Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8: Kim Xán Liệt




Chiếc Ferrari dừng lại ở Kim Gia, Kim Thái Nghiên nhanh tay nhanh chân bước vào bên trong, ôm lấy Kim Đắc Thành và Thước Lam Vi mà không để ý đến Biện Bạch Hiền.

"Cha mẹ, con nhớ hai người quá"

Kim Đắc Thành mỉm cười, vuốt tóc con gái của mình rồi đặt lên trán cô một nụ hôn.

"Con gái ngoan, có chồng rồi đừng nhõng nhẽo như vậy"

"Ông nói gì chứ, có chồng rồi thì vẫn là con gái chúng ta mà"

Thước Lam Vi yêu thương ôm cô vào lòng, nhìn qua nhìn lại đánh giá Kim Thái Nghiên, bà chợt đau lòng khi thấy con gái gầy đi một chút, đôi mắt lộ rõ vẻ mệt mỏi còn có thâm quầng nơi mí mắt.

"Con gầy đi rồi"

Nghe ra đau lòng trong câu nói của mẹ, Kim Thái Nghiên chỉ lắc đầu rồi mỉm cười.

"Dạ không đâu, anh Hiền chăm sóc con tốt lắm, không để con chịu ủy khuất, con mập lên đấy mẹ ạ"

Kim Thái Nghiên chỉ cười cười rồi nói với Thước Lam Vi bao nhiêu lời tốt đẹp, dù sao bà cũng mong cô được hạnh phúc nên nếu để bà biết Biện Bạch Hiền có người phụ nữ khác bên cạnh, còn ức hiếp cô thì chắc bà sẽ lên cơn đau tim mất.

Biện Bạch Hiền từ ngoài đi vào nghe Kim Thái Nghiên nói vậy, đôi môi tự động mỉm cười, cũng không tỏ ra bản thân bất ngờ trước lời nói của cô nhưng đáy mắt hiện lên tia kinh ngạc.

"Con chào cha, con chào mẹ"

Biện Bạch Hiền giờ đây không còn sát khí như lúc đầu gặp hai người họ, mà giờ đây thay bằng nụ cười rất tươi trên gương mặt. Trên tay còn cầm theo hai túi quà đưa cho Kim Đắc Thành và Thước Lam Vi.

"Con cùng Thái Nghiên lựa những món này để tẩm bổ cho cha và mẹ, mong cha mẹ nhận lấy tấm lòng hiếu thảo này của chúng con"

Sau đó, Biện Bạch Hiền vươn tay ôm eo Kim Thái Nghiên ngồi xuống ghế sopha đối diện Kim Đắc Thành và Thước Lam Vi.

Ai cũng há mồm bất ngờ trước hành động này của Biện Bạch Hiền, Kim Thái Nghiên cô cũng phải công nhận, trình diễn xuất của Biện Bạch Hiền đúng là ở mức thượng thừa.

Thấy ánh mắt ngờ vực của Kim Thái Nghiên, cánh tay đang đặt trên eo của Kim Thái Nghiên bất giác siết mạnh, đưa đầu sát vành tai của cô mà nói nhỏ.

"Diễn cho tốt vai của cô"

Kim Thái Nghiên cười cười, giả vờ hôn lên má Biện Bạch Hiền một cái, xong rồi thầm cầu nguyện trong lòng hãy để cho cô không phải nôn ngay tại chỗ.

Kim Đắc Thành cùng Thước Lam Vi thấy Kim Thái Nghiên vui vẻ hôn lên má Biện Bạch Hiền thì yên tâm hơn hẳn. Ông bà không hề sai khi giao con gái cho Biện Bạch Hiền, anh đúng là biết cách cưng chiều con gái của họ.

"Thái Nghiên, Xán Liệt đang ở trên lầu đấy"

Ánh mắt Kim Thái Nghiên sáng rỡ, vội bật dậy chạy lên trên lầu tìm kiếm người đàn ông tên Xán Liệt. Biện Bạch Hiền bên dưới cau mày không hài lòng, song cũng không làm gì quá đáng chỉ ngồi trò chuyện với ông bà Kim.

Kim Thái Nghiên vươn tay mở cửa phòng rồi chạy đến ôm lấy người đàn ông đang đứng trước cửa sổ.

"Anh hai"

Giọng điệu gấp gáp của Kim Thái Nghiên khiến người đàn ông đó mỉm cười, xoa xoa đầu rồi ôm Kim Thái Nghiên vào lòng.

"Nhớ anh rồi sao? Còn tưởng em lấy chồng rồi thì không nhớ người anh trai này nữa"

Xán Liệt nói với giọng bỡn cợt, hòng trêu chọc cô em gái đáng yêu của anh một chút, nhưng ánh mắt lúc nào cũng hiện lên nét yêu thương.

Kim Thái Nghiên cười hì hì, kiễng chân hôn lên má Xán Liệt một cái như lời xin lỗi.

"Ai dám quên anh đâu? Nhớ anh chết đi được ấy"

"Ngoan, em sống tốt không?"

Kim Xán Liệt yêu thương nhìn Kim Thái Nghiên, nghe đến đây, cô chỉ cúi gầm mặt không trả lời.

"Sao đấy? Hắn ta ăn hiếp em sao?"

Kim Xán Liệt lo lắng hỏi han, nếu như để anh biết Biện Bạch Hiền dám đối xử tệ với Kim Thái Nghiên, anh chắc chắn sẽ phanh thây hắn.

"Dạ không sao, em sống tốt lắm"

Giữ nỗi uất ức trong lòng, Kim Thái Nghiên chỉ ôm lấy anh trai mà không nói thêm câu nào.

Biện Bạch Hiền đưa Kim Thái Nghiên về nhà sau một ngày thăm nom mệt mỏi, anh không nói không rằng chỉ lái xe một mạch về Biện Gia. Lúc này, Kim Thái Nghiên thấp thỏm nhìn Biện Bạch Hiền, có một cảm giác gì đó rất lạ xuất hiện trong tim Kim Thái Nghiên.

"Tôi hỏi anh chút nhé?"

Biện Bạch Hiền nghe Kim Thái Nghiên cất tiếng, cũng chỉ gật đầu cho phép cô hỏi anh.

"Tôi có phải vợ anh không?"

Nghe đến đây, Biện Bạch Hiền quay sang nhìn Kim Thái Nghiên, rồi lãnh đạm gật đầu thêm một lần nữa. Kim Thái Nghiên cắn môi, ủ rũ hỏi.

"Nếu tôi là vợ anh, tại sao anh không để ý đến tôi?"

Biện Bạch Hiền không trả lời, không khí bây giờ giữa hai người vô cùng căng thẳng. Kim Thái Nghiên cúi đầu, không hiểu nổi tại sao bản thân lại hỏi mấy cái điều vốn dĩ đã có câu trả lời trước mắt này.

"Nếu tôi là vợ anh, sao lại còn có thêm một Trương Hạ Giang?"

Giọng nói Kim Thái Nghiên cứ vang lên dần dần, càng khiến bầu không khí căng thẳng thêm căng thẳng.

"Tôi biết anh không xem tôi là vợ, vì anh đã yêu Trương Hạ Giang, nhưng dù sao, tôi với anh cũng đã kết hôn, chỉ mong anh sẽ thực hiện tốt nghĩa vụ của một người chồng đối với tôi. Chỉ cần anh làm như thế một năm thôi, tôi sẽ tự động rời đi không làm phiền anh với Trương Hạ Giang yêu nhau"

Càng nói, trái tim Kim Thái Nghiên càng nhói đau, đúng, trái tim cô thắt chặt như muốn bóp chết cô. Làm sao đây? Cảm xúc này hoàn toàn là thật, không phải giả dối. Cô sẽ rời đi sau một năm, cô đã từng muốn như vậy, nhưng mà, một tháng vừa rồi, lại khiến ý nghĩ này của Kim Thái Nghiên cô lung lay không ít.

"Cô muốn rời đi?"

Biện Bạch Hiền lúc này chau mày tức tối, sát khí tỏa ra từ người anh ngày một nhiều, ánh mắt như muốn giết người hướng vào Kim Thái Nghiên.

"Đúng"

Kim Thái Nghiên trả lời một cách thẳng thắn, dù thế nào, rời đi vẫn là phương án tốt nhất. Ai mà biết được, nếu cô còn ở bên cạnh Biện Bạch Hiền, cô sẽ bị bọn họ làm cho đau khổ đến tột cùng.

"Không có khả năng đó, kể từ khi cô bước chân vào Biện Gia, sẽ không bao giờ có ngày cô được rời đi.  Nghĩ cũng đừng nghĩ đến, cô đã dám gả vào nhà tôi, thì cũng nên chấp nhận bản thân sẽ không còn đường lui đi. Tất cả đều là do các người tự chuốc lấy"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro