Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

040

Edit + beta: HngThnhNgan
————




Nhìn sát khí của Fukuchi Ouchi hiện rõ, Nakajima Atsushi giật mình, lúc này cậu ta mới nhận ra được, trong ký ức mà cậu ta có được của Sigma, sát khí của Kamui.

Cậu ta kinh ngạc nhìn thanh kiếm của Fukuchi Ouchi.

Thanh kiếm đó là kiếm quân dụng của Chó Săn.

"Nhưng... Tại sao?" Nakajima Atsushi vẫn không hiểu, "Chẳng phải ngài là người đại diện cho công lý sao? Kiêm bạn thân của Chủ tịch sao?"

Fukuchi Ouchi ôm trán cười ra tiếng, "Bạn thân sao? À ờ, đúng bạn thân, đến thời điển nhất định mới thôi."

"Nhưng, Fukuzawa," Fukuchi Ouchi thả tay xuống, chậm rãi ngước mắt, trong mắt không có chút dao động nào, "Đã không ra chiến trường."

"Đó là lúc con đường của bọn tôi rẽ nhánh, mãi mãi."

Fukuchi Ouchi ngồi xếp bằng tại chỗ, ông ta nhìn Nakajima Atsushi, giống như tốt bụng mà nhắc nhở, "À, tới đất liền rồi, cậu chắc chứ, cậu bé hổ?"

"Khi cập cảng, tất cả cảnh vệ ở đó sẽ là đồng minh của tôi."

Nakajima Atsushi bỗng nhiên giật mình, như đang đối mặt với kẻ địch đáng gờm ở trước mắt.

"Đừng bày ra vẻ một tên tân binh vô dụng. Được thôi, tôi sẽ cố gắng giúp cậu đơn giản hóa tình hình." Fukuchi Ouchi híp mắt, lập tức lấy ra một trang giấy trống không từ trong ngực.

Thấy thế Nakajima Atsushi kinh ngạc, đó là?! 「 Trang giấy 」!

Có thể lấy 「 trang giấy 」, vậy có nghĩa là ông ra đã nhìn thấu mục tiêu của bọn họ...

Từ sau khi nhìn thấy 【 Fukuchi Ougai 」, lông mày của Fukuzawa Yukichi vẫn nhíu chặt.

Nếu 【 Fukuchi 】 chính là Kamui...

Trước khi xảy ra vụ 「 Thiên Nhân Ngũ Suy 」, nếu không phát hiện ra gì, đồng vị thể của ông ta không thể không nói cho mọi người biết. Vậy thì, vấn đề là, rốt cuộc đồng vị thể có phát hiện Kamui là ai hay không, hoặc là 【 ông ta 】 biết 【 Fukuchi 】 chính là Kamui. 

Mà lúc 【 Ranpo 】 đặc biệt nhấn mạnh sẽ tin tưởng 【 ông ta 】 , tin 【 Fukuchi 】, nhưng Kamui là 【 Fukuchi 】 đối với 【 Atsushi 】 mà nói... 

Fukuzawa Yukichi cau mày, thời gian dịch chuyển thật sự nhanh, căn bản không khớp manh mối. Nhưng có thể khẳng định là ——【 Fukuchi 】 cũng không trực tiếp thừa nhận chính mình là Kamui, chỉ nói là "Dù sao cũng lỡ rồi".

Vậy nên, 【 Fukuchi 】 sẽ không phải là Kamui.

Nhưng... Chẳng lẽ có người đang giám sát 【 bọn họ 】? Fukuzawa Yukichi chỉ có thể nghĩ đến nguyên nhân này, ngoại trừ nguyên nhân này ra thì ông ta không nghĩ ra cái khác.

Nhưng nếu suy luận của ông ta sai, 【 Fukuchi 】 chính là Kamui... Fukuzawa Yukichi nhìn 【 Fukuchi Ouchi 】, vẻ mặt càng ngày càng lạnh lùng. 

Higuchi Ichiyou "Từ từ đã, cứ thế mà lấy 「 trang giấy 」 ra ư? Là trò đùa đấy à?

Với lại nếu 【 Fukuchi 】 Là Kamui... Vậy thì rốt cuộc Chó Săn là thân phận và lập trường gì...

Miyazawa Kenji: "Làm sao bây giờ? Địch mạnh như vậy, hiện tại 【 Atsuhi 】 không thể ứng phó được."

Lúc này, hành khách trên thuyền dường như cũng nhận ra được động tĩnh gì đó mà đi tới nhìn tình hình.

Đối mặt với Fukuchi Ouchi từng bước ép sát, vẻ mặt của Nakajima Atsushi càng thêm nghiêm trọng, trong đầu của cậu ta hiện lên đủ loại hình ảnh, cuối cùng dừng lại ở Dazai Osamu.

Trong con mắt của cậu ta hiện lên vẻ kiên nghị, bắt đầu làm tư thế xông tới, cho dù chạy trốn cũng sẽ rất nhanh bị bắt kịp, nên mình sẽ chiến đấu cho đến khi lối thoát xuất hiện!

Mà quan trọng nhất chính là, tuyệt đối không thể tha thứ cho kẻ đã làm hại Trụ sở Thám Tử!

Ánh mắt của Fukuchi Ouchi rơi trên chân phải của Nakajima Atsushi, tựa như nhận ra được cái gì nói: "À —— Đúng rồi, cậu định chiến đấu với cái chân đấy à?"

Nhưng Fukuchi Ouchi nói thì nói như thế, sau một khắc chân phải của Nakajima Atsuhi lại không kịp đề phòng bị Fukuchi Ouchi chém đứt.

Đột nhiên không có chân chống đỡ, Nakajima Atsushi bỗng nhiên mất đi thăng bằng ngã xuống.

Nhìn chân bị chém đứt, Nakajima Atsushi kinh ngạc sợ hãi lên tiếng: "Bị... Bị chém rồi?!"

"Gì mà bất ngờ thế, thằng nhóc đó đã nói ra dị năng lực của tôi rồi mà?" Fukuchi Ouchi cười nói.

Nghĩ đến lời Edogawa Ranpo chưa nói xong mà đã bị hút vào trong sách, kết hợp với việc Fukuchi Ouchi vừa mới sử dụng dị năng lực của mình thì thậm chí vẫn chưa kịp phản ứng.

Dị năng lực của Kamui là, "Dị năng lực, 「 Tăng vũ khí của mình lên 100 lần 」!"

Xúc cảm giống như lông vũ, nhưng lại có độ sắc bén của một tia laser! Thậm chí ngay cả vũ khí chạm vào cậu ta cũng không cảm nhận được chấn động khi thanh kiếm chạm vào mình! 

Đây chính là dị năng lực của anh hùng Fukuchi Ouchi...!

"【 Atsushi 】 đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, nhưng, kẻ địch trước mắt không phải là kẻ mà 【 cậu ta 】 có thể đối phó được." Kunikida Doppo nói.

Nhìn thấy ánh mắt của 【 Fukuchi Ouchi 】, Nakajima Atsushi đột nhiên cảm thấy rùng mình, giống như bị thứ gì đó nhớ thương.

Một giây sau, dự cảm của cậu thành sự thật.

Cậu nhìn chân phải bị chém đứt của đồng vị thể, kinh hãi nói không ra lời.

Tanizaki Junichirou hít một hơi, "Tốc độ nhanh thật sự! Tôi căn bản chẳng phát hiện ra bất cứ dấu vết gì!"

"Lần thứ hai, lần thứ hai chân của 【 Atsushi 】 bị chém đứt." Miyazawa Kenji.

Lần thứ nhất chính là 【 Akutagawa 】 chém đứt, hiện tại lại tăng thêm một người.【 Bọn họ 】 có chấp niệm với chân của 【 Atsushi 】 à?

Nakajima Atsushi cũng nghĩ đến lần đó, so với tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng của cậu ta sau khi bị chém đứt, bây giờ 【 cậu ta 】 im lặng, có lẽ thật sự đã thích nghi.

Thích nghi với việc chịu đựng đau khổ.

Đứng lên, nếu không nhanh đứng lên... Nakajima Atsushi cắn răng, khó khăn chống cơ thể ngồi dậy, trán cậu ta đổ mồ hôi lạnh nhìn chân phải đang bắt đầu cầm máu.

Đây không phải là lần đầu tiên cậu ta bị chém đứt chân, lúc trước cũng đã bị La Sinh Môn của Akutagawa chém đứt.

Fukuchi Ouchi cũng nhìn sự thay đổi ở chân phải của Nakajima Atsushi, nhướng mày, "Ồ? Máu đã ngừng chảy rồi sao? Năng lực phục hồi của hổ à? Tuyệt đấy."

"Còn gì không? Nếu tôi cắt đầu cậu thì nó có mọc lại không?"

Nhìn Fukuchi Ouchi, đôi mắt của Nakajima Atsushi không khỏi lộ ra mấy phần sợ hãi.

Đáng sợ quá.

Mình không sợ kẻ địch, mình cũng không sợ đau đớn.

Mình sợ sự cô độc.

Vì vụ việc của Thiên Nhân Ngũ Suy, Trụ sở Thám Tử chia năm xẻ bảy, lúc cậu ta cho rằng cậu ta lẻ loi một mình, thì bên cạnh cậu ta có Kyouka, sau đó có Fitzgerald, anh Ango và Lucy đang giúp mình.

Nhưng bây giờ, cậu ta thật sự, cô độc.

Nếu cậu ta thắng, mọi thứ sẽ được giải quyết. Nếu cậu ta thua, thế giới sẽ đón chào sự hủy diệt.

Hành động của cậu ta sẽ quyết định hết thảy.

Hiện tại Nakajima Atsushi bắt đầu sợ hãi sự cô độc, rõ ràng hồi trước ở cô nhi viện cũng quen rồi.

Ai cũng được, xin hãy đến chiến đấu bên tôi đi.

Có ai...

Miyazawa Kenji: "Cắt đầu... Không thể mọc lại được đâu." 

Cho dù dị năng lực phục hồi của 【 Atsushi 】 có mạnh hơn, nó cũng không thể đâu.

"Thế cục bất lợi với 【 Atsushi 】 rồi, căn bản 【 Atsushi 】 không phải là đối thủ của 【 Fukuchi 】." Yosano Akiko nhíu mày.

Mặc dù 【 Atsushi 】 đã trưởng thành rất nhiều đi nữa, nhưng cuối cùng cũng không thể một mình đánh bại đối thủ cao hơn 【 cậu ta 】 mấy level.

Akutagawa Ryuunosuke bình luận: "Yếu đuối, dựa dẫm vào người khác quá nhiều." 

Lúc mọi người im lặng, bọn họ lại lần nữa đổi địa điểm.

Hành khách bên này cũng nhận ra những chuyển động khả nghi trên boong tàu, bắt đầu hoảng.

Mà trong đó có một người đột ngột xuất hiện.

Người này cầm kính viễn vọng nhìn lướt qua phía boong tàu.

Pháo khói à...

Người này cởi mũ lưỡi trai xuống, lộ ra khuôn mặt quen thuộc.

Là Akutagawa Ryuunosuke.

...

Hai ngày trước khi xảy ra vụ việc Thiên Nhân Ngũ Suy——

Trong khu rừng rậm rạp, một bóng đen gấp rút chạy như sợ chậm trễ gì đó.

Mặc dù việc chạy gấp rút khiến tim người này đập nhanh dữ dội, sắp ngạt thở tới nơi nhưng cũng không quan tâm gì.

Chạy đến cuối đường, người này thấy một bóng dáng, một bóng dáng khắc sâu vào lòng mình và đi theo mãi mãi.

Nhìn thấy Akutagawa Ryuunosuke, Dazai Osamu cười chào hỏi một tiếng, "Hi."

Nhìn thấy người đã lâu không gặp, đôi mắt của Akutagawa Ryuunosuke có hơi trợn to, "...Anh Dazai!"

」 】

Nhìn đám người đang bối rối, Nakajima Atsushi chú ý tới một bóng dáng khác biệt so với người khác.

Trong lúc tất cả mọi người bắt đầu hoảng, chỉ có người này thong dong bình tĩnh. Không chỉ có như thế, người này còn có tâm trạng dùng kính viễn vọng nữa.

Theo hướng kính viễn vọng, Nakajima Atsushi nhận ra đó chính là hướng của boong tàu, cũng là vị trí vừa rồi của bọn họ.

Cùng lúc đó, Nakajima Atsuhi còn chứng kiến đám khói mù của pháo khói.

"Anh ta bình tĩnh thật đấy——" Tanizaki Junichirou cũng chú ý tới người kia, nhưng lời của cậu còn chưa kịp ra, cậu liền thấy người kia cởi mũ lưỡi trai xuống, lộ ra khuôn mặt.

"【 Akutagawa 】?!"

"【 Akutagawa 】 ở đây, có nên bắt tay không?" Mặc dù không rõ tại sao 【 Akutagawa 】 ở đây, nhưng Miyazawa Kenji lại có hi vọng.

Có 【 Akugatawa 】, vậy thì 【 Atsushi 】 cũng không phải một mình nữa, dù sao hai người cũng mạnh hơn một người.

Nhưng vào lúc này, không gian xuất hiện méo mó, sau khi méo mó khôi phục, bọn họ đã xuất hiện trong khu rừng rậm rạp rồi.

Nhìn đồng vị thể gấp rút chạy, đôi mắt của Akutagawa Ryuunosuke khẽ chuyển động, 【 cậu 】 không thể nào vô duyên vô cớ một mình chạy tới khu rừng rậm rạp này, huống chi còn là dáng vẻ sốt ruột như thế.

Mà người duy nhất có thể khiến 【 cậu 】 như thế cũng chỉ có một người.

Ánh mắt Akutagawa Ryuunosuke giật một cái, là ngài Dazai sao?

Không cần 【 Akutagawa Ryuunosuke 】 dừng lại gọi, bọn họ liền đã nhìn thấy người đang ngồi trên gốc cây ở phía trước.

Miyazawa Kenji mừng rỡ nói: "Là ngài Dazai!"

Nakajima Atsushi nghĩ thầm: Nơi này hẳn là ký ức của 【 Akutagawa 】 rồi, nếu vậy nó có liên quan đến lý do 【 Akutagawa 】 xuất hiện trên tàu không?

Cậu nhìn Dazai Osamu, hoặc là nói, sở dĩ 【 Akutagawa 】 xuất hiện trên tàu cũng là vì ngài Dazai sao?

Ozaki Kouyou nhìn xung quanh, lại nhìn Dazai Osaku đang ngồi trên gốc cây, cùng 【 Akutagawa Ryuunosuke 】 đang nhìn chằm vào Dazai Osamu, khung cảnh này, có hơi quen quen.

"Xin lỗi vì đột ngột gọi cậu ra đây, nhưng mà ở đây thì không sợ nghe lén." Dazai Osamu cười nhìn Akutagawa Ryuunosuke, "Quan trọng nhất chính là, chỉ có tôi và cậu biết nơi này."

Akutagawa Ryuunosuke híp mắt, "Đúng vậy, chỉ có tôi và anh ở đây..."

Nơi chúng ta gặp nhau lần đầu tiên.

Anh dẫn tôi vào một thế giới khác, nhưng lại bỏ rơi tôi ở một thế giới khác.

"Tôi có chuyện muốn nhờ cậu." Dazai Osamu nói, "Tôi muốn cậu theo dõi Atsushi."

Akutagawa Ryuunosuke cau mày.

"Thế giới sắp nứt làm đôi rồi. Và tại vết nứt đó, sự hỗn loạn đen tối sẽ trỗi dậy." Vẻ mặt của Dazai Osamu nhìn không ra bất luận biểu cảm gì, chỉ bình tĩnh nói.

"Tôi không biết thứ đó sẽ xuất hiện như nào trên thế giới, lúc đó, tôi muốn cậu làm 「 đôi mắt 」 của tôi."

"Đôi mắt?"

"Đúng vậy." Dazai Osamu nói, "Đôi mắt nhìn thấu vạn vật."

"Thật luôn." Miyazawa Kenji khái, cậu nhìn Dazai Osamu ngồi gốc cây, kinh ngạc, "Nhiều năm như vậy rồi, sao gốc cây này vẫn không thay đổi vậy ạ?"

Thật kỳ lạ.

Nakajima Atsushi xích lại gần nhìn một chút, "Có thay đổi... Nó cao hơn một tí."

Tanizaki Junichirou: "Cách xưng hô của 【 Akutagawa 】 thay đổi rồi."

Tanizaki Junichirou nhận ra, 【 Akutagaws 】 đối với ngài Dazai chính là 'tôi' , đối những người khác tất cả đều là 'cấp dưới'.

Ánh mắt cậu lơ đãng quét qua bóng dáng của Akutagawa Ryuunosuke, hừm... có vẻ loại trừ em gái 【 cậu ta 】.

Miyazawa Kenji: "Này là tiêu chuẩn kép rồi đó ạ."

"Sao lại theo dõi 【 Atsushi 】?! Tại sao?" Tanizaki Junichirou cũng chấn động kinh ngạc.

Kunikida Doppo: "Có thể chắc chán là, đây là ký ức của 【 Akutagawa 】, lại căn cứ vào lời nói của Dazai Osamu, cuộc gặp gỡ này có thể sẽ diễn ra trước vụ của Thiên Nhân Ngũ Suy."

"Theo dõi 【 Atsushi 】, hẳn là vì để phòng 【 Atsushi 】 gặp khó khăn, chẳng hạn như 【 Fukuchi 】."

"Nhưng sao ngài Dazai lại biết rằng chỉ cần theo dõi 【 Atsushi 】 là gặp được 【 Fukuchi Ouchi 】?" Miyazawa Kenji vẫn chưa hiểu.

Kunikida Doppo lắc đầu, cái này hắn cũng không biết.

Fyodor nhắm mắt trầm ngâm, trên người Dazai đang có rất nhiều chỗ đáng ngờ.

Tanizaki Junichirou: "Ra là 【 Akutagawa 】 vẫn luôn âm thầm theo dõi 【 Atsushi 】 sao?"

Ngẫm lại liền cảm thấy rất quái dị.

"「 Đôi mắt 」? Hóa ra 【 Akutagawa 】 lại là đôi mắt của Dazai trong tù." Yosano Akiko nói.

Trung gian là 【 Ango 】, đôi mắt là 【 Akutagawa 】. Dazai đã sớm sắp xếp xong xuôi rồi sao? Hay là Dazai có dự cảm sẽ xảy ra những vụ này?











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro