Chương 14
Người phụ nữ đột nhiên im bặt, sắc mặt thay đổi mấy lần, vẻ mặt xấu hổ nhìn Trương Chỉ Thanh xuất hiện ở cửa phòng nghỉ.
Trương Chỉ Thanh khoanh tay dựa vào khung cửa, mặt mày lười biếng.
Những người này ngoài miệng coi thường Trương Chỉ Thanh, trên thực tế trong nhà đều phải dựa vào chú của Trương Chỉ Thanh để làm ăn, chỉ dám sau lưng nói xấu, nào dám ở bên ngoài đắc tội.
"Thanh Thanh đừng nóng giận, dì Lâm tính tình vốn dĩ không biết lựa lời, nhưng tâm địa tốt, con... đừng chấp nhặt với dì ấy."
Trương Chỉ Thanh cố gắng bày ra nụ cười ôn hòa: "Dì Vương, dì nói cũng không ít đâu."
Bị nhắc đến tên, người phụ nữ trung niên vội vàng đứng lên, nụ cười trên mặt cứng đờ: "Dì... nói bậy, dì nói bậy, con đừng giận dì."
Lúc này, cửa tối sầm lại, có người bước vào.
Người phụ nữ trung niên như cầu cứu nhìn về phía người đàn ông ở cửa, rồi lại nhìn Trương Chỉ Thanh, như đã nhận ra điều gì, nịnh bót nói: "Vị này là... bạn của con sao Thanh Thanh?"
Vẻ mặt Trương Chỉ Thanh lạnh tanh: "À, hắn chính là người đã đá tôi, vị hôn phu cũ của tôi."
Trong nháy mắt, xung quanh trở nên im ắng.
Cố Sâm đi đến trước mặt cô, thấp giọng nói: "Chỉ Thanh, ra ngoài với anh một lát, anh có chuyện muốn nói với em."
Trương Chỉ Thanh tìm một chiếc ghế sofa ngồi xuống.
"Nói ở đây cũng được."
Cố Sâm là người cực kỳ để ý đến ánh mắt của người khác, hôm nay hiếm khi chiều theo ý cô một lần, không tránh mặt những người khác, ngồi xuống bên cạnh cô, nói: "Mặc kệ em có tin hay không, anh và Hàm Ca trong sạch, chúng ta không có gì cả."
Trương Chỉ Thanh nghiêng đầu nghịch móng tay: "Ồ."
Cố Sâm: "Chúng ta cùng nhau họp, cô ấy đến đưa hợp đồng, không cẩn thận làm đổ cà phê làm ướt quần áo anh, nên em mới thấy anh từ phòng tắm ra. Còn về vết son môi trên người anh, chắc là do cô ấy vô ý quệt phải."
"Anh nói xong chưa?" Trương Chỉ Thanh đứng dậy: "Vậy tôi có thể đi được chưa?"
"Lần này em lại muốn làm ầm ĩ với anh mấy ngày nữa?"
Cố Sâm lấy ra thứ mà hắn ta cho là thành ý lớn nhất, kiên nhẫn giải thích: "Anh đã nói rồi, anh và cô ấy không có gì cả, chúng ta là anh em không hề giấu giếm nhau điều gì, căn bản không thể nảy sinh tình cảm được." Anh ta mở video ghi lại trên điện thoại: "Em tự xem đoạn video này đi."
Trương Chỉ Thanh: "Chúng ta đã chia tay rồi, các người ngủ với nhau hay không thì không liên quan đến tôi."
"Em có biết mình đang nói gì không?" Cố Sâm nhìn nhìn xung quanh, hạ giọng: "Điều này đối với cô ấy mà nói là vết nhơ, là hủy hoại thanh danh của cô ấy, em không thể không hề căn cứ mà biến cô ấy thành người thứ ba được, như vậy sau này cô ấy còn mặt mũi nào mà sống?"
Trương Chỉ Thanh như một người đứng xem, lạnh lùng nhìn người đàn ông từng thích mình bảo vệ một người phụ nữ khác.
Cô bỗng nhiên phát hiện, người đàn ông trước mắt này đã không còn sức hấp dẫn đối với cô nữa.
Cô im lặng bị Cố Sâm coi là đuối lý, hắn ta tiếp tục: "Chị em là một người rất nỗ lực, em có thể coi thường xuất thân của cô ấy nhưng xin em đừng đi giẫm đạp lên cô ấy. Chuyện lần này em có biết sẽ gây tổn thương sâu sắc đến cô ấy như thế nào không? Đừng làm loại chuyện ấu trĩ hại người này nữa, trưởng thành một chút đi, được không?"
Giọng điệu Trương Chỉ Thanh bình thường: "Nếu không tôi mở một cuộc họp báo, nói với mọi người là tôi tự nguyện bị đá?"
Nói mềm không được, Cố Sâm tính làm mạnh.
Hắn ta chậm rãi nói: "Ông nội em sĩ diện đến mức nào chắc em cũng biết, hiện tại tất cả mọi người đều biết ngày cưới của chúng ta, nếu đột nhiên hủy bỏ, ông ấy sẽ rất mất mặt. Mất mặt là một chuyện, quan trọng nhất là sức khỏe của ông ấy, ông ấy coi trọng chuyện chung thân đại sự của em như vậy, hiện tại đột nhiên nói với ông ấy là không kết hôn, không biết ông ấy có chịu nổi cú sốc này không. Anh nhớ là ông ấy mới phẫu thuật tim tháng trước đúng không?"
Trương Chỉ Thanh căng thẳng nói: "Anh lấy ông nội ra uy hiếp tôi?"
"Anh là vì sức khỏe của ông ấy mà suy nghĩ." Cố Sâm chiếm thế thượng phong, nhếch khóe môi: "Em chắc chắn muốn hủy bỏ hôn lễ chứ?"
Trương Chỉ Thanh không cho phép mình trở thành đề tài bàn tán của mọi người, càng sẽ không để bất cứ ai uy hiếp đến sức khỏe của ông nội.
"Yên tâm, hôn lễ của tôi sẽ diễn ra đúng hạn!"
Cô nóng nảy nói.
Cố Sâm chỉnh lại mắt kính, khôi phục vẻ trấn định thường ngày, hắn ta cười: "Không kết hôn với anh, em còn có thể tùy tiện tìm một người đàn ông nào đó để kết hôn sao?"
Rõ ràng là đã chắc chắn cô cần thiết phải cử hành cái hôn lễ này.
Đúng là, cô không chịu nổi mất mặt như vậy.
Cho dù cô có thể bỏ qua, thì hai nhà Trương Tạ cũng không thể bỏ qua.
Trương Chỉ Thanh đè nén ngọn lửa giận cao ngút trời, nhớ tới lời Tần Chi Mặc đã nói tối đó, không suy nghĩ gì, trực tiếp gọi điện thoại cho anh.
"Tần Chi Mặc."
Nàng bật loa ngoài, nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt đang uy hiếp mình: "Em kết hôn vào ngày kia, thiếu một chú rể, anh có rảnh không?"
Cố Sâm cho rằng Trương Chỉ Thanh đang giận dỗi với hắn ta, cảm thấy hành động của cô vô cùng buồn cười: "Em cảm thấy anh ta sẽ đồng ý sao? Trừ khi anh ta bị điên."
Đầu dây bên kia, Tần Chi Mặc nói: "Nói với anh ta, anh rảnh."
Thực ra ngay giây phút gọi điện thoại, Trương Chỉ Thanh đã hối hận, bởi vì cô không chắc Tần Chi Mặc có đồng ý hay không.
Nhưng khi nhìn thấy sắc mặt xanh mét của Cố Sâm, Trương Chỉ Thanh lại có một loại cảm giác hả hê khi báo được thù.
Cô nghĩ thầm, dù sao đời này cô cũng sẽ không gặp được người đàn ông nào khiến cô có cảm giác an toàn hơn Tần Chi Mặc, nếu cuộc hôn nhân này không thể tránh khỏi, thì kết hôn với ai mà chẳng vậy. Hơn nữa Tần Chi Mặc lại còn đẹp trai như vậy, đi cùng cô ra ngoài cũng có mặt mũi.
"Thể diện đối với em mà nói quan trọng như vậy sao?" Cố Sâm mặt mày khó chịu hỏi.
"Anh không hiểu." Trương Chỉ Thanh châm biếm: "Rốt cuộc anh và Ôn Ninh Hàm là cùng một loại người, đều rất không biết xấu hổ."
Cố Sâm đen mặt không nói gì.
Trương Chỉ Thanh nghiêng đầu, mỉm cười với những người đang xem kịch vui, nhướng mày thản nhiên nói: "Xin lỗi mọi người, thay đổi chú rể chút nhé. Hôn lễ ngày kia, kính mời các dì đến chung vui."
Cô nhìn về phía Cố Sâm: "Thư mời của anh không cần gửi nữa đâu, tự anh sửa tên chú rể thành Tần Chi Mặc là được."
Sắc mặt Cố Sâm khó coi đến mức không thể tả: "Em làm trò đủ chưa?"
Trương Chỉ Thanh: "Tôi có làm trò hay không, ngày kia anh sẽ biết."
Cố Sâm tức đến bật cười: "Được, vậy chúng ta cùng chờ xem, xem Tần Chi Mặc có chơi trò hủy hoại cả đời này với em không."
Kết hôn với cô là hủy hoại cả đời sao? Cô cũng đâu đến mức tệ như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro