072
Edit + beta: HngThnhNgan
————
"Cùng nghĩa với tội lỗi, Sodom và Gomorrah là 「 Thành phố tội lỗi 」 ở trong Kinh thánh." Kunikida Doppo khoanh tay, giải thích.
"Và Sodom được mô tả trong Kinh thánh là một thành phố cực kỳ dâm loạn, bên trong đó là hành vi tình dục đồng giới truỵ lạc, và người Sodom tất cả đều là những kẻ tà ác."
"Tội ác của Sodom và Gomorrah rất nặng, sự gian ác của chúng truyền đến tai Jehovah, thế nên Jehovah mới sai hai thiên sứ đến tiêu diệt thành này."
"Cuối cùng Jehovah đã giáng họa tiêu diệt Sodom và Gomorrah bằng lửa và lưu huỳnh, và toàn bộ con người bên trong thành, gia súc và thảm thực vật đều bị huỷ diệt."
Nói rồi, Kunikida Doppo ngẩng mặt nhìn quái vật khổng lồ, mắt tối lại, "Giống như bây giờ."
Vừa nghe Kunikida Doppo giải thích, Tanizaki Junichirou lập tức hiểu ra.
"Thật sự là rất giống."
"Vô ích thôi." Edogawa Ranpo híp mắt chắc chắn nói, "Sự thật này chính Dazai cũng hiểu."
Oda Sakunosuke im lặng nhìn khuôn mặt cứng ngắc của Dazai Osamu, nghĩ đến tia tuyệt vọng vừa loé lên trong mắt Dazai.
Hắn nhắm mắt hít một hơi thật sâu, lại chậm rãi thở ra, hiện tại cậu ấy vẫn chỉ là một cậu bé thôi...
Mặc dù Dazai thật sự rất tinh ranh ma mãnh, thường cũng cử xử giống như thần linh không gì là không làm được, nhưng quả thật cậu ấy chỉ là một con người bình thường.
Cậu ấy cũng có những cảm xúc mà một con người bình thường cũng sẽ có, chỉ là sẽ không lộ ra mà thôi.
Cũng sẽ chẳng có ai để cố gắng nhìn ra nó.
【 Mọi người ngước nhìn nó.
Bầu trời đêm đã biến mất, mặt trăng và các ngôi sao bị hấp thụ, trên đầu con quái vật khổng lồ xuất hiện một bóng tối khổng lồ. Nó thu nhỏ lại trước mắt con quái vật khổng lồ, cuối cùng biến thành một quả cầu đen có kích thước bằng một chiếc xe nằm trong miệng nó.
Bên trong hoàn toàn là hư không, một bóng tối có thể nuốt chửng logic chung của thế giới.
Với một tiếng gầm, bóng tối này bị bắn bay ra ngoài.
Thứ đầu tiên bị phá huỷ chính là mặt đất, tạo thành từng dải hơi thở tối đen xuyên qua một cái hang động sâu không thấy đáy.
Cùng lúc với con quái vật khổng lồ ngẩng đầu, mặt đất bị nạo đi cũng mở rộng về phía trước, khắc xuống mặt đất một vách đá sâu vào lòng đất.
Bóng tối hướng thẳng lên trên đánh thẳng vào chiếc trực thăng.
Chiếc trực thăng đầu tiên lao thẳng vào dòng đen chảy xiết, thậm chí còn không gây ra thiệt hại nào, bị hấp thụ và bốc hơi mà không để lại bất kỳ dấu vết nào.
Chiếc trực thăng thứ hai và thứ ba tiếp cận dòng chảy xiết, khung máy bay bị xé toạc bởi trọng lực thủy triều, linh kiện biến thành vô số mảnh vỡ rơi xuống mặt đất.
Đó là chuyện xảy ra trong một khoảnh khắc, một khoảnh khắc, con quái vật khổng lồ phóng ra hơi thở đen ngòm và phá huỷ ba vũ khí mới nhất.
"Cái..." Hirotsu Ryuurou kinh ngạc đến mức quên cả hít thở, nhìn chăm chằm bầu trời, "Vừa rồi, đó là gì..."
Mặt đất khoét thành một đường thẳng, tạo nên một vách đá sâu đến mức không nhìn thấy đáy. Theo những dấu vết có thể nhìn thấy, nó đã biến thành một dấu vết kéo dài vô tận, đến tận đường chân trời. 】
"Cảnh tượng ngày tận thế... Hình như tôi thấy hai ba lần rồi." Tanizaki Junichirou bỗng nhiên nói.
Một lần là lúc 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 xâm lược 【 Yokohama 】, con rồng gây nên sương mù do kế hoạch của Fyodor, một lần nữa là hồi sinh huỷ diệt trên đảo Standard, và lần này.
Không tính ba sự kiện thảm khốc này, còn có những lần khác, mặc dù không cùng bản chất như ba lần đó, nhưng lần này cũng là thảm hoạ đối với 【 Yokohama 】.
Và ngài Dazai vẫn luôn ở đó.
Mỗi một lần ngài Dazai đều dốc hết sức cứu 【 Yokohama 】.
"... Lần này có thể thắng không?" Nhìn sự tồn tại như tận thế kia, Miyazawa Kenji vô thức thì thào lên tiếng.
Nakajima Atsushi im lặng, ngay cả tới gần cũng không thể, đối mặt với sự tồn tại này, thật sự có thể chiến thắng ư?
Đôi mắt cậu vô thức nhìn Dazai Osamu, này cũng là trong dự liệu của ngài Dazai sao?
【 "Ha ha... Tôi không thể tin được, một lỗ đen có thể bắn ra như lazer." Dazai Osamu mở to đôi mắt, chỉ có khoé miệng là nhếch lên thành một nụ cười, "Đây không phải là một dị năng lực nữa. Không, thậm chí không phải là một hiện tượng xảy ra trên Trái Đất."
"Ở một nơi nào đó trong dải ngân hà, ở trung tâm Mặt Trời, có một hiện tượng vật lý chỉ có thể quan sát được ở nơi đó. Thậm chí nó còn không có nghĩa là chiến đấu với sinh vật đó. Điều đó là không thể, không có cách nào để chúng ta có thể giành chiến thắng."
Con quái vật khổng lồ di chuyển về phía trước.
Mặc dù chuyển động của nó chậm đến mức ngay cả việc nhấc chân lên cũng phải mất vài giây, nhưng riêng mũi chân của nó vẫn đủ mạnh để có thể tạo ra làn sóng xung kích.
Bởi vì thân thể nó quá khổng lồ, cho dù chuyển động có chậm như thế nào cũng có thể sinh ra tốc độ bằng với tàu tốc hành.
Theo hướng nó đang đi, N đang đứng trên một ngọn đồi.
N nhìn xuống sự tàn phá nặng nề do hơi thở dài của cái chết gây ra, cười lớn, "Ha ha ha ha! Chính là như vậy, vậy mới đúng Verlaine! Giống như cậu đang nghĩ vậy, cậu không phải người! Sự tồn tại của cậu, là một con quái vật nuốt chửng thế giới!"
"Cứ tiếp tục như vậy, sử dụng sức mạnh to lớn của dị điểm để san bằng thành phố này và thế giới này đi! Sau đó dùng cạn sức mạnh của cậu rồi bốc hơi cùng dị điểm đi! Ha ha ha ha!"
Con quái vật khổng lồ đi về phía trước, tựa như một ngọn núi đen đang di chuyển. Trong mắt của nó không nhìn vào bất kỳ thứ gì, ngay cả Mafia may mắn sống sót, hay N dưới chân, cái gì cũng không thấy.
Nơi nó nhìn chằm chằm, chỉ có ánh đèn của Yokohama đang nhấp nháy phía xa ở trước mắt. 】
"Không thể thắng được đúng không?" Tachihara Michizou sau khi im lặng một lúc lâu, lên tiếng.
Ngay cả Dazai Osamu cũng kết luận không có khả năng thắng mà.
"【 N 】?!"
"Tôi đang nghi 【 Verlaine 】 biến thành quái vật mất lý trí là do 【 ông ta 】 giở trò quỷ." Tanizaki Junichirou nói.
Nakajima Atsushi đột nhiên nhớ tới một sự kiện: "Đạn tín hiệu đó là do 【 ông ta 】 bắn ư?!"
Trước đó ngài Dazai có nói 【 N 】 đã mất liên lạc, chắc chắn là bằng cách nào đó mà 【 N 】 đã thoát khỏi người của 【 Port Mafia 】, sau đó trốn đi.
Nakahara Chuuya nhìn chằm chằm 【 Verlaine 】 đã mất đi thần trí, đôi mắt hiện lên vẻ phức tạp.
Nếu tiếp tục như vậy, không chỉ 【 anh ta 】 bị hủy diệt, mà những nơi 【 anh ta 】 đi qua tất cả cũng sẽ bị hủy diệt.
【 "Nhìn thấy không Verlaine! Đây chính là kết thúc của cậu!" Tiếng cười của N gần như là hét lên.
"Một sinh vật vô song như cậu sắp chết vì một con người nhàm chán như tôi! Ha ha ha ha ha ha, chết đi, Verlaine! Đó là sự trả thù cho em trai tôi! Ha ha ha ha ha ha ha ha ha——"
Con quái vật khổng lồ giơ chân lên, N vừa khóc lại vừa cười hét to nói.
Lòng bàn chân to lớn san bằng ngọn đồi cùng với N.
Hirotsu Ryuurou và Dazai Osamu ở rừng cây xa hơn một chút, nhìn chăm chú nhất cử nhất động của con quái vật khổng lồ kia.
"Nó bắt đầu di chuyển rồi." Hirotsu Ryuurou ngơ ngác nói: "Đó là thành phố —— nó đang hướng đến Yokohama."
"Nó là hiện thân của sự căm thù." Dazai Osamu nói như thể cậu ta đang đọc một cuốn sách, nói: "Nó đang đáp trả các cuộc tấn công, căm thù kẻ địch."
"Cuộc tấn công vừa rồi đã thu hút sự chú ý của một số người dân trong khu vực thành thị. Nó đã phản ứng lại luồng khí này và tiến về phía Yokohama."
"Vậy thì, nếu chuyện này tiếp tục..."
"Đúng, sẽ có hàng triệu người chết." Dazai Osamu cầm bộ đàm, "Có vẻ như đã đến lúc rồi."
Nói xong, cậu ta điều chỉnh tần số của bộ đàm, rồi nói: "Ông Mori? Ông nên chạy đi, nó đang trên đường tới chỗ ông đấy." 】
"Em trai?" Nghe thấy từ này, ánh mắt của Yosano dừng lại, ai?
Đầu Edogawa Ranpo nhảy số: "Chắc là thanh tra mà 【 Verlaine 】 đã giết ấy."
"【 Ông ta 】 vậy mà cũng sẽ trả thù cho người thân sao?" Tanizaki Junichirou cảm thấy có hơi khó tin.
"Có lẽ tình cảm của 【 bọn họ 】 rất tốt."
Nakajima Atsushi cảm thấy có hơi hoang đường: "Ông ta chết như vậy..."
Theo quan điểm của Nakajima Atsushi, 【 N 】 chính là kẻ làm nhiều chuyện ác, nhưng lại chết đơn giản như vậy, chết vì mình đã mở 「 Cổng 」 【 Verlaine 】 trước mắt.
Cậu nhớ lại viện trưởng chết vì tai nạn giao thông không ngờ tới...
Nakajima Atsushi lắc đầu, xua đi những suy nghĩ đó, tiếp tục nhìn con quái vật khổng lồ.
Đôi mắt của Mori Ougai khẽ chuyển động, không hiểu sao trở nên ảm đạm, hướng này...
【 Yokohama 】.
"Đợi đã! Đừng nói là 【 anh ta 】 đang tính hướng tới 【 Yokohama 】 đấy nhé?!" Chú ý tới bước chân của con quái vật khổng lồ, Tanizaki Junichirou lập tức kinh hãi.
"Đúng như cậu nghĩ." Sắc mặt của Kunikida Doppo khó coi.
【 Trên tầng cao nhất của toà nhà trụ sở Port Mafia, bàn làm việc của thủ lĩnh. Mori Ougai ngồi đó, ngắm nhìn bên kia cửa sổ.
Căn phòng rất tối, xuyên qua cửa sổ có thể nhìn thấy cảnh đêm của Yokohama. Ở phía xa tầm mắt của ông ta, bầu trời phía trước thành phố có một ánh sáng loé lên, là cuộc giao tranh đang diễn ra ở phía xa với những đám cháy trong rừng đã chiếu sáng những đám mây mỏng.
"Tôi có thể thấy trận chiến vừa rồi ở đây đấy." Giọng nói của Mori Ougai bình ổn: "Tình hình có vẻ trở nên nghiêm trọng hơn rồi."
"Không có chuyện trở nên nghiêm trọng đâu." Dazai Osamu nói: "Đây là một Arahabaki khác, 9 năm trước, nó đã thổi bay thành phố Suribachi khi tỉnh dậy trong chớp nhoáng, và tạo ra một lỗ hổng như miệng núi lửa."
"Nếu phóng liên tục sức mạnh như vậy ở trong thành phố, Yokohama sẽ chìm xuống đáy biển. Điều này nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng ta."
Mori Ougai không đổi vẻ mặt vì những lời này, chỉ bình tĩnh hít thở, sau đó nói: "Dazai, cậu có biết sao tôi có thể làm thủ lĩnh không?"
"Ông Mori," Dazai Osamu dùng giọng điệu ẩn chứa trách móc đắng chát nói: "Giờ không phải lúc nói chuyện này."
"Bởi vì tôi không có dị năng lực hữu dụng như các cậu. Tất cả những gì tôi có là trực giác để ước tính xem chúng ta cần bao nhiêu người và gửi họ ra chiến trường."
Dazai Osamu dừng lại một lúc, "Ông muốn chúng tôi đánh bại anh ta?" 】
Trong chớp mắt, bọn hắn đã di chuyển từ vùng hoang tàn đến trụ sở Port Mafia.
Xuyên qua cửa sổ sát đất, bọn họ cũng nhìn thấy bên kia thành phố chính là bóng dáng khổng lồ đang chậm rãi đi tới.
"Nó không chỉ trở nên nghiêm trọng mà bản thân nó còn đơn giản là một thảm họa." Tanizaki Junichirou chế giễu.
Nakajima Atsushi im lặng gật đầu.
Theo lời Dazai Osamu, vẻ mặt của mọi người trở nên nghiêm trọng.
Nhìn lướt qua 【 Mori Ougai 】 không có biểu lộ gì, Shibusawa Tatsuhiko có vẻ trầm tư.
Với vị trí hiện tại của 【 Port Mafia 】 ở 【 Yokohama 】, với tư cách là người đứng đầu của tổ chức 【 Mori Ougai 】, năng lực lãnh đạo của 【 ông ta 】 đương nhiên là không thể nghi ngờ.
Có thể đưa một tổ chức trong bóng tối lên tầm cao của hiện tại, có thể thấy được 【 ông ta 】 là một người lãnh đạo đa mưu túc trí.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro