034
Edit + beta: HngThnhNgan
----
Yosano Akiko: "Tóm lại là nếu muốn Dazai và Quỷ Nhân đến hiện trường vụ án mà không điều tra và chỉ bằng mấy câu là truy ra được thời gian, địa điểm xảy ra án mạng, có lẽ bọn họ không sánh bằng 【 Ranpo 】."
"Nhưng nếu để 【 Ranpo 】 âm mưu tính toán suy nghĩ của người khác, vậy thì chắc chắn nhóm Dazai vẫn hơn một bậc."
Nakajima Atsushi: Nghe cũng có lý.
Tanizaki Junichirou: "Nghĩa là bất phân cao thấp, không thể so sánh sao?"
Akutagawa Ryuunosuke: "Tôi cho rằng, ngài Dazai là lợi hại nhất."
...
"Thứ đáng sợ nhất trên đời này, là kẻ tầm thường liều lĩnh." Ozaki Kouyou đột nhiên lên tiếng nói: "Câu này không có vấn đề, bởi vì kẻ liều lĩnh không có trói buộc, ngược lại lại không sợ hãi, tàn nhẫn cay độc, dù là chuyện gì cũng chẳng quan trọng."
"Giống như kẻ đã mất tất cả chỉ còn lại một thứ, sẽ vì thứ đó mà từ bỏ mọi thứ, dù thịt nát xương tan, trở thành kẻ thù của toàn thế giới cũng không sợ hãi chút nào."
Nakajima Atsushi: "【 Sigma 】 chỉ có casino trên không."
Cho nên vì casino trên không, 【 anh ta 】 chắc chắn sẽ chống đối.
Hai con ngươi của Mori Ougai khẽ chuyển động, tuy là nói như thế, nhưng câu trả lời mà Dazai muốn chưa hẳn là câu trả lời này.
【 "Anh định lừa tôi với lời giải thích đó à?" Dazai Osamu khoanh tay ngồi ngay ngắn trên giường, nhàn nhã nhìn Fyodor.
Fyodor có vẻ hơi kinh ngạc.
"「 Sigma mạnh vì không có quá khứ 」? Nếu thế thì bà chủ quán trà quen của tôi sẽ là người mạnh nhất đấy." Dazai Osamu nhắm mắt thầm nghĩ, "Bả toàn quên đồ mà tôi đặt thôi."
"Nghe đây," Anh ta mở mắt nhìn Fyodor, "Dù Sigma có quyết tâm đến đâu, thì căn bản không cùng trình độ với Chó Săn."
"Đánh trực tiếp chính là tự giết mình."
"Mụ đích thật sự của anh là gì?"
Dường như nghe thấy cái gì, Fyodor cười, "「 Trình độ 」? Nếu nói đến trình độ ấy, thì Chó Săn có trình thấp hơn đấy."
"?!" Dazai Osamu lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
"Không riêng gì Chó Săn, mà là mọi thứ dưới ánh sáng, kể cả tôi và cậu cũng không sánh bằng Sigma." Fyodor nói: "Sigma là một nhân tố khác so với thế giới này, cậu có biết tại sao cậu ta lại cố chấp với cái casino đó không?"
"Bởi vì 'cô đơn'." 】
Nakajima Atsushi: "Quỷ Nhân nói thật ư?"
Tanizaki Junichirou: "Không thể đâu? 【 Anh ta 】 hẳn là đang lừa ngài Dazai rồi, nhưng ngài Dazai là ai, sao có thể bị lừa được, đương nhiên là sẽ biết rõ."
Nakahara Chuuya im lặng nghĩ thầm, cậu còn dám nói ha, nợ chắc cậu cũng không ít đâu nhỉ.
Kunikida Doppo hừ cười: "Bà chủ quán thường quên đồ cậu đặt, cậu cũng chẳng kém đâu, tiền chắc cũng hay quên trả."
"Phụt hahaha ngài Dazai có khác!" Tanizaki Junichirou không nhịn được cười ra tiếng.
Nakajima Atsushi cũng không nhịn cười được.
Yosano Akiko buồn cười, "Logic câu này chặt chẽ đấy, chẳng thấy sơ hở đâu."
Miyazawa Kenji nhìn điểm sáng vẫn còn đang tiếp tục tập trung lại thành ký tự, đỉnh đầu hiện lên một dấu chấm hỏi lớn.
Dùng mật mã cũng phải ác mồm ác miệng mới được hả?
"【 Sigma 】 là nhân tố khác với thế giới? Là sao?" Kunikida Doppo nhíu mày.
Hắn nhớ rằng, 【 Sigma 】 từ ba năm trước mới bắt đầu có ghi chép... Nghĩ đến nguồn gốc của casino trên không, Kunikida Doppo đột nhiên có một suy đoán không thể tưởng tượng nổi nhưng lại trong dự liệu.
Có thể hay không, bản thân 【 Sigma 】 cũng là một nhân vật do 「 Cuốn Sách 」 viết ra? Cho nên mới xuất hiện trực tiếp mà không có dấu hiệu nào.
【 Fyodor tiếp tục nói: "Trong mạch máu của cậu ta chảy một giai điệu buồn. Sigma không thuộc về thế giới này."
Nhìn Fyodor, Dazai Osamu từ từ hiện ra một dấu chấm hỏi.
"Đối với cậu ta mà nói, casino là thứ duy nhất đối với bản thân, nên cậu ta không thể để mất nó được."
Dazai Osamu mãi cũng không nói chuyện, giống như đang tiêu hóa lời Fyodor nói, mấy giây sau anh ta ngạc nhiên nói: "...Đừng nói là."
"Chính xác là vậy." Thấy Dazai Osamu nhanh chóng hiểu được lời mình nói, Fyodor tiếp tục: "Ba năm trước, Sigma được viết ra từ 「 Cuốn Sách 」 và sinh ra từ nó."
"Chuyện đó, điên thật đấy."
Con ngươi của Dazai Osamu chấn động, "...Sao có thể...... Chuyện này sao có thể xảy ra được? Cậu ta có thể được gọi là một con người ư?"được? Cậu ta có thể được gọi là một con người ư?" 】
"A... Không biết có phải do ảo giác của tôi không mà tôi cảm thấy ngài Dazai đang diễn ấy." Tanizaki Junichirou xoa xoa gáy, nói.
Miyazawa Kenji: "Em cũng thấy vậy."
Akutagwa Ryuunosuke liếc bọn họ một cái, "Mấy người thì biết cái gì, đây gọi là chiến thuật, chấn động kinh ngạc của ngài Dazai."
Sakaguchi Ango ho nhẹ một tiếng, nói cho dễ nghe thì đó là chiến thuật chấn động kinh ngạc, nói thật thì đó biểu hiện của giả dối, nói tóm lại chính là con người có tâm đen tối.
Hắn nhìn lướt qua Dazai Osamu và 【 Fyodor 】, tóm lại, biểu hiện của hai người kia cũng khó có khả năng đồng bộ với những gì họ đang nghĩ.
Kunikida Doppo nói nhỏ: "Quả nhiên..."
Quả nhiên, 【 Sigma 】 là sinh ra từ 「 Cuốn Sách 」.
Tanizaki Junichirou: "【 Sigma 】 sinh ra từ 「 Cuốn Sách 」 ư?"
"Này chẳng phải là nói hiện tại 【 Sigma 】 chỉ mới ba tuổi?" Miyazawa Kenji chú ý điểm này.
Mori Ougai trầm tư, nếu 【 Sigma 】 sinh ra từ 「 Cuốn Sách 」, vậy ai là người viết vào đó?
Không thể nào là Thiên Nhân Ngũ Suy được, bởi vì không hợp lý.
Lúc tất cả mọi người vẫn còn đang suy nghĩ thảo luận, không gian dần dần rơi vào bóng tối.
【 "Atsushi!" Lucy nhìn Nakajima Atsushi dùng đuôi bám vào lan can của kiến trúc đang sắp rơi xuống, vươn tay với cậu ta.
Nakajima Atsushi cũng đưa tay về phía Lucy hết mức có thể.
Dịch chuyển!
Khoảnh khắc hai người chạm vào nhau, bóng dáng của hai người trong nháy mắt biến mất.
Trong căn phòng của dị năng lực Anne. Nakajima Atsushi và Lucy xuất hiện trên không, rơi xuống đất.
"Đau quá!" Nakajima Atsushi không nhịn đau được hô lên, cậu ta ngẩng đầu nhìn xung quanh, giật mình, "Đây là phòng của Anne..."
Lucy nhìn Nakajima Atsushi, vẻ mặt vui mừng, "Cuối cùng tôi... cũng bắt kịp..."
"Cám ơn, cậu đã cứu..." Nakajima Atsushi nhìn về phía Lucy, vẻ mặt lại chợt biến đổi, trong nháy mắt cậu ta nhào về phía Lucy, "Cẩn thận!"
Chẳng biết từ lúc nào xuất hiện đạn máu bắn trúng bả vai Lucy.
Nakajima Atsushi quay đầu lại, thấy Nathaniel đang lơ lửng giữa không trung.
Nathaniel! Sao lại có cả anh ta nữa?!
Cảm giác được cánh tay quần áo bị thứ gì đó kéo một cái, Nakajima Atsushi quay đầu lại, ánh mắt run lên, đây là... Sợi máu mỏng! Anh ta đã buộc cái này vào mình rồi được dịch chuyển đến đây sao?!
"Tệ rồi đây..." 】
Chờ sau khi sáng trở lại, đám người liền nhìn thấy một cảnh tượng mạo hiểm.
"【 Atsushi 】?!"
Bọn họ lơ lửng giữa không trung nhìn 【 Nakajima Atsushi 】 chỉ dùng đuôi hổ bám trên lan can, nhìn khung cảnh quá sức mạo hiểm này, tim của bọn họ dường như bị treo lơ lửng ngay cổ họng.
Sau khi theo 【 Lucy 】 vào phòng của Anne, trái tim vẫn đang lơ lửng sợ hãi nhìn 【 đám 】 【 Nakajima Atsushi 】.
"Lúc nãy... Suýt nữa là 【 Atsushi 】 rơi xuống rồi..." Tanizaki Junochirou vỗ vỗ ngực nói: "Mà sao 【 Atsushi 】 lại bám ở đó vậy?"
Tanizaki Junichirou lắc đầu, đột nhiên lại nói: "Tôi có một câu hỏi, lát nữa 【 đám 】 【 Atsushi 】 ra ngoài bằng cách nào?"
Đợi chút nữa đám 【 Atsushi 】 rời khỏi đây sẽ chẳng có động tác nào nguy hiểm như vừa nãy đâu nhỉ?
"【 Nathaniel 】?!" Ánh mắt của Nakajima Atsushi trở nên sắc bén khi nhìn thấy 【 Nathaniel 】 đột nhiên xuất hiện ở giữa không trung, lập tức lo lắng lên tiếng.
Miyazawa Kenji: "Sao lại là 【 anh ta 】?"
"Từ từ, sao 【 anh ta 】 vào được vậy?" Tanizaki Junichirou hỏi.
Sau khi nhìn thấy 【 Nathaniel 】, Kunikida Doppo rõ ràng tại sao 【 Atsushi 】 lại rơi vào hoàn cảnh vừa rồi.
Hắn nhìn 【 Nathaniel 】, tình hình hiện tại, bên 【 Thật thà 】 có thêm 【 Lucy 】 là thêm một chiến lực, huống chi còn là dị năng lực 「 Căn Phòng của Anne 」, căn bản là 【 Nathaniel 】 chẳng có bất kỳ ưu thế nào.
【 "Không, nó đã kết thúc rồi." Giọng nói tỉnh táo của Lucy vang lên.
Chỉ thấy Anne đột nhiên xuất hiện, một tay bắt Nathaniel giống như bắt con kiến.
"Chào mừng tới vương quốc của tôi."
"Gah..." Cảm giác lục phủ ngũ tạng bị đè ép, Nathaniel điều khiển máu của chính mình tấn công Anne.
"Vô dụng thôi, trong căn phòng này, không ai có thể tấn công Anne!"
Ngay lúc Nathaniel sắp đọc dị năng lực, phía sau cửa vươn ra vô số cánh tay quấn lấy anh ta, quả quyết bịt kín miệng anh ta, phấn khích lôi anh ta vào phía sau cánh cửa đen ngòm vô tận.
"Làm được rồi ư...?" Lucy nhìn cánh cửa đóng chặt, thần kinh căng như dây đàn giãn xuống, cô ta ôm lấy bả vai bị thương, lúc phấn khích suýt chút là không đứng vững, may mắn được Anne vẫn luôn chú ý tới cô ta mà đỡ lấy.
"Tuyệt vời! Cuối cùng... chúng ta đã tóm được anh ta! Chúng ta đã thắng!"
Ngay lúc hai người kích động phấn khích thời, giọng của Sakaguchi Anho truyền đến máy tính bảng đặt trên ghế.
"Không, chúng ta đã thua rồi." 】
"Đẹp trai quá aaaa!" Tanizaki Naomi không hiểu vì sao lại kích động nói.
Tanizaki Junichirou ôm trán: "Suýt chút nữa quên mất tác dụng của căn phòng này."
Vừa nghĩ tới khi đó Anne, Tanizaki Junichirou giật giật khóe miệng, lâu như vậy, suýt chút nữa là quên Anne khủng bố đến mức nào...
Nakajima Atsushi: "..."
Giờ khắc này, Nakajima Atsushi nhớ tới sự sợ hãi đã từng bị Anne chi phối.
Có Anne ở đây, 【 Nathaniel 】 không đủ để uy hiếp được 【 đám 】【 Atsushi 】.
Dù sao tại trong căn phòng của Anne, Annie chính là vô địch.
"Ha ha ha ha ha quả quyết bịt miệng lại." Miyazawa Kenji cười.
Tanizaki Junichirou nhịn cười: "Chỉ cần bịt miệng lại, 【 Nathaniel 】 sẽ không thể sử dụng dị năng lực được nữa.
"Thua? Là sao vậy ạ?" Nhìn máy tính bảng đột nhiên phát ra âm thanh, Miyazawa Kenji xích lại gần nhìn một chút.
Oda Sakunosuke: "Giọng của 【 Ango 】.
【 "Bởi vì chúng ta đã để Sigma chết." Trên máy tính bảng xuất hiện hình bóng của Sakaguchi Ango.
Nakajima Atsushi và Lucy im lặng, bọn họ cũng hiểu ý tứ trong đó.
Nakajima Atsushi cầm lấy máy tính bảng, "Vì như vậy sẽ không thể truy tìm vị trí của 「 Cuốn Sách 」."
"Hơn nữa, Chó Săn cũng đã chứng kiến chúng ta giải cứu Sigma." Lucy cũng nói.
"Cuộc giải cứu đó -- trong mắt của Chó Săn, nó sẽ được hiểu là 「 Trụ sở Thám Tử đang cứu những kẻ khủng bố 」." Nét mặt của Nakajima Atsushi có chút khó coi.
"Nói cách khác, chiến dịch thất bại, và những gì chúng ta nhận lại cuối cùng lại đáng ngờ hơn." 】
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro