016
Edit + beta: HngThnhNgan
――――
【 「
"Tôi biết chứ." Mori Ougai từ đầu cuối vẫn cúi thấp đầu, giọng điệu bình tĩnh đến quỷ dị, "Mấy người đã tấn công một chiếc xe vận chuyển thuốc đang hướng đến một bệnh viện lớn vào tuần trước nhỉ?"
"Bởi vì bên trong đó có rất nhiều loại thuốc có thể bán với giá cao trong chợ đen."
"Tôi rất yêu thành phố này, bao gồm cả xã hội ngầm của nó nữa."
"Nhưng những ký sinh trùng như chúng bây lại làm khó chịu đến tận dạ dày đấy." Mori Ougai ngẩng đầu nhìn bọn chúng, ánh mắt cực kỳ kinh khủng, khiến người ta liên tưởng đến con ác quỷ đang âm thầm ẩn nấp trong bóng tối chằm chằm theo dõi.
Ánh mắt như vậy khiến người khác cảm thấy rùng mình.
」 】
"Đột ngột vậy sao." Nhìn 【 Mori Ougai 】 bị trói vừa thay đổi thái độ, Tanizaki Junichirou nói.
"Tệ thật đấy." Nhìn khuôn mặt tím xanh của 【 Mori Ougai 】, mặc dù biết sau này 【 Mori Ougai 】 chắc chắn sẽ trả lại hết cho chúng, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới việc Yosano Akiko hiện đang cười trên nỗi đau của người khác.
Miyazawa Kenji: "【 Bọn họ 】 dũng cảm quá đi!"
"Lộ ra chiến thuật như vậy, thật sự là được hả?" Nakajima Atsushi rất bối rối, "Chắc sẽ không chết thảm đâu ha?"
Kunikida Doppo: "Nhân vật phản diện chết do nói nhiều đấy."
"! Vẻ mặt này!" Tanizaki Junichirou bị giật mình một chút.
Bởi vì vẻ mặt của 【 Mori Ougai 】 nhìn là cảm thấy rùng mình, còn có quỷ dị.
"Lũ ranh con này dừng gáy là được rồi đấy."
【 「
"Còn anh thì sao? Ngài Fukuzawa."
Những người khác giật mình, vội vàng quay đầu, nhìn thấy Fukuzawa Yukichi chẳng biết lúc nào đứng ngay cửa, đều kinh ngạc sợ hãi.
"Không thể nào! Tao đã để cả đống vệ sĩ ở trước cửa rồi mà?!"
"Tôi giết hết chúng rồi." Tông giọng của Fukuzawa Yukichi bình thản không có gì lạ, mũi kiếm nhỏ xuống vài giọt máu, toàn bộ vệ sĩ ở ngoài phòng khám bệnh đều bị diệt sạch.
"Lùi lại ngay! Không tao giết thằng này đấy!" Nhìn Fukuzawa Yukichi giống như sát thần đi tới, gã đàn ông giật mình, vội vàng chĩa họng sóng vào Mori Ougai.
"Thoải mái." Đối với chuyện này, Fukuzawa Yukichi không quan tâm.
"Ôi thôi nào?" Nghe lời nói không hề lưu tình của Fukuzawa Yukichi, vẻ mặt của Mori Ougai buồn buồn.
"Dù sao anh chỉ câu giờ để tôi tới mà thôi, tôi nói đúng chứ?" Fukuzawa Yukichi không hề áy náy chút nào, bình tĩnh nhìn Mori Ougai, "Với cả, dao anh giấu nó phát ra sát khí tới tận chỗ tôi rồi này."
Mori Ougai cười quỷ dị, Fukuzawa Yukichi vừa dứt lời, sợi dây thừng trói chặt trên cổ tay ông ta đột nhiên vô cớ rơi xuống đất.
Ánh sáng bạc lạnh lẽo sắc bén lóe lên xẹt qua.
Đó là con dao mổ cắt ra ánh sáng của Mori Ougai.
Từ khi dây thừng rơi xuống đến lúc ba người ngã xuống chỉ chưa đầy 3 giây.
」 】
Miyazawa Kenji, "Hóa ra Chủ tịch lúc đó đã đỉnh như vậy rồi!"
"Phụt." Ozaki Kouyou bị giọng điệu như không liên quan tới mình của 【 Fukuzawa Yukichi 】 chọc cười, cô nhịn cười, nói: "Nhìn giống thật."
Tựa như lần trước, Dazai chờ 【 Chuuya 】 đến chi viện vậy.
Yosano Akiko: "Cách ở chung này quen ghê."
Nhìn dây thừng rơi xuống đất, Tanizaki Junichirou cả kinh nghẹn họng nhìn trân trân: "Từ từ... 【 Ông ta 】 cũng có thể cởi dây thừng trong nháy mắt ư?"
【 「
"Tôi chỉ giả vờ bị bắt để chúng nói cho tôi biết nơi ẩn náu của chúng thôi," Mori Ougai vượt qua Fukuzawa Yukichi, dừng bước lại, "Đã tới lúc ăn thua trả đủ rồi đấy."
"Y như kế hoạch của thầy Natsume."
Đôi mắt của Fukuzawa Yukichi hơi chuyển động, "Thầy Natsume?"
――"
"Thầy Natsume là người có dị năng lực huyền thoại, người hậu thuẫn lúc sáng lập Trụ sở Thám Tử." Dazai Osamu ngồi tựa ở trên giường, giải thích với Tanizaki Junichirou ở phía bên kia điện thoại.
"Xuất quỷ nhập thần, hành tung không rõ. Ngay cả dị năng lực cũng không muốn ai biết cả..."
"Có tin đồn rằng, ông ta có thể nhìn thấu mọi thứ, là dị năng lực gia mạnh nhất đấy."
"E hèm, ngài... Dazai?" Một giọng nói nhỏ vang lên.
Dazai Osamu phân tâm nhìn lại.
Chỉ thấy cô y tá vừa gặp khi nãy khí thế hùng hổ hiện tại lại ngượng ngùng như thiếu nữ hoài xuân, đâu còn là khí thế bức người hồi nãy nữa.
"Tôi... Vừa rồi tôi thất lễ quá..."
"Ồ... Chị y tá, cám ơn chị đã cho phép tôi gọi điện."
"Vâng... Ừm, nếu có thể, cái vừa nãy ý... Có thể lần nữa được không? Lần này là trong một phòng cho một người."
"Đợi tôi khỏe hơn rồi lại nói tiếp nha." Dazai Osamu lơ đãng trả lời, sự chú ý của anh ta đổ dồn vào một con mèo tam thể ngậm con cá khô nhỏ đi ngang qua ngoài cửa. 】
"Thầy 【 Natsume 】... Chẳng lẽ người Dazai đang nói tới là người này à?" Kunikida Doppo suy tư.
Kunikida Doppo vừa dứt lời liền thấy Dazai Osamu nằm trên giường bệnh.
Bọn họ lại quay lại.
Nhưng sự chú ý của Nakahara Chuuya lệch đi, "Từ từ, điện thoại di động của cậu ta không phải bị tịch thu à? Sao giờ vẫn đang gọi vậy?"
Hắn quay đầu tìm cô y tá kia, sau đó thấy ở cửa. Nhưng nhìn vẻ mặt tự nhiên ngượng ngùng của cô y tá, Nakahara Chuuya im lặng.
Vẻ mặt kia... Dazai đã làm gì vậy?
Những người khác cũng chú ý tới.
"???" Đầu Tanizaki Junichirou đầy dấu chấm hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
Miyazawa Kenji: "Ngài Dazai đã làm gì thế? Sao chị y tá lại chịu cho anh ấy gọi điện thoại vậy ạ?"
Tanizaki Naomi: "Cả xưng hô cũng thay đổi."
Trước đó là anh Dazai, hiện tại là ngài Dazai.
(Lúc đầu cô y tá gọi Dazai là Dazai tiên sinh, sau đó như đoạn trên, cô y tá gọi là Dazai đại nhân nên tui dịch thuần Việt là anh Dazai và ngài Dazai.)
Akutagawa Ryuunosuke: "???!!!!!"
Nakajima Atsushi: "Ngài Dazai đã làm gì thế?"
"Cái đó? Cái đó là cái gì? Chẳng lẽ――" Con ngươi của Higuchi Ichiyou chấn động.
"Không thể nào!" Akutagawa Ryuunosuke nhanh chóng ngắt lời Higuchi Ichiyou.
Nakajima Atsushi cũng không tin: "Tuyệt đối không thể! Ngài Dazai sẽ không làm vậy!"
Mặt Kunikida Doppo hơi biến đen: "Nơi này là bệnh viện đấy, sao Dazai có thể..."
Yosano Akiko im lặng nhìn bọn hắn, "Mấy người đang nghĩ cái quái gì thế, đương nhiên Dazai sẽ không làm mấy chuyện như vậy rồi."
Đám người Mori Ougai nháy mắt cũng nghĩ sai, nhưng rất nhanh liền kịp phản ứng, mặc dù biểu hiện ngày thường của Dazai Osamu, khụ... Lăng nhăng, thích tìm những cô gái xinh đẹp để tự tử đôi, huống chi hiện tại cậu ấy cũng đang bị thương nữa.
Cho nên cậu ấy khó có thể làm ra những chuyện như vậy, cho dù có, hẳn là cũng chỉ là dùng sắc dụ dỗ mà thôi.
"Từ trước đó Dazai đã nói với các cán bộ của 【 Port Mafia 】 'Đã đến lúc của các người rồi' và cuối cùng biến thành giao dịch để phán đoán, tôi nghĩ cậu ta đã hướng dẫn tâm lý cho cô ý tá đó thôi."
Kunikida Doppo hơi bình tĩnh lại, mặc dù ngoài miệng hắn nói như vậy, nhưng trong lòng nghĩ như thế nào thì không rõ.
"Việc lấy lòng phụ nữ thì tên nhóc Dazai này chắc chắc là rất giỏi." Nakahara Chuuya mím môi nói: "Tôi nhớ lúc trước cậu ta còn muốn tặng người ta viên đá quý của 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 nữa."
Ozaki Kouyou nhìn Nakahara Chuuya, nhớ rõ ghê ta.
Trong lúc nhất thời, bởi vì không biết Dazai làm gì mà từ đó cô y tá lại làm ra vẻ mặt kia, đám người người vào sự im lặng quỷ dị.
Thế thì chính xác là ngài Dazai đã làm gì thế? Miyazawa Kenji trăm mối vẫn không có cách giải.
【 「
Trong phòng khám 'chồng chất dơ bẩn', Mori Ougai và Fukuzawa Yukichi đang ngồi bên trên một cái rương dài ngay dưới cửa sổ.
"'Anh sẽ ổn thôi mà Fukuzawa' cái đầu tôi ấy." Fukuzawa Yukichi cau mày, không nhịn được trợn mắt, "Số lượng địch nhiều hơn hai con số so với thông tin anh đã đưa tôi đấy."
Mori Ougai nghiêng đầu cười, cố lừa cho qua, "Ôi trời, không hổ là tuyệt kỹ của Sói Bạc, thật sự là mở rộng tầm mắt. May mà có anh, anh đã giúp tôi bớt được nửa phiền phức đấy "
Đôi mắt của Fukuzawa Yukichi khẽ chuyển động, "Nó không vô ích à?"
"Ý anh là gì?"
"Chuyện hôm nay, âm mưu mà chúng ta ngăn chặn chỉ là một thảm kịch giữa các thảm kịch. Port Mafia là căn nguyên của thảm kịch, chỉ cần bạo ngược vẫn tồn tại, thảm kịch vẫn sẽ tiếp tục xảy ra."
"Tôi biết." Mori Ougai thờ ơ nói: "Đó là lý do tôi muốn tham gia vào 「 Canh ba tư tưởng 」 của thầy Natsume."
"Canh ba tư tưởng?" Fukuzawa Yukichi ngạc nhiên nhìn ông ta.
」 】
Tanizaki Junichirou: "Canh ba tư tưởng á?"
Khóe môi Fyodor câu lên, "Ban ngày thì trật tự được Cục Quản lý Năng Lực Đặc Biệt duy trì, màn đêm do Port Mafia giám sát, hoàng hôn do Trụ sở Thám Tử Vũ Trang quản lý. Đây chính cái mà gọi là Canh ba tư tưởng đi."
Tanizaki Junichirou phát hiện lỗ hổng, "Bình minh thì sao, ai quản lý bình minh?"
Miyazawa Kenji: "Nếu có bình minh thì đây không phải là Canh ba tư tưởng, mà là Canh bốn tư tưởng."
【 Ánh sáng hoàng hôn chiếu sáng vào trong phòng, người trong phòng vẫn đang tiếp tục đánh nhau, bất phân cao thấp.
"Mười hai năm trước, kể từ lúc chúng ta hợp tác ở đây, thì về sau cũng đã đụng độ và chiến đấu vô số lần."
Dao mổ và kiếm võ sĩ giao nhau một chỗ, phát ra từng tiếng vang.
Trong bầu không khí căng thẳng, Mori Ougai và Fukuzawa Yukichi bốn mắt nhìn nhau, lóe lên tia lửa, trong mắt dường như giao chiến mấy trăm hiệp, ai cũng không chịu thỏa hiệp.
"Nhưng khi chúng ta lại hợp tác lần nữa, không đâu địch nổi chúng ta."
Fukuzawa Yukichi ngước mắt, nhìn sau lưng Mori Ougai đột nhiên xuất hiện Elise, dưới chân lão dùng lực, kiếm võ sĩ trên tay vung lên.
Kiếm võ sĩ lóe lên nhiều đường kiếm mà mắt thường không theo kịp tốc độ của nó, cơ thể Elise trong nháy mắt chia năm xẻ bảy.
Trước mặt Mori Ougai, Elise nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Nori Ougai, hai tay hơi nâng lên, muốn ôm lấy khuông mặt ông ta.
"Xin lỗi nhé, Rintarou..."
"Em... đi trước nha, sẽ đợi ngài ở thế giới bên kia."
Đôi mắt của Elise chậm rãi bất lực nhắm lại, hai tay và cả đầu biến mất cùng nhau.
Mori Ougai cụp mắt, chậm rãi nhắm lại, khóe môi hơi cong lên, bất đắc dĩ cười nói: "Quả nhiên... Chuyện này cũng xảy ra nhỉ?"
"Xin lỗi nhé, Elise." 】
"Nhanh ghê!" Nhìn bóng dáng của 【 Fukuzawa Yukichi 】 và 【 Mori Ougai 】, Miyazawa Kenji hoa mắt.
Sau đó nhìn 【 Fukuzawa Yukichi 】 dùng kiếm không nhìn thấy kiếm đâu chia năm xẻ bảy 【 Elise 】, mắt Miyazawa Kenji phát sáng cả lên, "Chủ tịch đẹp trai quá!"
Tanizaki Naomi: "【 Elise 】 chết rồi hả?"
Tanizaki Junichirou: "【 Cô bé 】 là dị năng lực, không chết được đâu."
【 Fukuzawa Yukichi đứng thẳng người, thu lưỡi kiếm, "Đây chính là... Kết thúc cho Canh ba tư tưởng nhỉ."
"Canh ba tư tưởng..." Mori Ougai nói nhỏ.
Trong thời kỳ chiến tranh hỗn loạn ―― Ban ngày thì trật tự được Cục Quản lý Năng Lực Đặc Biệt và Cảnh Sát Quân Sự duy trì, màn đêm do Port Mafia giám sát, hoàng hôn do Trụ sở Thám Tử Vũ Trang quản lý.
Để duy trì trật tự trong thành phố.
Fukuzawa Yukichi: "Thầy Natsume đã thực hiện tư tưởng ấy và nghỉ hưu."
Mori Ougai chậm rãi mở mắt: "Dị năng lực của thầy ấy được nghe nói là mạnh nhất, kết quả cho đến tận cuối cùng cũng không có ai biết được."
"Ngài Fukuzawa, có cái này tôi muốn nói cho anh biết trước khi tôi chết."
"Trụ sở Thám Tử và Port Mafia không có giá trị như nhau. Nếu ngài Fukuzawa chết thì mọi chuyện sẽ kết thúc. Nhưng nếu tôi chết, Mafia sẽ quay sang báo thù một cách mất kiểm soát, sẽ có thêm một cuộc chiến tổ chức đẫm máu hơn nữa giữa các tổ chức của chúng ta đây."
Fukuzawa Yukichi sững sờ, cảnh giác nới lỏng một giây.
Trong mắt Mori Ougai lóe lên một tia sáng lạnh lùng tàn khốc, con dao mổ trong tay chuẩn xác đâm trúng động mạch cổ của Fukuzawa Yukichi. 】
"Chủ tịch!"
"Thế mà lại đánh lén!" Nhìn thấy động tác của 【 Mori Ougai 】, Miyazawa Kenji giật mình.
Tanizaki Junichirou: "Hèn thật đấy, vô liêm sỉ quá."
Người của Trụ sở Thám Tử nhao nhao đến trước mặt 【 Fukuzawa 】, xem xét vết thương.
Lông mày Yosano Akiko nhăn lại: "Là động mạch cổ."
Nếu không được cấp cứu kịp thời, sốc máu sẽ xảy ra trong thời gian ngắn và dẫn đến tử vong.
Tanizaki Junichirou: "Vậy làm sao, hiện giờ 【 chúng ta 】 chưa tìm thấy Chủ tịch."
Miyazawa Kenji: "Đúng vậy."
Nhưng đám người lo lắng không ảnh hưởng được thế giới dị điểm, hình ảnh vẫn đang chuyển đổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro