Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Đẩy cửa ra thế nhưng bọn họ đang ôm nhau!

Vậy mà hắn lại bị một nữ nhân cưỡng hôn?

Hắn xoay người một cái, lập tức đảo khách thành chủ, trức tiếp đem cô đè xuống dưới thân.

Diệp Nịnh cảm thấy không tốt lắm.

Người đàn ông này, không phải chán ghét cô sao, như vậy mà còn...

Cô chạy nhanh muốn trốn khỏi cái ôm ấp của hắn.

Chính là, hắn không cho phép.

Một ngụm ngậm lấy, hắn đem cô hôn trở về, làm cho nụ hôn hời hợt vừa rồi trở lên triền miên hơn.

Người đàn ông này, thật sự là lần đầu tiên sao? Cô lại cảm thấy có chút hoài nghi, bởi kiểu hôn khiêu khích của hắn thật sự làm đốt lửa trên cơ thể của cô.

Chẳng lẽ, Diệp Nịnh còn cho rằng chính mình cũng bị hạ.

Cũng bởi vì Mộ Dạ Lê quá gợi cảm, quá dễ dàng mê hoặc người khác...

Lúc này...

Người hầu bên ngoài nghe thấy âm thanh bên trong, cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Lập tức phá cửa vào, Từ Nhung đi phía trước kêu lên: "Tiên sinh, tha cho tiểu thư nhà chúng tôi đi, chúng tôi không gả nữa,  tôi lập twcs mang nhị tiểu thư về còn không được sao."

Nhưng mà...

Đây là tình huống thế nào.

Bên trong, Mộ Dạ Lê và Diệp Nịnh,  không phải là đánh nhau túi bụi mà là lăn túi bụi....

Hơn nữa dáng vẻ kia, tựa hồ, hai người tựa hồ... cái gì cũng chưa xuyên. (chưa xuyên:>>>, ad không dịch nổi:<)

Người hầu lập tức bị dọa cho ngây người.

Bên ngoài nghe thấy tưởng chừng hai người sắp đánh nhau tới nơi, lại không nghĩ mở cửa ra lại thấy cảnh tượng hương diễm như này.

Bên trong 

Hai người trong cuộc mới phản ứng lại tư thế của mình lúc này.

Mộ Dạ Lê ngẩn người, hỏa khí trên ngươi còn chưa tiêu hết, quay đầu lại sắc mặt thập phần khó chịu. Lúc này hắn thật sự là rất chán ghét cái cảm giác bị người ta quấy rầy. Nếu không phải có người tới, hắn sẽ lần nữa ép cô ở dưới thân không để cho cô nới hươu nói vượn.

 Mà Diệp Nịnh đã nhanh chân từ dưới người hắn bò lên, bò được một nửa mới nhớ đến quần áo của mình sớm đã bị xé nát, chạy nhanh kéo chăn che thân thể của cô lại.

"Trước .... Tiên sinh, Phu nhân nói người Diệp gia tới rồi." Người hầu chạy nhanh giải thích ý đồ của mình.

"Lăn!" Mà lúc này sự tức giận của Mộ Dạ Lê đã lên tới đỉnh điểm, lúc này chỉ muốn mắng chửi người.

Người hầu thấy vậy nhanh như chớp rời khỏi phòng.

Mà trong phòng chỉ còn lại Mộ Dạ Lê và Diệp Chăn đang cuốn chăn kín mít.

Lập tức, hắn nhớ tới mình thiếu chút nữa lại lăn giường với người phụ nữ đáng chết này.

Dung nhan tuấn mĩ tối sầm lại, hắn hung hăng trừng mắt nhìn cô một cái, xoay người bước vào phòng tắm.

Hiệu lực của thuốc hẳn là vẫn còn chưa tan hết, hắn phải tắm nước lạnh lâu một chút, người phụ nữ đáng chết này rốt cuộc là hạ cho hắn bao nhiêu thuốc!

Một lát sau.

Người hầu nói, ở dưới phòng khách Mộ phu nhân đang phát hỏa, kêu Diệp Ninh nhanh xuống.

Biểu tình người hầu biến đổi, có chút khó xử.

"Mau nói." ánh mắt Diệp Nịnh lạnh lùng.

Dường như cảm thấy chuyện này là không thể nào, nhưng là người hầu vẫn cảm thấy chấn động, đã không tự chủ được mà nghe lời nói ra tình hình thực tế," Phu nhân kêu phu nhân Diệp gia cùng đại tiểu thư Diệp Tử tới muốn... bọn họ đem ngài mang về."

Ha hả....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro