Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 31

Lục Diêu lần đầu tiên cảm nhận được sự bất an trong lòng Sở Lăng rõ ràng như vậy.

Mình gần như giải quyết hết mọi chuyện có liên quan đến Sở Lăng, hận không để đem đối phương nâng niu trong lòng bàn tay, chẳng qua là vì mình sợ cô ấy sẽ bị thương, nhưng mà mình không nghĩ đến làm như vậy Sở Lăng có thể không có cảm giác an toàn. Mình quên mất hoàn cảnh trưởng thành của Sở Lăng. Sở Lăng đang bất an, bất an đoạn tình cảm này có như lúc nó đến mà biến mất, không hề có chút phòng bị nào.

Lục Diêu thở dài, ánh mắt vẫn ôn nhu như thế, "Ở trong lòng mình, chỉ có một mình cậu, không ai có thể thay thế, những người khác mãi mãi chỉ là những người khác mà thôi."

Mây đen trong lòng Sở Lăng vì những lời này mà nhanh chóng biến mất, không còn mây mù, bầu trời trong xanh.

"Cái này là cậu nói đó !" lúc nói lời này khóe mắt Sở Lăng toát ra sự vui vẻ làm cho tâm tình của Lục Diêu cũng tốt hơn.

"Là mình nói." Lục Diêu nhịn được dục vọng muốn sờ sờ đầu của Sở Lăng, trong giọng nói tràn đầy sự cưng chìu.

"Rửa tay ăn cơm thôi." Lục Diêu mỉm cười, múc canh đã nấu xong ra. "Sau này không nên hỏi vấn đề như vậy nữa, trong lòng mình cho tới bây giờ cũng chỉ có một mình cậu."

Sở Lăng ngăn lại sự vui sướng, trong lòng vẫn còn nghi ngờ, sau này vẫn chỉ có duy nhất một mình mình thôi sao ?

Sở Lăng không hỏi ra, rất nhiều chuyện đều không cần nói lên. Bởi vì sợ đối phương chần chờ.

"Diêu Diêu, ngày mai mình có thể sẽ không đi." lúc đi ngủ, Sở Lăng đột nhiên nói, trong lòng thấp thỏm, nếu Lục Diêu hỏi nguyên nhân, mình phải trả lời sao ? Nhưng mà trong lòng Sở Lăng có một ý nghĩ, Lục Diêu chỉ có hai giờ đó không ở nhà.

"Được rồi, vậy cậu ở nhà chờ mình. Mình sẽ về nhanh thôi." Lục Diêu vốn sợ Sở Lăng một mình ở nhà sẽ cảm thấy buồn chán, cho nên mới nghĩ mang cô ấy cùng đi, nhưng trong lòng cũng không quá muốn Sở Lăng tiếp xúc với hai người kia, nói chính xác hơn là không muốn Sở Lăng tiếp xúc với Bạch Cảnh, ban đầu trong giới giải trí có lời đồn đãi người mà Bạch Cảnh nói thích chính là Sở Lăng, mặc dù cũng không có sự xác nhận của hai bên, phần lớn mọi người cũng cho là tin đồn thất thiệt, nhưng Lục Diêu vẫn nhớ tin này chiếm trang đầu tạp chí hai ngày liên tiếp.

Sau khi Sở Lăng trở lại phòng mình, đóng cửa lại, khóa trái, đây là lần đầu tiên cô khóa cửa, mặc dù cô và Lục Diêu mỗi người một phòng, nhưng hai người cũng chưa bao giờ khóa cửa. Mở máy tính ra, vào trang Baidu, cách làm món ăn.

Bên dưới xuất hiện rất nhiều trang web. Sở Lăng chọn một trang web nhìn qua cũng rất chuyên nghiệp, lick vào.

Hôm sau Lục Diêu hẹn Bạch Cảnh ở quán cà phê lần đầu gặp.

"Đến rồi sao." Lục Diêu chọn chỗ ngồi gần cửa sổ, lúc này, trong quán cà phê căn bản là không có ai.

"Trên đường kẹt xe, cho nên tới chậm." Bạch Cảnh giải thích.

"Hôm nay trước khi bắt đầu khóa học tôi có một vấn đề muốn hỏi cậu, khi cậu phỏng vấn một người, cái gì của người đó có để đánh động cậu ?" Lục Diêu nhìn về phía Bạch Cảnh, trên mặt không có biểu tình.

Bạch Cảnh trầm tư một hồi, "Có ý tưởng mới và tài hoa hơn người."

Lục Diêu lắc đầu một cái, "Hiện tại cậu còn chưa hiểu rõ vị trí của mình, cậu bây giờ là một người quản lý công ty, mà không phải là sinh viên đại học. Vậy tôi hỏi cậu một công ty yếu tố để sinh tồn là cái gì ?"

"Kinh doanh lâu dài. Tất cả đều thành lập trên phương diện kinh doanh lâu dài." Bạch Cảnh không hiểu tại sao Lục Diêu lại lắc đầu.

"Vậy tôi hỏi cậu, tài hoa hơn người và ý tưởng mới là trước tiên hay sau này ?"

"Sau này."

Bây giờ nói cho tôi biết tiêu chuẩn trước tiên của cậu là cái gì ?" Lục Diêu dẫn dắt.

"Ý của cô là nhân phẩm ?" Khi Bạch Cảnh nói ra cũng đã hiểu, "Thì ra là như vậy."

Sự sinh tồn của công ty được thành lập trên phương diện kinh doanh lâu dài, mà công ty kinh doanh lâu dài không thể không có mọi người cùng nhau góp sức, một người tài hoa hơn người phẩm đức hư hỏng so với sâu mọt còn nguy hiểm. Năng lực có thể rèn luyện, nhưng phẩm đức của một người rất khó thay đổi.

Lục Diêu sở dĩ dùng câu hỏi này mở màn cho khóa đầu tiên chủ yếu là bởi vì kiếp trước công ty của Bạch Cảnh xảy ra một chuyện lớn, một người có chức cao trong công ty đã lén nuốt mấy triệu công quỹ rồi trốn sang nước ngoài, dù không mang lại tổn thất lớn cho công ty, nhưng mà bởi vì chuyện này, công ty của Bạch Cảnh bị dư luận chất vấn rất lâu, cổ phiếu cũng rớt thảm, cuối cùng qua hai năm những ảnh hưởng xấu mới biến mất.

Sau khi từ biệt với Bạch Cảnh, Lục Diêu gọi cho Uông Mông, vốn dĩ muốn Uông Mông cùng đi nghe, kết quả hôm nay hắn nhận được một mối làm ăn, Lục Diêu suy nghĩ một chút tính tình của Uông Mông, lại nghĩ đến nội dung chủ yếu hôm nay, cảm thấy tiết học này Uông Mông không cần thiết phải tới, cho nên cũng để hắn đi.

"Alo, Cô chủ." Giọng nói của Uông Mông từ điện thoại truyền tới.

"Mọi chuyện xử lí xong chưa ?" Lục Diêu hỏi.

"Còn chưa, chuyện lần này có chút khó giải quyết." Uông Mông cau mày, "Tôi không có cách phá tường lửa của đối phương, không cách nào tìm được."

"Anh quá lệ thuộc vào kỉ thuật hack của mình." Lục Diêu rất lâu trước kia đã biết sở dĩ Uông Mông thu thập tin tức vừa nhanh vừa chính xác, có nguyên nhân rất lớn bởi vì Uông Mông được xưng là đệ nhất Hacker.

"Cô chủ, cô nói như vậy là có ý gì ? Cái này là phương thức nhanh nhất và chuẩn xác nhất." giọng nói nghi ngờ của Uông Mông truyền tới.

"Bây giờ tôi cho anh cơ hội, xâm nhập vào máy vi tính của tôi, sau đó nói cho tôi biết anh lấy được tin tức gì."  Lục Diêu nhướng mày.

"Cái này... cái này không tốt lắm đâu." giọng nói của Uông Mông tràn đầy kích động muốn thử.

"Nếu như tôi đoán không sai hẳn là anh đang bắt đầu rồi đi ?" Lục Diêu hiểu rất rõ Uông Mông.

Uông Mông nhìn trên máy tính của mình đã bắt đầu tiến vào hệ thống máy tính của Lục Diêu, trong nháy mắt cảm thấy Cô chủ của mình hẳn là nên đi coi bói.

"Cho anh 5 phút, đủ chứ ?" 

"Đủ rồi." Đừng nói 5 phút, chỉ cần 1 phút là có thể giải quyết ! chờ đã.... sao lại sao lại sao lại......

Tại sao văn kiện trọng yếu nào cũng không có ?

Uông Mông tìm khắp các thư mục một lần nữa, vẫn là không tìm được cái gì.

"Cô chủ, cô không phải là không có dùng máy tính chứ ?"

"Anh cảm thấy có thể sao ?" Lục Diêu hỏi ngược lại.

"Vậy sao cô làm được ?"

"Hãy nhớ, đừng quá lệ thuộc vào kĩ thuật máy tính của anh." Lục Diêu nói xong liền cúp điện thoại, thời gian này, Sở Lăng hẳn là đã tỉnh, Lục Diêu đi đến bãi đậu xe, hôm nay chính cô lái xe đến.

"Xin chào, cô chính là người ở đối diện nhà chúng tôi phải không ?" khi Lục Diêu đang trong thang máy lên lầu, cô gái bên cạnh cười chào hỏi.

"Xin chào." Lục Diêu gật đầu một cái, bày tỏ khẳng định, có một lần khi cô mở cửa vừa vặn cô gái này cũng trở lại, cho nên cô thấy qua cô gái này.

"Các cô là mới tới phải không ?"

"Ừ, chúng tôi mới dọn đến." sắc mặt của Lục Diêu không thay đổi.

Cô gái không để ý chút nào đến thái độ lãnh đạm của Lục Diêu. "Tôi có thể qua nhà cô tìm cô chơi được không ?"

Khi Lục Diêu nghe câu này có chút kinh ngạc, nếu như mình mặc quần áo của trường trung học đệ nhị cấp nghe được câu này cũng rất bình thường, nhưng bây giờ mình đang mặc giày cao gót, tây trang màu đen, trang điểm nhẹ, cô nữ sinh này sao lại có hứng thú tìm mình chơi đây ?

"Nhà chúng tôi không tiện. Xin lỗi." Lục Diêu bất kể đối phương có nguyên nhân gì, nhưng cô không muốn cho người ngoài vào nhà của mình và Sở Lăng.

"......" Có thể là lần đầu tiên bị cự tuyệt trắng trợn như vậy, cô gái có chút bối rối.

Lục Diêu lấy ra chìa khóa, bước nhanh về hướng nhà của mình.

Lục Diêu không phải là lesbian, nói chuẩn xác hơn, Lục Diêu là một người hết sức lãnh cảm, những chuyện trải qua khi còn bé tạo cho cô một tính tình lãnh đạm. Có thể nói ngoại trừ Sở Lăng, cô chưa bao giờ quan tâm bất kỳ người nào, huống chi là một người mới quen.

Khi mở cửa nhà Lục Diêu cảm thấy bên trong có mùi gì đó rất kì quái, nhưng không thể nói rõ rốt cuộc là mùi gì.

"Lăng Lăng ?"

"Diêu Diêu, cậu đã về !" Sở Lăng từ trong phòng mình đi ra, áo ngủ trên người có chút xốc xếch.

"Mới thức sao ?" Lục Diêu nhướng mày.

Sở Lăng ngáp một cái, "Ừ, vốn là đã dậy một lần, cậu không ở nhà, mình lại ngủ tiếp."

"Cơm trưa của chúng ta ăn cái gì ?"Lục Diêu để túi xuống.

"Cái đó......" Sở Lăng thoạt nhìn có chút khẩn trương, "Chúng ta đi ra ngoài ăn đi."

"Không thành vấn đề, cậu muốn ăn cái gì ?" Mặc dù không biết tại sao Sở Lăng lại muốn đi ra ngoài ăn, nhưng Lục Diêu vẫn là đáp ứng.

Cuộc sống có quy luật trôi qua rất nhanh, mỗi lần Sở Lăng đều sẽ có lí do để đi ăn bên ngoài. Thời gian trôi qua, chớp mắt đã đến giao thừa, Lục Diêu và Sở Lăng bố trí xong nhà của hai người, Sở Lăng nhất định muốn trước cửa nhà của mình phải dán liễn xuân, Lục Diêu cũng cười đáp ứng.

Lục Diêu và Sở Lăng đều không thích trong nhà xuất hiện người ngoài, cho nên hai người quyết định mọi chuyện đều là bản thân làm, đây cũng là lí do tại sao Lục Diêu và Sở Lăng tình nguyện làm việc nhà cũng không mướn người tới quét dọn. Lục Diêu và Sở Lăng đều là những người có tính chiếm hữu, không muốn người ngoài xâm nhập vào lãnh địa của mình.

Hai người quét dọn từ trong ra ngoài một lần, bởi vì mới dọn tới không lâu, còn rất sạch sẽ, cũng không quá mệt mỏi.

"Vậy tiếp theo chính là dán liễn xuân rồi !" Sở Lăng rất hưng phấn, phải nói, khi bắt đầu quét dọn Sở Lăng đã rất hưng phấn.

"Cậu lấy đôi liễn ra, mình đi tìm cái ghế." Lục Diêu nhìn Sở Lăng đang chạy nhảy như đứa trẻ, cũng bật cười, không nghĩ tới năm nay Sở Lăng lại vui vẻ như vậy.

Lục Diêu đứng trên ghế, nhận lấy đôi liễn trên tay Sở Lăng, giơ lên ướm, nhìn về phía Sở Lăng, "Cậu xem xem có lệch không ?"

"Bên phải thấp một chút..." Sở Lăng đứng cách đó không xa, hướng về phía Lục Diêu ra dấu tay.

Lục Diêu điều chỉnh vị trí, "Như vậy ?"

"Không xê xích lắm."

"Đưa keo dán cho mình."

"Nè, cậu cẩn thận một chút, coi chừng té."

Sở Lăng nhìn Lục Diêu dán xong đôi liễn, trong lòng tràn đầy cảm giác thỏa mãn, nhà của mình và Lục Diêu. Mình và Lục Diêu cùng đón năm mới, còn có Lục Diêu quay lại cười ôn nhu với mình, Sở Lăng cảm thấy trong khoảnh khắc này chính là vĩnh hằng.




P/s: Không ai comment, ai cũng bỏ tui, bị người ta đá bị reader bỏ, tui khổ quá!!! T.T

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro