Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10: Lả lướt

Chương 10: Lả lướt.

Editor: CO2

Kết thúc khúc nhạc, Tả Trà Nhã bất an ngồi sau cây đàn. Đương nhiên, đây chỉ là do nàng biểu lộ ra ngoài như vậy, thực tế, nội tâm của nàng sẽ không chấp nhận mấy lời khen ngợi hay phê bình của vị Trưởng công chúa Lãm Nguyệt này. Dù sao, người ngoài đồn đãi vị Trưởng công chúa này cầm kì thi hoạ mọi thứ đều không thông, làm sao có thể đánh giá chính xác tiếng đàn của nàng - người được "Thiên hạ đệ nhất nhạc công" Minh Dương đại sư khen ngợi qua?

Cung Trường Nguyệt tất nhiên không biết ý nghĩ trong lòng Tả Trà Nhã. Một lúc sau nàng mới mở mắt, thản nhiên nhìn về Tả Trà Nhã ở phía dưới, ngữ khí bình tĩnh: "Sự mềm dẻo có thừa, nhưng không đủ kiên cường. Chẳng qua là tà âm, đàn cũng như không."

Cung Trường Nguyệt thật bình tĩnh nói ra đánh giá của mình, có lẽ cũng không có ý gì khác, nhưng những lời này của nàng làm cho rất nhiều thiên kim khuê tú không quen nhìn dáng vẻ dối trá của Tả Trà Nhã che miệng cười trộm, ngay cả Nhị công chúa Cung Thanh Dung ngày thường rất bất mãn với Cung Trường Nguyệt cũng không nhịn được mà bật cười.

Tả Trà Nhã ngồi phía dưới nhất thời đỏ mặt, trong lòng lại sinh ra vài phần cừu hận. Một công chúa bao cỏ thì biết cái gì? Lại còn nói tiếng đàn của mình là tà âm?!

Bất quá, lúc này không thể không nói, Tả Trà Nhã quả thực là có tài diễn xuất, nàng trời sinh có tính ghen tị nhưng chưa bao giờ biểu hiện ra trên mặt. Giờ phút này, trông nàng có vài phần điềm đạm đáng yêu, đôi mắt rơi lệ ướt đẫm, đôi tay nàng nắm chặt chiếc khăn phương cẩm, hơi cúi người nói: "Vâng, Trà Nhã thụ giáo." Thoạt nhìn trông thật khiêm tốn.

Đáng tiếc, Cung Trường Nguyệt làm sao sẽ là người dễ dàng bị mặt ngoài của nàng lừa bịp?

Cung Trường Nguyệt cũng không nói thêm gì, đôi mắt giống như hiểu rõ hết thảy liếc nhìn Tả Trà Nhã một cái, ánh nhìn làm trong lòng Tả Trà Nhã phát lạnh, bỗng chốc dâng lên vài phần e ngại. Sau đó, Cung Trường Nguyệt phất tay áo đứng lên, nghiêng đầu nói với Cung Thanh Dung: "Hôm nay cho ngươi mượn Thanh Nhã các dùng một chút."

Dứt lời, nàng lập tức từ chủ vị đi xuống, nhìn cũng không thèm nhìn Tả Trà Nhã đang chứa vài phần kinh cụ trong mắt, chỉ thản nhiên lướt qua nàng ta và rời đi nơi này.

"Cung tiễn Trưởng công chúa điện hạ!" Chúng nữ đứng lên hành lễ nói.

Lưu Thấm cùng Thanh Sở đứng ở bên ngoài yến hội, nhìn thấy Cung Trường Nguyệt đi tới thì hơi cúi đầu, nhanh chóng đi theo Cung Trường Nguyệt rời đi, lưu lại chúng nữ ở Tao Nhã yến khe khẽ bàn tán hồi lâu.

"Xem ra tâm tình của Trưởng công chúa điện hạ hôm nay rất tốt, không có phát hoả." Nữ quan đi theo Cung Thanh Dung tỏ ra may mắn vỗ vỗ ngực nói, hiển nhiên là trong lòng còn sợ hãi với việc Trưởng công chúa Lãm Nguyệt đến đây.

Lúc này, Cung Thanh Dung ngồi ở chủ vị đảo mắt qua, trừng mắt nhìn nữ quan một cái, làm nữ quan trong lòng cả kinh, vội vàng quỳ xuống.

"Hừ." Cung Thanh Dung quay đầu đi, cũng không phát hoả với nữ quan này. Chỉ là nhìn bóng dáng Cung Trường Nguyệt rời đi, trong lòng phẫn hận không thôi.

Tuy rằng nàng thật cao hứng nhìn Tả Trà Nhã nữ nhân này mất mặt, nhưng nàng không hy vọng người làm cho Tả Trà Nhã mất mặt là Cung Trường Nguyệt! Hoặc là nói, nàng không muốn Cung Trường Nguyệt náo động lớn như vậy, mà còn là đoạt đi sự nổi bật của nàng!

Bất quá, nàng nhanh chóng nghĩ đến thanh danh ác liệt bên ngoài của Cung Trường Nguyệt, trong lòng vui vẻ không chịu được, tươi cười không kiềm được từ từ hiện ra. Cung Trường Nguyệt lại được sủng ái hơn nữa thì thế nào? Bên ngoài nhìn ngươi chẳng phải giống như nhìn một cái bao cỏ sao? Ngươi nên "cảm tạ" ta thật tốt!

Cung Thanh Dung nghĩ đến đây, đáy mắt hiện lên vài tia ác độc.

Nhưng mà không phải tất cả mọi người đều ôm tâm tình ghen ghét độc ác này với Cung Trường Nguyệt, ví dụ như Ngũ công chúa Cung Hoa Mộng, ánh mắt nàng đầy sùng bái nhìn về hướng Cung Trường Nguyệt. Đây là đại hoàng tỷ! Là người làm cho nàng kính sợ lại sùng bái, đại hoàng tỷ!

Trong cung có bảy vị công chúa, ba vị hoàng tử. Cung Trường Nguyệt so với các công chúa hay so với cả hoàng tử và công chúa đều là người lớn nhất. Hơn nữa, nàng vừa sinh ra đã được Thừa Nguyên đế sủng ái, ngay cả các hoàng tử cũng không thể so sánh được.

Mà Cung Hoa Mộng không giống như thế, nàng đứng hàng thứ năm trong các công chúa, đứng hàng thứ bảy trong các hoàng tử và công chúa, có thể nói không cao cũng không thấp. Không phải lớn nhất được phụ hoàng coi trọng, cũng không phải bé nhất được phụ hoàng thiên vị. Hơn nữa, xuất thân của nàng cũng không cao, mẫu thân chỉ là một Thường Tại (chức vị rất thấp trong hậu cung), sau khi sinh ra nàng cũng chỉ được thăng chức thành Quý Nhân, cho nên ngoại trừ mẫu thân của Tam hoàng tử là cung nữ ra, thì trong tất cả các hoàng tử và công chúa, xuất thân của nàng thấp nhất. Huống chi, lúc nàng một tuổi mẫu thân bị bệnh qua đời, không có phụ hoàng sủng ái, nàng ở trong cung lại có cái gì để dựa vào?

Hiện tại, tuy rằng Nhị hoàng tỷ Cung Thanh Dung đối xử với nàng rất tốt, có gì cũng luôn nghĩ đến nàng, nhưng nàng không thể quên câu nói mà đại hoàng tỷ nói với mình: "Khóc có ích lợi gì? Không biết tự bảo vệ mình sao?" Tuy rằng người đó cau mày, nhìn qua có vẻ không cao hứng, nhưng chính mình tuyệt đối không cảm thấy sợ hãi, ngược lại cảm thấy thật an tâm, không tự chủ được ỷ lại vào người đó.

Khi đó, nàng chỉ mới vài tuổi, bởi vì phụ hoàng không nói mình đến danh nghĩa của vị nương nương nào cho nên nàng vẫn cùng ma ma ở lại Thuý Cận hiên. Từ nhỏ nàng được ma ma chăm sóc lớn lên, ma ma lại là lão nhân bên người mẫu thân nên tất nhiên đối xử với nàng rất tốt. Nhưng các cung nữ ở Thuý Cận hiên lại không thiện lương như vậy, biết nàng không được sủng ái, Thuý Cận hiên cũng không có người đi lại nhiều nên luôn khi dễ nàng, y phục do Thượng Phục cục mang đến đều cố ý phá hư, thức ăn do Thượng Thực cục đưa tới cũng muốn giữ lại cái tốt, còn dư lại mới đưa cho nàng.

Nếu ở các cung khác, nào có cung nữ nào dám đối xử với công chúa như thế? Các cung nữ trong cung nàng là thấy nàng cùng ma ma tính tình yếu đuối, lại không dám đi cáo trạng với Hoàng quý phi nương nương - người chưởng quản lục cung, vậy nên ngày ngày khi dễ nàng. Sau, nàng chịu không nổi chạy ra Thuý Cận hiên, trốn vào Ngự Hoa viên khóc lên, đúng lúc lại gặp đại hoàng tỷ Cung Trường Nguyệt.

Đại hoàng tỷ hỏi nàng vì sao khóc, nàng ấp úng nửa ngày không nói lên lời. Kết quả, đại hoàng tỷ nhướng mày, nàng cả kinh liền khóc kể hết sự tình.

Lúc ấy, đại hoàng tỷ nhìn nàng một cái, cái gì cũng chưa nói, xoay người bước đi.

Ai ngờ ngày hôm sau lại có Cung Chính đến mang đi tất cả các cung nữ trong Thuý Cận hiên. Nên phạt đòn thì phạt đòn, nên phạt lương bổng thì phạt lương bổng. Thậm chí, có vài cung nữ vì vậy bị đánh chết.

Cung Hoa Mộng trước kia đều nghe nói đại hoàng tỷ tính tình ngoan độc, ban chết rất nhiều cung nữ. Lúc ấy, nàng còn rất sợ hãi đại hoàng tỷ, nhưng mà nàng thật không ngờ, con người đại hoàng tỷ thực sự lại như vậy... làm nàng cảm thấy ấm áp.

Lời của tác giả: bản nhân không chuyên lịch sử, tất cả là tìm trên mạng, cho nên tất nhiên có sai sót. Mong mọi người không lấy đó để công kích. Cám ơn.

*Cấp bậc hậu cung: Hoàng hậu, Hoàng quý phi, Quý phi, Phi, Tần, Quý Nhân, Thường Tại, Đáp Ứng, Cung nữ.

*Chế độ quan lại ở Mặc quốc là tham chiếu với chế độ triều nhà Đường. Bởi vì triều Đường có ba tỉnh sáu bộ chia quyền lực của Thừa tướng thành ba, cho nên không có Thừa tướng. Phụ thân Tả Trà Nhã là Trung Thư Lệnh chính Nhị phẩm, đứng đầu tỉnh Trung Thư.

p/s: edit lời tác giả vì thấy có vẻ cần cập nhật cho mọi người biết để đọc truyện rõ hơn.

Editor: CO2

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro