Chương 4
Giang Ái Ly ngạc nhiên nhìn người đang ngang nhiên ở trên người nàng mà cường hôn, cảm nhận đầu lưỡi ấm áp của cô không ngừng kiêu khích mình, mềm mại như hai con rắn nhỏ không ngừng cuồng hoan. Miệng hai người lan tràn sự ngọt ngào từ miệng của người kia, mũi tràn ngập hơi thở thơm tho của đối phương. Giang Ái Ly như chìm đắm trong cạm bẫy đầy quyến rũ.
Nhận ra phản ứng của chính mình, Giang Ái Ly kinh ngạc mở mắt,nàng thấy tay người kia không ngần ngại vuốt ve ngực mình. Theo phản xạ bảo vệ tự nhiên của cơ thể, nàng nhanh chóng đẩy người kia ra. Lí trí Khưu Dĩ Tình đã sớm bị dục vọng chiếm đóng, hương vị ngọt ngào của Giang Ái Ly làm cô trầm luân, làm cô điên cuồng, có một loại kích thích đốt cháy dục vọng trong cô một cách mãnh liệt chưa từng có, mặc kệ người kia là ai, mặc kệ họ thế nào, cô chỉ muốn đoạt lấy, giữ người kia vĩnh viễn bên mình.
Bởi vì lực đẩy quá mạnh , Khưu Dĩ Tình ngã sang một bên, cánh tay đụng phải công tắc đèn. Ngay lập tức, căn phòng vốn tối đen lập tức sáng hẳn lên. Giang Ái Ly lạnh lùng nhìn người bên cạnh, nhớ đến thái độ vừa rồi của người đàn ông kia, vừa vào cửa lại bị cưỡng hôn, một đáp án vô cùng sinh động nảy lên trong đầu nàng, nàng bị người khác nhầm thành gái gọi sao? Nếu như ánh mắt có thể giết người,thì Khưu Dĩ Tinh chắc chắn chết trên dưới một trăm lần rồi. Giang Ái Ly gắt gao nhìn chằm chằm Khưu Dĩ Tình, đồng thời đem người con gái này đánh giá một lượt.Mái tóc đen dài mềm mượt buông xoã ở sau lưng không khác mình là bao , tóc mai che một bên mắt, bên còn lại có thêm một nốt ruồi quyến rũ ở khóe mi. Cô mặc một chiếc váy liền thân đen thuần không có họa tiết ,cũng chỉ đủ dài để che đi một số bộ phận quan trọng,cặp đùi thon dài bại lộ trong không khí đầy sức mê hoặc.
Giang Ái Ly thật sự không hiểu người này nhìn sao cũng đều là con gái, nhưng vì cái gì lại làm chuyện kia với cô? Ở giới giải trí suốt ba năm nay, Giang Ái Ly cũng không phải là không gặp đồng tính luyến ái, đối với chuyện này nàng không bài xích, cũng không cảm thấy như vậy có gì sai trái cả . Đến lượt mình bị cô gái khác cưỡng hôn thì nàng liền lâm vào cảm giác hoảng loạn, nhưng không hề có cảm giác mang tên chán ghét.
Khưu Dĩ Tình bị đẩy ra, lý trí cũng đã khôi phục hơn phân nửa, ngay lúc Giang Ái Ly quan sát nàng thì cùng lúc đó,Khưu Dĩ Tình cũng không quên đánh giá người vừa dưới thân mình một lượt.Áo trắng tinh khôi cổ chữ V khiến chiếc cổ thon dài lộ ra trước mắt ,xương quai xanh như ẩn như hiện càng làm tăng thêm sức mị hoặc chúng sinh của nàng. Quần lụa đen mỏng dài qua đầu gối ,tôn lên đôi chân mảnh khảnh. Nàng chắc chắn phải đi đôi giày cao gót dưới 5 centimet , đứng ở nơi này còn có cảm giác cao hơn cô một chút. Cô cao 1m72,vậy nữ nhân này chắc phải cao khoảng 1m74. Nghĩ một hồi, môi Khưu Dĩ Tình cong lên một nụ cười đầy ẩn ý. Dáng người hoàn mỹ như vậy thì chắc chắn chủ nhân của nó mặt mũi cũng không kém cạnh bất kỳ cô gái nào. Ánh mắt nàng tiếp tục dời lên, nhìn thấy hai mảnh môi đỏ mọng kia còn dính ít dấu son của mình, càng thôi thúc cô không thể kiềm lòng muốn hôn lên đó một lần nữa.Sốngmũi tinh tế hơi nhếch cao, tựa như đang khiển trách hành động lỗ mãng vừa rồi của cô. Cuối cùng nhìn vào đôi mắt đầy nghi hoặc của người con gái xinh đẹp này, lòng Khưu Dĩ Tình dâng lên một cảm giác mất mác.
Trải qua một khoảng lặng lâu như vậy,dù cho có là tên ngốc Khưu Dĩ Tình cũng nhận ra điều khác biệt chứ chưa kể đến Khưu đại tiểu thư còn là một con hồ li tinh khôn ngoan bậc nhất. Tuy rằng cô gái trước mắt ăn mặc đơn giản, nhưng cũng không mất đi vẻ tao nhã hiếm có. Chỉ cần liếc mắt một cái Khưu Dĩ Tình cũng nhận ra đây là hàng hiệu bán số lượng có hạn. Thử hỏi một ......gái gọi? Khụ khụ. . . Hoặc là người làm mấy việc tương tự như thế, thì làm sao có thể có tiền mua mấy đồ hàng hiệu số lượng có hạn như thế này chứ? Xem ra, cô hôm nay gặp vận may rồi , một chú cừu nhỏ, mơ mơ màng màng bèn lạc vào hang sói của cô. Mà điều khiến Khưu Dĩ Tình hài lòng nhất là nhìn vào ánh mắt nghi của ai đó, Khưu Dĩ Tình dễ dàng nhận ra nàng không chán ghét mình. Thử hỏi có cô gái bình thường nào,, bị một cô gái khác cường hôn lại chỉ nhìn họ bằng ánh mắt nghi ngờ không? Rất có thể,xem ra cô gái này không kì thị đồng tính luyến ái, có thể bẻ cong được .Thứ hai, cũng chính là điều mà Khưu Dĩ Tình cảm thấy hưng phấn nhất, đó là kĩ năng hôn của người này , cho dù đây không phải là nụ hôn đầu của nàng thì chắc chắn cô là tân thủ, hay nói đúng hơn rất có thể nàng là xử nữ.
Sửa sang lại mái tóc rối của mình, Khưu Dĩ Tình vươn tay chào hỏi Giang Ái Ly.
"Xin chào, tôi là Khưu Dĩ Tình, chuyện vừa rồi chỉ là hiểu lầm. Tôi nghĩ cô là cô gái tôi gọi đến, tôi thực lòng xin lỗi."
Giang Ái Ly không nghĩ đến người này lại thẳng thắn nói ra việc mình thật sự tìm gái. Tuy nhiên nếu đối phương đã giải thích, Giang Ái Ly cũng không phải loại người nhỏ mọn.
"Không sao, tôi cũng có lỗi mà."
Giang Ái Ly cũng khách sao vươn tay. Hai bên bắt tay nhau,hơi ấm từ tay người này truyền đến tay người kia, thậm chí còn có thể cảm nhận được làn da mịn màng trơn nhẵn của ai đó nữa. Khưu Dĩ Tình không muốn buông tay, cô ước mọi chuyện cứ như thế này mãi thì thật tốt.
"Khưu tiểu thư? Khưu tiểu thư?"
Mãi đến Giang Ái Ly kêu tên mình, Khưu Dĩ Tình mới lấy lại tinh thần, giật mình phát hiện ra mình thất thố, Khưu Dĩ Tình vội vàng buông tay.
"Ha ha. . ." Giang Ái Ly cười xấu hổ.
"Khưu tiểu thư, thời gian cũng đã không còn sớm, tôi đi trước, cô cứ tiếp tục việc của mình đi."
"Cần tôi tiễn cô không?" Khâu Dĩ Tình cười hỏi.
"Không cần, tôi có xe riêng, không muốn làm phiền cô nữa."
Nghe thấy Khưu đại tiểu thư kia muốn đưa mình về, Giang Ái Ly vội vàng cự tuyệt, sau đó bước nhanh ra ngoài, không một lần quay đầu lại. Ngồi ở chỗ lúc nãy của Giang Ái Ly, uống nốt li rượu còn đang dang dở, nàng lại thấy sao nó nhạt miệng quá. Chăm chú nhìn chiếc mũ vô tình rớt trên ghế sa lon, Khâu Dĩ Tình đưa lên chóp mũi hít môt hơi sâu, trên đó vẫn còn lưu lại một ít hương thơm của Giang Ái Ly . Khâu Dĩ Tình mang theo ý cười đi khỏi hộp đêm. Không nghĩ tới, một nữ vương thành thục tài giỏi lại có lúc đáng yêu đến vậy.
Giang Ái Ly lái xe như bay. Chiếc xe lao nhanh về phía trước, thậm chí bất chấp cả đèn đỏ.Từ lúc rời khỏi đó, đầu óc nàng luôn tràn ngập hình ảnh cô gái kia gần như một dạng bị ám ảnh, điệu cười xấu xa, gương măt mị hoặc, hương thơm quyến rũ của nàng. Lắc đầu, Giang Ái Ly cố gắng khiến mình quên đi những chuyện vừa xảy ra, lại một lần nữa đạp ga ,chiếc xe lao lên như một mũi tên bắn về phái cổng Giang gia đã mở sẵn.
Về đến nhà, Giang Ái Ly lập tức ngâm mình trong bồn tắm lớn , muốn dùng làn nước rửa trôi đi những cảm xúc kia. Chà lau một hồi, tay lại vô thức sờ lên môi mình , nụ hôn đầu của mình cứ như vậy bị một cô gái cướp mất. Khôn khó nhận ra người tên Khưu tiểu thư kia không phải lần đầu mới hôn, hơn nữa lại còn là một cao thủ, nói vậy thì nàng chịu thiệt rồi còn gì?
Giật mình nhận ra mình lại nhớ đến chuyện vừa rồi, Giang Ái Ly lắc mái tóc ướt sũng của mình, nằm dài trên giường . Ngay lúc mà nàng sắp đi vào giấc ngủ, tiếng điện thoại phiền phức lại vang lên.
"Alô?"
"Giang. . . Giang tiểu thư, là tôi."
"Ừ, chuyện gì?"
"Thực xin lỗi, tôi đến muộn, không có tìm được cô, cô về nhà rồi sao?"
"Ừ, đang chuẩn bị ngủ, lại bị cô đánh thức."
"A. . . Thực xin lỗi. . Thực xin lỗi. ."
Trợ lý không ngừng giải thích, Giang Ái Ly tự động chuyển nó thành một bài dân ca ru ngủ.
"Tiểu Kỳ. . . Cô có chuyện gì quan trọng không?" Giang Ái Ly hiện tại rất muốn ngủ, cô nhanh chóng cắt đứt dòng lảm nhảm giải thích của bạn trợ lý nào đó đang thao thao bất tuyệt.
"Có chứ, tôi muốn nói cho cô biết, công ty đã sắp xếp xong lịch công tác ngày mai cho cô, sáng sớm mai tôi sẽ qua đón cô."
"Ừ . ."
Giang Ái Ly trả lời ngắn gọn rồi nhanh chóng cúp điện thoại. Nghe thấy đầu bên kia tắt máy, trợ lí nhỏ sờ hai bên má đang nóng đỏ bừng bừng của mình.Tiếng đáp lại vừa rồi của Giang Ái Ly rất giống tiếng rên nhẹ , chỉ một tiếng cũng đủ khiên ai kia đỏ mặt đến giờ. Chỉ cần đứng trước mặt Giang Ái Ly, cho dù cô kì công như thế nào cũng không thể giữ được bình tĩnh.
Nhìn thấy nụ cười của nàng, hay khi nàng nhíu chặt mày , hoặc lúc nàng nhập tâm vào nhân vật diễn xuất đến mức hoàn mỹ, mỗi cử động nhỏ nhất, một cái nhăn mặt, một nụ cười mỉm , đều làm cho cô mê muội. Trương Kỳ hiểu được,nếu cô sẵn sàng vứt bỏ đi danh phận Trương nhị tiểu thư , trở thành một trợ lí không tiếng tăm gì để ở bên nàng, thì câu trả lời chắc chắn là cô đã yêu nàng mất rồi.
"Cái gì ?"
Khưu Hạ cùng vợ mình- Vương Du nhìn chằm chằm con gái mình như thể cô là quái vật. Khưu Dĩ Tình nhìn thấy dáng vẻ nhưgặp tận thế của cha mẹ mình , không kiên nhẫn bĩu môi.
"Con nói, con muốn đến công ty của Du Huy làm,làm gì mà hai người phải kinh ngạc như vậy chứ?"
"Khụ khụ. . ."
Khưu Hạ nuốt xuống sữa trong miệng, suy nghĩ gì đó rồi gẩng lên nhìn Khưu Dĩ Tình .
"Bảo bối, con nói cho bố biết đi, con vì cái gì bỗng nhiên muốn đi làm? Hơn nữa còn là công ty Du Huy, con có biết vào cái công ty đó, chẳng khác nào là bước chân vào giới giải trí cả ."
Khưu Dĩ Tình nhìn thấy cha mình chẳng có vẻ gì là ủng hộ, vội vàng đứng dậy ôm lấy Khâu Hạ.
"Cha, con biết là cha luôn hiểu con nhất̀, cha cũng đâu có muốn con luôn lêu lổng bên ngoài mà phải không? Dù sao những công ty này sớm muộn gì cũng do con tiếp quản, hiện tại để con thực tập cũng tốt chứ sao?"
Khưu Hạ làm sao không biết nàng lại giở trò mỹ nhân kế với ông , vội vàng kéo tay Vương Du.
"Mẹ nó vẫn còn ở nơi này, đừng có tùy tiện như vậy chứ, nếu con muốn thực tập, cha sẽ tìm cho con một công ty,khách sạn, bất động sản nào đó khác cũng dễ hơn nhiều, sao con cứ nhất quyết muốn bước chân vào ngành giải trí xô bồ này."
Nghĩ đến nguyên nhân, Khưu Dĩ Tinh nở nụ cười mị hoặc. Đương nhiên là vì muốn theo đuổi ngôi sao số một của công ty, đại mỹ nhân kia chứ sao. Nhưng mà, Khưu Dĩ Tinh cũng không ngốc đến mức nói thẳng ra ngoài cho cha cô biết nha.
"Cha, giới giải trí hỗn loạn xô bồ, chẳng lẽ nơi khác thì không? Những công ty khác, sợ là so với giới giải trí còn phức tạp hơn ấy chứ?"
"Chỉ là, giới giải trí. . ."
Khưu Hạ còn muốn nói gì đó, nhưng lại bị nhét bánh bao vào miệng chặn lại, Khưu Dĩ Tình hôn lên mặt Khưu Hạ một cái rõ kêu.
"Cha, con biết cha là tốt nhất mà, cứ như vậy đi ha, con sẽ đi làm, cha gọi trước cho quản lý bên kia một tiếng đi!"
Nói xong, cô không để ý tới ánh mắt uất nghẹn của cha mình, trực tiếp chạy khỏi hiện trường.
Ngồi ở trên xe, một bên nghe trợ lý giới thiệu về mấy cái thủ tục nhàm chán,một bên nàng không quên lật xemtài liệu về toàn bộ nghệ sĩ của công ty Du Huy, người đầu tiên chính là Giang Ái Ly, Khưu Dĩ Tinh nhìn lí lịch tóm tắt của nàng. Giang Ái Ly, nữ, nay năm 27 tuổi (ừm, cùng tuổi với mình ), cao 1m74(ừm, so với chính mình cao một chút ). 24 tuổi bắt đầu vào nghề, gần ba năm, liền trở thành ca sĩ,diễn viên rất "hot' , tên tuổi nổi tiếng nhất trong giới giải trí.
Khưu Dĩ Tình một bên lật xem hồ sơ của Giang Ái Ly, một bên cùng mình so sánh. Kết quả. . .hoàn toàn phù hợp với mắt thẩm mỹ của cô,độ ăn ý lên tới 98%. Khưu Dĩ Tinh ý cười càng đậm, thời gian còn lại của cô, tôi sẽ làm cho cô biến mất không một chút tin tức.
Bị tiếng đập cửa phiền phức đánh thức, Giang Ái Ly tùy tiện vơ lấy một bộ quần áo ngủ mặc vào, xuống giường mở cửa. Nhìn thấy tiểu trợ lý đứng trước cửa, Giang Ái Ly mới nhớ ra,hôm nay phải đến công ty một chuyến.
"Tôi xuống ngay."
Giang Ái Ly nói xong, tiện tay nắm lấy cái khăn tắm nhanh chóng bước vào trong nhà tắm,để lại Trương Kỳ mặt nóng ran đứng ngây ngốc ở cửa. Trương Kỳ ngồi lên giường của Giang Ái Ly,ngắm nhìn căn phòng tràn ngập mùi hương của nàng. Đang nhìn thì thấy có đĩa lá bạc hà đang để trên bàn, hóa ra mùi hương trên người Giang Ái Ly là từ đây mà ra.
Ngắn ngủi trong vòng 20 phút, liền thấy Giang Ái Ly quấn khăn tắm bước ra. Chiêm ngưỡng một "màn mỹ nhân xuất dục đồ" như vậy,Trương Kỳ vừa mới khó khăn đè nén tâm tình của mình,lại một lần nữa bị kích thích. Chỉ cách có một lớp khăn tắm mỏng manh, Trương Kỳ có thể nhìn thấy rõ từng chi tiết trên cơ thể người nọ, mượt mà, khoản no đủ kia dựng đứng lên,nửa hờ lộ ra đôi chân nhỏ thon dài.
"Ực. . ." Trương Kỳ không kìm được lòng nuốt một ngụm nước bọt , vội vàng che dấu hành động vô ý của mình. Nhận ra Giang Ái Ly cần phải thay quần áo, Trương Kỳ tự giác đi ra ngoài, ở cửa đợi.
Cửa vừa mở, một hương thơm tươi mát của bạc hà lập tức ngập tràn không gian.Chiếc áo sơmi trắng đơn giản,cởi bỏ khuy áo đầu tiên,tay áo được xắn lên gọn gàng . Bên dưới là quần đen bó sát,phối hợp với đôi giày cao gót màu đen. Một thân đen trắng hòa hợp,đủ để thể hiện tích cách cao quý ôn nhu của Giang Ái Ly. Trương Kỳ nắm chặt góc áo, phòng ngừa mình nhịn không được xông lên ôm lấy người phía trước .
"Đi thôi."
Giang Ái Ly nói xong, đi xuống dưới. Xuống dưới lầu, Giang Ái Ly chào hỏi Giang Lãng một tiếng rồi cùng Trương Kỳ lên xe công ty. Vừa đến công ty, Giang Ái Ly liền nhận được thông báo từ người đại diện, nói là tổng giám đốc mới muốn gặp cô. Giang Ái Ly khẽ nhíu mày, nhưng cuối cùng vẫn phải đi gặp.
Tới của phòng tổng giám đốc, Trương Kỳ vốn cũng muốn theo vào, lại bị người đại diện chặn lại. Trương Kỳ chỉ là một trợ lý nho nhỏ, chức vị cũng kém hơn so với người đại diện một bậc. Chưa kể,người đại diện của Giang Ái Ly lại chính là cái tên vàng của Du Huy-Hàn Mật.
Nhân tiện nhắc đến tên Hàn Mật không thể không nói nói Hàn Mật dựa vào Giang Ái Ly và Giang Ái Ly dựa vào Hàn Mật .Có lẽ ít ai biết, Hàn Mật là một trong những người bạn tốt ít ỏi của Giang Ái Ly. Quan hệ của hai người sớm đã vượt qua ranh giới người đại diện-nghệ sĩ , ngược lại còn thân mật giống như bạn bè. Hàn Mật lớn hơn Giang Ái Ly hai tuổi, nên Giang Ái Ly rất thích gọi Hàn Mật là Hàn tỷ.
So với bầu không khí yên tĩnh bên ngoài thì tình hình bên trong khá căng thẳng, hai người trong phòng đang mắt to mắt nhỏ nhìn nhau trừng trừng . Giang Ái Ly dù có thế nào cũng không thể ngờ rằng , cô gái mình gặp trong quán bar hôm đó, thế nhưng lại thay đổi nhanh chóng, biến thành tổng giám đốc của mình. Mà Khưu Dĩ Tình, lại bị vẻ đẹp của Giang Ái Ly làm cho mê mẩn. Đêm hôm đó, lúc Giang Ái Li đi ra ngoài, không có trang điểm, cũng đủ làm cho Khưu Dĩ Tinh tâm hồn điên đảo, huống hồ, giờ nàng lại khoác lên mình dáng vẻ trang nhã thế này.
Khưu Dĩ Tình ngây ngốc nhìn Giang Ái Ly, thật lòng thừa nhận mấy năm nay ăn chơi trác tán với bao nhiêu cô gái, nàng cũng gặp không biết bao nhiêu mỹ nữ. Nhưng sau khi gặp Giang Ái Ly, nàng thấy những người kia không bằng một phần mười cô, thậm chí chính mình so với nàng còn phải ngại ngùng. Khưu Dĩ Tình một chút ghen tị cũng không có, ngược lại cô còn cảm thấy một tia kiêu ngạo. Từ sớm, Khưu Dĩ Tình đã xem Giang Ái Ly là cô gái của mình, nàng tốt thì giống như cô tốt thôi mà chẳng có gì khác nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro