Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 012

Editor: Tranh (valinn3127)

[Vô Tướng Kiếm Pháp x1]

Hứa Tiện Thanh nhìn thấy thứ này thì hơi xuất thần, đương nhiên nàng cũng muốn học chút bản lĩnh phòng thân, nhưng kiếm pháp này rơi vào trong tay nàng, chung quy sẽ thành đồ bỏ đi.

Hứa Tiện Thanh lấy Vô Tướng Kiếm Pháp ra, sau khi mở mới phát hiện cách thức tập luyện kiếm pháp này không cần dùng đến linh căn.

"Hệ thống, không có linh căn cũng có thể tu luyện ư?"

[Thế giới vô biên, không thiếu cái lạ.]

Trí nhớ Hứa Tiện Thanh không tệ, nhanh chóng xem xong quyển thứ nhất, không chỉ xem hết mà còn cảm giác những nội dung này rất dễ hiểu.

Chỉ là giảng dạy mấy tư thế rút kiếm xuất kiếm đơn giản, tiện thể nói một ít về nên sử dụng kiếm ra làm sao.

Chọc, xuyên, đâm, bổ, quét, đẩy,...

Mười mấy loại thường gặp, còn có một số phương thức dùng kiếm đặc biệt, xem qua những phần vụn vặt lẻ tẻ, Hứa Tiện Thanh giật mình thấy có tới mấy trăm kiểu.

Mà mỗi phương thức sử dụng lại gắn với một cách dùng kiếm khác, kết hợp cùng nhau trở thành một chiêu kiếm.

Vô Tướng Kiếm Pháp chiêu thứ nhất thức thứ nhất chỉ dạy một động tác rút kiếm, nhưng tốc độ phải nhanh, hành động cần vững vàng, nhất định phải lấy được mạng kẻ địch trong lúc rút kiếm.

Hứa Tiện Thanh xem xong ngây người, đây gần như là chuyện không thể nào làm được.

Thế là nàng chỉ có thể xem tiếp chiêu thứ nhất thức thứ hai, thức thứ hai gắn với thức thứ nhất, song giải thích lại rất lý thú.

Người viết ra kiếm phổ cười rằng, nếu không luyện được thức thứ nhất thì mới nên dùng thức thứ hai, thức thứ ba tiếp theo, hoặc nhiều hơn nữa là chiêu thứ hai chiêu thứ ba, tầng thứ nhất, tầng thứ hai. Cứ như thế luyện đến tầng thứ mười, mới có thể lĩnh hội Vô Tướng Kiếm Pháp chân chính.

Hứa Tiện Thanh ghi nhớ toàn bộ nội dung chiêu thức phía sau, nhưng trong tay nàng không có kiếm, chỉ có thể học thuộc Vô Tướng Kiếm Pháp trước, đợi tương lai về sau có kiếm thì tập luyện sau.

Lúc Hứa Tiện Thanh đang chuyên tâm ghi nhớ nội dung Vô Tướng Kiếm Pháp, ngoài cửa truyền đến tiếng động.

Cửa phòng bị mở ra, đại đương gia từng gặp lúc trước đến đây.

"Ngươi tên gì?" Đại đương gia hỏi nàng.

Hứa Tiện Thanh thành thật trả lời: "Tại hạ Hứa Tiện Thanh."

"Hứa Tiện Thanh. Được, ta nhớ rồi." Nàng khoát tay, sai người đưa Hứa Tiện Thanh đi.

Lần này Hứa Tiện Thanh không cự tuyệt, mà hỏi nàng ta: "Dám hỏi tên huý đại đương gia."

"Tống Nhị Giảo. Được rồi, đừng nói nhảm nữa. Núi Bạch An không chứa nổi ngươi, Cô thành cũng không chứa nổi ngươi. Nhà họ Hà đã tìm ra núi Bạch An của ta, cái ngữ thiên sát cô tinh nhà ngươi nên sớm rời đi đi. Đừng liên lụy tới núi Bạch An ta."

Hứa Tiện Thanh không nói chuyện, đi theo mấy tên sơn tặc rời khỏi, đưa nàng đến chân núi, sơn tặc dắt một con ngựa linh thú ra.

Phẩm cấp cũng không cao, chỉ để dùng thay đi bộ.

"Đại đương gia dặn đưa ngươi tới đây, mang theo đồ đạc rồi cút đi nhanh."

Bọn họ trao ngựa linh thú cho nàng, Hứa Tiện Thanh cưỡi lên ngựa: "Chư vị, cáo từ."

Đám thổ phỉ cũng không buồn đáp lại nàng, vì nàng mà chẳng mấy chốc núi Bạch An sẽ gặp nạn.

Mà Hứa Tiện Thanh không rời đi theo con đường này, nàng đi một đoạn về sau, cưỡi ngựa linh thú đi đường vòng dưới chân núi.

Nàng đã hại chết bà chủ nhà trọ, không thể lại liên lụy người của núi Bạch An, chuyện bắt đầu từ nàng thì cũng nên kết thúc ở nàng.

Hứa Tiện Thanh vừa đi đường vừa kiểm kê của cải mình sở hữu hiện tại.

Con Rối Ngũ Hành có thể giữ lại hộ mệnh, Cửu Thiên Lôi Phù có thể dùng bảo mệnh.

Nhưng làm sao để sử dụng những vật này thì cần suy tính cẩn thận một phen, mặc dù đồ nàng có uy lực không nhỏ nhưng số lượng không nhiều, đều là vật chỉ dùng được một lần. Nếu nàng không thể một kích mất mạng, vĩnh viễn cắt đứt hậu họa từ nhà họ Hà, thì mai sau nàng vẫn lại rơi vào hoàn cảnh bị đuổi giết.

Hứa Tiện Thanh suy nghĩ đầy đầu, đến khi nàng nhìn thấy đệ tử Hà gia canh giữ dưới núi Bạch An từ xa, nàng nhanh chóng nhảy từ trên lưng ngựa xuống.

Hứa Tiện Thanh núp sau cây quan sát toàn bộ.

"Nếu có thể biết thực lực của đối phương thì tốt rồi." Hứa Tiện Thanh không có tu vi, cho nên nàng không cảm giác được cấp bậc của kẻ địch, bất kỳ một tu sĩ nào cũng có thể mang lại uy hiếp cho nàng. Do đó, mỗi khi nàng đối mặt với một tu sĩ thì đều có cảm giác sợ hãi kính nể lởn vởn trong lòng.

Song còn may, hiện tại trái tim nàng lúc nào cũng đau đớn, trái lại giúp nàng không cảm nhận được gì nhiều.

[Có muốn mở khóa kiểm tra năng lượng hay không ạ? Mở khóa cần 100 điểm tích lũy, nếu muốn mở, xin trả lời đồng ý.]

Con mắt Hứa Tiện Thanh sáng lên, tuy rằng điểm tích lũy rất khó kiếm, nhưng nếu có thể xem xét chênh lệch lực lượng giữa hai phe địch ta, thì chuyện này vô cùng có ích trong lúc nàng tác chiến.

"Mở khóa."

[Đang mở khóa --- thời gian duy trì là ba tháng.]

Hứa Tiện Thanh lại cảm thấy ngạc nhiên mừng rỡ, nàng còn tưởng chỉ được một lần duy nhất, không ngờ rằng một trăm điểm tích lũy này tương đương với một cái thẻ theo quý, có thể sử dụng ba tháng, tính ra rất có lời.

Sau khi mở khóa, không chỉ có thể nhìn thấy năng lượng của đám người trước mặt mà còn thấy cả tên của bọn họ.

Ví như một gia đinh đang cầm dao pha tuần tra, trên đầu của hắn viết: Hà Cửu, Luyện Khí bậc hai [Tu vi: 25]

Còn có một người đàn ông dẫn đầu, ước chừng bốn mươi năm mươi tuổi, trên đầu viết: Hà Văn Sinh, Kim Đan bậc một [Tu vi: 1975]

Hình như Hà Văn Sinh là quản gia nhà họ Hà, trước kia ở nhà họ Diệp nàng có nghe nói qua, một quản gia mà đã Kim Đan bậc một.

Hứa Tiện Thanh lấy đồ trong túi trữ vật của mình ra, lấy một trăm viên linh thạch thượng phẩm, nàng cẩn thận từng ly từng tí qua lại như con thoi trong vùng phụ cận, để vừa bảo đảm không bị người nhà họ Hà phát hiện, vừa phải đảm bảo khoảng cách tương đối gần để nàng có thể bố trí đại trận Hàng Âm trận.

Nếu nàng có tu vi, nàng có thể đứng yên tại chỗ, dùng thần thức xuyên qua núi rừng ở trước để bày trận, hoặc nếu thực lực nàng đủ mạnh thì có thể dùng thân pháp xuyên thẳng qua thần tốc.

Nhưng nàng chẳng có gì, chỉ có thể dựa vào đôi chân của mình, nàng lén lút chạy tới chạy lui, bố trí tất cả một trăm viên linh thạch thượng phẩm.

Bây giờ nàng cần chờ đợi, chờ một thời cơ, khi mà hết thảy người nhà họ Hà đều tụ cùng một chỗ, nàng sẽ đặt Cửu Thiên Lôi Phù làm mắt trận cuối cùng.

Vì Hàng Âm trận thành trận chỉ trong một nháy mắt, trong chớp nhoáng này, có thể kích phát ra sức mạnh Hàng Âm trận, lại dựa vào Cửu Thiên Lôi Phù, tất cả những ai ở đây đều hóa thành tro tàn.

Đây là lần đầu tiên nàng thử nghiệm, cũng không biết thế giới này có ai bày trận giống nàng không, tóm lại nàng không môn không phái, mọi thứ chỉ dựa vào mình tìm tòi.

"Chỉ một lần này, không thành công cũng thành nhân." Hứa Tiện Thanh cảm thấy khát vọng chiến đấu trong xương cốt mình, nếu không nàng đã chẳng bình tĩnh khác thường tại thời điểm này, nàng ngầm chăm chăm nhìn tất cả. Vừa nghĩ tới đợi lát nữa trận pháp liên kết, toàn bộ người nhà họ Hà đều sẽ mất mạng, máu nóng cuồn cuộn trong cơ thể nàng đã đè nén cả cơn đau nơi trái tim xuống dưới.

Rất nhanh, khi trời sắp sáng, nhà họ Hà vẫn không đợi được núi Bạch An đưa người xuống.

"Một đám giặc cướp, nếu không cho chúng biết tay thử xem, thì vương pháp Cô thành ở đâu?" Gia chủ Hà gia từ trong lều vải đi ra.

Là một người đàn ông thấp bé, đáy mắt lộ vẻ lanh lợi nhanh trí.

Hà Nhậm Nguyên, Kim Đan bậc tám [Tu vi: 8796]

Hơn tám nghìn tu vi, Hứa Tiện Thanh mở bảng số liệu của mình ra, trên cột tu vi thấy một số 5 lẻ loi.

Cho dù có vài trăm vài ngàn nàng cũng không đủ chịu một chưởng đập chết của gia chủ Hà gia.

Nhưng Hứa Tiện Thanh lại nhìn tu vi của Con Rối Ngũ Hành kỳ Nguyên Anh một cái: 100 ngàn

Tu vi Con Rối Ngũ Hành kỳ Hóa Thần: 1 triệu

Mà kỳ Hóa Thần còn chưa phải cấp bậc cao nhất, sau Hóa Thần còn có Hợp Thể, Đại Thừa, Độ Kiếp, Vấn Đạo Chứng Đạo, thậm chí phi thăng thành thần.

Tu vi sau khi thành thần sẽ là bao nhiêu đây?

Hứa Tiện Thanh không dám tiếp tục nghĩ nữa, nàng để ý tới phía núi Bạch An đã có động tĩnh, có người lặng lẽ từ trên núi xuống.

Mà việc nàng có thể chú ý tới, nhà họ Hà cũng không phải đều là đồ bỏ, gia chủ Hà gia rất nhanh đã kêu tất cả mọi người cảnh giác lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro