Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: Nhị tiểu thư nhà bọn họ sao lại thay đổi rồi.

Mộ phu nhân đây là tức giận chuyện tốt mà Diệp  Nịnh làm tối hôm qua, kêu Diệp gia đến để đưa cô về đây mà.

Diệp Nịnh cười lạnh, "Phải đi cũng chờ tôi sửa soạn thật tử tế."

Người hầu vội lui ra ngoài chờ đợi.

Diệp Ninh nhanh chóng tắm rửa xong, nhìn tủ quần áo lại thấy một trận chóng mặt.

Cô nàng Diệp Nịnh này, quần áo ngày thường là thể loại như vậy sao.

Không phải váy ren, thì cũng là loại nửa kín nửa hở hoặc chính là quần áo màu sắc chói mắt, thoạt nhìn đống đồ này có hơi hướng quê cha đất tổ.

Cũng không trách được, thật ra phong cách nguyên chủ như vậy cũng là thường tình. Trước mười ba tuổi, cô ấy đều sống trong thôn ở một vùng núi xa xôi hẻo lánh. Sau mười ba tuổi cô ấy mới được Diệp gia đón về, còn chưa thích ứng được với cuộc sống sinh hoạt ở thành phố. Thẩm mỹ có chút thiên về nông thôn, cách ăn nói, tư duy càng theo không kịp, cho nên cô ấy trang điểm thập phần quê mùa, nùng trang nhiễm mạt, lông mi dày nặng, quần áo không không hồng nhạt thì xanh nước, hết sức quê mùa. Khó trách Mộ Dạ Lê liếc cũng không thèm cho cô một cái, phải hạ dược mới có thể khiến cho Mộ Dạ Lê ngủ cùng mình.

*nùng trang diễm mạt: ý chỉ trang điểm, ăn diện hết sức cầu kỳ diễm lệ.

Chỉ có thể nói, phẩm vị Diệp tiểu thư này quá sức đội với cô rồi.

Lúc này, Từ Nhung đi đến giúp cô mặc quần áo, "Nhị tiểu thư, đây là quần áo của ngài."

Diệp Nịnh quay đầu lại, thiếu chút lữa bị lóe mù mắt.

Đó mà là quần áo à, cả một thân váy lấp lánh không nói, chỉ dài qua mông một chút, bộ dáng này là vị tiểu thư này muốn đi hộp đêm sao.

"Nhũ mẫu, có thể đổi không?"

Từ Nhung king ngạc nhìn nàng, "Tiểu thư, này không phải là ngài cố ý đặt sao, ngài nói mấy ngày này muốn long trọng một chút, hơn nữa với thân phẩn hiện tại của ngài không thể quá bình thường khiến tiên sinh mất mặt."

Diệp Nịnh đỡ trán, "Được được, không cần, để tôi tự chọn."

Cô thật vất vả mới tìm được một chiếc váy trắng dài cảm thấy là được nhất trong đống đồ màu mè kia. Không nhận lấy đồ trang điểm Từ Nhung đưa, ngược lại tùy tiện bôi một chút mỹ phẩm dưỡng da, một chút son môi, tóc buông xõa để thẳng tự nhiên rồi đứng dậy chuẩn bị đi xuống.

Từ Nhung giật mình nhìn tiểu thư nhà mình,"Tiểu thư, đây là áo ngủ của ngài."

Áo ngủ?

Áo ngủ thì áo ngủ thôi...

Từ Nhung nhìn Diệp Nịnh, khuôn mặt nhỏ trong suất, tròng mắt hắc bạch phân minh, đôi môi phấn nộn hồng hào, bộ dáng mang theo vài phần kiêu ngạo, vài phần sắc bén, quay đầu cười xinh đẹp, tim đập thình thịch, phụ nữ cũng phải động tâm vì cô gái này.

Đây là nhị tiểu thư nhà bọn họ sao, như thế nào mà lại có thể thay đổi thành như vậy.

Mà Diệp Nịnh, quay đầu chỉnh lại mái tóc dài, nhàn nhạt nói, "Đi thôi."

Cô dẫn đầu bước ra ngoài, sau nửa ngày ngẩn người, Từ Nhung mới nhở tới chạy theo.

Nơi bọn họ ở là nhà cũ xa hoa của Mộ gia, kiến trúc cổ kính, có điều bầu không khí có một chút u ám, khắp nơi trong nhà đều chạm trổ điêu khắc phức tạp làm cho gia tộc lâu đời này càng có vẻ bức bách, sang trọng, lộng lẫy, to lớn nhưng lại thiếu đi vài phần ấm áp của một gia đình.

Nguyên chủ Diệp Nịnh, đúng là không biết điều, bỏ thuốc cũng không phân biệt đây là nơi nào. Đây là lần đầu tiên ở nhà cũ sau khi kết hôn,  những người này là hầu như là người thuộc gia tộc đứng đầu, thế nhưng nguyên chủ lại dám làm ra loại chuyện khác người này. Với  chỉ số thông minh này của nguyên chủ mà không bị đại thư kia sớm chỉnh chết, vận khí phải lớn như thế nào mới sống đến 21 tuổi.

Rời phòng, Mộ Dạ Lê cũng đã thay quần áo chỉnh tề, một thân đen tuyền làm  khí chất tà tứ như có như không trên người anh ta tỏa ra càng mãnh liệt. Khiến cho người khác liên tưởng đến ám dạ kỵ sĩ thời cổ, cùng một loại hơi thở u ám cường đại.

Mà Mộ Dạ Lê, liếc mắt một cái nhìn Diệp Nịnh vừa đi ra khỏi phòng.

Một mảnh màu trắng đập vào mắt, mang lại cho người ta một loại cảm giác kinh diễm.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro