Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7


" Vì vậy, điểm (x,y) đều nằm trên đường cong này, chúng ta thay thế thành...."

Thầy giáo dạy toán đẩy đẩy chiếc kính, ghi hàng loạt công thức lên bảng đen, khi nói về những điểm mấu chốt, thầy sẽ vẫy phấn một cách kích động, những học sinh ở hàng đầu tiên sẽ dựa lưng vào lưng ghế, nếu không sẽ bị nước bọt của giáo viên bắn trúng

Lưu Vũ đau đầu nhìn đống văn chương trên bảng đen, thật sự không hiểu tại sao trong câu hỏi toán học lại có nhiều chữ cái tiếng Anh như vậy. 

Lưu Vũ tựa đầu, ngơ ngác nhìn hành lang trống trải, lúc này cậu hi vọng thằng nhóc ngốc lớp bên bị giáo viên mời ra hành lang, để bọn họ có thể nói chuyện về những trò chơi qua khung cửa sổ.

Châu Kha Vũ bây giờ đang làm gì. Trong đầu đột nhiên xuất hiện câu hỏi này

Ban ngày đừng nói về người, ban đêm đừng nói về ma

Lưu Vũ vừa nghĩ đến Châu Kha Vũ, hắn liền xuất hiện trước mắt

Châu Kha Vũ hôm nay mặc một cái áo hoodies màu đen, mái tóc bồng bềnh không được chăm sóc, với chiếc kính gọng đen trên sống mũi và một vài cuốn sách trên tay, hắn trông giống như một sinh viên đại học đang vội vã đến lớp. Đôi mắt đan xen vào nhau lúc này giống như một bộ phim tình cảm trong khuôn viên trường, cảnh quay bị kéo chậm lại 10 giây, những hạt bụi nhỏ bay trong không khí giống như nhấn nút tạm dừng, bức tường ngăn chúng sụp đổ như một ảo ảnh, bài hát quen thuộc " Tình yêu bất đắc dĩ" vang lên bên tai


Khó quên được lần đầu gặp em

Ánh mắt mê người ấy

Hình bóng của em lúc nào cũng ngự trị trong tâm trí anh


" Lưu Vũ!!"

Tiếng nhạc đẹp đẽ bị cắt đứt bởi tiếng hét của giáo viên dạy toán, Lưu Vũ thoát khỏi bộ phim thần tượng giả tưởng, vẻ mặt vô tội nhìn lên bục giảng. Giáo viên toán nhịn không được chế giễu

" Tôi không phải giáo viên chủ nhiệm của các cậu nên không thu hút được cậu nhỉ?"

Trong lớp có một tràng cười vang lên, Lâm Mặc ngồi bên cạnh đùa giỡn. Lưu Vũ cong khóe miệng, đáp lại bằng giọng nói chỉ mình bản thân có thể nghe thấy

" Đúng thế"

Lớp học khó khăn cuối cùng cũng kết thúc trước khi não của Lưu Vũ chết hẳn, từ khi được gọi tên tên cậu hồi hộp cả một tiết, giờ cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

Thầy giáo dạy toán sắp xếp bài kiểm tra trên bục giảng một cách gọn gàng, chợt nhìn thấy Châu Kha Vũ đứng ngay cửa lớp liền kẹp đống bài kiếm tra xuống dưới cánh tay, đi đến chỗ hắn, vỗ vỗ vai Châu Kha Vũ, nói

" Vẫn là giáo viên trẻ đẹp tốt hơn nhỉ"

Châu Kha Vũ :"?"

Châu Kha Vũ nhìn theo bóng lưng của giáo viên toán rời đi với vẻ mặt hoang mang, hắn đưa bài kiểm tra trên tay cho lớp trưởng. Một học sinh hướng ngoại nhìn thấy hắn đến, vội vàng hét lên

" Thầy ơi, có trận thi đấu bóng rổ theo lớp, thầy đi xem không ạ?"

Châu Kha Vũ vò đầu bứt tóc, dĩ nhiên không biết chuyện thi đấu bóng rổ đó:" Vậy sao, lớp chúng ta thi đấu với mấy lớp?"

Lớp trưởng :" Lớp 3 bên khoa học tự nhiên"

Châu Kha Vũ :" Cố lên, giành lấy giải thưởng mang về nhé"

Bạn học nữ ở hàng ghế đầu, có dáng vẻ giống như nam sinh, mỉm cười hỏi

" Thầy đi xem không ạ? "

" Đi đi thầy ơi"

" Đúng thế, cho lớp chúng ta chút thể diện đi thầy"

" Thầy có một cuộc hội thảo, không thể đi được". 

Châu Kha Vũ nhún vai, làm động tác cổ vũ họ :" Giành lấy giải quán quân"

A...Những người bên dưới không khỏi thở dài

Lưu Vũ ngồi ở cuối và nghe rõ cuộc trò chuyện của họ, cậu suy tư nhìn Châu Kha Vũ rời khỏi lớp, sau đó nhanh chóng chạy theo bước chân của hắn

Đi theo sau Châu Kha Vũ, Lưu Vũ bước đến phòng nước, nơi chiếc mặt nạ của cậu được che đi. Lưu Vũ sải bước đến chặn lại động tác rót nước của Châu Kha Vũ, giọng nói trầm ấm, giống như một đứa trẻ xin kẹo

" Thầy Châu, một lát nữa em cũng sẽ ra sân chơi, thầy đến xem không?"

Châu Kha Vũ dứt khoát từ chối:" Không đi, tôi phải họp hội thảo"

Lưu Vũ :" Họp đến mấy giờ?"

Châu Kha Vũ :" 6 giờ"

" Tụi em 5h30 mới bắt đầu, em đợi thầy đến". Đôi mắt của Lưu Vũ quá trong và sáng, trong mắt cậu phản chiếu màu xanh nhạt của bầu trời, cậu nhìn chằm chằm Châu Kha Vũ đang có ý định né tránh, thiếu niên lên tiếng ngăn cản lời nói cự tuyệt.

" Đừng đến xem thi đấu, xem em là được rồi, tốt nhất là mua nước cho em"

" Tôi không đi..." Vừa nói xong, đứa nhỏ nhanh chóng rời khỏi phòng nước, để lại Châu Kha Vũ một mình bên trong suy nghĩ

Rõ ràng là một đứa nhỏ vô lễ, một con hồ ly giỏi ngụy trang bằng lớp da của một con thỏ. Trước mặt hắn không hề che giấu vẻ mặt gian xảo của mình, rộng lượng thể hiện trái tim hỗn độn và phức tạp đó trước mặt Châu Kha Vũ. Nếu như đây là một cách chơi mới, Châu Kha Vũ không hề ghét nó chút nào, bộ não thậm chí còn cho hắn những chỉ dẫn - theo cậu ấy

Châu Kha Vũ đứng bên bồn rửa mặt,  ngón tay mảnh khảnh che đi khuôn ngực đang nhấp nhô, cố gắng làm dịu lại hơi thở hỗn loạn của mình, hắn muốn nói chuyện với trái tim, đừng tranh cãi nữa.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro