu Tộc)."

"Cái gì?" Myoga tức giận đến mức dậm chân. "Tại sao hai người họ lại cùng đi? Kẻ đó không phải là người mà họ có thể đối phó được. Năm đó thời điểm lão gia còn tại thế, nếu không dùng Thạch Huyễn Hóa* cùng hấp thu Nham Trùng Huyết*, thì đã không thể thắng được An Đông Quốc." (*: hai tên này tiểu nữ giữ nguyên bản gốc nha)

"Những cái ngươi vừa nói rốt cuộc là thứ gì? Kagome cùng mọi người kỳ quái nhìn Myoga.

Lúc này không gian bỗng nhiên tối sầm lại, sau đó "Oanh" một tiếng, trên mặt đất bị thủng ra một cái hố to, ToTosai liền xuất hiện trước đám người Kagome.

"A........ a...... xem ra ta đến trễ rồi." ToTosai tuy rằng nói như vậy nhưng nhìn hắn một chút cũng không có nửa điểm hối hận, trông rất thiếu đánh.

"ToTosai?" Khuyển Linh nhướng mày nhìn hắn.
---------------------------------------------

Lại nói đến đoàn người đang lên đường của Sesshoumaru cùng Inuyasha.

"Uy, vì cái gì kêu ta đi cưới công chúa kia, ngươi không phải cũng đang đi cùng với ta hay sao!?" Inuyasha ngồi trong kiệu đem Thiết Toái Nha chỉ vào Sesshoumaru đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần bên cạnh.

Một ngày trước, tại cung điện Tây Quốc.

"Thưa Lăng Cơ công chúa tôn quý, ta hy vọng Sesshoumaru điện hạ có thể hộ tống đoàn rước dâu lần này, nếu được như vậy quả thật là vinh hạnh to lớn cho An Đông quốc." Hâm Thế điện hạ mang theo vẻ mặt nịnh bợ quỳ phía trước Irasue cười nói.

Sau đó, sự việc liền biến thành như hiện tại.

"Nếu không phải lo lắng cho bán yêu ngươi, ta có chết cũng sẽ không ngồi lên cái thứ này." (ý ảnh chỉ cái kiệu á : )))) _Sesshoumaru đem mặt quay sang hướng khác, hừ lạnh một tiếng nói.

"Ngươi nói cái gì? Ai cần ngươi lo chớ?" Inuyasha lập tức nhảy dựng lên, một chân đạp lên trước liền hướng Sesshoumaru muốn khiêu chiến.

"Ngu xuẩn, ngươi quên rằng đây là đâu rồi sao?" Sesshoumaru không vui quay đầu lại liếc mắt nhìn Inuyasha.

"Ngươi! Xùy!" Inuyasha cuối cùng thỏa hiệp, ngồi mạnh xuống vị trí cũ.

Kéo xe là ba con yêu hình sư tử có cánh diều hâu. Loại yêu quái này vừa có thể chiến đấu và di chuyển trên không lẫn mặt đất, cho nên bọn chúng tự cho mình là lợi hại nhất chủng tộc, ở trên thảo nguyên, bọn chúng dựa vào huyết tộc cùng lực lượng cường đại để thống trị.

Sesshoumaru không cảm thấy thuộc chủng tộc lớn thì có lợi ích gì, y cho rằng bản thân trở nên cường đại mới là quan trọng nhất.

"Sesshoumaru sa-ma, Inuyasha sa-ma đã đến thời gian dùng bữa." Những yêu quái khác đều ngừng lại, có người quỳ xuống phía trước đầu kiệu nói.

"Ta biết rồi." Sesshoumaru nhàn nhạt mở mắt.

"A, có thể ăn cơm rồi!" Này cũng xem như một khắc hưng phấn của Inuyasha trong ngày. Bởi vì được ra ngoài, sẽ không cần phải ở cùng với Sesshoumaru trong một không gian nhỏ hẹp như vậy. Lại còn có đồ ăn.

Sesshoumaru tuy rằng khinh thường nhìn hắn, nhưng cũng không nói gì.

Cùng Inuyasha xuống xe, hai người được dẫn đến bên dưới một cây cổ thụ cao lớn của lãnh địa Điểu Tộc. Nơi đó sớm đã trải lên lớp đệm lông mềm mại, phía trên bày biện rất nhiều đồ ăn. Mà Hâm Thế điện hạ cũng ngồi ở đó đợi hai người họ.

Inuyasha sớm đã luyện thành công bản lĩnh làm lơ, vừa ngồi xuống liền đem thức ăn ngấu nghiến, không nói thêm lời nào.

Bên này Sesshoumaru tay chỉ cầm lấy chén rượu.

Hâm Thế điện hạ cũng rất tự giác đem chén rượu của Sesshoumaru đổ đầy.

Trên bàn bên cạnh có đặt hai bình khác, bề ngoài trông có vẻ giống nhau, bất quá Sesshoumaru lại nhận ra bên trong là hai thứ nước hoàn toàn khác biệt.

"Inuyasha sa-ma, người cũng đến uống một chén đi. Hôm nay ta đặc biệt chuẩn bị cho người một loại rượu người cũng có thể uống, đảm bảo người uống sẽ không say." Như nhìn rõ được điều gì, Sesshoumaru trong mắt chợt lóe lên tia nghi hoặc, Hâm Thế vội vàng cầm lấy một bầu rượu khác đổ đầy ly đưa đến bên Inuyasha tươi cười mời rượu.

Sesshoumaru nhìn lại chén rượu của chính mình.

Inuyasha không nghi ngờ, một hơi liền đem ly rượu kia uống cạn, sau đó nhíu mày le lưỡi: "Cái thứ quỷ gì a, cay chết ta, ta không thèm uống nữa."

"Ha ha, đây ra rượu a." Hâm Thế tâm tình vui vẻ cười nói. "Uống nữa không?"

"Ta từ bỏ." Inuyasha không chút nghĩ ngợi nói, sau đó vứt bỏ hình tượng xé một bên đùi gà ra ăn.

Hâm Thế cảm thấy Inuyasha đang ăn không ngừng, tính tình thoải mái lại ngây ngô, thật là đáng yêu. Liền nghĩ Inuyasha.... Cũng không tồi a. Tuy rằng không như Sesshoumaru là quý công tử mỹ diễm cùng cao lãnh kia, nhưng nếu là một bán yêu hoạt bát như này mà biến thành nữ nhân, hẳn cũng rất mê hoặc lòng người.

Hâm Thế chuyên chú nhìn tâm trạng Inuyasha biến hóa không ngừng sau khi uống rượu nên không phát giác được Sesshoumaru vẫn luôn ở trong tối chú ý đến hắn, đôi mắt Sesshoumaru chợt lóe lên tia âm lãnh lướt lên trên mặt hắn.

Ăn xong, thời gian nghỉ ngơi cũng đã đủ, Sesshoumaru cùng Inuyasha lên xe, y hỏi hắn: "Ngươi có thấy thân thể chỗ nào không thoải mái không? (Anh lo cho em kìa : ))))

"Hả, không có." Inuyasha đang hạnh phúc ôm cái bụng no căng tròn của mình khó hiểu liếc Sesshoumaru một cái.

----------///-----////-----///----------
-Chào mừng trở lại tổ ấm-

Đúng hẹn lại lên chương mới cho chư vị. Chương này có sự tiến triển tình cảm không nhỏ của hai anh nhà, vui quá xá ~~~ tung bông~~~ 🌼

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro