⛩️ Chương 29. Điện thoại lừa đảo hả???
Edit + beta: Bé Sứa muốn ở nhà
Cố Thời nhìn ông già nhà mình đột nhiên mặt mày hồng hào vui mừng hớn hở thì đầu đầy dấu chấm hỏi.
Cậu đẩy bàn tay đang xoa đầu cậu của Cố Tu Minh ra, hỏi: "Đổi vận từ khi nào vậy? Con sắp phát tài hả?"
Cố Tu Minh không trả lời, cười tủm tỉm đứng dậy, ngân nga Bá Vương biệt Cơ rồi rời đi.
Cố Thời nhìn bóng lưng ông, ăn mì với vẻ mặt khó hiểu.
Cậu thật sự không thể nghĩ ra đổi vận là thay đổi cái gì, nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy có lẽ là sắp phát tài.
Nhà Dư Tịnh quả thật rất giàu, nếu cậu có thể giải quyết chuyện của cháu gái Dư Tịnh, dù chỉ là xây một cây cầu thì chắc chắn cũng có thể nhận được phí cảm ơn.
Cố Thời ăn xong thì đi rửa chén, về phòng lục tìm ổ cắm điện, sạc cả bốn cục sạc dự phòng và thiết bị tín hiệu ngoài trời, sau đó rửa mặt đi ngủ.
Hôm sau, Cố Thời đến bộ phận hành chính viết ghi chú chuyến công tác, trùng hợp gặp được Lý Bế Chủy.
Lý Bế Chủy không ở văn phòng của hắn mà lại ngậm kẹo que, ngồi trong phòng trà, cầm điện thoại, miệng liên tục bla bla bla, câu cá rất nhiệt tình.
Khi Cố Thời đi ngang qua phòng trà, dỏng tai lên nghe thì phát hiện Lý Bế Chủy đang nói bằng tiếng Anh, trong miệng toàn Fucking, Pussy, Asshole.
Phát âm cực kỳ chuẩn, có thể coi như là trình độ tiếng mẹ đẻ.
Cố Thời:??
Cố Thời khiếp sợ.
Cố Thời dừng chân lại: "Ai dạy anh mấy từ này??"
Lý Bế Chủy nghe vậy thì ngẩng đầu lên, tắt tiếng game, mờ mịt hỏi: "Ah? Cái này cũng cần học hả?"
Cố Thời: Đệt.
Điều đầu tiên khi học một loại ngôn ngữ là học chửi tục trước, câu này đúng là chân lý.
Cố Thời im lặng một lát: "... Anh đang chơi gì vậy?"
"Chơi 《 Game for Peace 》 phiên bản Âu Mỹ cùng A Chiêu!" Lý Bế Chủy vui vẻ, "Cố Thời, cậu thật lợi hại, bây giờ A Chiêu đã chủ động học thuộc từ vựng với tôi rồi!"
Cố Thời sửng sốt, nhớ lại, sau đó chợt nhận ra.
Ồ đúng rồi.
Cậu đúng là có đưa ra ý tưởng này cho Lý Bế Chủy.
"Sao anh không ở văn phòng?" Cố Thời hỏi, "Bị người ta phát hiện câu cá sẽ không tốt đâu."
Lý Bế Chủy đáp: "Cùng Kỳ dùng văn phòng của tôi rồi, anh ta gọi video với những người trên nền tảng livestream để nói về vấn đề đãi ngộ của A Chiêu sau này."
"?" Não của Cố Thời nhất thời load không nổi, "Đãi ngộ của Thao Thiết thì liên quan gì đến Cùng Kỳ?"
"A Chiêu đồng ý để Cùng Kỳ làm người đại diện của cậu ấy, có vài nền tảng đang tìm A Chiêu, còn có gì mà chiến đội chuyên nghiệp, chúng tôi không hiểu mấy cái đó, nhưng Cùng Kỳ hiểu, thế nên A Chiêu đồng ý rồi!"
Cố Thời: Đù.
Cố Thời hỏi: "Vậy còn anh?"
Lý Bế Chủy: "Tôi kiêm chức trợ lý nhỏ của A Chiêu!"
Ồ, tức là hàng free.
Cùng Kỳ thật điêu.
Lý Bế Chủy vẫn còn bla bla: "Cùng Kỳ nói văn phòng trông rất chuyên nghiệp, có thể ám chỉ tâm lý cho người ta hay gì đó, nên tôi tạm thời nhường văn phòng cho anh ta!"
Lý Bế Chủy không hiểu mấy cái này, nhưng hắn cảm thấy Cùng Kỳ nói rất có lý.
Cố Thời hơi tò mò, cậu chỉ vào điện thoại của Lý Bế Chủy: "Thao Thiết chơi cái này nên được liên hệ hả?"
"Không có, A Chiêu phát hiện chơi trên máy tính vui hơn, nhiều trò chơi hơn, không còn chơi trên điện thoại nữa, nền tảng livestream liên hệ với cậu ấy là vì những trò chơi khác."
Trong một tháng, Thao Thiết đã thăng từ cục ao cá lên vị trí cấp cao, sau khi xông lên lại không nhận được lời khen nào, ngược lại có người mắng hắn bật auto* chết không được tử tế.
*Nguyên văn là "Gác máy (挂逼)", từ "gác máy" là một thuật ngữ bắt nguồn từ cộng đồng trực tuyến và thói quen giao tiếp hàng ngày. Nó mang ý nghĩa mỉa mai, nghĩa là đặt sang một bên không đụng tới.
Hắn bực bội tìm kiếm một vòng, lại phát hiện một thế giới mới về game PC trên máy tính.
Lý Bế Chủy vô cùng đắc ý hừ hừ hai tiếng: "A Chiêu đã không còn động đến điện thoại từ lâu, đây là cậu ấy cố ý chơi với tôi đó!"
Cố Thời: Ừm ừm ừm được được được dạ dạ dạ.
Cố Thời gật đầu cho có lệ, định giao tờ đơn đã điền xong ra.
Lý Bế Chủy ánh mắt sắc bén: "Cậu đi công tác? Tại sao kế toán lại đi công tác?"
"Cần đi một chuyến với Tạ Cửu Tư." Cố Thời nói.
Cố Thời và Tạ Cửu Tư cùng đi công tác, đây là một chuyến công tác bình thường trong mắt người thường, nhưng trong mắt đám thần ma ở Viện Tam Giới thì không đơn giản như vậy.
Lý Bế Chủy sửng sốt: "Tối qua Tạ Cửu Tư có nói đến Đế Lưu Tương, anh ta muốn dẫn cậu đi cùng?"
Cố Thời gật đầu.
Lý Bế Chủy nhảy dựng lên!
Hắn cũng tin tin đồn do Cùng Kỳ lan truyền -- rằng Cố Thời chính là sự trợ giúp mà Bạch Trạch đã chỉ định.
Lần trước Tạ Cửu Tư và Cố Thời ra ngoài thì mang Họa Đấu và hỏa tinh của Tất Phương về, lần này sẽ mang gì về đây!
Lý Bế Chủy chà xát tay, vô cùng chờ mong, nghĩ đến Thao Thiết, hắn không khỏi xoay quanh Cố Thời, bắt đầu miêu tả hơi thở của Thao Thiết cho Cố Thời nghe, miêu tả giới tử của Thao Thiết trông như thế nào.
Nếu đồ mang về lần này là đồ của A Chiêu thì tốt rồi!
Tuy Lý Bế Chủy không nói rõ, nhưng lời trong lời ngoài đều ám chỉ ý này.
Cố Thời bị ồn ào đến nhức đầu, nhấc chân, nộp đơn, quay đầu rời đi.
Lý Bế Chủy đi theo sau cậu một tấc không rời, miệng vẫn bla bla bla.
Cố Thời: "Game của anh kết thúc rồi à?"
Lý Bế Chủy khựng lại: "Chưa."
"Vậy sao anh không chơi game tiếp đi?"
"Không sao, A Chiêu sẽ dẫn bọn họ ăn gà!"
"Anh để Thao Thiết chơi một mình?" Cố Thời bắt đầu ném nồi lên đầu Thao Thiết, "Anh ta sẽ không cô đơn chứ?"
Bước chân Lý Bế Chủy khựng lại.
"Cố Thời, cậu nói đúng!" Lý Bế Chủy đồng ý, "Tôi chơi tiếp đây, A Chiêu không có tôi sẽ cô đơn lắm!"
Sau khi nghe thấy lời của Cố Thời và Lý Bế Chủy trong tin nhắn thoại trên WeChat, Thao Thiết vẫn còn nguyên vẹn chậm rãi gửi một dấu chấm hỏi.
Ủa? Có đâu?
Cố Thời mặc kệ Thao Thiết có cô đơn hay không, sau khi đuổi Lý Bế Chủy đi, Cố Thời nhanh chân chạy khỏi hiện trường.
......
Khi Cố Thời gọi Tạ Cửu Tư, Tạ Cửu Tư đang nghiên cứu trình tự kinh độ và vĩ độ.
Anh đã nghiên cứu cả đêm.
Tọa độ Cố Tu Minh đưa ra là độ giây phút, nói cách khác, phạm vi Đế Lưu Tương rơi xuống mà người thừa kế dòng dõi Thương Ngô đưa, thực tế là hơn 30m vuông.
Tuy nhiên, bởi vì bản đồ khác nhau nên kinh độ vĩ độ cũng khác nhau, nhưng sẽ không hơn một phân.
Cùng lắm là diện tích 30m vuông được mở rộng ra bán kính khoảng 2km.
Đối với con người, có lẽ sẽ rất khó bắt được Đế Lưu Tương lớn bằng bàn tay trong phạm vi 2km ở không gian thoáng đãng, nhưng đối với đám lão yêu quái như bọn họ lại quá đơn giản.
Thật sự rất tuyệt vời.
Cho dù là việc chia thế giới thành các khu chi tiết, hay việc có thể khoanh tròn phạm vi một cách chi tiết thông qua bói toán.
Càng hiểu nhiều hơn, Tạ Cửu Tư càng cảm thấy có lẽ con người bây giờ đã trưởng thành đến mức cần phải nhìn thẳng vào.
Tạ Cửu Tư nghe thấy Cố Thời gọi anh, anh nhìn vị trí của Cố Thời, xuất hiện bên ngoài Thương Ngô Quan.
Cố Thời đứng bên ngoài Điện Sơn Môn, chào Tạ Cửu Tư.
Cậu đeo một chiếc túi du lịch rất lớn, tay cũng cầm một cái vali rất lớn.
"?" Tạ Cửu Tư khó hiểu, "Cậu đây là?"
"Để đề phòng thiết bị xảy ra chuyện thôi!" Cố Thời nói, vỗ vỗ vào túi du lịch, "Nói chung, có thể chúng ta sẽ phải đến một vài nơi hoang vu, không phải nơi nào cũng có tín hiệu, đến lúc đó còn phải dựa vào những thứ này."
Tạ Cửu Tư gật đầu, giơ tay chạm vào vali của Cố Thời, cho vào giới tử của mình, sau đó cầm túi du lịch sau lưng Cố Thời.
Cố Thời thấy vali biến mất thì hơi sửng sốt, sau đó nhanh chóng phản ứng lại, bỏ túi du lịch của mình xuống, bắt đầu tìm bản đồ và la bàn.
Mặc dù túi và vali của cậu không nặng lắm, nhưng nếu có thể đi một cách nhẹ nhàng thì vì sao phải tăng thêm gánh nặng cho mình làm gì!
Cố Thời vừa lục lọi trong túi vừa hỏi: "Anh dùng cách gì vậy?"
"Tôi mở giới tử thôi."
Đầu Cố Thời ong ong, hôm nay cậu đã nghe thấy từ này ở chỗ Lý Bế Chủy rất nhiều.
"Là cái mà Thao Thiết bị mất cắp?"
Tạ Cửu Tư lắc đầu: "Không giống nhau, giới tử của Thao Thiết có lẽ vô cùng lớn, từ thời thượng cổ, cậu ta còn nuốt luôn Vô Lượng Hải*, khiến đất liền xuất hiện."
*Mình search nghĩa Vô Lượng Hải (Biển vô biên) thì toàn ra nhân vật phim hoạt hình.
"?" Cố Thời cầm bản đồ và la bàn, sửng sốt, "Là sao?"
Tạ Cửu Tư cũng bỏ túi của Cố Thời vào giới tử của mình, sau đó vươn tay nắm cổ tay Cố Thời: "Hướng Tây?"
Cố Thời gật đầu, vô cùng tò mò về những gì Tạ Cửu Tư vừa nói: "Nuốt luôn Vô Lượng Hải là sao? Vô Lương Hải là gì?"
"Vô Lượng Hải là vùng đất được Bàn Cổ Thần* xé mở hỗn độn." Tạ Cửu Tư vừa dẫn Cố Thời liên tục đi xuyên qua mặt đất vừa giải thích: "Khi đó không có khái niệm về đất liền, thế giới là một vùng biển vô biên, chỉ có một ít mặt đất nhỏ bé."
*Bàn Cổ Thần (盘古神): là vị thần sáng tạo trong thần thoại và truyền thuyết TQ. Kể rằng ông được sinh ra từ một quả trứng rồng và được Ứng Long nuôi dưỡng, sau khi tỉnh dậy từ giấc ngủ sâu, ông kéo căng hai luồng khí tạo thành trời và đất, cuối cùng gục xuống vì kiệt sức, âm thanh, hơi thở và các bộ phận khác trong cơ thể biến thành mọi thứ trên thế giới.
"Ừm ừm! Tôi biết cái này!"
Cố Thời toát ra niềm vui của một học tra!
Tạ Cửu Tư nghiêng đầu nhìn qua: "Hả?"
"Con người đã nghiên cứu ra, khoảng 4,6 tỷ năm trước, sau khi hình thành Trái Đất nguyên thủy, trải qua một thời gian dài tản nhiệt và làm mát, một lượng lớn hơi nước trong không khí đã ngưng tụ thành mưa rơi xuống, tạo thành đại dương nguyên thủy!"
Tạ Cửu Tư mờ mịt chớp chớp mắt, trong câu nói của Cố Thời có rất nhiều từ lạ, con số chi tiết cũng khiến Tạ Cửu Tư hơi ngạc nhiên.
Trong khái niệm của đám thần ma thượng cổ không có con số chi tiết về thời gian, khi nói về một thời gian dài hoặc con số khổng lồ nào đó, bọn họ thường dùng từ "vô tận", "vô biên" và "hàng trăm triệu" để hình dung.
Cố Thời thấy Tạ Cửu Tư hoang mang thì giải thích: "Tóm lại là từ rất lâu rất lâu trước kia, Trái Đất là một đại dương, không có đất liền theo nghĩa hiện tại!"
Tạ Cửu Tư nghe hiểu tổng kết này, hơn nữa cũng không khác sự thật gì mấy.
Tạ Cửu Tư gật đầu: "Đại loại là vậy, lúc đó, thế giới cực kỳ nhàm chán, Thao Thiết vừa ra đời đã nuốt chửng Vô Lượng Hải, vì vậy mới có đất liền.
À há ~
Đây là phiên bản thần thoại Cố Thời chưa từng nghe, hoàn toàn không nhận ra Thao Thiết còn có tác dụng kỳ diệu như vậy!
"Thao Thiết khác với chúng tôi, cậu ta vừa sinh ra đã có sẵn giới tử, cắn nuốt một nửa Vô Lượng Hải cũng không thể lấp đầy giới tử của Thao Thiết, trong trăm triệu năm qua, cậu ta chưa bao giờ ngừng hành vi cắn nuốt." Tạ Cửu Tư vẫn còn nhớ rõ câu hỏi ban đầu của Cố Thời, "Vì vậy có lẽ giới tử của cậu ta rất lớn."
Cố Thời: "Điêu."
Tạ Cửu Tư dẫn Cố Thời đến một sa mạc hoang vắng, từ xa có thể nhìn thấy quốc lộ ngang qua sa mạc, dưới ánh sáng tia cực tím cực mạnh, quốc lộ trông như dải lụa trắng vắt ngang qua cát vàng.
Tạ Cửu Tư lấy điện thoại ra, bắt đầu xác định tọa độ.
Dĩ nhiên Cố Thời cũng hỗ trợ rồi.
Hai người cầm điện thoại đi từ trái qua phải, từ trên xuống dưới sa mạc, vô thức đi đến gần quốc lộ.
Cố Thời vừa ngẩng đầu thì thấy cameras chụp hình giới hạn tốc độ trên đường, có một cái đang đối diện với bọn họ, tức khắc tim đập thình thịch.
Cố Tu Minh đang vui vẻ ngân nga ở Thương Ngô Quan, hạnh phúc ăn nho hưởng thụ cuộc sống không có thằng nhóc thúi thì nhận được một cuộc điện thoại.
Cố Tu Minh nhìn số điện thoại lạ quắc, ấn nhận cuộc gọi rồi bật loa, nhàn nhã lột nho: "Lô?"
"Chào ông, ông là Cố Tu Minh tiên sinh, người nhà của Cố Thời tiên sinh đúng không? Tôi là cảnh sát biên phòng, chúng tôi gặp người nhà của ông là Cố Thời tiên sinh và bạn của cậu ấy - Tạ Cửu Tư tiên sinh trên đường quốc lộ sa mạc, về vấn đề của Cố Thời tiên sinh, chúng tôi có một số việc muốn xác nhận với ông."
Tay Cố Tu Minh đang dùng sức lột nho, nho lột được một nửa thì bay ra ngoài, rơi lên đạo bào màu lam treo bên cạnh.
Cố Tu Minh:????
Điện thoại lừa đảo hả???
°°°°°°°°°°
Lời editor: Hai con báo bị bắn tốc độ 😂
Đăng: 4/1/2025
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro