Chương 2: Quyết định của Inuyasha
"Phải, ta thiếu chút nữa cũng quên mất" Thanh âm thanh lãnh ở đỉnh đầu Inuyasha vang lên, làm hắn sợ tới mức xém rớt khỏi cành cây.
Nếu không phải hắn kịp thời nắm lấy thân cây, nói không chừng hắn sẽ ngã xuống thật.
" Ses, Sesshomaru, ngươi làm gì ở đây? Tại sao ngươi lại xuất hiện ở chỗ này?" Inuyasha nhìn rõ người vừa tới, liền tức giận rống to. Khốn thật, hại hắn biến thành như vậy còn muốn thế nào nữa?
Sesshomaru không nói gì, mà nhẹ nhàng đáp xuống một nhánh cây bên cạnh Inuyasha một phen xách cổ áo hắn lên, sau đó tiêu sái đứng xuống mặt đất, tiện tay ném Inuyasha ra ngoài. Hình dáng nhân loại của Inyasha y cũng đã gặp qua nhiều lần, không có gì đáng kinh ngạc.
"Đau, tên khốn nhà ngươi động tác không thể nhẹ nhàng một chút sao?" Bị quăng ra ngoài trời đất đảo điên, Inuyasha liền nhả dựng lên nhìn Sesshomaru oán giận. Tên này, rõ ràng là có ý tốt, nhưng y cứ luôn trưng ra bộ dáng rằng "ta rất xấu xa".
"......." Sesshomaru không chút cảm tình đưa mắt liếc hắn một cái, sau đó ném cho hắn một thứ.
Inuyasha theo phản xạ bắt lấy, mở bàn tay ra nhìn thứ đó: "Đây là cái gì"
Đó là một bím tóc màu ngân bạc, mặt trên có cái khuyên sắc màu bạc, bên dưới có một quả cầu màu trắng bạc khá lớn, thoạt nhìn giống như một chiếc hoa tai xinh đẹp.
"Khuyển thằng" Seshomaru nói đơn giản (tức là sợi dây lục lạc đeo cho mấy bé cún á)
"Khuyển thằng?" Inuyasha cầm cẩn thận nhìn qua nhìn lại, sau đó đưa lên mũi ngửi ngửi, nhíu mày. "Sao cái thứ này toàn mùi của ngươi vậy?"
"Bởi vì nó dùng tóc của ta bện thành." Đương nhiên, không có khả năng là Sesshomaru sa-ma tự mình bện ra a.
"Cái gì? Thứ này của ngươi ta không cần." Inuyasha không chút nghĩ ngợi liền có ý định ném trả lại cho y.
Biểu cảm của Sesshomaru trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo liếc hắn một cái, lập tức Inuyasha dừng tay: "Ngươi tốt nhất mang nó theo, đặc biệt là tại thời điểm yếu nhược này sẽ hữu dụng."
Inuyasha đem khuyển thằng tay nắm chặt, trong lòng bối rối không thôi. Hắn giống như cảm nhận được chút gì đó ấm áp lại bao dung đang không ngừng tràn vào.
Sesshomaru nói xong chỉ liếc hắn một cái rồi liền rời đi. Inuyasha cầm khuyển thằng nói thầm: "Thật là, tên đó rốt cuộc là làm sao?"
Bất quá thứ này có lẽ sẽ tốt hơn hắn tưởng tượng đi? Là đồ vật có thể bảo hộ mình vào đêm trăng non.... Inuyasha thật sự thấy tâm mình rung động.
Nửa đêm, Inuyasha suy yếu trở lại thôn.
"Inuyasha, có chuyện gì vậy?" Kagome vẫn chưa ngủ, ngồi ở cửa chờ hắn. Nàng vừa nhìn thấy Inuyasha vội vàng chạy qua, lo lắng hỏi.
Inuyasha nhìn tiểu hài tử phía sau Kagome - Từ Dạ, đó là nhi tử của hắn cùng Kagome. Có điều Từ Dạ và Inuyasha không giống nhau, tiểu hài kế thừa huyết thống thuần khuyển yêu của hắn, là toàn yêu.
"Mẫu thân, người xem, con đã nói người không cần lo lắng mà. Tuy rằng phụ thân là bán yêu, nhưng lũ tiểu yêu hay yêu quái tầm thường căn bản không làm gì được người. Nếu ngay cả mấy tiểu yêu quái mà phụ thân cũng không đối phó được thì có phải là người rất đáng mất mặt hay không...." Từ Dạ ở phía sau túm lấy góc áo Kagome. Kỳ thật, đáy lòng cậu cũng quan tâm Inuyasha, chỉ là mạnh miệng như thế thôi. Bằng không cậu cũng sẽ không cùng Kagome nửa đêm còn ngồi đợi Inuyasha trở về.
Vì cậu là yêu quái chân chính, cho nên cũng sẽ có tâm lý tự tôn cao quý giống như Sesshoumaru vậy.
Nhân tiện nói một chút thì Từ Dạ sùng bái nhất là Sesshoumaru, mỗi lần nhìn thấy Sesshoumaru đều sẽ gọi y "Sesshoumaru sa-ma". Mà Sesshoumaru đối với phụ thân bán yêu Inuyasha trước giờ luôn là khinh thường, chán ghét, mỗi lần đối đầu đều là ta sống ngươi chết. Có lẽ, đây là sự cách biệt giữa huyết thống chủng tộc.
"Từ Dạ, im lặng." Kagome bất đắc dĩ xoay người quát nhi tử của mình dừng lại, lo lắng nhìn Inuyasha. Tuy rằng nhỉ tử chỉ vừa tròn năm tuổi nhưng lại thực thông minh. Có điều trừ những lúc cậu sùng bái Sesshoumaru đến mức không nghe ai khuyên ngăn. Đương nhiên, nàng cũng hiểu rõ nhi tử nhà mình không phải có ác ý, nhưng cái tính tình này cũng thật khiến nàng đau đầu.
"A, là mùi của Sesshoumaru sa-ma.... Oa, phụ thân, trên tai của người là thứ gì thế?" Đang nói chuyện Từ Dạ bỗng nhiên hít hít cái mũi, ngửa đầu nhìn về phía Inuyasha như là phát hiện ra đồ vật gì đó rất dị thường kinh ngạc nói, sau đó hướng Inuyasha bám lấy. "Phụ thân, phụ thân, người đem vật có mùi của Sesshoumaru sa-ma cho con đi."
Chỉ thấy phía trên tai của Inuyasha có nhiều thêm một chiếc hoa tai được bện từ những sợi tơ màu bạc, vật nhỏ ở trên tai hắn lắc qua lắc lại, trông đáng yêu vô cùng.
Kagome cũng mới phát hiện.
"Không được, cái này là vật hộ thân Sesshoumaru cho ta." Inuyasha còn chưa nói xong, Từ Dạ đã bị kết giới từ khuyển thằng của Sesshoumaru bật ra xa, Inuyasha không khỏi trợn mắt nhìn nhi tử của chính mình đang nóng nảy lườm đồ vật trên tai hắn. Ngươi như vậy là đang muốn học theo phong thái của Sesshoumaru đó sao, còn khuya nhé. Hắn nghiêng đầu nhìn Kagome, "Kagome, ngày mai ta có chuyện muốn nói với ngươi, hiện tại nên đi ngủ trước đi."
"Được." Kagome dịu dàng hơi mỉm cười, nắm lấy tay Inuyasha, đối với nhi tử phía sau nói, "Từ Dạ, con cũng trở về ngủ đi."
Bất quá, Sesshoumaru cư nhiên lại đưa thứ đồ kia cho Inuyasha, thật đúng là làm nàng kinh ngạc không thôi.
"Chết Tiệt, Inuyasha phụ thân đáng ghét này!!!!" Bị kết giới đánh văng lên cây Từ Dạ tức giận rống một tiếng, nhưng ngại uy của mẫu thân mình, vẫn là ngoan ngoãn leo xuống về phòng nghỉ ngơi. "Hừ lần sau ta nhất định sẽ tìm cơ hội báo thù! Nhưng mà, tại sao mẫu thân chạm vào lại không xảy ra việc gì?" Từ Dạ mặt đầy khó hiểu trở về phòng.
Bị đánh thức Shippou dụi dụi mắt, nhìn Từ Dạ tiến vào: "Từ Dạ, đã muộn như thế này mà ngươi còn có tinh thần thật đấy. Ngươi hôm nay không phải đã cùng bà Kaede và Rin đi trừ yêu sao? Chẳng lẽ ngươi không mệt?"
"Uy, ba cái loại tiểu yêu, ta một ngụm liền cắn chết, không việc gì không việc gì." Từ Dạ đắc ý nói.
"Nga...." Shippou biết Từ Dạ có thể biến thân thành khuyển yêu. Nhưng vì Từ Dạ còn nhỏ nên biến thân của cậu cũng nho nhỏ. Bất quá, Từ Dạ biến thân sau đó có thể duy trì nhân dạng mà vẫn giữ được lý trí, đại khái là bởi vì phụ thân Inuyasha là bán yêu còn mẫu thân Kagome là nhân loại, cũng chính là cái người ta gọi là che giấu huyết thống. Tuy Từ Dạ chỉ là biến thân nho nhỏ, nhưng khuyển tộc lực lượng không thể xem thường, tiểu Từ Dạ cũng đã có lực lượng cường đại của riêng mình.
"Ta đi ngủ trước đây, ngày mai ngươi không cần theo bà Kaede và Rin đi ra ngoài sao?"
Shippou mơ mơ màng màng hỏi một câu, sau đó nặng nề ngủ.
"Từ Dạ, con đang làm gì đó, còn không mau vào trong." Kagome một lần nữa thanh âm từ bên trong truyền đến.
"Vâng, con tới liền." Từ Dạ ngẩn người, nhanh chóng chạy chạy về bên người mẫu thân.
Dù sao một ngày nào đó cậu sẽ trở nên cường đại như phụ thân của mình, cùng Sesshoumaru sa-ma sóng vai chiến đấu với các đại yêu quái khác, hẳn là sẽ không hề kém cạnh hai người họ. Từ Dạ trong lòng nhất mực tin tưởng, cũng liền an tâm nghỉ ngơi. Ngày mai còn muốn tiếp tục ra ngoài trừ yêu.
Ban ngày thời tiết thực tốt, trên trời có đám mây phiêu phiêu che khuất chút ánh nắng chói chang từ mặt trời, mang đến cảm giác thoải mái.
Từ trên cao có thể nhìn đến toàn cảnh sắc núi rừng bên cạnh thôn làng, phía dưới có hai thân ảnh một đỏ một trắng.
"Ta.... Ta....." Inuyasha ngồi xổm xuống, "Ta" nửa ngày không mở miệng được nói một lời nào với Kagome.
" Sao vậy, Inuyasha? Có chuyện gì ngươi mau nói đi." Kagome ôn nhu mỉm cười nhìn hắn. Mười năm trôi qua, Inuyasha trong nhận thức của nàng vẫn như trước, vẻ ngoài không có gì thay đổi. Dần dần, Kagome cũng đã bắt đầu nhận ra ít nhiều, tỷ như: Người và yêu chung quy khác biệt rõ rệt, dù là bán yêu cũng không ngoại lệ. Có đôi lúc nàng sẽ tưởng tượng, nếu một ngày nàng chết đi, Inuyasha sẽ như thế nào? Dù sao nàng cũng là nhân loại, tuổi thọ cùng Inuyasha không giống nhau, sẽ sớm rời khỏi nhân thế trước hắn một bước.
"Kỳ thật là....." Inuyasha lấy hết can đảm, quyết định một hơi nói ra hết, "Kỳ thật là lần trước Sesshoumaru tới tìm ta nói ta trở về Tây Quốc cưới công chúa Điểu Tộc để trì hoãn kế hoạch của đối phương, không cho đối phương lập tức phát động chiến tranh đối với Tây Quốc...."
"........"
Inuyasha vừa nói xong liền thấy xung quanh Kagome áp suất đã giảm xuống âm vực, hắn sợ tới mức lập tức né ra bên cạnh, vội vàng bổ sung: "Sesshoumaru nói chỉ là làm bộ nghênh đón công chúa kia thôi, chủ yếu là muốn kéo dài thời phát sinh chiến tranh, Sesshoumaru......!"
"Ngồi xuống!!!" Kagome tức giận hướng Inuyasha rống to. "Ngươi cho rằng nói như vậy ta liền sẽ tha thứ cho ngươi hay sao? Tuyệt đối không thể tha thứ! Vì lý do như vậy ngươi liền phải đi kết hôn với công chúa địch quốc sao? Tại sao ngươi không từ chối?"
"A!" Inuyasha hét thảm một tiếng, cả người bị chôn vào lớp bùn đất bên dưới, trên mặt đất xuất hiện một cái hố hình người, có thể thấy được một tiếng "ngồi xuống" này Kagome đã dùng bao nhiêu sức lực. Mặt hắn dán chặt trên mặt đất, bị ép dẹp tới mức không nói thành lời.
"Ha ha...." Một trận cười khoái chí từ trong gió truyền đến, trước mặt Inuyasha cùng Kagome xuất hiện một người. Người kia một bên mái tóc bạch sắc, một bên tóc lại đỏ thẫm như ngọn lửa, cho thấy cá tính của người kia. Là Khuyển Linh, gã cười lăng lăng nhìn Kagome, "Kagome sa-ma, đương nhiên Inuyasha điện hạ không thể."
"Khuyển Linh!"
"Ngươi là ai?"
Inuyasha cùng Kagome đồng thanh lên tiếng.
Kagome hoang mang nhìn về phía Inuyasha: "Hắn là ai vậy?" Đúng rồi hôm trước gã cũng có mặt ở đó.
"Hắn là sứ thần gì đó của Tây Quốc." Inuyasha cảm thấy có chút khó mở miệng. Bởi vì, nếu không phải tên này nói ra thì hiện tại hắn cũng đã không đối mặt với sự tình này.
"Đúng a, ta chính là sứ giả đến mang Inuyasha điện hạ trở về." Khuyển Linh nhìn Kagome mỉm cười, nhưng ánh mắt lại phi thường sắc bén, "Inuyasha điện hạ thân là huyết mạch khuyển quốc vương tộc, về lý nên vì đại cuộc làm trọng."
"Nhưng cũng không thể bắt ép Inuyasha đi cưới nữ nhân khác?" Kagome kích động nói to.
"Bắt buộc. Nếu trong vòng một tháng chúng ta không đồng ý hôn sự này, đối phương liền sẽ phát động tấn công khuyển quốc. Có lẽ đối với ngươi mà nói, chiến tranh giữa những yêu quái không là gì, nhưng ngươi cũng đừng quên, nơi đây cũng là thiên địa được cai trị dưới trướng Khuyển Tộc, nếu Tây Quốc bị chiếm đóng, vùng đất này cũng sẽ trở nên đại loạn. Đến lúc đó không chỉ đơn giản là giữa yêu quái tranh đấu, mà nhân tộc cũng trở thành nô lệ dưới ách thống trị mới, ngươi biết điều này có ý nghĩa gì đúng không? Bất quá, ta không rõ suy nghĩ của Kagome sa-ma. Dù sao ở thời đại này, nam nhân tam thê tứ thiếp cũng là lẽ thường tình, Nhị điện hạ cưới công chúa Điểu Tộc, đối với chúng ta chỉ có lợi chứ không hại." Khuyển Linh nói xong lời cuối liền đưa đồng tử trắng dã nhìn chằm chằm vào Kagome, không biết đang suy nghĩ cái gì.
"Không được, tuyệt đối không thể." Kagome có chút kích động nói, ánh mắt nhất mực kiên định, "Dù là ở thời đại nào đi chăng nữa, hôn nhân không có tình yêu đều sẽ bất hạnh. Ta yêu Inuyasha, cho nên ta tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra."
"Kagome......" Inuyasha dùng ánh mắt phức tạp nhìn Kagome, trong lòng như có dòng nước ấm chảy qua. Sau đó lập tức lộ ra gương mặt tươi cười, "Kagome, ngươi yên tâm đi, ta sẽ không cưới công chúa Điểu Tộc kia đâu, ta đời này chỉ cưới một nữ nhân là ngươi thôi."
"Inuyasha." Kagome cảm động ôm lấy Inuyasha, sau đó ở trong lồng ngực Inuyasha ngẩng đầu nhìn Khuyển Linh lớn tiếng nói, "Khuyển Linh, ngươi nghe rõ chưa, Inuyasha sẽ không đi cưới nữ nhân kia đâu."
"A ~~~~ như vậy không được nha." Khuyển Linh phát ra âm thanh bất đắc dĩ, chính là ý cười trong mắt gã lại có vẻ cùng lời gã nói hoàn toàn bất đồng. "Cứ xem như Inuyasha điện hạ không cưới đối phương, nhưng người vẫn nên cùng ta trở về diễn trò một chút. Inuyasha điện hạ, Sesshoumaru điện hạ cũng sẽ phân xử đúng sai, vậy nên người biết phải làm như thế nào rồi đấy?"
"Uy...... Tên kia chính xác có nói muốn ta làm bộ đi cưới công chúa kia......" Inuyasha cẩn thận liếc nhìn Kagome, lo lắng nàng nghe xong lúc sau lại lần nữa hướng chính mình tức giận.
--------------------------------------
- Chào mừng chư vị đã ghé tổ ấm -
Tiểu nữ cũng khá bận "chính sự" nên sẽ cố gắng một tuần, một chap nha chư vị.
Có thêm thời gian, tiểu nữ sẽ edit thêm nhá.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro