023
Edit + beta: HngThnhNgan
――――
【 Nakajima Atsushi đứng trên một tấm vải đen trông như mặt nước gợn sóng lăn tăn, miếng vải đen chậm rãi hiện lên, đỡ lấy thân thể cậu ta.
"Dường như không ai biết..." Akutagawa Ryuunosuke không có áo khoác, chỉ mặc một chiếc áo trong màu trắng cong khóe môi thành một nụ cười nhẹ mức không thể nhìn thấy: "Sức mạnh của móng vuốt hổ có thể cắt xuyên qua chính bản thân của dị năng lực."
"Cậu ta đã từng cắt ngang 「 La Sinh Môn 」 của tôi, cắt ngang dị năng lực cường hóa cơ thể của nhà giàu mới nổi trong bộ vest đó."
Lại thêm một người đá khổng lồ khác chui lên từ lòng đất.
"Nếu lợi dụng dị năng lực của tôi mở rộng xé rách không gian, lập tức có thể phá hủy áo giáp hoặc dị năng lực."
"Đây là thanh kiếm thần không thể địch nổi." 】
"Quào!【 Akutagawa 】 cấp La Sinh Môn cho 【 Atsushi 】 đấy sao?" Nhìn 【 Akutagawa Ryuunosuke 】 chỉ còn lại bộ đồ bên trong, nhìn thân người mặc áo khoác đen mà lộ ra khí chất bình thường không có, đôi mắt Miyazawa Kenji phát sáng.
"【 Atsushi 】 trông ngầu quá!"
"Hóa ra đây là cách giải quyết mà 【 Akutagawa 】 nói sao?" Ánh mắt Tanizaki Junichirou phức tạp, "Không ngờ luôn."
"La Sinh Môn vậy mà còn có thể dùng kiểu này cơ à?" Yosano Akiko sờ lên cằm như có điều suy nghĩ.
Tanizaki Naomi: "Cảm giác vạn năng thật sự!"
Có thể tấn công có thể phòng thủ, còn có thể cho người khác mượn.
"Ồ... Nhìn 【 Atsushi 】 kiểu này rất giống cán bộ Port Mafia." Oda Sakunosuke nói.
Nghe vậy, Sakaguchi Ango nhìn kỹ mấy lần, "Đúng là giống thật."
Mori Ougai nhìn 【 Nakajima Atsushi 】 như có điều suy nghĩ.
Nếu Port Mafia có một viên kim cương giống vậy cũng không tệ, từ Dazai khai quật ra quả nhiên cũng là một viên kim cương ưu tế.
Nakajima Atsushi nghĩ thầm, mặc dù cậu từng vì ngài Dazai muốn đi Port Mafia một lần, nhưng bây giờ ngài Dazai đã không còn ở Port Mafia, cho nên cậu tuyệt đối sẽ không đi Port Mafia.
"Đây chính là kỹ năng dung hợp dị năng lực ư? Mạnh quá!" Tanizaki Junichirou ngẩng đầu nhìn 【 Nakajima Atsushi 】 đứng trên La Sinh Môn, kinh ngạc thán phục không thôi.
"Đột nhiên phát hiện 【 Atsushi 】 hợp tác với 【 Akutagawa 】 sẽ có rất nhiều kỹ năng mới! Quả nhiên, khả năng dự đoán của ngài Dazai đều tốt hết." Miyazawa Kenji lại thổi phồng Dazai Osamu một phen.
Akutagawa Ryuunosuke: "Khả năng dự đoán của ngài Dazai dĩ nhiên là các người không bằng rồi."
【 Nakajima Atsushi ngẩng đầu nhìn người đá khổng lồ trước mắt, móng vuốt hổ dài cứng màu đen, hai con ngươi sáng lên vẻ kiên nghị.
"Đi nào, Akutagawa."
"Xóa sổ anh ta đi, Người Hổ."
"Mãnh Thú Dưới Trăng La Sinh Môn――"
"Hắc Hổ Tuyệt Trảo!"
Nakajima Atsushi nhanh chóng xoay người, hình thành vòi rồng để cản lại sự tấn công của cơ thể khổng lồ bằng đá, đồng thời 'vòi rồng' vẫn đang không ngừng xoay tròn mở rộng, cuối cùng người đá khổng lồ vỡ vụn.
Cùng lúc đó, Pushkin trốn thoát trước mắt Nakajima Atsushi và Akutagawa Ryuunosuke chạy ở trong đường hầm.
"He he ha ha! Mình ra được rồi! Mình đã thắng!"
"Cái gì mà tổng quản chứ, tên kia chỉ là một con rối thôi!"
"Không chỉ anh ta, Fyodor và 「 Lũ Chuột trong Căn Nhà Chết 」 cũng chỉ là công cụ để mình giải trí thôi!"
Anh ta nhìn phía trước sáng lên ánh sáng, vẻ mặt hưng phấn, "Là lối ra! He he ha ha, những người đàn ông yếu đuối như mình dù có làm gì cũng sẽ được tha thứ, nếu không nhân sinh của kẻ nhỏ yếu cũng sẽ là tổn thất lớn!"
"Những tên giàu có như các người cứ mang theo oán hận của chúng tôi rồi chết với vẻ mặt thống khổ đi!"
Nhưng Pushkin vừa chạy ra khỏi lối ra thì vẻ mặt lập tức đại biến, sự hưng phấn trên mặt đến cả nụ cười cũng dần dần biến mất.
Chỉ thấy trước mặt anh ta, đứng đấy là đội ngũ Trụ sở Thám Tử Vũ Trang và Port Mafia. 】
"Tính lên sao?" Tanizaki Junichirou nắm chặt nắm tay, khẩn trương còn hơn người trong cuộc.
"Quàoaaaa!!!" Dường như bị cảnh nhiệt huyết này ảnh hưởng, Miyazawa Kenji kích động hô hào, "Lên đi!【 Akut Atsu 】!"
Khóe miệng Nakajima Atsushi không khỏi giật giật, 【 Aku Atsu 】 là cái quỷ gì.
Nhìn cảnh này, Ozaki Kouyou che miệng, "Ôi trời, mấy cậu đang gọi tên dị năng lực của nhau đó hả?"
Không chỉ có như thế, còn nghĩ ra tên năng lực trong một giây. Không hổ là Tân Song Hắc được Dazai² tuyển chọn và bồi dưỡng.
² 「 太太 」, tui không rõ ở đây là bà chủ theo nghĩa đen hay là Dazai nữa. ((=
Tanizaki Naomi ngửa đầu nhìn thứ xaoy tròn cực nhanh, hồi lâu nói: "Giống như con quay bảy màu vậy á..."
Sau khi tiếng vang ầm ầm biến mất, mọi người nhìn thứ lớn đang chạy trước mắt, rơi vào im lặng.
"Đó là...【 Pushkin 】?"
"【 Đám 】【 Atsushi 】 ở đằng sau đó, nhưng giờ cũng đã quá muộn để bắt kịp." Kunikida Doppo nghiêm túc nói.
"Không thể nào? Chủ tịch và đám 【 Atsushi 】 bị trúng 'ăn thịt đồng loại' đã được giải đâu!" Tanizaki Junichirou lo lắng nói.
"Ôi trời, lá gan tên này to quá thế." Trong mắt Ozaki Kouyou hiện lên một tia thú vị, cô giễu giễu nói: "Hay là nói, đây là phép thắng lợi tinh thần ha?"
Yosano Akiko nhướng mày, nói: "Chỉ có thể nói, ừm.... Chúng ta cũng không sánh bằng."
"A ha ha ha ha ha." Nhìn thấy vẻ mặt cứng đờ của 【 Pushkin 】, Tanizaki Junichirou xem xét phía trước, lập tức vui vẻ, "Đây là vả mặt tốc độ ánh sáng ha, quả báo nhãn lồng tới rồi."
Nakajima Atsushi: "Cũng là một nhân vật mà, được cả hai tổ chức chuyên nghiệp ngồi chờ."
Ha ha ha ha ha tội nghiệp quá.
【 "Thấy chưa, y như tôi nói với anh mà." Mori Ougai nhìn sắc mặt Pushkin đại biến, mỉm cười.
"Đúng là một con đường trốn thoát hết sức đơn giản. Khá dễ đoán so với Fyodor, bậc thầy của bóng ma." Fukuzawa Yukichi cũng thản nhiên nói.
"K... Không thể nào!" Pushkin cảm thấy không thể tin, làm sao có thể đoán được mạch suy nghĩ của mình cơ chứ?!
"Giờ thì, bọn này đã phải lên voi xuống chó vì anh mà nhỉ." Kunikida Doppo thân thiện nhìn Pushkin, "Có muốn bào chữa gì không?"
Dưới ánh mắt thân thiện của mọi người, Pushkin chậm rãi quỳ xuống cầu xin tha thứ: "Làm ơn tha thứ cho tôi đi! Tôi sẽ vô hiệu hóa virus ngay mà! Nên là..."
"Ừm, cũng được nhỉ." Mori Ougai ra vẻ suy nghĩ nói.
"Ờ, tha cho cậu ta đi nhỉ." Fukuzawa Yukichi cũng giống như không truy cứu những hành vi trước đó của Pushkin nữa.
Nghe nói vậy, Pushkin thở phào một hơi.
"Khỉ khô ấy!"
Nhưng ngay sau đó Pushkin hưởng trọn hai cú đấm đến từ hai vị thủ lĩnh. 】
"Ha ha ha ha ha... Ngạc nhiên không?" Tanizaki Naomi cười muốn gãy lưng rồi.
Miyazawa Kenji: "Đây chính là cảm giác một phát bước vào Địa Ngục sao ạ?"
Nakajima Atsushi nhìn người của 【 Trụ sở Thám Tử 】, nói: "Ngài Dazai đâu rồi?"
Kunikida Doppo: "Chắc đang làm chuyện khác rồi."
"Nhiều người như vậy, cảm giác 【 anh ấy 】 có lẽ sẽ trải nghiệm nhiều cách chết vậy á." Tanizaki Junichirou nhìn đám người giống như ác ma giáng lâm, nói: "Hi vọng 【 anh ấy 】 lên đường bình an."
Nhưng mà, giờ khắc này, so với 【 Pushkin 】, 【 bọn họ 】 thật sự giống mấy kẻ ác vậy.
"Đầu hàng nhanh vậy." Nhìn 【 Pushkin 】 sợ sệt mà đầu hàng trong nháy mắt, Yosano Akiko chậc một tiếng, "Cũng trong dự đoán."
"Ha ha ha cảm giác Chủ tịch học xấu vậy á." Miyazawa Kenji chớp mắt nhìn nói.
Tanizaki Junichirou: "Làm sao mà Chủ tịch 【 bọn họ 】 có thể bỏ qua cho 【 anh ta 】 được, 【 anh ta 】 cũng chẳng tự hiểu nhỉ, thế mà cũng tin?"
Tanizaki Naomi nhìn 【 Pushkin 】 ăn trọn cả hai cú đấm cùng lúc, nghĩ đến một cảnh tương tự, "Hừm... Cảnh này giống lúc đấu với thủ lĩnh 「 The Guild 」 nè, đám 【 Atsushi 】 cũng từng liên thủ."
【 Nakajima Atsushi đi sâu vào mỏ than bỏ hoang thì cảm thấy virus đã được vô hiệu hóa, điều này có nghĩa kế hoạch tác chiến của bọn họ thành công.
Nhưng...
Nakajima Atsushi nhìn căn phòng trước mắt không có một ai, không hề thấy Fyodor, vẻ mặt ngưng trọng.
Sau đó bọn họ từ miệng Ivan biết được hóa ra Fyodor sở dĩ có thể ra lệnh bất chấp sự giám sát chặt chẽ của bọn họ là vì bọn gã sử dụng âm nhạc như một mệnh lệnh được mã hóa.
Bằng cách này, Tayama Katai không thể giải mã được đoạn nói chuyện của bọn họ.
Mà lúc này, Fyodor mà đám người đang tìm kiếm, ở ngay trong quán cà phê.
"Là 《 Matthew Passion 》 của Bach..." Fyodor khẽ sờ lên tai nghe bên tai, nhắm mắt nói nhỏ: "Có lẽ đã đến lúc rồi."
Fyodor chậm rãi đứng dậy, trong đầy đang suy nghĩ ý tưởng tiếp theo, trước tiên đến thuyền buôn lậu rời khỏi đây... Sau đó lại tấn công lần nữa.
Đối thủ ghê gớm hơn gã nghĩ... Lần tiếp theo có lẽ sẽ có thể kết thúc chúng.
Fyodor vừa đi ra chỗ rẽ, sau đó phát giác được cái gì dừng bước chân lại.
"Chào, cà phê ngon nhỉ."
Nghe nói vậy, Fyodor quay đầu khẽ nhìn, con ngươi hơi co lại.
"Ôi trời, tôi không nghĩ là anh sẽ ngạc nhiên đến vậy." Khiến vẻ mặt Fyodor khẽ biến, Dazai Osamu tươi cười nói.
Hiếm khi thấy bộ dáng sửng sốt của Fyodor, Dazai Osamu cười đến mức híp cả mắt, song khi anh ta mở mắt ra, mặc dù khóe môi vẫn như lúc ban đầu, nhưng ánh mắt đã lạnh đi.
"Anh muốn hỏi 'Làm sao cậu biết tôi ở đây', đúng chứ?" 】
"Không thể nào?! Sao Quỷ Nhân lại không có ở đây?" Nhìn căn phòng không có một ai, Tanizaki Junichirou khó tin.
Trước đó rõ ràng Quỷ Nhân ở cùng với người tên 【 Ivan 】 mà.
"Không có ai trong phòng cả, cả trực thăng lẫn trong xe chạy trốn cũng không tìm được 【 anh ta 】." Nakajima Atsushi cảm thấy rất thắc mắc, "Vậy 【 anh ta 】 sẽ ở đâu?"
Kunikida Doppo cau mày, ánh mắt lơ đãng đảo qua bức tranh trên tường, tia chớp lóe lên, trong đầu hắn hiện lên phỏng đoán.
"Có khi nào... Căn bản là Quỷ Nhân đã không ở trong căn phòng đó cùng gã kia không?"
"Mọi người nhìn kìa," Kunikida Doppo chỉ vào bức tranh trên tường, "Trong bức tranh này những bông hoa màu đỏ chưa nở, nhưng tôi nhớ là, bức tranh bông hoa màu hồng tím bên chỗ Quỷ Nhân đã nở rồi."
"Không thấy không gian đó đâu cả!" Từ sau khi Kunikida Doppo đưa ra vấn đề, Nakajima Atsushi lập tức muốn tìm bức tranh trên tường chỗ Quỷ Nhân, lại phát hiện là không có.
"Đây có lẽ là... Vấn đề biến đổi không gian." Đầu ngón tay đặt trên môi, Mori Ougai nhắm mắt chậm rãi nói, "Lúc chúng ta không chú ý, không gian đã lặng yên biến hóa, thế nên chúng ta mới hiểu sai."
Miyazawa Kenji: "Nhưng nếu là vậy, 【 bọn họ 】 liên lạc với nhau như thế nào vậy ạ?"
Ở đây cũng chẳng có đường dây nào có thể liên lạc với bên ngoài, với cả tín hiệu điện thoại này cũng có ngài 【 Katai 】 đang nghe lén, rốt cuộc Quỷ Nhân ra lệnh với thuộc hạ của 【 anh ta 】 như thế nào mới được?
"Tiếng nhạc đó có vấn đề!" Nakajima Atsushi đột nhiên nói, "Thứ nhạc đó từ đầu tới cuối vẫn đang phát!"
Yosano Akiko: "Hoàn toàn chính xác, cho dù chúng ta ở vị trí nào thì vẫn có thể nghe thấy tiếng nhạc đó."
Mà sau khi nghe những lời 【 Ivan 】 nói, đám người càng chắc chắn hơn.
"Thế mà dùng âm nhạc làm ám hiệu mệnh lệnh, khó vậy mà cũng nghĩ ra." Mori Ougai nhắm mắt, "Nói thế nào đây, không hổ là đối thủ của Dazai."
"Sở dĩ ngài Dazai không có ở đây, chẳng lẽ là đi tìm Quỷ Nhân?" Miyazawa Kenji động não, đột nhiên nói.
Miyazawa Kenji vừa dứt lời, không gian liền đổi chỗ.
Nhìn cách bày trí trước mắt, đám người hiểu rõ.
Quỷ Nhân vẫn luôn ở trong quán cà phê này.
Nakajima Atsushi chỉ nhìn 【 Fyodor 】 một chút liền ngừng chú ý tới 【 gã 】, ánh mắt cậu đang dò xét xung quanh.
Vì rất có thể ngài Dazai tới tìm Quỷ Nhân, liệu có cách nào biết Quỷ Nhân ở đây, sau đó ngồi một góc chờ Quỷ Nhân không?
Thấy không tìm thấy ngài Dazai, Nakajima Atsushi nhanh chóng quay người bước ra khỏi khu vực này, muốn ra ngoài xem có thể tìm được Dazai Osamu không.
Sau đó liền thấy bóng lưng nào đó.
"Ngài Dazai?"
Đám người nghe vậy tiến đến, không còn quan tâm 【 Fyodor 】.
Bọn họ vừa bước đi, 【 Fyodor 】 liền đứng dậy.
...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro