Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

Lưu Vũ giẫm lên gò đá bên sông, dang tay giữ thăng bằng, bước từng bước nhỏ về phía trước, Châu Kha Vũ cầm ô chậm rãi đi bên cạnh cậu. Lưu Vũ không đầu không đuôi hỏi hắn

" Thầy Châu từ Mỹ về sao?"

Châu Kha Vũ đưa một tay giữ phía sau, sợ cậu sẽ té khỏi gò đá, nghe được câu hỏi thì dừng lại gật đầu

" Thật tốt, em cũng muốn đến nơi đó xem thử"

Lưu Vũ cúi đầu, nhìn chằm chằm ngón chân của mình.

Châu Kha Vũ nhớ lại, hình như lúc trước khi cô Cát giới thiệu các học sinh trong lớp cho hắn có nói mấy câu về Lưu Vũ

" Cái bạn nhỏ Lưu Vũ ấy, đứa nhỏ đó rất thông minh, nhiều giáo viên thấy đứa trẻ này là đau đầu, nhưng tôi thích sự thông minh của em ấy. Tuy nhiên gia đình em ấy khá đặc biệt, họp phụ huynh chưa từng gặp mặt bố mẹ, hình như là trợ lý của bố anh đến đây hoặc là một ai đó, dường như bố mẹ anh đều làm ăn ở nước ngoài, rất ít khi về"

Hơi thở của Châu Kha Vũ dường như dừng lại, nghĩ đến cậu nhóc xa lạ mà hắn đã nhìn thấy ngoài cửa lớp hôm nay, mọi thứ dường như đều có lý do. Hắn nhìn chằm chằm vào Lưu Vũ đang tập trung đi catwalk dọc theo gờ đá, khi đang tập trung thì luôn cau mày và hơi bĩu môi. Lưu Vũ hơi nghiêng người về phía trước, cố gắng ổn định trọng tâm, nhưng mưa rơi không cho cậu có cơ hội đi qua, Lưu Vũ đột nhiên trượt chân khiến cả người ngã ra ngoài. Châu Kha Vũ vội vàng vứt cái ô trong tay đi, kiên quyết ôm chặt lấy Lưu Vũ gần như sắp té xuống đất

Mùi chanh xanh trên người Lưu Vũ phủ lên mùi cỏ bị mưa rửa sạch, Châu Kha Vũ kinh ngạc đỡ cậu đứng lên, tuy rằng không nói, nhưng nhịp tim nhanh cũng không lừa được ai.

Châu Kha Vũ xoa mũi một cách không được tự nhiên: "Muốn đi thì nghỉ phép, đáp chuyến bay đến đó, Philadelphia..khá đẹp"

Lưu Vũ mở to hai mắt, vẻ mặt không thể tin được :" Thầy có phép à, sao thầy biết em muốn đi Philadelphia?"

" Bởi vì tôi cũng đến từ Philadelphia "

Miệng nhanh hơn não, Châu Kha Vũ nhanh chóng ngậm miệng lại sau khi định thần lại, hôm nay đây là lần thứ n muốn tự tát vào mặt mình, không hiểu vì sao mình luôn bị đứa nhỏ này đưa vào tròng

" A, thật không ngờ thầy Châu của chúng ta lại tự luyến như thế"

Giọng điệu của Lưu Vũ giống như một đứa trẻ vừa lừa được kẹo mút

" Quỷ nhỏ"

Châu Kha Vũ quay lại nhặt chiếc ô vừa ném sang một bên như thừa nhận thất bại, trong miệng không ngừng lầm bầm.

Sân khấu được kéo lại, trò hề kết thúc, hai người im lặng một lúc, lặng lẽ ngồi bên sông nhìn nước gợn sóng lay động theo gió. Vừa mưa xong nên trời trở nên lạnh hơn về đêm, trong không khí vẫn còn những hạt mưa nhỏ.

" Philadelphia bốn mùa rất đẹp", Châu Kha Vũ chậm rãi nhìn lên trời, cảm nhận được ánh mắt người bên cạnh, hắn không nhanh không chậm nói tiếp, " Philadelphia bây giờ không lạnh không nóng, nhiệt độ rất thoải mái,  khung cảnh mùa thu cũng đã bắt đầu hiện ra, trên con đường đến trường trước đây của tôi đều có cây phong, lá phong rải rác khắp nơi, giống như một đại dương màu đỏ, rất đẹp" 

" Thầy có chụp lại không?" Nghe vậy, Lưu Vũ  rất tò mò, sau đó bổ sung thêm, " Philadelphia ấy"

Châu Kha Vũ đã quen với những câu hỏi không đầu không đuôi của Lưu Vũ, hắn gật đầu

Ánh mắt Lưu Vũ theo sát cánh chim bay trên không trung, cậu vô thức chạm vào môi, ký ức sâu đậm từ từ nổi lên, chậm rãi nói.

" Bố mẹ em cũng ở Philadelphia"

Lưu Vũ thở dài nói tiếp

" Nhưng đã rất lâu, rất lâu, rất lâu rồi em không nhìn thấy họ nữa, có lẽ đã 3-4 năm rồi, công việc ở đó của họ rất bận, bận đến mức ngay cả đứa con trong nước cũng quên mất"

Châu Kha Vũ nhìn cậu, vẻ mặt như thế muốn nói mình vẫn đang nghe

Lưu Vũ tự cười nhạo bản thân :" Không sao, em đã sớm quên dáng vẻ của họ rồi..". Cậu ngừng lại một chút rồi nói tiếp :" Em chỉ muốn đến xem Philadelphia rốt cuộc đẹp đến nhường nào, đẹp đến nỗi khiến người ta không nỡ rời đi, đẹp đến nỗi khiến họ quên mất đứa con ở phương xa. Em chắc chắn phải đẹp hơn nơi này, nếu không sao họ lại không quay về với em"

Giọng của Lưu Vũ rất trầm, giống như đá ném xuống sông, nặng nề chìm xuống. Không biết tại sao khi Châu Kha Vũ nghe được những lời này trong miệng Lưu Vũ, trong lòng lại tê dại, không phải là rất đau, mà là chua xót không nói được thành lời.

" Thật kì lạ"

Lưu Vũ đã lâu không nếm trải cảm giác bầu bạn, cảm thấy mình đối với ai cũng không quan trọng lắm, cũng chỉ là đến khi được gọi, những người xung quanh cậu lần lượt thay đổi, đối với cậu, trạng thái này là an toàn. Cậu thực sự cần cảm giác rằng đối phương không thể tách rời khỏi mình khi bắt đầu yêu đương, nhưng một khi quá thời hạn quy định, Lưu Vũ sẽ rút lui không do dự

Bởi vì yêu đương quá đơn giản, hai người nhìn vào mắt nhau có thể ở bên nhau, nhưng sau khi ở bên nhau, mối quan hệ chắc chắn sẽ giống như một đường parabol đi xuống, rơi xuống một cách nặng nề từ một giá trị cực đại. Cảm giác cần người kia ban đầu sẽ vơi dần theo thời gian, đến cuối truyện vẫn chỉ còn lại một người

Nếu cuối cùng đều là cái kết này, chỉ cần tận hưởng cảm giác rộn ràng ấm áp, tận hưởng cảm giác rằng đối phương rất cần bạn ngay từ đầu, sau đó nói lời tạm biệt một cách thản nhiên và lưu giữ những trải nghiệm tuyệt vời nhất.

Lưu Vũ chưa bao giờ tin rằng mình có thể gặp được vị thần mềm lòng đó, có cần hay không cũng không quan trọng, dù sao cậu cũng đã quen với loại cô đơn này

Cảm giác an toàn thì chỉ tự mình cho mình là được rồi

Bản thân mình cần chính mình là đủ rồi

Hai người đột nhiên nhìn nhau, màn đêm đen kịt hiện lên trong mắt Lưu Vũ, màu nâu trong trẻo xinh đẹp ban đầu giờ yên tĩnh như màn đêm, không một tia sáng nào có thể xuyên qua.

Trái tim Châu Kha Vũ như bị nắm lấy, hắn đưa tay vuốt nhẹ mái tóc mềm mại của Lưu Vũ, giống như đang xây tổ ấm cho mèo con bên đường, giọng điệu nhẹ nhàng trầm thấp:

" Sau khi tốt nghiệp cùng nhau đi nhé?"

Hai người nhìn nhau không nói lời nào, Châu Kha Vũ  nhìn thẳng vào đôi mắt sáng của Lưu Vũ, trong đôi mắt ảm đạm lúc nãy xuyên qua ánh sáng, phản chiếu hình ảnh cây cầu sáng rực phía sau, giống như những ngôi sao nhỏ trong dải Ngân hà, soi sáng màn đêm u ám, đôi mắt hiện lên tia chân thành và ấm áp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro