Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7: Tao Nhã

Chương 7: Tao Nhã.

Editor: CO2

Tao Nhã yến mỗi năm được tổ chức một lần, là nơi tụ tập tất cả các tiểu thư tôn quý trong Hoàng thành. Những cô nương danh môn quý tộc chưa xuất giá trong Hoàng thành Mặc Quốc mà có thể nhận được thiếp mời đến Tao Nhã yến đều cảm thấy tự hào và kiêu ngạo. Lúc đầu, yến hội này do Nhị công chúa Mặc Quốc Cung Thanh Dung khởi xướng, sau lại được Thừa Nguyên đế cho phép nên Tao Nhã yến luôn được cử hành tại hoàng cung Mặc Quốc.

Nửa tháng trước, khi nhận được thiếp mời đến yến hội, chúng quý nữ đều bắt đầu chuẩn bị y phục. Việc chuẩn bị y phục này cũng là một môn học vấn, vừa không thể ăn mặc cao quý hơn công chúa lại vừa không thể không thu hút chút nào. Trong một đám người, nếu lựa chọn tốt ngày hôm sau tên của ngươi sẽ truyền đi khắp Hoàng thành , nếu lựa chọn không tốt thì ngươi nên chuẩn bị tâm lý bị mọi người cười nhạo vài tháng.

Do vậy, mỗi lần đến thời điểm cách Tao Nhã yến nửa tháng, các cửa hàng trang sức và y phục số một số hai trong Hoàng thành đều rất bận rộn. Trang sức, y phục được đặt làm không chỉ muốn đẹp mà còn muốn độc nhất vô nhị, không được trùng lặp với người khác, bằng không lão bản của mấy cửa hàng này có thể phải gặp tai ương.

Năm nay, Tao Nhã yến được cử hành ở Thanh Nhã các. Phải biết rằng Thanh Nhã các là nơi đẹp nhất ở hoàng cung, đình đài lầu các, liễu xanh nước biếc, cảnh sắc giống hệt một bức tranh thuỷ mặc, khắp nơi đều cực kỳ tinh xảo lại lộ ra một cỗ đại khí, quả thực làm người ta thấy miêu tả như vậy là đủ rồi, cho dù có nhiều từ ngữ khen ngợi hơn nữa cũng không thể hình dung và ca ngợi được cảnh sắc thanh nhã ở nơi này.

Thanh Nhã các vốn là một nơi gần như cấm địa, ngay cả Nhị công chúa Cung Thanh Dung rất được sủng ái cũng chưa từng bước chân vào nơi này. Không biết lần này có chuyện gì xảy ra mà Nhị công chúa có thể thuyết phục được hoàng đế bệ hạ cho phép thiết lập Tao Nhã yến tại Thanh Nhã các.

Người ngoài nhìn vào tất nhiên sẽ nghĩ đây là bản sự của Cung Thanh Dung, hơn nữa đây cũng là biểu hiện chứng minh nàng được sủng ái. Nhưng chỉ có Cung Thanh Dung biết nàng phải cầu bao lâu mới được phụ hoàng miễn cưỡng đáp ứng, còn dặn nàng phải cẩn thận một chút, không được thay đổi bài trí trong các. Nếu không vì vậy, nàng cần gì phải cử hành Tao Nhã yến ở bên hồ để chịu gió lạnh này chứ!

Nữ nhân kia... Nữ nhân kia... Cung Trường Nguyệt!

Đúng vậy! Lúc trước, khi Cung Trường Nguyệt đến tuổi cập kê, Thừa Nguyên đế cho nàng chọn một cung điện, nàng tuỳ ý chỉ liền chọn trúng Vị Ương cung bên cạnh Thanh Nhã các. Sau đó, Thừa Nguyên đế không biết suy nghĩ gì, gộp luôn Thanh Nhã các ban cho nàng. Cho nên, Tao Nhã yến hiện tại đang tổ chức ở Thanh Nhã các chính là nơi của Đại công chúa Cung Trường Nguyệt.

Mà lúc này, chuyện Cung Trường Nguyệt vừa xuống xe ngựa và đi đến Vị Ương cung, Cung Thanh Dung cũng không hề hay biết.

So với các cô nương tham gia Tao Nhã yến, người vừa đến tuổi cập kê - Cung Thanh Dung mặc một bộ y phục đỏ thắm, cổ áo và cổ tay áo đều thêu hoa văn hoa lệ, tóc đen búi cao, Ngũ Phượng Toàn Châu sai cài trên tóc khiến nàng trông phá lệ ung dung đẹp đẽ quý giá, cùng các cô nương khác so sánh, khí độ cao quý của công chúa hoàng gia đều hiện ra.

Nàng ngồi ở chủ vị, miệng cười trong suốt nhìn mọi người phía dưới. Khuôn mặt xinh đẹp, thoạt nhìn đẹp đẽ quý giá mà tốt đẹp.

Tuy rằng Cung Thanh Dung ngồi đối diện bên hồ cực kỳ bất mãn mà oán giận Cung Trường Nguyệt, nhưng trên thực tế, ven hồ vô danh bọn họ đang ở này lại là nơi có phong cảnh tốt nhất ở Thanh Nhã các.

Các nhạc phủ nhạc công áo trắng nhẹ nhàng đánh đàn, tiếng đàn dịu nhẹ như nước theo các đầu ngón tay của bọn họ lan ra.

Hồ vô danh yên tĩnh không một gợn sóng, nước trong suốt thấy đáy, cây ngô đồng ven hồ có màu sắc sáng lạn mà tốt đẹp. Mặt cỏ xanh biếc lan tràn trải rộng, cách đó không xa là một mảnh rừng hoa mai, mùi hoa theo gió thổi qua, thấm vào ruột gan, khiến trong lòng có bao nhiêu phiền toái bất an đều như được rửa sạch.

Cái gọi là bất mãn của Cung Thanh Dung cũng có chút không đúng sự thật. Phía trên phô thảm hoa lệ mềm mại, khắp nơi đều có ấm lô, mà Cung Thanh Dung lại khoác một cái áo choàng lông chồn bạc, ấm áp làm cho người ta không cảm thấy có tí lạnh nào, làm sao mà thống khổ giống như nàng nói?

"Nhị hoàng tỷ!" Thanh âm ngây thơ của một cô gái vang lên bên tai nàng. Cung Thanh Dung quay đầu liền thấy Ngũ hoàng muội Cung Hoa Mộng không biết từ nơi nào đi đến.

"Hoa Mộng, ngươi đã đến rồi. Mau tới ngồi bên cạnh hoàng tỷ." Cung Thanh Dung rất yêu thích hoàng muội này của mình, lập tức ngoắc nàng lại.

Tính cách Cung Hoa Mộng luôn ngây thơ, làm người cũng có vẻ đơn thuần. Diện mạo mặc dù không diễm lệ như Cung Thanh Dung nhưng lại có một loại thanh tú đáng yêu xinh đẹp, mặc một thân váy lưu tiên dài màu xanh lam, cổ áo và cổ tay áo có thêm lớp lông hồ ly, thật phù hợp với tính tình của nàng.

Cung Hoa Mộng nghe lời ngồi bên cạnh Cung Thanh Dung, lại nhịn không được nhìn xuống thăm dò, đôi mắt đen láy đầy linh động, nàng quay sang hỏi Cung Thanh Dung: "Hoàng tỷ, mọi người đến đông đủ chưa?"

Sắc mặt Cung Thanh Dung trầm xuống, mày cũng nhíu lại: "Hừ, còn thiếu Tả Trà Nhã kia. Ngay cả bản cung đã ngồi ở đây mà nàng vẫn còn chậm trễ như vậy!" Trong lời nói đều thể hiện bất mãn với Tả Trà Nhã.

Bất quá nói đến cũng đúng, Cung Thanh Dung là một nữ tử rất thích so sánh, hiện tại lại có người dám giỡn mặt nàng, chỉ sợ vô luận có thế nào nàng cũng không thể bày ra khuôn mặt tươi cười tướng đãi.

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Cung Thanh Dung vừa ngẩng đầu liền thấy Tả Trà Nhã đang khoai thai chậm rãi theo cung nữ dẫn đường đi đến bên này.

Trong lòng Cung Thanh Dung dâng lên một đoàn lửa giận, nàng đứng phắt dậy, từ trên cao nhìn xuống Tả Trà Nhã, thần sắc kiêu căng, châm chọc nói: "Tả tiểu thư thật sự là quý nhân. Ngay cả bản cung đã ngồi ở đây, Tả tiểu thư mới khoan thai đi đến, chắc không phải là... khinh thường Tao Nhã yến của bản cung chứ?"

Thanh âm của nàng không lớn nhưng lại làm cho các cô nương ở đây đều im lặng.

Editor: CO2

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro