Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

070

Edit + beta: HngThnhNgan
————



Trong mắt Ozaki Kouyou không khỏi lộ ra tia cười, cảm thấy khung cảnh lúc này có chút thú vị.

Dazai Osamu nói chuyện trong khi bị treo ngược, nhóm hai người 【 Adam 】 đứng đó nhìn, mà 【 Nakahara Chuuya 】 lại lẳng lặng quay lại, khung cảnh này cũng quá thú vị.

Sau đó tất cả mọi người trừng trừng nhìn 【 Nakahara Chuuya 】 thả tay ra.

"Sau khi anh ta đến gần..." Dazai Osamu quay tròn.

"Verlaine sẽ bắt..." Dazai Osamu quay tròn.

"... Đầu tấn công." Dazai Osamu quay tròn.

"... Đúng không, nhưng đây cũng là một phần trong kế..." Dazai Osamu lại quay tròn.

"... Hoạch. Chuuya

一 ..." Dazai Osamu lại quay tròn.

"Sử dụng..." Dazai Osamu lại quay tròn.

"Trọng lực để vô hiệu hoá..." Dazai Osamu vẫn quay tròn.

"Đòn tấn công của kẻ thù..." Dazai Osamu vẫn quay tròn.

"Trong khi đến gần kẻ thù, miễn là có thể đến..." Dazai Osamu tiếp tục quay tròn.

"... Được vị trí đủ để..." Dazai Osamu rốt cục cũng ngừng lại, "Chạm vào anh ta... Thì chúng ta thắng rồi. Ưm ọe——"

 Dazai Osamu nôn rồi.

Miyazawa Kenji thành thật nói: "Thật sự thì, em không hiểu ngài Dazai nói gì cả."

Tanizaki Junichirou: "Tôi cũng không hiểu."

Nakajima Atsushi: "Ngài Dazai bị quay tròn đến mức này, làm sao chúng ta có thể nghe rõ ràng được."

Nhìn dáng vẻ khốn đốn này của Dazai Osamu, Nakahara Chuuya không nhịn được cười.

Hắn cười trên nỗi đau của người khác.

Nakajima Atsushi lo lắng nhìn Dazai Osamu nôn, lại không biết phải làm gì.

Tachihara Michizou: "Cảm giác giống như con quay vậy á."

Mà nếu thời điểm ngài Dazai đang nôn mà chuyển động như trên á... Có lẽ là nôn theo hình xoắn ốc ha...?

Không tưởng tượng ra được.

Miyazawa Kenji nhìn Dazai Osamu, lại đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, đó chính là liệu ngài Dazai đang bị treo ngược chuyển động như vậy đột nhiên nôn mửa thì có dính lại trên mặt mình không?

Nghĩ tới đây, cậu lập tức tò mò nhìn Dazai Osamu, chuyện kỳ quái lại chẳng có gì.

Tại sao? Mặt Miyazawa Kenji tràn đầy dấu chấm hỏi, trăm mối vẫn không có cách giải.

Khoé miệng của Nakahara Chuuya hơi nhếch lên, "Tên khốn Dazai cũng có ngày hôm nay."

Một bình này đủ để thằng nhóc này uống đi.

Adam với vẻ mặt bất lực không biết làm sao mà nhìn Dazai Osamu nôn mửa, "Tôi hoàn toàn không hiểu gì luôn."

Nakahara Chuuya lại quay lại, bắt đầu quấn dây thừng quanh người Dazai Osamu một lần nữa, "Thằng nhóc này phải giải thích kế hoạch, và tôi thì trả thù nó, chúng tôi đang làm hai chuyện cùng lúc."

"Vậy..."

"Tất nhiên tôi có quyền trả thù, thằng nhóc này tiết lộ thông tin của N cho Verlaine để câu giờ. Cậu ra biết rằng tôi kiểu gì cũng bị tra tấn."

"Và ngay cả khi chỉ có một kết quả, ông thanh tra đã trở thành vật hi sinh cho thông tin của thằng nhóc này. Sao tôi có thể cứ thế mà bỏ qua cho nó như vậy được." Nakahara Chuuya trừng mắt nói với Dazai Osamu.

"Tôi có tổng cộng 190 cách để trừng phạt Dazai, nhưng hôm nay tôi dùng cách này thì nó cũng chỉ là cách nhẹ nhàng thứ 2 từ dưới đếm lên thôi."

"Bởi nếu tôi chọn cách hơn thế thì tên này sẽ không thể hoàn thành tốt vai trò chỉ huy trong trận chiến tiếp theo được. Tôi rất miễn cưỡng nhưng đành chấp nhận vậy."

"Thế..." Adam hơi di chuyển đầu, làm cử chỉ bối rối không biết là nên gật đầu hay là nên lắc đầu, "Dù có nghe xong giải thích của cậu thì tôi vẫn không hiểu."

"Đừng lo lắng, bé Adam. Tôi cũng không hiểu gì cả." Shirase vỗ vai Adam như thể đang động viên anh ta.

"Bé Adam...?"

"Thì ra 「 tiết kiệm thời gian 」 nghĩa là vậy." Tanizaki Junichirou đột ngột hiểu ra.

Khái quát đơn giản một chút chính là bề ngoài thì ngài 【 Chuuya 】 bị đánh, trong là ngài Dazai đang lên kế hoạch.

Thế nên hiện tại ngài 【 Chuuya 】 mới có thể tức giận như vậy, treo ngược ngài Dazai lên.

"Ngài Dazai và ngài 【 Chuuya 】 luôn mã hóa cuộc nói chuyện, và bọn họ cũng không cảm thấy khó hiểu." Nakajima Atsushi nói.

Mà phản ứng của bọn họ mỗi lần đều giống hệt như sự mơ hồ của ngài 【 Adam 】 và từ chối hiểu của 【 Shirase 】, không kém chút nào.

"190 cách... Nhiều vậy sao?" Miyazawa Kenji sợ hãi thán phục.

Nakahara Chuuya bĩu môi: "Nhiều không? So với Dazai, vẫn còn ít hơn mấy lần đấy."

Bảy năm qua đều đang nghĩ, lấy bộ não của cậu ta, chắc chắn là đã nghĩ nhiều vô số kể.

Mà việc 【 hắn 】 bị đánh cũng là một phần kế hoạch của tên khốn Dazai —— Nếu là hắn, thật sự là muốn áp dụng 190 cách đó cùng một lần.

Vậy thì, e là thằng nhóc Dazai phải làm bạn với giường mãi mãi.

"Cái này mà còn tính là trừng phạt nhẹ nhàng thứ 2 từ dưới đếm lên?" Sakaguchi Ango xoa cằm, "Tôi có hơi tò mò về những cách khác nữa."

Nói rồi hắn nhìn Oda Sakunosuke, "Odasaku, anh thì sao?"

Nhìn sắc mặt tái nhợt của Dazai Osamu do khó chịu khi nôn mửa, Oda Sakunosuke đau lòng lắc đầu, "Vẫn là không được."

Trừng phạt, một lần là đủ rồi.

Oda Sakunosuke biết đây là cách có riêng duy nhất để hoà hợp Dazai với 【 Chuuya 】, nếu đổi lại là người khác thì chỉ sợ 【 Chuuya 】 không có khả năng dung túng như vậy.

Mà nếu không phải là 【 Chuuya 】, thì Dazai Osamu cũng sẽ không ngoan ngoãn nhận phạt đi.

Nghĩ tới đây, Oda Sakunosuke giật mình, người có thể để cho Dazai dung túng thỏa hiệp...

"Được rồi, tiếp tục." Dazai Osamu như cũ dùng vẻ mặt không có thay đổi nói: "Khi 「 Cổng 」 đã mở hoàn toàn dưới trạng thái của Verlaine, anh ta sẽ giao toàn bộ ý thức cho con quái vật dị điểm đó, sau đó sẽ rơi vào trạng thái ngủ."

"Ở trạng thái đó, anh ta sẽ tự động tấn công bất cứ thứ gì có thù địch với mình. Tự động chính là trọng điểm, vì anh ta không có khả năng phán đoán nên sẽ không phản ứng với những thứ không có ý thù địch."

"Thế nên chúng ta sử dụng các đội hành động khác để tiếp tục tiến hành cuộc tấn công, để Chuuya tiếp cận anh ta mà không mang vũ khí." Nói đến đây, Dazai Osamu ngừng lại, lộ ra nụ cười tràn ngập sự u ám, chết chóc.

"Từ từ và lịch thiệp, để anh ta uống thuốc độc —— như đưa kẹo cho một đứa trẻ, với đầy tình thương."

...

Mặc dù trận chiến đã kết thúc, nhưng vì tàn tích của sóng xung kích, trong rừng cây còn lưu lại nhiều tiếng xáo động.

Verlaine đã bị đánh bại, là trung tâm của vụ nổ, nơi cây cối bị đốn hạ. Các làn sóng xung kích còn lại hấp thụ ở đó, âm thanh và lá rụng tạo thành một cơn lốc nhỏ.

Nhưng chuyện này cũng không thể nói rõ ý thức của Verlaine trở về.

Adam chống người ngồi dậy, thăm dò dáng vẻ ngủ say của Verlaine.

"Nhịp tim ổn định. Nhịp thở yếu." Adam nói: "Cậu ta ngủ mà không gặp vấn đề gì, mức trọng lực còn lại không gây ra mối đe doạ cho cơ thể con người."

Kunikida Doppo cụp mắt trầm tư, đúng thế, vừa nãy 【 Verlaine 】 mở 「 Cổng 」, tiến hành cuộc tấn công toàn bộ mục tiêu vào 【 Port Mafia 】 với địch ý của 【 cậu ta 】.

Nhưng không có phản ứng nào với 【 Nakahara Chuuya 】 và 【 Adam 】 đang lặng lẽ tiếp cận trên không.

"Quào ~ Những gì ngài Dazai nói này!" Đôi mắt của Tanizaki Naomi lấp lánh, "Tốt quá!" 

Ngài Dazai kiểu này có hơi quá độc rồi!

Trong lời nói còn ẩn chứa ý định giết người, nhưng giọng điệu lại dịu dàng như thế.

"Cũng rất 《 nhân từ 》." Nakahara Chuuya im lặng.

Nakajima Atsushi thấp giọng thì thầm, "Hoá ra đây chính là toàn bộ kế hoạch của ngài Dazai..."

Nhìn nụ cười tràn ngập sự u ám, chết chóc của Dazai Osamu, Oda Sakunosuke chỉ cảm thấy đau lòng, bản thân Dazai Osamu sống sót là một chuyện gian nan.

Một mình Dazai đứng trên đỉnh của toàn nhân loại, việc phải đối mặt với ác ý tiềm ẩn của người khác trên thế giới này, là một chuyện rất vất vả đi.

Ánh mắt nhìn chăm chú Dazai Osamu của Oda Sakunosuke dừng lại, thấy được môi trường xung quanh mình đang xảy ra thay đổi.

Cây cối trên mặt đất dường như bị xung kích mạnh gì đó đánh bay, mà cách đó không xa, trên mặt đất nhìn thấy một  hình hố như thiên thạch bị rơi xuống, rơi xuống chính giữa bóng người.

Bên cạnh bóng người đó còn có bóng dáng của 【 Nakahara Chuuya 】 và 【 Adam 】.

Bọn họ chậm rãi đi vào một mảnh đất bị khoét, trông thấy bóng người nằm trên mặt đất là 【 Verlaine 】.

Tanizaki Junichirou ngồi xổm bên cạnh 【 Verlaine 】 nhìn tình hình, "Này là... Giải quyết xong rồi sao?"

Sau đó Adam cúi xuống, nhìn chăm chú khuôn mặt đang say ngủ của Verlaine. Khuôn mặt say ngủ của thảm hoạ của thế giới, gã đàn ông được gọi là vua sát thủ, dù như thế nào cũng quá mức bình tĩnh, không có chút đe doạ nào.

"Này, chúng ta vẽ nguệch ngoạc một chút trên mặt cậu ta được không?" Adam hỏi.

"Dừng lại." Nakahara Chuuya vừa nói vừa ngồi xuống đất.

"Thật ra ngón tay này của tôi là một cây bút." Nói rồi, Adam cởi lớp bọc bên ngoài của ngón tay giữa.

"Tôi nói dừng lại." Nakahara Chuuya nói như vậy, khóe môi hiện lên một nụ cười nhỏ xíu.

Adam biến ngón tay trở lại như cũ, nói: "Nhìn cậu ta ngủ bình yên như vậy, tôi cảm thấy đây cũng chỉ là một con người."

"Dù là đang thức hay đang ngủ, anh ta vẫn là một con người bình thường." Nakahara Chuuya thờ ơ nói, "Mặc dù dị năng lực rất mạnh, nhưng chỉ như thế này mà thôi. Anh ta tức giận và bồn chồn... Có vẻ anh ta không hài lòng với nó."

Nghe nói như vậy, Adam thẳng tắp nhìn Nakahara Chuuya, sau đó mỉm cười nói: "Cậu nói đúng."

Adam: "Dù sao thì, hẳn là cậu đã đi đến kết luận rồi."

"Vẽ nguệch ngoạc lên mặt á?" Nakajima Atsushi nhìn thoáng qua 【 Adam 】 đang phấn khích, lại nhìn 【 Verlaine 】 đang say ngủ, "Ừm... Cái này không ổn lắm thì phải?"

"Tại sao không? Nếu không phải do 【 anh ta 】 thì làm sao xảy ra nhiều chuyện như vậy? Chỉ vẽ một chút trên mặt, chẳng liên quan." Tanizaki Naomi nói.

Nhìn khuôn mặt say ngủ của 【 Verlaine 】, Kunikida Doppo còn có chút hoảng hốt, hắn thấy, 【 Verlaine 】 thật sự rất mạnh.

【 Cậu ta 】 và 【 Nakahara Chuuya 】 có thể nói là chiến lực mạnh nhất của toàn 【 Yokohama 】. 

Thời điểm hai người mở nó ra, chỉ cần mở ra một lát cũng đủ san phẳng cả một con phố, biến các tòa nhà cao tầng thành cát sỏi.

Miyazawa Kenji giơ ngón giữa lên, ánh mắt thắc mắc, "Ngài 【 Adam 】 viết bằng ngón giữa sao?"

Tanizaki Junichirou nhìn Miyazawa Kenji dựng thẳng lên ngón giữa, muốn nói lại thôi.

"Hả? Anh nói vậy là có ý gì?" Lúc Nakahara Chuuya tính trừng mắt với Adam, bộ đàm vang lên.

"Ôi trời, hihi hai người tương thân tương ái quá hén. Tôi đã nghe báo cáo rồi." Là giọng của Dazai Osamu, "Vậy hai người đã hạ được Verlaine ha? Thật là bất ngờ."

"Lúc lập kế hoạch tác chiến tôi còn đang nghĩ, 'Chà, dù cậu ta có bị dẹp lép như cái bánh giữa không trung thì vì là Chuuya nên không sao cả'."

"Cậu..." Trước khi Nakahara Chuuya nổi cáu, giọng nói bên trong bộ đàm lại cất lên: "Tôi không liên lạc về chuyện đó. Cậu có thấy N không?"








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro