Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

073

Edit + beta: HngThnhNgan
————


Không dựa vào dị năng lực cũng không có nghĩa là dị năng lực của bản thân không đủ mạnh, ngược lại là ngoại trừ dị năng lực ra, bọn họ còn có thứ mạnh hơn.

Sáng suốt, lôi kéo nhân tài, sát phạt quyết đoán, máu lạnh vô tình lại không tàn bạo... Đây đều là những yêu cầu mà một người lãnh đạo nên có.

Khi giải quyết các vấn đề của tổ chức, 【 Mori Ougai 】 sẽ tuyệt đối đặt lợi của tổ chức lên trên cá nhân. Ngay cả Dazai cũng nhận xét 【 ông ta 】 là "hiện thân của sự logic và lý trí tuyệt đối."

Không biết 【 ông ta 】 sẽ thuyết phục Dazai ở lại như thế nào.

Đôi mắt của Mori Ougai lóe ra ánh sáng nhạt, lão nguyện ý nhấn chìm bản thân trong bùn đất, làm nô lệ của tổ chức nô lệ... Lời này cũng không phải là lời nói suông.

【 Ông ta 】 thực sự đã làm được, 【 ông ta 】 biến bản thân thành một tên nô lệ trung thành của tổ chức 【 Port Mafia 】, cũng là kẻ bảo vệ trung thành của 【 Yokohama 】.

Thế nên, tiếp theo là Dazai Osamu.

Nghĩ đến chuyện này, đôi mắt màu đỏ sẫm lộ ra ý cười.

"Cậu bảo tôi chạy. Nhưng đối mặt với một con quái vật như thế, cậu nói xem còn chỗ nào có thể trốn đây?" Giọng nói bình tĩnh của Mori Ougai chỉ nói lên sự thật.

"So với chuyện này, thì tôi muốn nhìn các cậu hơn —— cậu và Chuuya sẽ vượt qua nguy hiểm này như thế nào. Vậy thì chắc chắn nó sẽ mở ra một kỷ nguyên mới."

"Nói thì dễ đấy." Giọng nói của Dazai Osamu mang theo phiền chán: "Nhưng Chuuya có thể đã chết. Lúc con quái vật đó xuất hiện, cậu ta là người ở gần nhất."

"Với lại điện thoại cũng không có phản hồi nào. Cho dù cậu ta tự bảo vệ mình bằng trọng lực và sống sót, thì giờ cậu ta cũng đang ở trong bụng con quái vật... Có cần tôi nói điều tôi đang nghĩ cho ông nghe không?"

Mori Ougai không trả lời, hơi nhún vai.

Dazai Osamu ngưng một chút, tiếp tục nói: "Đây chẳng phải là cơ hội lý tưởng sao, tôi nghĩ vậy. Nếu tiếp nhận dị năng lực như thế, chắc chắn sẽ biến mất không một dấu vết."

"Không đau đớn không khổ sở, cũng sẽ không có xấu xí sau khi chết. Đây chính là cơ hội ngàn năm có một mà tôi sẽ khó có được trong tương lai."

Mori Ougai không trả lời ngay, mà vẫn im lặng dùng ánh mắt như đang nghiên cứu câu trả lời, gõ nhẹ ngón tay lên môi, "Có thể những gì cậu nói là sự thật."

Đợi mấy giây sau, Mori Ougai nói: "Nhưng cậu vẫn sẽ đối mặt với con quái vật này, chiến đấu hết mình. Tôi chỉ biết điều đó."

"Đúng vậy, đối mặt với con quái vật khổng lồ này, không cần nhắc tới uy lực của nó, chỉ mình nó thôi cũng có thể khiến người ta sợ hãi." Kunikida Doppo nói.

Con người là sinh vật có IQ cao, có thể kích thích các giác quan cũng như hình thành cảm xúc của chính mình thông qua thông tin bên ngoài. Điều này tạo ra nhiều triệu chứng sợ hãi mà chỉ con người mới có.

Huống chi đây là một con quái vật khổng lồ đã mất trí và có sức mạnh huỷ diệt.

Dưới tình hình như vậy, sợ hãi đã khiến người rơi vào nỗi sợ hãi không thể diễn tả được, nói chi đến việc bỏ chạy.

Tanizaki Junichirou gật đầu, "Đúng là thời đại mới sẽ tới, và 「 Song Hắc 」 sẽ sớm bắt đầu trong cuộc chiến Đầu Rồng, đấy chính là một thời đại."

Khóe miệng Nakahara Chuuya khẽ giật, ai chết hả?!

Nếu vừa rồi Nakahara Chuuya chỉ im lặng một chút, không quá tức giận vì Dazai Osamu nói nhăng nói cuội, thì sau khi Dazai Osamu nói xong, đôi mắt xanh của hắn trong nháy mắt toát ra lửa giận.

Ồ... Nakahara Chuuya hừ cười trong lòng, muốn chết như vậy, đợi đấy, đến lúc đó hắn chắc chắn sẽ khiến anh chết đau đớn.

Nakajima Atsushi khẽ mím môi, đôi mắt nhìn chăm chú Dazai Osamu, không chuyển động.

Mori Ougai nhàn nhạt cong khóe môi, "Mặc dù đúng là cơ hội ngàn năm có một, lựa chọn thế nào thì kết cục cũng đã định."

Lúc này Dazai còn non nớt ngây ngô, đối mặt với loại người cáo già như 【 lão 】, thì vẫn còn chưa đủ.

Mori Ougai hiểu rõ mình, cho nên đại khái rõ ràng đồng vị thể chắc chắn sẽ lừa Dazai đồng ý với ý kiến của 【 lão 】.

"Không thể. Nhưng tạm thời, tôi sẽ hỏi ông lý do." Dazai Osamu nói.

"Là một lý do rất đơn giản." Mori Ougai mỉm cười, "Nếu bây giờ cậu chết dưới tay con quái vật này, nghĩa là không ai có thể cứu Chuuya và cậu ấy cũng sẽ chết."

"Nói cách khác, cái chết mà cậu hằng mong đợi cuối cùng sẽ là một vụ tự tử đôi với Chuuya."

Im lặng kéo dài suốt mười giây.

Sau đó Dazai Osamu 'ồ quao" qua bộ đàm.

"'Ồ quao' đó là cái gì?"

"Không có gì. Tóm lại, dù ông có muốn kiểm soát tôi thì cũng vô dụng. Tôi cúp máy đây." Dazai Osamu nói như vậy, rồi tắt bộ đàm.

Mori Ougai mỉm cười cầm bộ đàm.

Duy trì tư thế tắt bộ đàm, Dazai Osamu bất động tại chỗ, sau đó, cậu ta siết chặt bộ đàm rồi ôm lấy mình, hét lớn với mặt đất: "Riêng chuyện này là không đượccccccc!!"

Yosano Akiko cười chế nhạo, "Tôi cũng muốn biết lý do là gì."

Sau đó, sau khi nghe 【 Mori Ougai 】 nói ra lý do, tất cả mọi người rơi vào im lặng một cách vi diệu.

"Ồ cái này..." Miyazawa Kenji gãi tóc, làm rõ lý do mang tính logic của 【 Mori Ougai 】 một chút.

Ngài Dazai chết → Ngài【 Chuuya 】 mở Ô Trọc chết → Ngài Dazai và ngài 【 Chuuya 】 tự tử đôi với nhau.

"Vậy thì, nếu ngài Dazai không muốn tự tử đôi với ngài 【 Chuuya 】, vậy thì chỉ có thể đánh bại con quái vật biến đổi từ 【 Verlaine 】 mà thôi." Miyazawa Kenji thành thật nói.

Vẻ mặt của Tanizaki Naomi có chút phức tạp, ngài Dazai một giây thôi cũng có thể thấy được chân tướng sự việc thế mà phải mất mười giây để phản ứng lại những gì 【 Mori Ougai 】 nói về việc tự tử đôi...

Nói như thế nào đây? Có chút kỳ quái.

Ozaki Kouyou vi diệu nhìn thoáng qua 【 Mori Ougai 】, lúc này Dazai hẳn là vẫn chưa có sở thích tìm người tự tử đôi, thế thì chính 【 thủ lĩnh Mori 】 là người đã khai thác sở thích này của Dazai?

Thật sự là tội ác cùng cực.

"Ồ quao?" Nakahara Chuuya lặp lại lời của Dazai Osamu, lập tức nổi trận lôi đình, "Ha ha?! Cái quỷ gì!"

"Cậu cho rằng 【 tôi 】 muốn tự tử đôi với cậu sao?! Không thể nhé, được thôi! Có chán ghét cũng là 【 tôi 】 chán ghét nhé!"

"Vừa nghĩ tới phải chết cùng con cá thu nhầy nhụa thối hoắc, thật sự là không thể chịu nổi! Tưởng tượng thôi cũng đã không được!

Nhìn Nakahara Chuuya tức giận, Sakaguchi Ango không nói gì.

Ánh mắt hắn chuyển sang Dazai Osamu đang tự ôm mình, đột nhiên nghĩ đến, kiểu người như Dazai sẽ thật sự thích ai đó sao?

Nghĩ đến Dazai thường xuyên muốn tìm một cô gái xinh đẹp sẵn sàng tự tử đôi cùng mình, Sakaguchi Ango dừng lại, ánh mắt phức tạp.

Không biết tại sao, hắn luôn cảm thấy nếu Dazai thật sự thích một người, chắc chắn sẽ không chọn tự tử hoặc tự tử đôi với người đó, mà là chọn sống sót.

Thế nên, nếu Dazai Osamu quyết định tử tự đôi cùng một cô gái, vậy thì chắc chắn là không thích cô gái kia.

Nhưng Sakaguchi Ango lại không tưởng tượng ra được cảnh Dazai thích một người.

Oda Sakunosuke nhìn dáng vẻ Dazai Osamu ôm mình kia, nghĩ đến câu Dazai vừa hét lên kia, đôi mắt không khỏi lộ ra ý cười.

Dazai Osamu lúc nào cũng trẻ con như thế.

Yosano Akiko âm thầm thở dài, tuy nói Dazai thông minh tuyệt đỉnh, nhưng Dazai mười sáu tuổi đụng vào con cáo già 【 Mori Ougai 】 đến cùng vẫn còn quá non.

Loé lên một cái, nơi trước mắt mọi người đã thay đổi.

Thứ đập vào mắt bọn họ chính là một quả cầu nhiệt khổng lồ, dường như có thể thiêu rụi tất cả.

Đó là quả cầu lửa đỏ rực có thể chạm tới bầu trời.

Đầu tiên là một ngọn lửa khổng lồ bao quanh con quái vật khổng lồ, từ mắt đất dưới chân nó đến gần đầu con quái vật khổng lồ, một lớp vỏ hình cầu nhiệt độ cao bao phủ nó như bong bóng nước trước khi nó nổ tung.

Tất cả đều bị tan chảy, cây cối bị ảnh hưởng bốc cháy, rất nhanh liền hoá thành than rồi biến thành khói trắng, ngay cả mặt đất cũng đang bắt đầu sôi trào, biến thành bùn và bốc hơi.

Tất cả đều rất giống với những gì đã thấy trên đảo Standard.

Bên trong quả cầu đã biến thành một địa ngục nóng rực, nhưng bên ngoài của nó vẫn yên tĩnh một cách kinh ngạc.

Những cái cây ngay bên cạnh vỏ của quả cầu đang đung đưa mát mẻ, không có gì thoát khỏi nó ngoại trừ ánh sáng đang nhấp nháy.

Quả cầu nóng dần dần co lại, đốt cháy con quái vật thành tro tàn. Con quái vật rú lên vì đau đớn, không khí phun ra nhưng cũng bị nhiệt phân giải, không một âm thanh nào phát ra bên ngoài.

Đó chính là vũ khí có dị điểm do một kỹ sư người Anh tạo ra, chỉ những thứ nằm trong bán kính được thiết lập đốt cháy mới bị thiêu huỷ, thường được gọi là 「 Vũ khí huỷ diệt 」.

Vũ khí có dị điểm được tạo ra dựa trên dị năng lực du hành thời gian của một dị năng lực gia.

Nhiệt lượng nó giải phóng quá lớn, và bán kính tối đa có thể được rộng lên tới hàng chục kilomet, giờ đây nó đã trở thành một trong 「 ba thảm họa lớn 」 gây ra chiến tranh, là một vũ khí đã chính thức bị cấm.

Nakahara Chuuya ngồi dưới đất, chỉ lặng lẽ nhìn khung cảnh trước mắt.

Ngay cả sợi cáp chắc chắn mang Nakahara Chuuya ra bên ngoài cũng không chịu được nhiệt độ cao mà bị cháy xém, tất cả những gì còn lại trước mặt cậu ta chỉ có cánh tay của Adam, và phần cuối của sợi dây cáp gần như bị đốt cháy hoàn toàn.

Nakahara Chuuy hít thở trong im lặng.

Cuối cùng, tất cả cũng đã kết thúc, sau khi những thứ có thể cháy bị đốt cháy, quả cầu nhiệt hoàn tất sứ mệnh, biến thành khói trắng và tan biến.

Tất cả những gì còn lại, là mặt đất bị nóng chảy xói mòn thành một vòng tròn đúng chuẩn, những cái cây không bị cháy vì nằm ngoài bán kính cháy, và nằm ngoài bán kính cháy là cái đuôi đen của con quái vật.

Trừ cái đó ra, không có gì khác, ngay cả một phần của Adam cũng không còn.

"Này là sao đây?" Tanizaki Junichirou cả kinh nói: "Nhóm ngài Dazai đã bắt đầu rồi sao?"

Nakahara Chuuya không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào cánh tay trước mắt 【 Nakahara Chuuya 】.

Đó là...

Cánh tay của 【 Adam 】!

Nakahara Chuuya mím môi, tay nắm thành nắm đấm.

Ngài 【 Chuuya 】? Ánh mắt của Nakajima Atsushi lướt qua 【 Nakahara Chuuya 】 rõ ràng cảm xúc không đúng, rơi xuống cánh tay trước mắt 【 gã 】.

Ánh mắt cậu dừng lại, đó là...

Trong đầu Nakajima Atsushi hiện ra bóng dáng của 【 Adam 】, ánh mắt đảo một vòng, không thấy được bóng dáng của 【 Adam 】.

Bởi vậy liền có phỏng đoán.

Mặc dù cụ thể không biết xảy ra chuyện gì, nhưng cánh tay đó hẳn là của ngài 【 Adam 】.

Miyazawa Kenji nhìn bầu không khí có chút không đúng, nhìn những người xung quanh, dựa vào trực giác không nói gì.





--------

Tui thấy thương Adam quâ đi, tui quý anh ta dữ lắm á, anh ta ngỏm rồi tui thấy đau lòng quâ huhuhu ૮ ⸝⸝o̴̶̷᷄ ·̭ o̴̶̷̥᷅⸝⸝ ა⸝



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro