075
Edit + beta: HngThnhNgan
————
Nghĩ đến những lần hợp tác của 【 Sakaguchi Ango 】 và Dazai Osamu, Yosano Akiko cụp mắt, cũng chẳng phải là mỗi người đi một ngả, đại khái chính là vẫn kiên trì trên con đường của riêng mình.
Có lẽ 【 Hirotsu Ryuurou 】 và 【 Ozaki Kouyou 】 cũng được tính... Nhưng thái độ của 【 bọn họ 】 với 【 nhóm 】【 Oda Sakunosuke 】 cũng không khác mấy, không can thiệp gì cả.
Nghĩ đến đây, Yosano Akiko thầm thở dài.
Miyazawa Kenji há to mồm nhìn ánh sáng màu đen như laser xuyên qua mặt đất.
Vẻ mặt Kunikida Doppo khó coi: "Quy mô tấn công..."
"Mọi người nhìn đi! Đó là gì..." Lời nói của Nakajima Atsushi bị nuốt ngược lại vào trong cổ họng, ánh mắt chấn động kinh ngạc.
Đám người nhìn nó, vẻ mặt biến đổi.
Đó là một con quái vật, nó dần dần xuất hiện.
Hình dáng con quái vật bắt đầu dần dần hiện ra, để lộ vai, ngực. Đầu giống với hình dáng con quái vật trước đây, nhưng số lượng con mắt lại khác.
Nó có hai con mắt đỏ rực chói mắt, gần giống với vị trí của một con người.
Cánh tay dài, cơ thể to lớn.
Chỉ thấy con quái vật dần dần xuất hiện từ khối đen, vừa xuất hiện vừa đập nhịp nhàng, vừa xuất hiện vừa đập nhịp nhàng và cơ thể của nó càng thêm khổng lồ.
"Một con nữa..." Nhìn con quái vật kia, Tanizaki Junichirou lẩm bẩm nói.
【 "Đừng nhìn nó, Chuuya." Dazai Osamu nhỏ giọng thì thầm, "Nó sinh ra phản ứng đối với cảm xúc của con người. Đừng để ý đến nó, nhìn chỗ khác thôi."
Nakahara Chuuya chậm rãi hướng mắt xuống mặt đất.
Ánh trắng chiếu sáng mặt đất, bắt đầu bị cơ thể khổng lồ che đi. Ban đầu chỉ là một phần, cuối cùng cả mặt đất trong tầm mắt của nó.
"Con quái vật này không thể bị thiêu cháy bằng lửa được." Dazai Osamu nhìn mặt đất nói: "Cho dù có nhiều vũ khí dị năng lực lửa cũng vậy. Suy cho cùng, thứ này trông giống con thú hoang khổng lồ, căn bản không phải vật chất."
"Với lại, nó chỉ là năng lượng vô hạn được tích trữ bên trong dị điểm, cô đặc lại bên trong không gian nhất định mà thôi. Nó không có nội tạng, cũng không có các yếu tố quan trọng. Nó sẽ tiếp tục di chuyển cho đến khi cạn kiệt toàn bộ năng lượng vô hạn của dị điểm."
"Cho đến khi cạn kiệt toàn bộ năng lượng... Là bao lâu?"
"Một tuần, hoặc một năm." Dazai Osamu vẽ ra nụ cười cứng ngắc nhìn Nakahara Chuuya, "Hoặc là tiếp tục kéo dài cho đến tận cùng Trái Đất, dù sao đây cũng chính là năng lượng vô hạn."
Con quái vật bắt đầu di chuyển.
Con quái vật bước một bước khiến cả cơ thể chấn động, cũng làm cho Nakahara Chuuya và Dazai Osamu ngẩng đầu.
Nó đã to lớn hơn trước, hoàn toàn vượt ngoài phạm trù sinh vật.
Ngay cả phòng ốc nó cũng có thể nuốt được, đôi mắt phát sáng, vai phồng lên, cơ thể khổng lồ chỉ chuyển động một chút, năng lượng dư của nó liền có thể tạo ra các tia sét.
Những móng vuốt to lớn rạch mặt đất, chỉ một bước có thể đốn ngã cây cối, rơi xuống đất.
Hình dạng kỳ lạ vượt quá trí tưởng tượng của con người, chính là hình dạng thật sự của con quái vật ác quỷ Guivre. 】
Thời điểm tất cả mọi người đang ngơ ngác nhìn con quái vật, bọn họ nghe thấy Dazai Osamu đang nói với 【 Nakahara Chuuya 】.
Tầm mắt của Nakahara Chuuya cũng dời về phía Dazai Osamu, đôi mắt khẽ chuyển động, chú ý Dazai Osamu đang nói tới "cảm xúc của con người".
Oda Sakunosuke nhìn Dazai Osamu, Dazai mười sáu tuổi dịu dàng quá, mà Dazai dịu dàng cho tới bây giờ cũng là trong lúc lơ đãng mà tồn tại.
"Con quái vật khổng lồ vừa rồi là 【 Verlaine 】, vậy con này là..." Nakajima Atsushi không hiểu.
Edogawa Ranpo híp đôi mắt xanh lục của mình lại: "Là dị điểm."
"Dị điểm ư?" Nakajima Atsushi sững sờ, nghĩ rằng con rồng khổng lồ trước đó, cũng là từ dị điểm tạo thành.
Ozaki Kouyou: "Thật đúng là... Hết cái này đến cái khác."
Đầu tiên là 【 Verlaine 】 mất lý trí, lại là dị điểm này, lần này 【 Port Mafia 】 thật sự đã tổn thất nặng nề.
Nhìn con quái vật khổng lồ di chuyển, vẻ mặt của Tanizaki Junichirou hốt hoảng, "Hoá ra 【 chúng ta 】 đã từng gặp Thần Chết mấy lần rồi."
Tanizaki Naomi: "Không biết chuyện này có xảy ra ở thế giới của chúng ta hay không đây."
Ozaki Kouyou híp đôi mắt lại, nếu là chuyện này thì chưa từng xảy ra.
Verlaine không mất lý trí, cũng không sinh ra dị điểm, chứ đừng nói đến những gì mà 【 Chuuya 】 đã trải qua.
Cô khẽ cụp mắt, chưa từng xảy ra, hay là đã xảy ra nhưng không có ký ức?
Hay là... Lông mi của Ozaki Kouyou khẽ run, có ai đó đã ngăn chuyện này xảy ra.
【 "Có lẽ nó đã hấp thu năng lượng của quả cầu nhiệt đó từ dị điểm."
Dazai Osamu ngơ ngác lẩm bẩm: "Những nhân vật có uy tín danh dự ở Châu Âu có lẽ cũng chưa bao giờ tiến hành thử nghiệm để tìm ra xem điều gì sẽ xảy ra nếu hai vũ khí dị điểm va nhau sẽ như thế nào."
Nakahara Chuuya nhìn con quái vật đang di chuyển, "Mẹ kiếp. Nó lại hướng thành phố rồi kìa."
"Chắc cậu cũng đã nhìn thấy nó từ thành phố rồi nhỉ. Nó chỉ hành động với những gì ở trước mắt, chừng nào vẫn có người nhìn vào nó thì không thể nào ngăn chặn được sự huỷ diệt."
Nakahara Chuuya giữ lấy Dazai Osamu, "Vậy sao cậu còn đứng ngây ra vậy! Nếu Yokohama bị hủy diệt, Port Mafia cũng sẽ biến mất!"
"Nếu không thì chúng ta nên làm gì? Chúng ta cũng sẽ trở thành người khổng lồ và đánh tay đôi với nó sao?" Dazai Osamu dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn Nakahara Chuuya, "Không đời nào. Nhìn tình hình như này còn chưa rõ hả?"
"Cái gọi là dị điểm ấy, chính là một lỗ hổng trong thế giới này, là hình thức cụ thể cho thứ không nên có. Căn bản không phải là thứ mà con người có thể tuỳ tiện kiểm soát."
"Thứ này thì khác." Nakahara Chuuya nói như vậy, dùng ánh mắt kiên định nhìn Dazai Osamu mấy giây.
Sau đó cậu ta thả lỏng tay, quả quyết mà nói: "Có một cách để giải quyết nó, phải có."
Dazai Osamu đã mất đi chỗ dựa, ngồi bệt xuống đất như bị té, "Ha ha ha, thú vị đấy. Cậu dựa vào cái gì?" 】
"Lại đi 【 Yokohama 】, sao lại cố chấp với 【 Yokohama 】 quá vậy." Tanizaki Junichirou không hiểu.
Nakajima Atsushi: "Tôi cũng không rõ."
"Cảnh tượng này... Không hiểu sao quen quen." Nhìn 【 Nakahara Chuuya 】 như thể tức giận hổn hển tóm lấy Dazai Osamu, Tanizaki Naomi có hơi trầm ngâm.
Đôi mắt của Yosano Akiko mang theo ý cười nhàn nhạt: "Khi đối thủ trước đây là 【 Randou 】, Dazai cũng có thái độ nó như nào để nguyên như vậy¹."
¹ 「 摆烂 」: là một xu hướng được mô tả như "liều thuốc giải độc" cho áp lực làm việc chăm chỉ của xã hội Trung Quốc, nghĩa là "chủ động đón nhận một tình huống xấu đi, thay vì cố gắng xoay chuyển nó".
Tuy nói là nó như nào để nguyên như vậy, nhưng cuối cùng xác thực là thành công.
Ozaki Kouyou đồng ý gật đầu khẽ mỉm cười, những người đã kiểm soát được mọi thứ rất dễ dàng cam chịu khi không tìm ra cách, nhưng 【 Chuuya 】 lại khác.
Mặc dù 【 cậu ta 】 vẫn luôn không nghĩ ra, nhưng vẫn luôn cố gắng chiến đấu.
Với cả suy nghĩ kỹ một chút về kế hoạch của Dazai lúc ấy, rõ ràng chính là tất cả có thể đều ở trong lòng bàn tay nhưng lại cam chịu.
"Thật sự có cách để đối phó với con quái vật như này sao?" Sau khi nghe xong lý do của 【 Nakahara Chuuya 】, Nakajima Atsushi bối rối.
"Đúng vậy, dựa vào gì đây?" Tanizaki Junichirou cũng tò mò lý do 【 Nakahara Chuuya 】 nói như vậy.
Thế là đám người đều nhìn 【 Nakahara Chuuya 】.
【 "Là Verlaine. Khi ở trong Verlaine, tôi đã nhìn thấy ký ức của anh ta." Nakahara Chuuya nói.
"Ký ức?"
"Ký ức của anh ta khi họ đưa tôi rời khỏi cơ sở và bỏ chạy. Anh ta đã cãi nhau với Rimbaud về tôi, sau đó trở thành một cuộc chiến. Ngay sau đó, anh ta chiến đấu chống lại Arahabaki và sống sót."
Dazai Osamu híp mắt, "Thì ra là thế, là chuyện như vậy sao."
"Ờ, về Arahabaki —— có một cách để đánh lùi dạng sống của dị điểm. Anh ta vì nói cho tôi biết chuyện này mới cho tôi xem ký ức đó."
"Kể nó một cách chi tiết cho tôi nghe đi." Dazai Osamu mỉm cười dịu dàng
...
Màn đêm buông xuống, những tiếng bước chân của sự diệt vong đang dần dần tới gần.
Các lối ra vào của đường cao tốc ngoại ô bị nghiền nát dưới bàn chân của con quái vật Guivre. Những cây cầu hỗ trợ đường xá, biển chỉ dẫn đằng trước và dải phân cách đều đã bị nghiền nát trong giây lát.
Đó là một khoảnh khắc ngắn ngủi, đến mức gần như không có âm thanh.
Một vài chiếc ô tô đi qua thấy vậy, không nhìn tuyến đường liền quay đầu điên cuồng bỏ chạy.
Con quái vật phun ra tia trọng lực về phía những chiếc ô tô đó, các phương tiện đều biến mất không dấu vết, tính cả đại hình xung quanh. 】
"Ký ức của 【 Verlaine 】?" Đám người sửng sốt, vẻ mặt kinh ngạc.
Tanizaki Junichirou có hơi không thể tưởng tượng được, "【 Verlaine 】 vậy mà lại nói cho ngài 【 Chuuya 】 cách đánh bại 【 anh ta 】 sao?"
Lúc nào? Là lúc dịch chuyển thời gian kia ư?
Nhìn nụ cười trên mặt của Dazai Osamu, Nakajima Atsushi giật mình, cậu che giấu dời đi tầm mắt, lên tiếng nói: "Tôi có cảm giác sau khi ngài Dazai nghe xong sẽ có kế hoạch mới."
Tanizaki Junichirou: "Đúng vậy, tôi cảm thấy ngài Dazai đã nhanh dựng xong cầu nối cho toàn bộ bố cục kế hoạch trong khi nghe."
Có lẽ sau khi nghe ngài 【 Chuuya 】 giải thích xong là đã phân tích ra mấy trăm phương pháp rồi đi.
...
【 Nakahara Chuuya và Dazai Osamu nhìn con quái vật Guivre đang dần đến gần, vị trí của hai người, là phía trên một bể chứa khí hình cầu cỡ lớn.
Đây là một bể chứa khí hình cầu được lắp đặt ở vùng ngoại ô để lưu trữ khí đốt, giàn giáo của nó cao hơn hầu hết các toà nhà cao tầng, tầm mắt của bọn họ gần như có thể nhìn thấy khuôn mặt của con quái vật đang đi lại ở khoảng cách tương đương.
"Vẫn còn khoảng 30 phút cho đến khi trung tâm Yokohama chỉ còn là một mớ hỗn độn." Dazai Osamu ngẩn người nhìn chằm chằm con quái vật mà nói.
"Cảnh tượng ấy chúng ta không thể nhìn thấy nó đâu." Nakahara Chuuya cầm chiếc mũ trên tay nói, "Thời khắc đó, hoặc là chúng ta sẽ đánh bại nó, hoặc là chúng ta sẽ chết."
"Ồ quao, chắn chắn là không được rồi! Tự tử đôi cùng Chuuya là điều gì đó khủng khiếp lắm. Lần này thôi, hãy làm việc thật nghiêm túc."
"Được thôi. Tôi cũng chưa muốn chết, tôi còn phải trở thành cán bộ trước cậu để còn sai bảo cậu nữa chứ."
"Hở, cậu tự tin quá nhỉ. Cái công việc kinh doanh đá quý gì gì đó á hả? Tôi nghe nói đang thuận buồm xuôi gió lắm ha?"
"Những người giống như cậu đừng nghĩ tới làm gì. Trong lộ trình lưu thông đá quý của chúng tôi, cho dù là vận chuyển, hay là buôn bán, hay là người giám định, đều là số một ở Yokohama." 】
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro