Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 25 ( END )

Cuộc thi đại học vừa xong nên xe cộ trong thành phố vô cùng đông đúc, cứ đi một đoạn là phải ngừng lại. Lưu Vũ  quay đầu sang một bên, nhìn Châu Kha Vũ chăm chú, giống như người yêu đã lâu không gặp, ánh mắt luyến tiếc không muốn rời khỏi cơ thể của hắn

Châu Kha Vũ cảm nhận được ánh mắt của bạn nhỏ, cố gắng dùng giọng điệu vui vẻ hỏi cậu

" Thi như thế nào rồi?"

Lưu Vũ vui vẻ nói :" Rất tốt! Tiếng anh có thể đạt 120 lận đó"

Châu Kha Vũ bật cười, dùng giọng điệu như đang dỗ dành một đứa trẻ 

" Lợi hại vậy sao! Vậy tôi phải thưởng cho em một chút nhỉ"

Lưu Vũ nghe đến câu nói này hai mắt liền sáng lên, lúc Châu Kha Vũ muốn nói thêm gì đó, thiếu niên đã nghiêm túc hỏi hắn

" Vậy có thể dẫn em đến quán bar không?"

Châu Kha Vũ :"?"

Lưu Vũ thấy hắn không nói gì, ủy khuất bĩu môi :"Lần trước thầy nói thi đại học xong thì cái gì cũng đồng ý với em mà..."

Châu Kha Vũ thở dài, bất lực nói :" Được rồi, đến chơi một chút vậy..."

Dù trên đường Lưu Vũ có náo loạn như thế nào, Châu Kha Vũ vẫn nhất định phải ăn tối rồi mới đến quán bar, Lưu Vũ sợ hắn đổi ý không dẫn mình đi nữa, náo loạn bắt hắn hứa cho đến khi vào quán ăn, sau đó đến trung tâm thương mại gần đó để thay đồng phục học sinh, mãi đến khoảng 10 giờ hai người mới bước vào cửa quán bar.

Không đợi Châu Kha Vũ lảm nhảm, Lưu Vũ đã chạy vào sàn nhảy như một con ngựa hoang đã nới lỏng dây cương, nhanh đến nỗi hắn không còn thấy bóng dáng cậu

Châu Kha Vũ  nhìn bóng lưng cậu, bất lực lắc đầu, đi đến chỗ cũ gọi hai ly cocktail.

Châu Kha Vũ nhìn Lưu Vũ nhảy múa vui vẻ, tâm tình cũng vui lên, không để ý đến một người đàn ông có ý đồ xấu đi ngang qua, trêu chọc bằng một giọng sắc bén.

" A, đây không phải là Châu Kha Vũ sao?"

Hắn ngẩng đầu nhìn, nụ cười vừa rồi hoàn toàn biến mất, hắn vẫn nhớ rõ mấy năm trước người này đuổi theo mình, nhưng lại bị mình từ chối một cách dứt khoác. Người đó chỉ chất đống logo xa xỉ trên người, ảo tưởng nó sẽ làm tăng giá trị bản thân, ngu xuẩn, thậm chí không đủ tư cách làm một món đồ chơi. Bàn tay mảnh khảnh đưa ly rượu lên môi, hờ hững nhìn người đàn ông trước mặt. Nam nhân sửng sốt, nhếch lên khóe miệng tiến lại ngồi đối diện hắn, lời nói không có chút lịch sự nào

" Mấy năm không gặp, anh vẫn buông thả như thế nhỉ"

" Nghe nói anh làm giáo viên, thật chuyên nghiệp a~ Sao bác trai bác gái không giới thiệu cho anh một đối tượng môn đăng hộ đối nhỉ?"

" Hay là đối tượng được giới thiệu cho anh biết tất cả về những chuyện rác rưởi của anh, ghê tởm vị hoa hoa công tử như anh?"

" Xem ra mấy năm trước không ở bên anh, quả thật là một chuyện tốt"

Nam nhân tiếp tục nói, sự ảo tưởng của cậu ta đã đánh trúng điểm yếu của Châu Kha Vũ

Ngu dốt. Châu Kha Vũ cười lạnh một tiếng, vừa định chế nhạo lại thì bóng người trên sàn nhảy quay trở lại, Lưu Vũ ngồi trong lòng Châu Kha Vũ, thân mật ôm lấy cổ rồi nằm trong vòng tay hắn, giọng điệu ngọt ngào hơn cả ăn mật.

" Chồng ơi, em vừa mới bị lạc a~ Đây là chú của anh sao? Thật trẻ nha" Nói xong còn vẫy tay lịch sự với cậu ta, " Chào chú, cháu là bạn trai của Châu Kha Vũ"

Cậu ta ngồi tại chỗ, dành một ít thời gian để phân tích mối quan hệ giữa hai người, nhưng khi nghĩ đến việc tiêu hàng trăm nghìn đô la mỗi năm vào mặt mình, đột nhiên bị gọi là chú thì cực kì tức giận

" Châu Kha Vũ, anh làm giáo viên là để chơi đùa với trẻ vị thành niên sao?"

Từng xem qua không ít trò của trà xanh, Lưu Vũ thoải mái chơi đùa, đôi mắt to trong sáng ngây thơ chớp chớp mỉa mai

" Ai nói cháu là trẻ vị thành niên, 38 tuổi ly hôn mang theo 2 đứa nhỏ, 3 bộ sản phẩm hạng nhất Tomson và 4 xe thể thao. Có muốn đi trải nghiệm mở mang kiến thức không, chú~"

Châu Kha Vũ cúi đầu không ngừng hít thở sâu, cắn chặt môi dưới, nhịn không được bật cười.

" Cậu...cậu..."

Cuối cùng tức giận hét một câu " Cậu đợi đó cho tôi" vô dụng rồi chạy mất

Châu Kha Vũ nhịn cười đến đau bụng, sau khi cậu ta rời đi, hắn cuối cùng cũng có thể cười thành tiếng.

Lưu Vũ  bĩu môi liếc nhìn Châu Kha Vũ, buông lỏng bàn tay đang quấn trên vai hắn, châm chọc

" Thầy Châu a~ anh thật đào hoa đó"

Châu Kha Vũ nhướng mày, nắm chặt tay Lưu Vũ, cười nói.

" Thật sao, 38 tuổi ly hôn mang theo 2 đứa nhỏ?"

Cảm giác xấu hổ muộn màng chiếm lấy đại não, Lưu Vũ vừa xấu hổ vừa khó chịu đứng lên, Châu Kha Vũ nhanh tay nắm cổ tay cậu kéo lại, cúi đầu hôn lên. Lưu Vũ hóa đá trong chốc lát, sau đó bị nam nhân kéo vào nụ hôn sâu.

Một lúc lâu sau, Lưu Vũ rốt cục có thể thở được, khuôn mặt ửng hồng càng thêm xinh đẹp, một màu đỏ lan đến sau tai cùng cổ, tựa hồ như đang tỏa ra một hơi thở nhẹ nhàng ngọt ngào.

Châu Kha Vũ lau sạch nước bọt còn sót lại trên khóe miệng, sau đó cong ngón tay chọt chóp mũi nhỏ, giọng điệu ôn nhu

" Tôi không để tâm chuyện em không phải 38 tuổi ly hôn có 2 con, em có nguyện ý ở bên cạnh tôi không?"

Lời nói trong trẻo và sạch sẽ, giống như dòng nước lạnh lẽo chảy qua lòng bàn chân, làm :Lưu Vũ cả người mềm nhũn, cậu cười cười, nhanh chóng câu lấy cổ Châu Kha Vũ, nói với giọng điệu ma mị và đáng yêu

" Vậy còn mấy đóa hoa nhỏ của anh thì sao, em không thích chia sẻ đâu"

Châu Kha Vũ tựa vào lưng ghế, hưởng thụ cảm giác hồ ly nhỏ đánh dấu chủ quyền, nói

" Bọn họ đều là mấy đóa hoa qua đường thôi, quá khứ rồi"

Lưu Vũ bắt chước dáng vẻ của hắn nhướng mày :" Vậy sao em không phải là đóa hoa qua đường của anh?"

Châu Kha Vũ :" Em đã vượt qua hàng trăm người rồi"

Nhìn vào đáy mắt của Châu Kha Vũ, tình yêu trước nay chưa từng có đã hóa thành sóng biển, làm Lưu Vũ ướt đẫm, qua hàng ngàn giọt nước trong veo, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt ấy.

Châu Kha Vũ  nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của cậu, nói ra những điều bản thân đã nghĩ trong đầu

" Tốt nghiệp vui vẻ, bạn trai nhỏ"

Lưu Vũ cố gắng hết sức để giữ bình tĩnh cho nhịp tim của mình,mặc dù đã bị cuốn vào làn sóng, cậu vẫn giữ được khúc gỗ không dễ dàng mà có được này

" Vậy thì mau về nhà và trải qua một đêm nóng bỏng với em nào, bạn trai"


~~~~~~~end~~~~~~~~

Chiếc fic này đã đi đến đoạn kết rồi, cảm ơn mọi người suốt thời gian qua đã đồng hành cùng thầy Châu và cậu học trò Lưu, cảm ơn mọi người đã ủng hộ và bỏ qua những sai sót của em. Hẹn gặp lại mọi người ở những chiếc fic khác



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro