052
Edit + beta: HngThnhNgan
————
【 Dazai Osamu mỉm cười: "... Cơ mà, cậu có muốn thử không?"
"Trước đó tôi cần xác nhận một chuyện." Dazai Osamu nhìn Sigma, chắc chắn mà nói: "Dị năng lực của cậu có thể trích xuất thông tin từ xác chết, đúng không?"
Sigma: "Ừ, ừm... Nếu họ chết chưa lâu..." 】
Tanizaki Naomi: "Ngài Dazai dịu dàng quá!"
Biết 【 Sigma 】 lo lắng, liền khuyên 【 anh ta 】, mặc dù lời khuyên này có hơi vô tình khoe khéo.
Nakajima Atsushi: "Tôi đồng ý."
Tanizaki Junichirou: "Tôi đồng ý."
Miyazawa Kenji: "Em đồng ý ạ."
Yosano Akiko: "Tôi cũng đồng ý."
Oda Sakunosuke: "Tôi đồng ý."
Akutagawa Ryuunosuke: "... Còn lâu tôi mới giống mấy người."
Nói xong cậu trầm ngâm mấy giây mới nói: "Dịu dàng không trải qua đấu tranh với vận mệnh chỉ là sự ngây thơ, dịu dàng đích thực là khả năng xử thế của ngài Dazai."
"Dịu dàng mạnh mẽ thực sự chính là linh hông và ý chí tỏa sáng của ngài Dazai, đồng thời mãi mãi không phai nhạt."
Nakahara Chuuya ngạc nhiên nhìn Akutagawa Ryuunosuke, có thể đấy, Akutagawa. Chỉ là tại sao lại thể hiện ra vào thời điểm này?
Ánh mắt của Ozaki Kouyou mỉm cười, "Tài văn chương của Akutagawa khá nhỉ."
"Trích xuất thông tin từ xác chết? Dị năng lực của 【 Sigma 】 có thể như này á?" Nakajima Atsushi kinh ngạc.
Miyazawa Kenji: "Có người chết sao?"
Kunikida Doppo: "Dazai muốn mượn vấn đề này để hỏi hết tất cả kế hoạch của 【 Fyodor 】 về vụ này."
Tanizaki Junichirou: "Hóa ra đây chính là lý do ngài Dazai chọn 【 Sigma 】."
【 "Quả nhiên. Đây chính là lý do tôi chọn cậu đấy." Dazai Osamu vỗ tay một cái, "Tôi muốn biết kế hoạch của Fyoodr qua cái xác đuối nước của anh ta."
Sigma giật mình.
"Tôi e là dị năng lực của Fyodor có thể kích hoạt đối với việc 「 trực tiếp chạm vào đối thủ 」. Nhưng giờ anh ta chết rồi, chúng ta có thể yên tâm chạm vào."
"Ta sẽ lấy thông tin kế hoạch từ xác của anh ta, qua đó cứu Trụ sở Thám Tử đang ở sân bay."
Sigma ngạc nhiên: "Sân bay...? Trụ sở Thám Tử?"
"Nghĩa là, anh chọn tôi và chọn chiến lược giết Fyodor trước khi anh ta vượt ngục, tất cả cũng là vì cứu Trụ sở Thám Tử ư?"
Dazai Osamu cười: "Cho là thế đi, tốt xấu gì tôi cũng đang nhận lương của Trụ sở Thám Tử mà."
Sigma ngơ ngác nhìn Dazai Osamu, những lời đã nghe trong quá khứ đó vang vọng trong đầu cậu ta.
—— Sigma, tôi không cần cậu nữa.
—— Xin lỗi, cậu đã hết trị lợi dụng rồi.
—— Cậu là một quân cờ có thể vứt bỏ.
—— Cảm ơn cậu, tạm biệt.
Tại sao? Sao đột nhiên... 】
"Mặc dù dị năng lực 【 Fyodor 】 nhìn qua là như thế, nhưng tôi vẫn luôn cảm thấy không đơn giản như vậy." Tanizaki Junichirou cau mày nói.
Nakajima Atsushi nhìn Dazai Osamu một lúc lâu, "Chắc ngài Dazai lại đang nói ẩn ý đấy."
Tanizaki Junichirou ngẫm lại, cũng đồng ý nhận định này.
"Tôi thấy cậu ta mỗi ngày đều là làm biếng, ấy vậy mà tiền lương vẫn tới tay, 【 Trụ sở Thám Tử 】 đúng là một nhà từ thiện đấy." Khóe miệng của Nakajima Atsushi khẽ giật.
Mỗi ngày lười biếng mà tiền vẫn tới tay, tiền này cũng quá dễ kiếm rồi.
"Nhưng mỗi lần ngài Dazai đến lúc trả tiền đều không có tiền." Tanizaki Junichirou nói: "Câu hỏi là, tiền ngài Dazai đã đi đâu?"
Miyazawa Kenji giơ tay: "Mua đồ ăn đó!"
Nakajima Atsushi nhìn thoáng qua băng vải lộ ra trên người Dazai Osamu, con ngươi sáng lên, "Mua băng vải đấy."
Kunikida Doppo hừ cười: "Tất cả nằm trong lòng sông ấy."
Akutagawa Ryuunosuke: "Không phải đâu, ngài Dazai mua cua đồ hộp đấy."
"Có lẽ Dazai dùng nó để trả nợ chăng?" Oda Sakunosuke nói.
Sakaguchi Ango im lặng, nhìn hắn: "Odasaku, bọn họ nói mấy cái đó còn có thể tin được, anh tự hỏi xem anh nói lý do này, anh thấy có thể tin được không?"
Thấy Oda Sakunosuke gật đầu, Sakaguchi Ango bất đắc dĩ đỡ trán, ôi trời... Odsaku...
...
"【 Sigma 】 đang bị gạt rồi, nhưng 【 anh ta 】 có thể tới 【 Trụ sở Thám Tử 】 của 【 chúng ta 】!" Nhìn 【 Sigma 】, Tanizaki Naomi im lặng mấy giây, cũng không biết đang suy nghĩ gì, sau đó cô nói.
Tanizaki Junichirou cũng phụ họa nói: "Đúng vậy, chỉ cần 【 cậu ta 】 qua được bài kiểm tra đầu vào của 【 Trụ sở Thám Tử 】, chính là đồng nghiệp của chúng ta."
"【 Em 】 sẽ rất chào đón 【 anh ta 】, nhất định sẽ làm cho 【 anh ta 】 cảm nhận được sự ấm áp của nhà!" Miyazawa Kenji nói thêm: "Thế giới của chúng ta, chỉ cần anh ta muốn, em cũng chào đón anh ta tới."
Yosano Akiko: "Chỉ cần 【 cậu ta 】/ cậu ta vượt qua bài kiểm tra là được."
Edogawa Ranpo thờ ơ nói: "Tùy mấy người, tôi không có ý kiến."
Ngoại trừ Edogawa Ranpo, bọn họ cùng nhau nhìn Fukuzawa Yukichi.
Fukuzawa Yukichi im lặng mấy giây, nói: "Chỉ cần cậu ta vượt qua bài kiểm tra là được."
【 "Vậy thì vậy đi, ta sẽ đi tháng này để đến mục tiêu." Dazai Osamu đến cổng thang máy, nói với Sigma.
"... Còn chuông cảnh báo an ninh đâu?"
"Này còn cần phải nói sao? Tất nhiên là tôi đã lo việc ở phòng giám sát trung tâm rồi."
Nhìn Dazai Osamu đang nhìn dây điện, Sigma không hiểu hỏi: "Anh đang làm gì vậy?"
"Không có gì đâu, tôi đang đề phòng vạn nhất thôi à, kiểm tra lại cơ quan bên trong một tí... Hệ thống dây như thế này..."
Sau khi kiểm tra xong, Dazai Osamu làm động tác rất là nữ tính: "Hay! Không có bẫy! Vậy thì vui vẻ gẹt gô thôi!"
Hai người đứng trong thang máy, Sigma liếc nhìn một cái Dazai Osamu đang tủm tỉm, do dự một chút, cậu ta vẫn lên tiếng, "... Này, chuyện vừa nãy ấy, anh bảo có hay lý do chọn tôi, vậy lý do thứ hai là gì?"
"Nếu không chọn cậu, sau cuộc tranh tài, cậu sẽ bị Fyodor hoặc Gogol diệt khẩu." Dazai Osamu ngước mắt nhìn phía trên, hờ hững nói. 】
Yosano Akiko: "Dazai thật sự rất cẩn trọng."
"Dây điện? Dây điện có bẫy gì sao?" Tanizaki Junichirou hoang mang.
Miyazawa Kenji: "Có phải ngài Dazai sợ thang máy đang đi giữa chừng đột nhiên rơi xuống không ạ?"
Tanizaki Junichirou vẫn còn hơi bối rối, hiện tại người duy nhất có thể đặt bẫy ngài Dazai cũng chỉ có 【 Fyodor 】, nhưng nếu thật sự là 【 gã 】, vậy 【 gã 】 ra tay khi nào?
Mori Ougai trầm ngâm, để chỗ đáng ngờ này ở trong lòng.
"Một thanh niên trưởng thành ấy vậy mà làm ra động tác thế này, thật sự là chẳng ra thể thống gì!" Kunikida Doppo nói như vậy thôi, chứ trong tay lại thành thật chụp hình ảnh này lại.
Nakajima Atsushi không nói gì, chỉ im lặng nhìn, nhưng mà đáng yêu quá đi.
"Đây chính là sức hút cá tính độc đáo của Dazai, cậu ấy nhìn ra cảm xúc của 【 Sigma 】, xóa tan hoàn toàn cảm giác 「 bị lợi dụng 」 của 【 cậu ta 】." Yosano Akiko cười.
"Đây chính là dịu dàng chỉ thuộc về Dazai thôi."
Akutagawa Ryuunosuke im lặng, đôi mắt tràn ngập sát khí của cậu nhìn chằm chằm vào 【 Sigma 】 mấy giây, sau đó chuyển hướng sang Dazai Osamu.
Không ai biết Akutagawa Ryuunosuke vừa mới trong vài giây đó, trong đầu giết 【 Sigma 】 mấy ngàn lần như thế nào.
Nakajima Atsushi cũng im lặng, lại suy nghĩ làm thế nào để nhận được sự cổ vũ của ngài Dazai.
Tanizaki Naomi ôm mặt, cười nói: "Ngài Dazai thật sự quá tốt, ảnh thật sự quan tâm mọi người của 【 Trụ sở Thám Tử 】, còn an ủi 【 Sigma 】 nữa..."
Đây chính là lý do tại sao cô lại thích ngài Dazai.
Trên đời này nên không có bất kì người nào không thích ngài Dazai, dù sao ngay cả ý thức thế giới ý cũng thích ngài Dazai cơ mà.
【 Con ngươi Sigma co lại dữ dội, vội vàng truy hỏi Dazai Osamu, "Vậy ý anh là anh đã cứu tôi... ư?"
Nhưng Dazai Osamu vẫn ngước mắt nhìn phía trên, không trả lời.
Thấy thế, ánh mắt Sigma trầm xuống, không muốn trả lời thêm gì nữa, đúng không?
Rốt cuộc Trụ sở Thám Tử đang xảy ra chuyện gì? Nói cho cùng Dazai cũng giống như những kẻ khác, lợi dụng mình...
Nhưng, cảm giác này đến cùng là gì?
Cậu ta muốn một ngôi nhà, một ngôi nhà nơi cậu ta có thể sống mà không bị bất luận kẻ nào lợi dụng. Vì con người đều lợi dụng người khác để sống, nhưng tại sao?
Sigma vô thức cắn răng, tại sao Trụ sở Thám Tử không lợi dụng Dazai, và Dazai cũng không lợi dụng Trụ sở Thám Tử?
Ngay lúc suy nghĩ Sigma như thủy triều, Dazai Osamu đột nhiên nói chuyện.
"... Lạ thật, lâu quá rồi."
Sigma thắc mắc nhìn anh ta.
Bỗng nhiên, thang máy lại, đồng thời thiết bị phát thanh trên trên thang máy truyền tới một tiếng kêu cứu yếu ớt. 】
Fyodor chú ý tới Dazai Osamu vẫn luôn nhìn chăm chú phía trên, hắn liền nhìn theo hướng đó, nhận ra thang máy giống như, không, là vẫn không hề chuyển động.
Hắn híp mắt, trong mắt hiện lên một vệt sáng.
Cuối cùng cũng bắt đầu phản công rồi sao? Nếu hắn cũng bị nhốt trong một không gian bị nước nặng bao phủ, hắn trả thù liền sẽ dùng gậy ông đập lưng ông¹.
¹ 「 以其人之道, 还治其人之身: Dĩ kì nhân chi đạo, hoàn trị kì nhân chi thân 」. Dùng đạo của người để trả cho người; dùng phương pháp của một người để đối đãi với chính người đó.
Nhưng... Giống như cũng được dự liệu rồi.
Nghĩ đến hành động vừa rồi của Dazai Osamu, Fyodor khẽ cười vài tiếng.
"Sao thế?!" Tanizaki Junichirou bị biến cố bất thình lình này làm cho hoang mang.
Miyazawa Kenji: "Thang máy bị hỏng ạ? Nhưng không phải ngài Dazai đã nhìn rồi sao? Không có bẫy."
"Mọi người có nghe thấy tiếng gì không?" Nakajima Atsushi nhìn thiết bị phát thanh trên thang máy, "Là ở đó!"
Mà có thể kiểm soát chỉ có phòng giám sát trung tâm!
Phòng giám sát trung tâm hẳn là không có ai người đúng mới, đó là tiếng kêu cứu của ai? Là ai đe dọa chủ nhân của tiếng kêu cứu?
【 "Tôi chỉ được lệnh! Dừng thời gian bằng dị năng lực thôi! Nên là, xin hãy tha cho tôi!"
Trong phòng giám sát trung tâm, một người phụ nữ bị Fyodor áp chế trên bàn phím điều khiển, đồng thời, khẩu súng trong tay gã từng giây từng phút chĩa ngay vào điểm yếu của cô ta.
Nakahara Chuuya ở một bên chỉ lẳng lặng nhìn.
"Làm ơn..."
Phịch một tiếng, Fyodor tựa như không kiên nhẫn nổ súng, máu tươi bắn ra, có một ít văng lên mặt Fyodor.
Gã thả tay, người phụ nữ ngã phịch xuống, dùng tay đang cầm súng lau qua loa khuôn mặt, khóe môi cong lên thành một độ cong nguy hiểm... "Giờ thì, Dazai. Đang lạnh do bị ướt nên tôi sẽ nói ngắn gọn thôi."
Sigma cũng nghe thấy tiếng sung vang lên, lập tức có hơi kinh hoảng nhìn Dazai Osamu, "Vừa... Vừa xảy ra chuyện gì vây!?"
"Bị nắm thóp rồi." Vẻ mặt Dazai Osamu ngưng trọng, "Tín hiệu dừng thời gian dừng lại rồi, chỉ sợ dị năng lực gia dừng thời gian —— Cô ấy bị giết rồi."
"Dazai, nói thật, tôi đã hơi bị bất ngờ đấy." Fyodor nhếch miệng lên trào phúng cười: "Không phải tại vừa bị ngập nước."
"Ý tôi là, rõ ràng đối phương là cộng sự bảy năm của cậu, mà cậu vẫn như cũ cảm thấy đối phương là kẻ điều khiển trọng lực lại không thể cản nổi dòng nước lũ. Trói buộc của các người quá hời hợt." 】
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro