027
Edit + beta: HngThnhNgan
――――
【 Dòng nước từ trên tràn nhà phun ra rơi xuống, rơi trên người Nakajima Atsushi và Fitzgerald.
Hai người vẫn không kịp phản ứng nhìn bút máy và vết máu trên mặt đất.
"Em đã kích hoạt hệ thống chữa cháy nên đạn máu sẽ bị pha loãng." Ngoài cửa đột nhiên có giọng nói của Izumi Kyouka.
"Kyouka!"
"Là cô làm sao?" Fitzgerald nhìn Izumi Kyouka, "Nhưng sao cô biết đạn máu sẽ tấn công tôi?"
Izumi Kyouka nói: "Lúc tôi đợi ở tầng dưới, một cảnh báo đã xuất hiện trên màn hình."
"Trên đó xuất hiện dòng chữ 「 Hãy kích hoạt hệ thống chữa cháy 」."
Cùng lúc đó, Meursault.
"Vụ ám sát đã được ngăn chặn rồi, ngài Quỷ Nhân."
Nhìn người đối diện, Fyodor híp mắt, rõ ràng hứng thú đã cao lên, "À a, thủ đoạn đến vậy sa0?"
Chỉ thấy người đối diện ―― cũng chính là Dazai Osamu quơ hai chân trần cười nói: "Đợi ở đây chắc cũng chán chỉ? Để tôi nói chuyện phiếm với anh chút nha."
Hai người nhìn nhau qua tấm kính trong suốt của phòng giam và một khoảng trống lớn ở giữa.
"Cậu cố tình bị bắt để cứu đám thám tử sao?"
"Để nhìn ra âm mưu của anh thì bắt buộc tôi phải ngồi đây mà."
"Cậu liên lạc với bên ngoài bằng cách nào?" Fyodor cười nói.
Dazai Osamu cũng cười nói: "Đó là bí mật, giống anh vậy đó."
Trong phòng giam bằng kính trong suốt lơ lửng, dường như hai người đưa mình vào trong một bàn cờ lớn, mà Fyodor cầm quân cờ đen, Dazai Osamu cầm quân cờ trắng
Fyodor: "Ai ngờ lại tìm thấy đối thủ chơi cờ ở chỗ này cơ chứ."
Dazai Osamu: "Kết thúc ván cờ này thôi, Fyodor." 】
Ánh mắt của Nakajima Atsushi lóe lên vẻ ảo não, suýt chút nữa đã biết được cái xác ướp vừa rồi có phải là ngài Dazai không rồi.
Tanizaki Junichirou nhìn 【 Fitzgerald 】 nguyên vẹn không có thương tổn, lại nhìn hệ thống chữa cháy trên trần nhà, cuối cùng cậu nhìn 【 Izumi Kyouka 】, "Mưa đúng lúc ghê, sao 【 Kyouka 】 biết được nhỉ?"
"Ra là vậy." Nghe câu trả lời của 【 Izumi Kyouka 】, Tanizaki Junichirou giật mình gật đầu, nhưng ngay sau đó lại sinh ra vấn đề mới, "Cảnh báo đó là do ai phát?"
Chắc không phải là ngài Dazai đâu, không biết bây giờ ngài Dazai ở đâu rồi? Mặc dù suy đoán của cậu có thể là đang trong tù Meursault
Nhưng nếu không phải là ngài Dazai, vậy thì đó là ai?
Vừa nghĩ như vậy, một giây sau Tanizaki Junichirou liền tát mạnh vào mặt.
"A...hả?!" Lần nữa trở lại nhà tù Meursault, đám người đầu tiên nghe thấy một giọng nói quen thuộc.
"Ngài Dazai!" Giọng điệu của Nakajima Atsushi mang theo mấy phần mừng rỡ, xác ướp kia quả nhiên là ngài Dazai!
Đầu óc của Tanizaki Junichirou trống rỗng như vậy trong một nháy mắt, cậu nhìn nụ cười nhàn nhạt của Dazai Osamu, câu nói đó của ngài Dazai chắc không liên quan gì đến cảnh báo kia đâu ha?
Xảy khi nào?
Nakahara Chuuya cũng bó tay với hai người kia rồi, hai người vẫn còn biết mình ở đâu nữa ha? Trong tù đấy, vậy mà còn có tâm tình nói chuyện phiếm. Chỉ sợ là chỉ có hai người họ có tâm tình này thôi.
Kỳ lạ.
Nói chuyện phiếm ở đâu không nói, lại trăm phương ngàn kế muốn tới phòng giam để nói.
Đôi mắt của Mori Ougai lóe sáng, tông giọng hơi cao, "Giờ tôi có hơi tò mò, Quỷ Nhân và Dazai thông qua thủ đoạn gì để liên lạc với bên ngoài."
Nháy mắt một cái, tất cả mọi người nhìn thấy một sợi dây tơ vàng óng ánh kết nối với bộ não của 【 Fyodor 】 và Dazai Osamu, sau đó hội tụ thành một chùm ánh sáng nhấp nháy vụt sáng, sau đó hiện ra một bàn cờ cực lớn.
Bên trái là 【 Fyodor 】 cầm quân cờ đen, bên phải là Dazai Osamu cầm quân cờ trắng.
Miyazawa Kenji há to miệng nhìn cảnh này, mãi lúc sau mới khép miệng lại, cậu nhìn Kunikida Doppo, "Anh Kunikida, đây là gì vậy ạ?"
"Hừm, có thể là sợ mấy cậu không hiểu nên thế giới dị điểm mới tốt bụng cho suy nghĩ của Dazai hiện ra cụ thể." Edogawa Ranpo nhìn hình ảnh cụ thể phía trên, nói.
Tanizaki Junichirou: "Tính đánh cờ trong đầu đó hả?"
Cậu đến trước phòng giam trong suốt, gõ nhẹ, ừm, chắc chắn, có khả năng cách âm.
Hử? Có thể chạm vào sao?
【 "Chuyên mục thảo luận phiền muộn tới rồi đây ~~~~~~" Fyodor bừng bừng với Dazai Osamu ở phía đói diện.
Dazai Osamu nghiêng đầu.
"Đúng vậy, chúng ta bắt đầu thôi. Chuyên mục thảo luận phiền muộn, mc sẽ là tôi, Fyodor."
"Khoan, đợi đã. Xin hãy đợi đã."
"Gì vậy?"
"Gì vậy cái gì?"
"Cái gì là gì cơ?"
"..." Hai người bốn mắt đối qua đối lại.
"Àaaaa... Thảo luận hả?" Đôi mắt của Dazai Osamu khẽ chuyển động, vuốt cằm nói: "Đúng nhờ, nếu không có cơ hội như vầy cũng không thể có chuyện như vậy ha."
Fyodor cười: "Cảm ơn vì đã hiểu rất nhanh."
"May là chúng ta thông minh bẩm sinh, nên mới có thể nhìn thấu suy nghĩ của người khác. Nhưng vậy tức là không thể 'thảo luận' với người khác."
"Trừ khi đối phương cũng thông minh giống như chúng ta..."
Dazai Osamu: "Vì vậy, nhân cơ hội này..."
"Không bằng chúng ta chia sẻ phiền muộn của nhau đi." Fyodor nói.
"Vậy, mời bên kia trước." Dazai Osamu nghiêng đầu nhìn gã, dùng ra hiệu nói. 】
"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao 【 anh ta 】 bỗng nhiên vui vẻ như thế?" Nhìn dáng vẻ vui vẻ của 【 Fyodor 】, Tanizaki Junichirou cảm thấy ớn lạnh.
Miyazawa Kenji: "Chuyên mục thảo luận phiền muộn á? Là vui vẻ mà chia sẻ phiền muộn của nhau á hả?"
Tròng kính của Kunikida Doppo lóe lên một tia sáng, hắn đẩy gọng kính, nói: "Tôi thấy không có chuyện đó đâu, tư duy của hai người kia nằm ngoài tầm với người bình thường, không thể dùng tư duy của người bình thường để nhìn nhận."
Tanizaki Junichirou: "Với lại phòng giam kính này hình như cách âm, hai người họ hẳn là không nghe thấy những gì họ nói với nhau đâu."
"Nhưng nhìn họ đi, nói chuyện như không có vấn đề gì hết." Dứt lời, Nakajima Atsushi bỗng nhiên kịp phản ứng, "Đọc khẩu hình?"
"Ừ." Tanizaki Junichirou nói: "Tôi thấy từ lúc hai người họ bắt đầu, bọn họ đang đọc khẩu hình của nhau để nói chuyện đấy."
"Đỉnh quá!" Miyazawa Kenji nhìn mà khen ngợi.
Cậu cũng không nhận ra, tốc độ nói chuyện của hai người bọn họ không hề chậm lại, tốc độ nói chuyện giống như bình thường không có gì khác, tất cả đều có thể đọc được.
Fyodor cắn ngón tay cái, hàng mi dài mà dày che đi ánh mắt của hắn. Cụp mắt xuống, hắn thử nối những manh mối của những chuyện đã xảy ra trước đó lại với nhau, thử đặt mình vào tư duy suy nghĩ của đồng vị thể lúc này.
Mấy giây sau hắn dừng lại động tác cắn ngón tay, lúc ngước mắt trong mắt hiện lên một tia sáng rõ ràng.
Mật ngữ sao?
Thú vị, Fyodor nhìn Dazai Osamu.
Tanizaki Junichirou không khỏi nhíu mày, "Cái gì cái gì là cái gì chính là cái gì chứ?"
Yosano Akiko: "Cấm lặp lại thành một vòng lặp vô tận đó."
"Theo lời ngài Dazai, cái gì cái gì đó hẳn là chỉ cuộc thảo luận mà Quỷ Nhân đã nói đến lúc đầu nhỉ?" Nói rồi, lông mày của Nakajima Atsushi bất giác nhăn lại, "Nhưng, hình như không đơn giản như vậy?"
Fyodor bất giắc cắn cắn ngón tay cái, đặt kiểu số liệu, chuyển nhập đại lượng biến thiên...
"Ha ha ha tôi cảm thấy trong Quỷ Nhân có chứa cái gì đó." Miyazawa Kenji gãi đầu cười nói.
"Câu này tôi hiểu được một tí, ý của 【 anh ta 】 là 【 chúng ta 】 ngu đấy." Tanizaki Junichirou lạnh nhạt nói.
Có lẽ còn có bọn họ.
Mặc dù đúng thật là bọn họ kém hơn ngài Dazai và Fyodor, nhưng bọn họ cũng có tư duy bình thường.
【 Fyodor cũng không chối từ, nói thẳng: "「 Thuộc hạ của tôi chỉ lười biếng đợi lệnh chứ chẳng chịu chủ động. Làm sao để chúng trở nên ưu tú hơn đây? 」"
"Mmmm..." Con ngươi của Dazai Osamu khẽ chuyển động, đầu óc hoạt động nhanh chóng, sau đó mở miệng nói: "「 Nếu những tên đó thấy anh lười biếng, chúng sẽ thấy như thế là không ổn thì chúng tự cố gắng thôi. 」"
Fyodor bỗng nhiên bừng, đập tay: "Ra vậy ~~~~~~"
"Tiếp theo là tôi." Vẻ mặt Dazai Osamu nghiêm túc nói: "「 Cô phục vụ mà tôi cưa cẩm ở quán cà phê mãi chẳng chịu rung động, phải làm sao bây giờ? 」"
"Chỉ cần khiến cô ta mất việc và chỗ ở, lừa gia đình vứt bỏ cô ta, thì tự khắc sẽ bám lấy cậu thôi."
"Ra vậy ~~~~~~"
Fyodor: "Ha ha ha ha ha."
Dazai Osamu: "He he he he he."
Ở một bên khác, hai nhân viên giám sát trong căn phòng điều khiển đang theo dõi Fyodor và Dazai Osamu thì nghe thấy một tràng cười quỷ dị không khỏi cảm thấy kỳ quái và rợn người.
"Hai tên đó đang làm gì vậy..."
"Bọn chúng đều là những con quái vật sẽ ghi vào lịch sử phạm tội đấy, từng câu từng chữ cũng không được bỏ qua, nhìn kỹ vô."
"Chắc tôi điên quá..." 】
"Thuộc hạ..." Tanizaki Junichirou nghĩ đến 【 Ivan 】 và 【 Pushkin 】, "Giống đợi lệnh mới hành động thật."
"Trả lời kiểu gì thế hả..." Đối với câu trả lời của Dazai Osamu, Kunikida Doppo ôm trán thở dài, "Đang nói chính cậu ha."
Hậu quả của việc này là đồng vị thể của hắn mỗi ngày đều liêm tục phiền não không ngừng, có lẽ không đến mấy năm, sẽ biến thành Địa Trung Hải¹.
¹ Đây là một triệu chứng của hói, phần trên không có miếng tóc nào, hai bên thái dương thì có. Thay vì nói lac hói thì nó có tên mỹ miều là Địa Trung Hải.
"Hiệu quả có vẻ khá tốt." Yosano Akiko nói: "Mọi người ngẫm lại việc Dazai dạy dỗ 【 Atsushi 】 và 【 Akutagawa 】 đi."
Nhìn Dazai Osamu, Nakahara Chuuya không khỏi trợn mât , tất cả đều là ngụy biện.
"Ra vậy?" Miyazawa Kenji nhìn đỉnh đầu 【 Fyodor 】 đột nhiên có hộp bọt khí, từng câu từng chữ nói, "Đằng sau còn có cả sáu gợn sóng nữa à?"
"Đây là cái gì? Sao lại có hộp bọt khí?"
Những người khác cũng có hơi tò mò nhìn.
Nakajima Atsushi: "Hẳn là có ngụ ý đặc biệt gì rồi."
Vấn đề này... Quỷ Nhân hẳn là sẽ không trả lời đâu, Higuchi Ichiyou nghĩ như vậy.
"A cái này..." Nghe câu trả lời giống yandere (bệnh kiều) của 【 Fyodor 】, Nakajima Atsushi không thể diễn đạt được, đây hẳn là yandere rồi.
"Báo cảnh sát đi." Yosano Akiko nói thẳng.
"Dùng cách này... Chắc chắn là có ác cảm với đối phương rồi." Giọng điệu của Miyazawa Kenji có hơi khó khăn.
Cái này, thật sự có hơi biến thái.
Miyazawa Kenji: "Ngài Dazai cũng có khung bọt khí!"
Nhìn bọn họ, Edogawa Ranpo cúi đầu nhìn lướt qua hai tay trống trơn, không khỏi chậc lưỡi, muốn ăn vặt.
Hắn ngước mắt nhìn bọn họ, "Các cô cậu cũng chỉ chú ý tới những thứ này thôi à?"
Cơ thể của đám người Tanizaki Junichirou nháy mắt cứng đờ, mặc dù bọn họ biết cái này có lẽ cũng không chỉ là đơn giản phiền não, cũng có mật ngữ gì gì ở trong đó, nhưng bọn họ không nhìn không ra.
"Em biết rồi!" Miyazawa Kenji đột nhiên giơ tay trả lời, "Câu trả lời đó của Quỷ Nhân, hình như gài Dazai đã nói rồi!"
"Ngài Dazai đã từng làm như thế với ngài 【 Chuuya 】."
"Ha hả?! Liên quan gì đến 【 tôi 】?" Nakahara Chuuya cảm thấy khó tưởng tượng nổi.
Edogawa Ranpo im lặng mấy giây, thỏa hiệp, tính toán, cứ như vậy đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro