Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

024

Edit + beta: HngThnhNgan
――――


"Cảnh này hiếm lắm mới được thấy." Nhìn vẻ mặt kinh ngạc sợ hãi của 【 Fyodor 】, Yosano Akiko cười nói.

Nhìn cảnh kinh ngạc hiếm thấy của đồng vị thể, Fyodor ngược lại chỉ cười, quả nhiên, chỉ có Dazai mới có thể khiến mình bất ngờ không ngờ tới.

"Thật ra... Tôi đã dùng đến lá bài tốt nhất của mình đấy." Nói rồi, Dazai Osamu quay đầu nhìn người bị tờ báo che mất khuôn mặt ở phía đối diện, cười nói: "Để bắt được Quỷ Nhân, đây chính là lá bài tẩy của tôi đấy."

"Cũng lâu rồi nhỉ, con Chuột nhà cậu." Người được Dazai Osamu ra hiệu bỏ tờ báo xuống, lộ ra khuôn mặt quen thuộc.

Là thủ lĩnh của 「 The Guild 」, Fitzgerald.

"A ha... Xuất sắc." Khóe môi Fyodor cong lên độ cong méo mó, "「 Thần Chi Nhãn 」 nhỉ?"

Cùng lúc đó, một đám người chạy vào vậy Fyodor lại. 

Có một người đang đi vào từ bên ngoài vòng vây, là Sakaguchi Ango, "Chúng tôi sẽ lo từ đây. Được không, Dazai?" 

"Đương nhiên rồi, đó là lý do tại sao tôi gọi anh tới đây mà." Dazai Osamu thản nhiên nói.

Sakaguchi Ango nói với Fyodor: "Giơ hai tay lên."

Fyodor tuân theo một cách khác thường, sau đó một nhân viên vũ trang cầm cầm còng tay tới gần Fyodor.

"Đợi đã, đừng động vào anh ta!" Dường như nghĩ đến cái gì, Dazai Osamu đột nhiên lên tiếng nói.

Nhưng mà đã muộn, nhân viên vũ trang đã chạm vào cổ tay của Fyodor. Chỉ thấy khóe môi của Fyodor hơi cong lên, một giây sau máu tươi bắn tung tóe, cơ thể của nhân viên vũ trang ngã trên mặt đất, không có hơi thở.

Mori Ougai híp mắt cười: "Quả nhiên là kế hoạch B của Dazai."

「 Thần Chi Nhãn 」 sao?

Akutagawa Ryuunosuke: "Không hổ là ngài Dazai, nhiều kế sách vẫn có kế hoạch B."

Nakajima Atsushi nhìn Dazai Osamu, sùng bái tôn kính trong lòng không thể mô phỏng, cho dù trước đó có nghi ngài Dazai tính lầm, nhưng sau đó cũng có kế hoạch B.

Liên thủ với thủ lĩnh của 「 The Guild 」, dùng「 Thần Chi Nhãn 」 truy tìm tung tích của Quỷ Nhân.

"Thủ lĩnh của 「 The Guild 」 á?" Tanizaki Junichrou kinh ngạc, "Tôi đã bỏ lỡ cái gì sao? Không phải 【 ông ta 】 đã bị 【 đám Atsushi 】 đánh bại rồi sao?"

"Hơn nữa, 「 Thần Chi Nhãn 」 là cái gì?"

Nakajima Atsushi: "Hẳn là thứ để truy tìm tung tích của người khác." 

Mori Ougai: "Cũng có thể nói là Thượng Đế Chi Nhãn của Yokohama."

Yosano Akiko liếc mắt, "Là công nghệ cao hiện đại."

Tanizaki Junichirou mặc dù vẫn chưa rõ, nhưng biết nó rất lợi hại.

"Mấy chuyện dự đoán nhau như này tôi nghĩ chắc chỉ có bọn họ mới kích thích như vậy thôi." Ozaki Kouyou nói.

Oda Sakunosuke: "Ồ, là 【 Ango 】."

...

Nhìn người không còn hơi thở trên mặt đất, đám người trong im lặng mang theo ngưng trọng.

"Tội lỗi và trừng phạt", kích hoạt kiểu bị động? Mori Ougai như có điều suy nghĩ nhìn người trên đất, khoanh tay, đầu ngón tay khẽ gõ trên cánh tay. 

"Dị năng lực của Quỷ Nhân là kích hoạt bị động sao? Đụng vào chết tại chỗ?" Tanizaki Junichirou nói: "Tội lỗi và trừng phạt, có liền trừng phạt..."

Miyazawa Kenji: "Chuyện ngài Dazai biết tác dụng dị năng lực của Quỷ Nhân em cũng không cảm thấy kinh ngạc."

Nakajima Atsushi gật đầu, "Tôi cũng vậy."

Tanizaki Naomi đột nhiên có một suy nghĩ, "Không biết ngài Dazai với Quỷ Nhân tiếp xúc nhau sẽ ra sao nhỉ?"

Dị năng lực của ngài Dazai có thể vô hiệu hóa mọi dị năng lực, nhìn cũng khá giống là kích hoạt bị động. Với lại vẫn chưa rõ nguyên lý dị năng lực của Quỷ Nhân là gì, nhưng có thể biết được đụng vào sẽ chết tại chỗ. 

Cũng không biết cái bắt tay của ngài Dazai với Quỷ Nhân có vô hiệu hóa dị năng lực của Quỷ Nhân hay không, hay là...

Tanizaki Junichirou: "Suy nghĩ này... Rất có ý mới."

Nhưng cậu cảm thấy hẳn là ngài Dazai có ưu thế hơn rồi, dù sao cũng là dị năng lực tối thượng có thể vô hiệu hóa mọi dị năng lực.

Nhìn Fyodor không hề có động tác gì lại làm cho người ta chết ngay tại chỗ, vẻ mặt Sakaguchi Ango không đổi chỉ nâng tay đẩy gọng kính, thấu kính xẹt qua một vệt sáng.

Chỉ thấy gã cảnh cáo nói: "Cứ thử làm ba cái trò hề đi, và chúng tôi sẽ bắn anh ngay lập tức."

Khuôn mặt tươi cười của Fyodor chuyển hướng sang Sakaguchi Ango, hai tay nâng quá đầu ra hiệu đầu hàng, "Đương nhiên rồi, đi thôi."

Nhìn Fyodor bị người của Cục Quản lý Năng Lực Đặc Biệt dẫn di, Francis nhìn Dazai Osamu, "Thám tử, cậu có biết dị năng lực của tên đấy là gì không?"

"..." Dazai Osamu nhún vai, tùy ý nói: "Tôi không biết."

Vài ngày sau, trên tàu thủy lớn trên mặt biển.

Lúc tất cả mọi người đang thỏa thích hưởng thụ bữa tiệc, có ba đứa nhỏ đang nhìn nhau.

Tanizaki Junichirou lộ vẻ khó khăn: "Tệ rồi đây."

Mặt Izumi Kyouka không thay đổi lặp lại: "Vâng, tệ rồi."

Miyazawa Kenji chớp mắt nhìn, "Bộ nó tệ lắm hả?" 】

Nhìn 【 Fyodor 】 bị dẫn đi mà không có bất kỳ chống đối mào, đồng thời trong đó tựa hồ còn hơi có ý tuân theo, đôi mắt màu đỏ sẫm của Mori Ougai nhắm lại.

"Tôi thấy xạo xạo sao ấy." Nakajima Atsushi nói, mặc dù cậu cũng không biết tại sao, nhưng trực giác của cậu nói cho cậu biết ở trong đó có mùi dối trá.

Miyazawa Kenji: "Chẳng lẽ Quỷ Nhân muốn vào tù sao?"

"Theo lời mọi người thì em cũng cảm thấy Quỷ Nhân cố ý để bị bắt." Tanizaki Naomi nói.

Tanizaki Junichirou: "Nhưng sao 【 anh ta 】 lại muốn vào tù? Chẳng lẽ 【 anh ta 】 còn tính làm gì nữa ư?" 

Thế nhưng căn cứ vào tính nguy hiểm của Quỷ Nhân, 【 Cục Quản lý Năng Lực Đặc Biệt 】 không có khả năng đưa 【 gã 】 vào nhà tù bình thường, chắc chắn là loại nhà tù đặc biệt dành cho dị năng lực gia. 

Nhưng dưới tình hình kia, làm sao Quỷ Nhân có thể liên lạc với bên ngoài để gây sự? 

Fyodor nhìn bóng lưng nhàn nhã như ông lớn của đồng vị thể, đôi mắt chớp chớp, khóe môi cong lên một độ cong nhỏ đến mức không thể nhìn thấy, trò hay lại sắp bắt đầu.

Hắn nhìn Dazai Osamu, không biết cậu định đối phó như thế nào đây.

"Thêm nữa là lúc nãy Dazai im lặng, là biết dị năng lực của Quỷ Nhân rồi sao?"

"Hừm."

...

"?" Nhìn dáng vẻ ba đứa nhỏ đang dò xét, Yosano Akiko kông khỏi cảm thấy buồn cười, cười nói: "Đây là sao đấy?"

Đầu Tanizaki Junichirou nhảy số một cái liền hiểu đồng vị thể đang lo lắng cái gì.

Trước đó Chủ tịch cũng đã nói không cho phép khai chiến với 【 Port Mafia 】, nhưng 【 bọn họ 】 lại chống lại mệnh lệnh này.

Hậu quả rất nghiêm trọng, khiến cho người ta không dám tưởng tượng.

Mặc dù đồng vị thể khiến cho người ta rất đồng tình, nhưng cảnh này nhìn thế nào cũng rất đáng yêu.

Một người người thì cảm giác lo lắng thật sự.

Một người thì không rõ trạng thái nhưng phụ họa.

Một người thì đang ngơ ngác.

Ha ha ha ha.

"Tất nhiên là tệ rồi, vì chúng ta lại không tuân theo mệnh lệnh của Chủ tịch rằng chúng ta không được khai chiến với Port Mafia." Tanizaki Junichirou nhỏ giọng nói, vẻ mặt xụ xuống, "Ta có thể bị cho ăn mực ống đấy."

"Mực ―― mực ống á! Em chưa bao giờ ăn mực ống cả!" Miyazawa Kenji chú ý đến điểm không giống bình thường.

Tanizaki Junichirou im lặng: "Cậu có thật sự hiểu "mực ống" nghĩa là gì không vậy?"

"Em hiểu nè." Izumi Kyouka trả lời: "Một số người đã bị cho ăn mực ống (sa thải) trong công việc trước của em, dọn dẹp sau đó đúng là một nỗi kinh hoàng." 

Giọng điệu nghe ra còn có hơi ngại phiền phức.

Tanizaki Junichirou bó tay rồi, đứa nhỏ này cũng không biết.

Cậu ga gãi gãi đầu, vắt hết óc ngẫm lại đưa ra biện pháp, "Tóm lại, ta cũng phải nghĩ cách trốn khỏi kiếp nạn này thôi."

Ánh mắt của cậu ta lơ đãng liếc nhìn Izumi Kyouka, đột nhiên nghĩ đến cái gì, đôi mắt lập tức phát sáng, "Kyouka, em mặc kimono tập nói 'xin lỗi' của bộ hầu gái đi."

"Hai tay nắm chặt, che miệng."

Izumi Kyouka theo lời làm theo, "Xin lỗi?"

"Đôi mắt rưng rưng một tí." Ngay lúc Tanizaki Junichirou còn muốn chỉ tiếp, sau lưng truyền đến một giọng nói u ám.

"Anh trai, anh đang làm gì thế?"

"【 Kenji 】 đáng yêu quá." Yosano Akiko không khỏi lên tiếng cười nói.

Miyazawa Kenji sờ lên cằm nghĩ, mực ống? Cậu chưa từng ăn...

Tay cậu nắm thành quả đấm đập vào tay trái, yes! Quyết định rồi, trở về mình sẽ nếm thử món mực ống, hương vị chắc hẳn sẽ rất tuyệt.   

Tanizaki Junichirou hơi cười cười: "Ha ha ha, hình như vừa rồi 【 Kyouka 】 nói chuyện gù khủng khiếp lắm." 

"Ôi trời," đôi mắt của Ozaki Kouyou híp lại đầy nguy hiểm, Kim Sắc Dạ Xoa sau lưng trong mắt hiện lên ánh sáng lạnh lẽo, "Đang dạy 【 Kyouka 】 làm gì đây?"

Ánh mắt của những người khác cũng có hơi quái dị nhìn 【 Tanizaki Junichirou 】 cùng Tanizaki Junichirou.

Nét mặt của Nakajima Atsushi chần chừ nhìn Tanizaki Junichirou, "Tanizaki, 【 cậu 】 còn có khuynh hướng này nữa hả?"

Yosano Akiko cũng giễu giễu nói: "Thật sự là không ngờ luôn, Tanizaki, cậu giấu kỹ thật đó."

Tanizaki Junichirou khi bị tia tử thần của đám người chiếu vào, nhất là đang cảm nhận được ánh mắt ở bên cạnh như đến từ địa ngục, cơ thể run hơn nữa, khóc không ra nước mắt vội vàng giải thích.

"Không phải thế, nó không như mọi người nghĩ đâu! Thật sự tôi không có khuynh hướng như vậy! Mọi người phải tin tôi!"

Tử đạo hữu bất tử bần đạo¹, đồng vị thể làm ra sự tình 【 Hắn 】 Mình phụ trách!

¹ 死道友不死贫道: Tử đạo hữu bất tử bần đạo 」, chỉ cần mình sống là được, đạo hữu (cách gọi bạn bè của người tu đạo) sống chết không quan trọng.

"Tôi không có khuynh hướng đó, nhưng đồng vị thể có hay không thì tôi cũng không biết."

Tanizaki Junichirou nhìn Tanizaki Naomi mặt không thay đổi, "Nên là, Naomi, em phải tin anh!"

Tanizaki Naomi không nói một câu, cô nhìn trán Tanizaki Junichirou toát hết mồ hôi mới chậm rãi nói: "Được rồi, tha cho anh đấy."

Ozaki Kouyou nhìn Izumi Kyouka, sờ đầu của cô bé, giọng điệu nhu hòa: "Kyouka, nếu có người bảo em làm vậy, không cần cân nhắc, thẳng tay xỏa sổ nó nhé."

Izumi Kyouka khẽ gật đầu, "Vâng."

Nghe vậy, đáy lòng của những quý ông phát lạnh, nào dám có động tác.

Miyazawa Kenji nhìn thoáng qua Tanizaki Junichirou đang giải thích với Tanizaki Naomi, sau đó quay đầu liền thấy Edogawa Ranpo miệng đầy đồ ngọt. 

Cậu ta vội vàng tiến lên chào hỏi, "Anh Ranpo! Anh đã ra khỏi cuốn tiểu thuyết bí ẩn đấy rồi hả?"

"Đương nhiên." Edogawa Ranpo tranh thủ trả lời Miyazawa Kenji: "Tôi tìm ra tất cả 500 tên tội phạm." 

Nghĩ đến Nakahara Chuuya vẫn đang bên trong đó, gã lại bổ sung một câu, "Còn cái cậu mũ đáng yêu kia thì vẫn còn ở trỏng, cậu ta đã từ bỏ việc tìm kiếm và bắt đầu đi đập tất cả mọi người."

Lúc bọn họ đang nói chuyện, trong lúc vô tình Nakajima Atsushi nhìn thấy Dazai Osamu đang đứng ở cạnh mạn thuyền. Cậu ta sửng sốt một chút, sau đó cười đi tới, "Một địa điểm tổ chức tiệc sang trọng nhỉ, anh Dazai." 

"Ừ..." Dazai Osamu quay đầu nhìn Nakajima Atsushi đang đến bên cạnh mình, "Đây là tàu của ông Fitzgerald."

Nakajima Atsushi hiểu rõ khẽ gật đầu, cậu ta liếc nhìn Dazai Osamu dường như đang suy nghĩ gì đó mà không thể đoán ra được, trong lòng kinh ngạc.

Hiểm thấy thật, anh Dazai thế mà có dáng vẻ đắn đo... 】

"Ha ha ha ha ha, nói đi, bản thám tử làm sao có thể bị 500 tên tội phạm làm khó được." Edogawa Ranpo cực kỳ kiêu ngạo nói.

Miyazawa Kenji: "Vậy là ngài 【 Chuuya 】 vẫn còn ở trỏng chưa ra được." 

Vẻ mặt của Nakahara Chuuya tối lại, nhất thiết phải lặp lại câu này à?

"Phá án kiểu bạo lực." Yosano Akiko bình luận.

Tanizaki Junichirou liếc nhìn vẻ mặt của Nakahara Chuuya ẩn ẩn có chút khó coi, ừm, cũng rất 【 Chuuya 】. 

"Ngài Dazai đâu?" Nakajima Atsushi từ lức mới bắt đầu liền tìm kiếm bóng dáng của Dazai Osamu nhưng từ đầu đến cuối không tìm được.

Ánh mắt cậu nhìn về phía đồng vị thể, bóng dáng của 【 cậu ta 】 dừng lại, cậu lập tức nhìn theo hướng 【 cậu ta 】 nhìn. 

Quả nhiên thấy được bóng dáng của Dazai Osamu.

Thế là Nakajima Atsushi nhấc chân nhanh chóng đi đến chỗ Dazai Osamu. 

Đám người cũng theo sau.














Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro