
Chương 014
Editor: Tranh (valinn3127)
Tống Nhị Giảo không địch lại, một lần nữa bị đánh bại.
Chỉ là lần này, nàng ta không còn con bài chưa lật nữa.
Vốn cho là nàng ta sẽ bỏ mạng như vậy tại đây, thì đột nhiên một người thần bí kỳ Nguyên Anh đột nhiên xuất hiện, không chỉ cứu nàng ta ra khỏi tay Hà Nhậm Nguyên, mà còn dốc hết toàn lực đánh tới hắn.
Người thần bí kỳ Nguyên Anh quấn lấy Hà Nhậm Nguyên.
Trong lúc nguy cấp, Hứa Tiện Thanh thả con rối kỳ Nguyên Anh ra, với lại, nàng có một phát hiện mới, trong khi nàng thả con rối ra, cấm thuật các loại mà Tống Nhị Giảo bố trí trên người nàng trước đó đều bị hóa giải.
Không biết là do con rối trợ giúp, hay là nàng chỉ cần sử dụng đồ hệ thống tặng là có thể đạt được lợi ích gia tăng kèm theo.
Sau khi Hứa Tiện Thanh thoát khỏi, yêu tu ở bên trông coi nàng sửng sốt một lúc, rồi cũng chẳng đoái hoài tới nàng, vội vàng cùng chạy qua, đưa Tống Nhị Giảo ra khỏi chiến trường.
Tống Nhị Giảo bị thương rất nặng, trên người Hứa Tiện Thanh không có linh đan diệu dược nào có thể dùng cho nàng ta, suy nghĩ một lúc lấy một vài cây thuốc từ trong ba lô.
Đây vốn là số thuốc mua từ Triệu Hưng vào thời điểm Diệp Minh bệnh nặng, chỉ tiếc thuốc còn chưa dùng hết, Diệp Minh đã bệnh qua đời.
Nàng cạy miệng rắn của Tống Nhị Giảo, rồi nhét hết mớ thuốc ấy vào miệng nàng ta.
Động vật bình thường đều trực tiếp ăn cây thuốc luôn, cũng có công hiệu như chữa trị.
Hứa Tiện Thanh không biết có tác dụng hay không, chỉ có thể thử nghiệm, bằng không thật sự chỉ còn lại con đường bó tay hết cách.
[Chúc mừng người nhận nhiệm vụ kích phát kỹ năng ban đầu. Diệu Thủ Hồi Xuân (bàn tay thần diệu) cấp một, Hồi Linh thuật. Ban thưởng điểm tích lũy 500, người nhận nhiệm vụ hãy kiểm tra và nhận.]
Người nhận nhiệm vụ: Hứa Tiện Thanh
Tuổi tác: 19
Giới tính: Nữ
Chủng tộc: Không rõ
Cấp bậc: 0
Tu vi: 5
Kỹ năng ban đầu: [Thiên Địa Kỳ Bàn cấp một: Hàng Âm trận] [Diệu Thủ Hồi Xuân cấp một: Hồi Linh thuật]
Kỹ năng căn nguyên: Không
Công pháp: Không
Tâm pháp: Không
Điểm tích lũy: 400+500
Hiện giờ có chín trăm điểm tích lũy, Hứa Tiện Thanh vội mở cửa hàng, trong đó nhìn thấy hai món được đề cử đang được giảm giá.
Một là phương pháp luyện đan thượng phẩm, giá gốc cần một ngàn rưỡi điểm tích lũy, nay giảm giá linh động còn tám trăm.
Một cái khác là Hợp Khí đan, có tác dụng điều trị và bổ sung linh lực, trước mắt dùng cho Tống Nhị Giảo là thích hợp nhất. Một lọ cần năm trăm điểm tích lũy. Hoạt động ưu đãi mua một tặng một.
Mua phương pháp luyện đan thì có thể tự mình học cách luyện đan, nhưng sau khi mua sẽ không còn điểm tích lũy để mua linh đan, trước mắt thứ nàng cần nhất chính là đan dược, đan dược có sẵn hiệu nghiệm.
Hứa Tiện Thanh do dự phút chốc, sau đó mau chóng đặt mua linh đan.
Phương pháp luyện đan có thể để về sau gom điểm tích lũy rồi mua, lúc này phải mau mau cứu Tống Nhị Giảo.
Hơn nữa, linh đan thượng phẩm mua một lọ tặng một lọ, thực ra cũng rất lời.
Sau khi Hứa Tiện Thanh có được linh đan, nàng lấy một viên đặt vào trong miệng Tống Nhị Giảo.
Chẳng mấy chốc Tống Nhị Giảo cảm thấy tình trạng thương tích trên cơ thể đang dần lành lại, nàng ta cảm nhận được hiệu lực mãnh liệt tỏa ra từ viên đan dược mà Hứa Tiện Thanh vừa mới nhét vào miệng nàng ta. Ánh mắt Tống Nhị Giảo nhìn Hứa Tiện Thanh cũng thêm mấy phần tìm tòi nghiên cứu.
Hiệu lực của đan dược thượng phẩm không thể khinh thường, chỉ chốc lát, Tống Nhị Giảo còn mang dáng vẻ trọng thương không hết bệnh đã trở lại hình người.
Tống Nhị Giảo không hỏi Hứa Tiện Thanh vừa cho nàng ta ăn gì, cũng không hỏi người thần bí kỳ Nguyên Anh đột ngột xuất hiện kia có phải từ tay nàng không.
Tống Nhị Giảo không nói gì với Hứa Tiện Thanh, Hứa Tiện Thanh lại nói với Tống Nhị Giảo: "Đại đương gia có thể bảo tất cả mọi người lui lại hay không, tôi đã bố trí trận pháp bên trong phạm vi Hà gia đóng quân trên núi Bạch An, chỉ cần tất cả người nhà họ Hà ở đó, tôi có thể khởi động trận pháp tiêu diệt bọn họ trong một lần."
Lần này Tống Nhị Giảo không còn trào phúng Hứa Tiện Thanh nói chuyện viển vông nữa, nàng ta im lặng một lúc, rồi dùng bí thuật Yêu tộc truyền lệnh cho tất cả tiểu yêu.
Rất nhanh, bằng mắt thường có thể thấy những tiểu yêu đang thu nhỏ phạm vi chiến trường lại, mà Hà gia không hiểu nguyên do, dần dần mặc ý bị kéo trở về trong giới hạn đóng quân.
"Kêu người của cô rút lui trước đi!" Hứa Tiện Thanh đã chuẩn bị Cửu Thiên Lôi Phù, sau khi người Hà gia tiến vào trong trận pháp, nàng nhắc Tống Nhị Giảo rút hết nhân lực về.
Chờ tới lúc sơn tặc núi Bạch An rút hết, lúc này Hứa Tiện Thanh mới đặt Cửu Thiên Lôi Phù vào trận, mắt trận liên kết thành công, hoàn thành Hàng Âm trận.
Trong chớp mắt trận thành, con rối Nguyên Anh cuối cùng đánh Hà Nhậm Nguyên vào trong trận, một giây sau nó tập trung năng lượng, vững vàng bảo vệ Hứa Tiện Thanh bên cạnh mắt trận.
Ban đầu Hứa Tiện Thanh đã định dùng hết một con rối để bảo vệ mình khỏi công kích tổn hại không phân biệt của trận pháp, song nàng cho rằng kỳ Kim Đan là đủ, chỉ cần nhanh như chớp đưa nàng ra khỏi phạm vi Hàng Âm trận là được.
Nhưng nàng đã xem nhẹ sức mạnh của trận pháp này.
Hàng Âm trận sử dụng linh thạch thượng phẩm, kết hợp với Cửu Thiên Lôi Phù thượng phẩm, không chỉ tăng gấp đôi mà gần như tăng gấp mười.
Cũng may có con rối Nguyên Anh ở đây, nếu không thì cái mạng nhỏ này của nàng cũng phải chôn vùi.
Ngay cả những tiểu yêu núi Bạch An đã ra khỏi pháp trận cũng không ít kẻ bị ảnh hưởng, tuy rằng không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cũng vì bị trận pháp tác động đến mà rớt xuống một cảnh giới lớn.
Có một số tiểu yêu vốn ở kỳ Luyện Khí, trực tiếp hoá ra yêu thân, ngay cả hóa thành hình người ngắn ngủi cũng không làm nổi.
Trận chiến này kết thúc.
Tống Nhị Giảo sai người dọn dẹp chiến trường, sau đó nàng ta tới bên cạnh Hứa Tiện Thanh: "Ngươi không sao chứ?"
Nàng ta hỏi Hứa Tiện Thanh với giọng điệu hiếm có.
Hứa Tiện Thanh gật đầu, chỉ sờ lên lỗ tai, cảm giác luôn có tiếng ong ong trong tai.
"Vừa nãy ngươi đứng quá gần trận pháp, lúc Cửu Thiên Lôi giáng xuống, ngươi ở ngay bên cạnh, đại năng Nguyên Anh chỉ có thể bảo vệ tính mạng của ngươi, không cách nào ngăn cản tiếng của Cửu Thiên Lôi, ngươi không mất thính giác đã rất may rồi."
Tống Nhị Giảo giải thích, khiến Hứa Tiện Thanh cảm thấy vô cùng may mắn.
Hiểu biết của nàng với thế giới này quá ít, càng thiếu kinh nghiệm chiến đấu.
"Trước kia là ta đã lỗ mãng, sau này ngươi sẽ đi đâu? Hay là ở lại núi Bạch An chúng ta?" Tống Nhị Giảo nhìn nàng, có hơi chờ mong nàng ở lại.
Mặc dù bản thân Hứa Tiện Thanh thực lực không mạnh, nhưng mà người này có nhiều con át chủ bài, nhiều vật quý hiếm thấy.
Nếu Hứa Tiện Thanh không phải người mà tỷ tỷ nàng ta dùng mạng bảo vệ, kiểu gì nàng ta cũng sẽ cướp sạch sành sanh.
Hứa Tiện Thanh lắc đầu, khéo léo từ chối đề nghị của Tống Nhị Giảo, nói: "Tôi muốn về quán trọ một chuyến."
Tống Nhị Giảo nhìn nàng, rồi đưa tay chỉ: "Bây giờ quán trọ cũng giống nơi này. Bị nổ đến mức thay đổi hoàn toàn rồi. Tỷ tỷ ta cũng vậy, lúc ta đến, chỉ còn cái mật rắn treo trên cây cách trăm bước."
Trong lòng Hứa Tiện Thanh cảm thấy khó chịu, đến cả nỗi đau từ khế ước đồng tâm cũng không thể lấn át niềm chua xót trong lòng.
Tống Nhị Giảo nhìn nàng, bỗng bật cười: "Chỉ cần còn mật rắn thì nội đan của thiên lân mãng [1] chúng ta vẫn còn, cùng lắm thì ta lại dùng mấy chục, mấy trăm năm giúp tỷ tỷ tu luyện trở lại."
[1]: Trăn mang huyết mạch kỳ lân.
"Thật chứ?" Hứa Tiện Thanh vô cùng kinh ngạc, lần đầu tiên nghe có chuyện cổ quái thế này.
Tống Nhị Giảo cười: "Ta lừa ngươi làm gì?"
Lòng nặng trĩu mấy ngày nay của Hứa Tiện Thanh giờ đây bị quét sạch không còn gì, bà chủ dùng mạng cứu nàng, nàng không biết làm sao báo đáp, đáy lòng mang áy náy hổ thẹn như có vài ngọn núi lớn đè lên.
Hiện giờ biết được bà chủ còn có thể phục sinh, niềm vui sướng hiện rõ trên mặt nàng.
"Được rồi, ngươi đã muốn đi, ta cũng không giữ lại." Lần này Tống Nhị Giảo không phái người đưa nàng xuống núi, trái lại tự mình dẫn đi.
Vào lúc ly biệt, Hứa Tiện Thanh lấy một lọ sứ ra đưa cho nàng ta.
"Bà chủ xả thân cứu tôi, đại đương gia nghĩa khí ngút trời che chở tôi dọc đường. Tôi không có cách nào đền đáp, chỉ có lọ đan dược này, hy vọng đại đương gia có thể nhận lấy. Hy vọng bà chủ sớm ngày phục sinh."
Tống Nhị Giảo nhìn cái lọ nàng đưa, lúc trước nàng ta bị thương nặng đã nhìn thấy Hứa Tiện Thanh lấy thuốc từ trong cái lọ này ra, lập tức cứu nàng hết trọng thương.
Chắc hẳn bên trong là linh đan trung phẩm hoặc thượng phẩm.
Phóng tầm mắt ra toàn bộ Thiên Viêm Đại Lục, cái này không tính là gì.
Nhưng ở Cô thành nhỏ bé này, trong thế gia truyền thừa ngàn năm còn khó kiếm được vài viên, huống chi đây là nguyên một lọ?
"Đại đương gia. Sau này không gặp lại, bảo trọng!"
Tống Nhị Giảo nhìn linh đan được nhét mạnh vào lòng bàn tay mình, ngẩn người, lúc ngẩng đầu nhìn lên, Hứa Tiện Thanh đã cưỡi ngựa linh thú vung roi đi rồi.
"Họ Hứa! Ta kính ngươi là người có khí phách! Một ngày kia nếu ngươi đắc đạo, núi Bạch An Cô thành, Tống Nhị Giảo ta chờ ngươi đến uống rượu!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro