041
Edit + beta: HngThnhNgan
———
【 「
Dazai Osamu nói: "「 Đôi mắt 」 sẽ không chỉ nhìn bên này, cũng sẽ không giúp bên nào, do đó 「 đôi mắt 」 sẽ không bị phát hiện. Đó sẽ chính là cậu."
"Để cứu thế giới này, Trụ sở Thám Tử và Atsushi."
"Tôi từ chối." Akutagawa Ryuunosuke im lặng mấy giây, nói.
Nghe vậy, vẻ mặt của Dazai Osamu trầm xuống.
"Anh già rồi anh Dazai." Sau khi từ chối, Akutagawa Ryuunosuke tiếp tục nói: "Thế giới và Trụ sở Thám Tử có cháy lên ngọn lửa màu gì, tôi cũng không quan tâm."
"Nhất là bản mặt của tên Người Hổ đấy. Cứu cậu ta? Hoang đường."
Đối với chuyện này, Dazai Osamu chỉ cong khóe môi, chắc chắn mà nói: "Cậu sẽ cứu."
"Chính cậu cũng biết lý do mà, phải không?"
」
Trên boong tàu.
Nakajima Atsushi vừa ôm chân phải đã mất của mình vừa chờ đợi năng lực hồi phục của hổ phát huy tác dụng, đồng thời cảnh giác nhìn Fukuchi Ouchi.
"Ánh sáng kiếm lóe lên, sẽ mang đến đau đớn. Một nhát kiếm để kết thúc nó." Fukuchi Ouchi quơ thanh kiếm, nhìn xuống Nakajima Atsushi, "Để tôi giải thoát cho cậu."
Ngay lúc Nakajima Atsushi cắn răng vật lộn, một giọng nói vang lên từ phía trên bọn họ.
"Không cần giải thoát đâu."
Nhìn thấy Akutagawa Ryuunosuke, Nakajima Atsushi và Fukuchi Ouchi cùng chấn động kinh ngạc. 】
"Thế mà từ chối á?!" Miyazawa Kenji kinh ngạc, cậu không ngờ tới 【 Akutagawa 】 luôn luôn lấy ngài Dazai làm chủ thế mà lại thật sự từ chối ngài Dazai.
Thật sự quá kì lạ.
Nhưng, cho dù 【 Akutagawa 】 có từ chối ngài Dazai nhưng cuối cùng cũng vẫn làm theo, nếu không, phải giải thích như thế nào cho sự xuất hiện của 【 cậu ta 】 ở trên tàu?
Tanizaki Junichirou im lặng mấy giây, nói: "Tôi không ngờ 【 Akutagawa 】 lại từ chối ngài Dazai đấy."
Ozaki Kouyou thoáng nhìn qua 【 Akutagawa Ryuunosuke 】, trong mắt chứa ý cười.
Lúc 【 Akutagawa 】 nói 【 cậu ta 】 từ chối... Phụt phì! Vẻ mặt đó nhìn thật lạnh lùng, nhưng cô cũng không quên dáng vẻ chạy đến đây thở hồng hộc lúc đầu của 【 Akutagawa 】.
Và vẻ mặt kì diệu lạ lùng của Dazai Osamu, có thể không ngờ rằng 【 Akutagawa 】 sẽ từ chối cậu ấy.
"《 Với 【 Atsushi 】 》..." Nakahara Chuuya không nhịn được nhíu mày, "Không nhắc tới thằng nhóc Người Hổ thì không sao, nhắc tới là 【 Akutagawa 】 như quả bom nổ vậy."
Nakahara Chuuya nghiêm túc mà nghi ngờ rằng anh ta là cố ý.
Một giây sau, Nakahara Chuuya cũng không nhịn được nữa mà bật cười, "Ha ha ha ha ha thật không ngờ, tên nhóc Dazai đã già rồi."
Ozaki Kouyou nhìn thoáng qua Nakahara Chuuya cười trên nỗi đau của người khác, Chuuya, hình như cậu quên mất cậu và Dazai cũng bằng tuổi nhau rồi thì phải.
Nakajima Atsushi: "Ừm... Tôi nhớ không lầm ngài Dazai mới khoảng hai mươi hai thôi, không thể nói là già được..."
Mà nếu đúng như lời 【 Akutagawa 】nói, vậy thì ngài Dazai hơn bọn họ hai ba tuổi, nếu ngài Dazai tính là già, vậy chẳng phải bọn họ cũng bước vào trung niên rồi không phải sao?
Nhóm ngài Chủ tịch cũng đã trong lòng đất luôn rồi?
"Mặc dù Dazai là thầy của 【 Akutagawa 】 nhưng thật ra bọn họ chênh lệch nhau cũng chỉ hai ba tuổi mà thôi." Yosano Akiko cười nói.
Tanizaki Junichirou: "Phụt ha ha ha ha ha, 【 Akutagawa 】 dùng từ 'bản mặt' kìa, nhìn ra được 【 cậu ta 】 đang giận chó đánh mèo 【 Atsushi 】 luôn đó."
Nakajima Atsushi: ...
Miyazawa Kenji: "Lý do á? Muốn nói lý do thì chắc hẳn đó là yêu cầu của ngài Dazai rồi."
Tanizaki Junichirou nhìn 【 Akutagawa Ryuunosuke 】 đột nhiên xuất hiện bên trên, lại liếc mắt nhìn vẻ mặt của 【 Nakajima Atsushi 】, không khỏi lẩm bẩm: "Suy nghĩ hiện giờ của 【 Atsushi 】 chắc kiểu: Tôi muốn có người chiến đấu bên tôi, chứ không phải thêm một kẻ địch nữa tới.
Nói rồi, chính cậu cũng cảm thấy buồn cười.
"Ha ha ha ha ha ha vẻ mặt của 【 Atsushi 】 còn hoảng sợ hơn 【 Fukuchi 】 nữa." Miyazawa Kenji trị cười nói.
Tanizaki Naomi: "Cảm thấy dù mục đích xuất hiện của 【 Akutagawa 】 là gì thì tóm lại cũng phải mắng 【 Atsushi 】 trước đã."
Đã trở thành thao tác thường lệ.
Lại nói, ngài Dazai và ngài 【 Chuuya 】 cũng nghĩ như vậy nữa chứ.
Là nhất đại tương truyền sao?
【 "Bởi vì bản mặt tên Người Hổ đó càng bị đẩy vào tình thế bất lợi, thì sau đó lại trở thành một kẻ địch khó chịu hơn, rồi lại rên rỉ mà về."
Akutagawa Ryuunosuke từ trên cao nhìn bọn họ, "Đây là lời khuyên của tôi với tư cách là người từng đấu với cậu ta."
"Akutagawa...?! Sao cậu lại ở đây?!" Nakajima Atsushi không dám tin nói lớn.
Akutagawa Ryuunosuke liếc nhìn cậu ta, "Là lệnh từ anh Dazai, còn lý do khác à?"
"Thu thập thông tin mà không để cả bạn và địch phát hiện. Không hỗ trợ ai cả, chỉ trừ khi khói tín hiệu bốc lên."
"Đây chính là mệnh lệnh."
Nakajima Atsushi ngạc nhiên, khói tín hiệu... Là pháo khói của anh Ranpo ư? Anh Ranpo đã đọc được đến mức đó...
Nhìn thấy lại thêm một Akutagawa Ryuunosuke, Fukuchi Ouchi dường như phá lệ mỏi mệt ngồi xổm người xuống, phát ra trận cười mệt nhọc bực tức, "Ha ha —— Lại thêm người nữa..."
Lại là tên khó để bịt miệng.
"Hãy mừng đi, bởi sau đó tôi không nhất thiết phải im lặng." Akutagawa Ryuunosuke nói: "Tôi không có ý định tiết lộ danh tính của ông đâu."
"À thế à?"
"Đúng rồi, tại công việc của tôi là cho cá ăn."
Akutagawa Ryuunosuke nhấc chân lên, giọng điệu trở nên lạnh lùng: "Tôi sẽ xẻ thịt ông ném xuống biển. Thịt của kẻ chủ mưu chắc hẳn có nhiều dinh dưỡng lắm."
Vừa dứt lời, La Sinh Môn trong nháy mắt đột ngột từ mặt đất chui lên, tấn công Fukuchi Ouchi. 】
Ozaki Kouyou che miệng cười khẽ, "Trước đó 【 Akutagawa 】 từ chối rồi, mặc dù ngoài miệng từ chối nhưng nội tâm vẫn rất nghe lời Dazai."
Thường được gọi là tsundere, miệng nói không nhưng hành động rất thành thật.
Akutagawa Ryuunosuke mím môi, không nói gì.
Miyazawa Kenji: "Không hổ là ngài 【 Ranpo 】, cái này cũng có thể biết. Em đang nghi có phải ngài Dazai và ngài 【 Ranpo 】 đã từng thảo luận rồi không."
"Đúng vậy, ngài Dazai và ngài 【 Ranpo 】 là hai người viết kịch bản mà." Nakajima Atsushi nói: "Cả hai đều rất thông minh!"
Yosano Akiko: "Đây là sự ăn ý giữa Dazai và 【 Ranpo 】 đấy, Dazai biết 【 Ranpo 】 chắc chắn sẽ dùng pháo khói, 【 Ranpo 】 tin rằng Dazai chắc hẳn đã chuẩn bị sẵn kế hoạch B."
"Cách nói tàn nhẫn quen thuộc này quả thật 【 Akutagawa 】 vẫn như vậy."
Tanizaki Junichirou giật giật khóe miệng, mãi mãi cũng đừng trông cậy vào 【 Akutagawa 】 có thể đối xử với những người khác giống với cách đối xử với ngài Dazai.
【 Cho dù La Sinh Môn có tung ra bất kỳ đòn tấn công nào lên Fukuchi Ouchi thì Fukuchi Ouchi vẫn suýt soát tránh được một đòn.
Akutagawa Ryuunosuke cũng không truy kích nữa, chỉ thả người nhảy từ trên xuống bên cạn Nakajima Atsushi.
Sau đó hai người lại bắt đầu cuộc cãi lộn ngắn ngủi thường ngày.
Thảo luận kế hoạch tác chiến trong khi cãi lộn.
Nhất định phải giải quyết được Fukuchi Ouchi trước khi con tàu này cập bến.
"Chôn ông ta?" Nakajima Atsushi nhìn Akutagawa Ryuunosuke, "Nhưng... Chỉ hai chúng ta ư?"
"Còn cần ai nữa à?" Akutagawa Ryuunosuke không nhìn Nakajima Atsushi, chỉ nói.
「
"Không bị kẻ địch cũng như không bị bên bạn biết được, vẫn chờ đợi giây phút quyết định, đồng thời trong nháy mắt di chuyển nội lực cơ thể, lấy đầu kẻ địch..."
Akutagawa Ryuunosuke cụp mắt nói, lập tức ngước mắt nhìn Dazai Osamu, "Đây chính là nhiệm vụ của tôi sao?"
"Đúng vậy." Hai tay Dazai Osamu chống cằm nhìn Akutagawa Ryuunosuke.
"Tôi không biết kẻ địch sẽ hành động như thế nào nên tốt nhất không để lộ quân bài."
"Còn gì nữa không?"
"... Tại sao lại là tôi?" Akutagawa Ryuunosuke im lặng mấy giây, bày tỏ nội tâm không hiểu, "Trong tay anh có những quân bài mạnh hơn tôi cả về sức mạnh lẫn trí tuệ cơ mà."
"Tại sao anh lại giao một trách nhiệm nặng nề như thế cho tôi?"
」 】
Tanizaki Junichirou: "Ha ha ha ha ha trong đầu tôi chợt hiện ra một hình ảnh."
"Trước thì 【 Atsushi 】 nói mau chạy đi, tự trốn thoát và đi tìm người đến giúp đỡ, sau thì 【 Akutagawa 】 kiểu cho nổ con tàu ngay để giết 【 ông ta 】!"
Hai người này, thật sự là vừa nghiêm túc vừa buồn cười.
Miyazawa Kenji: "Tanizaki, anh nghĩ sao? Cảm giác hình ảnh tốt đấy chứ."
Quân bài... Đôi mắt của Akugatawa Ryuunosuke khẽ chuyển động.
Nakajima Atsushi: "Người có sức mạnh là chỉ ngài 【 Chuuya 】, người có trí tuệ là chỉ ngài 【 Ranpo 】."
"【 Chuuya 】 và 【 Ranpo 】 đều là át chủ bài của Dazai." Kunikida Doppo nói.
Mà sở dĩ Dazai lại tung ra con bài này là 【 Akutagawa 】, là vì anh ta suy đoán rất có thể con át chủ bài là 【 Nakahara Chuuya 】 gần như đã bị kẻ địch biết đến, và 【 gã 】 là mạnh nhất.
Mà bây giờ hai phe địch ta đều là đang tôi cậu tới lui thăm dò lẫn nhau, điều cần nhất chính là người có tiềm lực nhất không bị phát hiện, cho nên mới đưa 【 Akutagawa 】 và 【 Atsushi 】 ra.
Dù sao hai lần trước cũng là 【 Akutagawa 】 và 【 Atsushi 】.
Tanizaki Naomi nghiêng đầu thầm nghĩ: "Có lẽ là vì ngài 【 Chuuya 】 quanh năm đi công tác nên không thấy người."
"Với lại mối quan hệ của ngài Dazai và ngài 【 Chuuya 】 cũng không còn như trước nữa nên không tiện cho lắm."
"Về phần anh Ranpo, mặc dù là trí tuệ đỉnh cao, nhưng khi chạm trán với người như 【 Fukuchi 】 thì cũng sẽ bị sức mạnh áp đảo, dễ bị thương nên mới không sắp xếp."
Nakahara Chuuya giật giật khóe miệng: "Không phải cậu muốn tìm người gọi là có mặt ngay à?"
【 「
Dazai Osamu nhìn Akutagawa Ryuunosuke, nhận ra cậu ta chỉ là đơn giản là tỏ ra nội tâm không hiểu, nhân tiện nói: "Nhớ lần đầu chúng ta gặp nhau không?"
"..." Akutagawa Ryuunosuke cụp mắt, cắn răng nói: "Dù mất đi phân nửa ký ức, tôi cũng không thể quên đêm đó."
Cậu ta mãi mãi cũng sẽ không bao giờ quên vị thần của cậu ta đã nói với cậu ta vào đêm đó: Tôi muốn cậu vào Mafia.
Mãi mãi sẽ không bao giờ quên, vị thần của cậu ta đến với cậu ta, phủ cho cậu ta một chiếc áo của sự sống mới.
"Tại sao hôm đó tôi lại mời cậu vào Mafia? Tại sao tôi lại ghép cậu với Atsushi?" Dazai Osamu tự hỏi tự trả lời, "Con át chủ bài chống lại ác quỷ——"
"Thế hệ mới của Song Hắc."
」
Thế hệ mới của Song Hắc... Nói cách khác, là vì khoảnh khắc này, Akutagawa Ryuunosuke nhìn Fukuchi Ouchi, dường như rõ ràng cái gì.
"Thế..." Fukuchi Ouchi đặc biệt nhàn nhã vỗ vỗ đầu, "Sau đó thì sao? Kế hoạch định xong chưa?"
"Rồi."
"Đỡ rắc rối hơn đấy." Cơ thể của Fukuchi Ouchi lắc lư vài cái theo thân thuyền, "Ây da, thật ra tôi cũng bị say sóng. Hình như sắp nôn bữa sáng ra rồi."
"Giờ thì——" Fukuchi Ouchi nắm lan can, bỗng dùng lực, crack một tiếng, lan can bị uốn cong không ra hình dạng.
"Cho dù hai cậu lựa chọn con đường nào đi nữa, tôi cũng sẽ chúc phúc cho hai cậu."
Nhìn hai người, vẻ mặt Fukuchi Ouchi lộ ra nguy hiểm, "Hai chàng trai, hãy đi trên con đường mà mình không hối hận." 】
Đêm ấy... Đôi mắt Akutagawa Ryuunosuke hơi sâu, tượng trưng cho đêm ấy 【 cậu 】 có được sự sống mới.
Cho dù chuyện đó đã trôi qua, nhưng Akutagawa Ryuunosuke vẫn cảm thấy sự ghen ghét dâng trào trong lòng.
"Chiếc áo khoác đó... Tôi vẫn luôn thắc mắc, chiếc áo đen mà 【 Akutagawa 】 đang mặc, có phải là của ngài Dazai không? Hay nó được thủ lĩnh của 【 Port Mafia 】 tặng cho ngài Dazai?" Tanizaki Junichirou nói.
"Hẳn là của Dazai rồi?" Nakajima Atsushi suy nghĩ một chút nói: "Không phải ngài Dazai đã nói rồi sao? Cái áo mà thủ lĩnh 【 Port Mafia 】 đưa cho ảnh đã bị đốt rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro