Chap 39
Chân chầm chậm bước trên thảm cỏ xanh mướt để lên đến đỉnh . Nó khuỵ xuống trước ngôi mộ . Ở đây đã được bố Nó cho người dọn dẹp sạch. Một bó hoa hồng đen được đặt xuống rồi tới giỏ trái cây . Toàn là những thứ khi xưa mẹ Nó còn sống , mẹ Nó thích .
- Mẹ ơi ..... TaeYeon mua hoa và cây trái cây nè ... Mẹ có thích không ?_nó
- Mẹ ơi ..... TaeYeon nhớ mẹ lắm .... Mẹ có nhớ TaeYeon không?
- Sáng giờ bố có đến thăm mẹ không ? Không biết bố còn nhớ không nữa . Mẹ biết không , hôm nay bố không làm giỗ mẹ . Bố mở tiệc ăn mừng sinh nhật Jen đó mẹ . Con thật buồn bố . Mẹ ơi , ông ngoại là Hunter đó mẹ , người mà con ghét cay ghét đắng , người đã xô con vào thế giới ngầm lại chính là ông ngoại đó mẹ . Sự thật luôn phũ phàng mẹ nhỉ . Nhưng mà mẹ yên tâm , con không còn trách ông ngoại nữa đâu , mẹ đừng lo nhé .
- Phải . Con hãy yên tâm nhé Jessica _ Một bó hoa hồng đen được đặt xuống và đó là Hunter - người bố của Jessica và là người Nó ghét nhất .
[[[ Hôm nay là ngày giỗ của mẹ . Ông hãy đến ngọn núi ở đường XXX ]]]
- Ông đến rồi sao ?_ Nó vẫn giữ thái độ lạnh lùng
- Cám ơn con Venus
- Đừng ngoại , đừng gọi tôi là Venus . Tôi tên là TaeYeon
- Ta xin lỗi , cám ơn con TaeYeon _ Hunter ánh mắt vui nhìn Nó
- Jessica đứa con gái mà ta yêu thương nhất . Ta xin lỗi , suốt ngần ấy năm qua ta chưa một lần đến thăm con . Ta thật xin lỗi _ Hunter nhìn bức di ảnh trên ngôi mộ.
- Ông không có lỗi . Trước đó ông không hề biết bà ấy đã mất .
- Venus ờ không TaeYeon , thường năm con hay đến đây phải không ? Kris và Heechul có biết không?
- Biết . Họ cũng hay tổ chức giỗ nhưng ....... _ Đang nói Nó ngưng lại.
- Nhưng sao ?
- Hôm nay họ tổ chức sinh nhật Jen
- Sao ? hôm nay sinh nhật Jen? Vậy có nghĩa hôm nay là ....
- Tôi không có sinh nhật . Đừng nhắc việc đó trước mặt tôi .
- Đã mười mấy năm con không tổ chức rồi.
- Mặc kệ tôi . Mà tôi có chuyện muốn hỏi ông.
- Con nói đi
- Mộ bà quản gia ở đâu ? Mai là ngày giỗ của bà ấy .
- Mộ ???_ Hunter bối rối nhìn Nó . Nó vẫn lạnh lùng nhìn thẳng vào bức di ảnh của mẹ Nó.
- Đừng nói với tôi , ông đã ném xác bà ấy xuống sông rồi nhá ?
- Ta ... Ta xin lỗi.
- Thật quá đáng . Ông thật nhẫn tâm đấy Hunter ạ _ Nó chau mày lại.
- Ta .... Ta xin lỗi
- Hôm nay là giỗ mẹ , tôi không muốn mẹ buồn . Chuyện này tôi không truy cứu nữa _ Nó đứng lên nhìn vào bức di ảnh .
- Thưa mẹ , mẹ ở lại vui vẻ nha , hôm khác con đến thăm mẹ . Nếu được chiều nay ông hãy về dự sinh nhật Jen_ Nói rồi Nó đi thẳng ra ngoài
Hunter khẽ mỉm cười quay lại nhìn bóng Nó khuất dần và chiếc xe Nó chạy cũng biến mất .
------》------》------》-----》
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro