013
Edit + beta: HngThnhNgan
――――
"Ngài 【 Katai 】 đâu, sao không có ở đây?" Nhìn căn phòng không có một ai, Nakajima Atsushi nghi ngờ nói.
"Ngài 【 Kunikida 】 muốn làm gì?" Tanizaki Junichirou bị động tác bất ngờ của 【 Kunikida Doppo 】 làm giật nảy mình hơi lùi lại nửa bước, nói.
Miyazawa Kenji nghĩ đến lần trước 【 Kunikida Doppo 】 cũng có động tác như này, lên tiếng: "Chẳng lẽ bên trong có thứ gì sao?"
"Thiết bị giám sát?" Khóe miệng Tanizaki Junichirou hơi giật, trong nhà mình có lắp một thiết bị giám sát, đây cũng là một nhân tài.
Nhưng mà xuyên qua giám sát nhìn thấy một cảnh khiến con ngươi bọn họ co rụt lại.
"Quỷ Nhân?!"
...
Nhìn tinh thần mọi người có chút sa sút, Nakajima Atsushi chuyển ánh mắt qua con gấu bông mà nói, "Con gấu bông này là của ai?"
Tanizaki Naomi: "Đáng yêu quá."
【 Đối mặt với sự uy hiếp của Izumi Kyouka, Higuchi Ichiyou chỉ khẽ cười một tiếng, "Tôi đã chuẩn bị ngay từ lúc tôi nhận ra việc này rồi."
Trong tay áo của Izumi Kyouka lộ ra con dao găm, "Vậy à... Tiếc quá nhỉ."
Đột nhiên đôi mắt của Izumi Kyouka run lên, một đường dây đỏ chợt lóe lên dưới chân cô ta, không kịp chuẩn bị mà rơi xuống.
Izumi Kyouka nhanh chóng ổn định cơ thể, ngẩng đầu nhìn về phía trước.
Theo tiếng bước chân không nhanh không chậm vang lên, bóng dáng của Akutagawa Ryuunoseku chậm rãi xuất hiện.
"Cũng lâu rồi nhỉ, Kyouka."
Izumi Kyouka đứng thẳng người lên, Dạ Xoa Bạch Tuyết lúc này cũng bay xuống.
"Đàn anh!" Không có Dạ Xoa Bạch Tuyết trói buộc, Higuchi Ichiyou bước nhanh chạy đến miệng hố.
Akutagawa Ryuunosuke không hề động đậy, chỉ nhàn nhạt phân phó cô ta đi báo cáo tình hình xâm nhập ở đây.
Cuối cùng chỉ còn lại hai người là Izumi Kyouka và Akutagawa Ryuunosuke.
"Cuối cùng chúng ta cũng có thể chiến đấu với kẻ địch rồi nhỉ." Akutagawa Ryuunosuke nhếch miệng.
Izumi Kyouka VS Akutagawa Ryuunosuke. 】
"【 Akutagawa 】 và 【 Kyouka 】?" Trong mắt Nakajima Atsushi hiện lên một tia lo lắng.
Miyazawa Kenji ngẩng đầu nhìn miệng hố bị La Sinh Môn của 【 Akutagawa Ryuunosuke 】 cắt, "Hình tam giác! Trước đó là hình tròn, giờ thì biến hình tam giác."
"【 Akutagawa 】 còn hình nào khác không ta? Con bò chẳng hạn."
Những người khác cùng nhau im lặng, 【 cậu ta 】 không khoét cậu là tốt rồi đó.
【 Vút một tiếng, Nakahara Chuuya bay với tốc độ mà mắt thường không thể nhìn được, tập trung lực tại nắm đấm phá vỡ không gian và lao xuống.
Đồng thời tiếng gào đạt đến âm thanh cao vút.
Trên mặt đất Edogawa Ranpo khẽ ngẩng đầu, khóe môi cong lên, gã giang hai tay ra, thẳng tắp đối mặt với sự tấn công đến từ Nakahara Chuuya.
"Cậu có thích truyện trinh thám của tôi không?"
Va chạm im ắng nhưng trầm đục, đó là dị năng lực va chạm với dị năng lực.
Một ánh sáng màu vàng chói mắt xuất hiện ở điểm giao nhau giữa bàn tay trái đang giơ lên của Edogawa Ranpo và bàn tay phải của Nakahara Chuuya, đó là một cuốn sách.
Vầng sáng màu vàng óng từ trong sách đang bao quanh người Nakahara Chuuya.
"Cái gì?!" Nakahara Chuuya kinh hãi phát hiện nắm đấm không thể rút ra được!
"Có cả ngàn nhân vật ở trong đó, và nửa trong số chúng là kẻ giết người đấy. Trong thế giới không thể sử dụng dị năng lực, nếu cả hai chúng ta đều sống sót, đến lúc chúng ta sẽ gặp lại nhau."
Đồng thời lúc Edogawa Ranpo giải thích, bóng dáng của gã và Nakahara Chuuuya dần dần tiêu tan, cuối cùng biến mất trong cuốn sách.
Cuốn sách bất lực chèo chống từ giữa không trung rớt xuống đất.
Chỉ còn lại đám người của Port Mafia chấn động kinh ngạc khác thường, nhất thời vẫn chưa hoàn hồn. 】
Miyazawa Kenji: "... Cổ họng ngài 【 Chuuya 】 không đau sao?"
Tanizaki Junichirou: "Dung tích phổi của 【 anh ta 】 tốt thật đấy."
Nhìn cuốn sách trên tay 【 Edogawa Ranpo 】, Mori Ougai híp mắt, đó là cái gì?
"Trúng kế rồi." Ozaki Kouyou nói.
【 Edogawa Ranpo 】 đã sớm chuẩn bị, chuẩn bị sẵn sàng. Đầu tiên là chọc giận 【 Chuuya 】, sau đó 【 Chuuya 】 chắc chắn không nhịn được mà ra tay, mà 【 Edogawa Ranpo 】 có thể lấy ra thứ sớm đã chuẩn bị xong.
Quả nhiên không hổ là trí lực đỉnh cao khác của Trụ sở Thám Tử.
"Cuốn sách này là của ai? Đỉnh vậy sao, có thể hút người ta vào đó." Tanizaki Junichirou ngồi xổm bên cạnh cuốn sách, tò mò nhìn.
【 Đúng lúc này, một con gấu mèo chạy chậm tới cuốn sách trước mặt nó, chỉ thấy nó cúi đầu ngậm cuốn sách lên, con mắt đen láy nhìn về phía đám người Port Mafia đang lăng lăng nhìn nó, sau đó lại chạy chậm đi.
Trước mắt bao người nghênh ngang chạy đi.
"Bởi vì Ranpo đã nói rất muốn quyết thắng thua với mình mình mới háo hức viết xong." Ở tren một toà nhà cao tầng nhất ở một nơi nào đó, một thanh niên đang ngồi xổm cầm kính viễn vọng, nhìn về phía Edogawa Ranpo và Nakahara Chuuya vừa rồi đụng độ nhau.
Thanh niên, cũng chính là Edgar Allan Poe thất vọng gục đầu xuống: "Kết quả vẫn là bị lợi dụng."
Nhưng không đến mấy giây, Edgar Allen Poe thật hưng phấn, "Nhưng trong cuốn tiểu thuyết bí ẩn giết người này, đừng nói là cán bộ Port Mafia, ngay cả Ranpo cũng phải tốn vài ngày mới có thể thoát ra đấy."
Edgar Allen Poe kích động đứng lên, một tay chống nạnh, một tay nắm tay lại, "Hoặc có thể cả hai sẽ chết, và mình sẽ đứng trong vinh quang của cuốn sách!"
"Ha ha ha ha ha ha――"
Tiếng cười của Edgar Allen Poe đột nhiên ngừng lại, vẻ mặt có hơi ngốc trong chốc lát, "Nhưng nếu Ranpo chết thật rồi thì sau này mình sẽ làm gì nhỉ..." 】
"Con gấu mèo đó..." Nhìn con gấu mèo đột nhiên chạy đến, Nakajima Atsushi chớp mắt nhìn, chần chừ nói: "Là con vật cưng của ngài Edgar Allan Poe sao?"
Kunikida Doppo: "Chắc vậy."
"Ớ? Nó muốn làm gì vậy ạ?" Mizayawa Kenji nhìn con gấu mèo ngậm cuốn sách quỷ dị kia, không hiểu hỏi.
Thế là đám người cũng trơ mắt nhìn con gấu mèo chạy đi cùng cuốn sách.
Tanizaki Junichirou đột nhiên kịp phản ứng, "Không được, ngài 【 Ranpo 】 vẫn còn ở trỏng!"
Miyazawa Kenji: "Không chỉ ngài 【 Ranpo 】 thôi đâu, ngài 【 Chuuya 】 cũng ở trỏng nữa."
Nói rồi, Miyazawa Kenji nhìn những thành viên của 【 Port Mafia 】 đang đứng ở trên cầu thang, "Vậy 【 bọn họ 】 cứ vậy mà nhìn con gấu mèo mang cấp trên của 【 bọn họ 】 đi vậy thôi?"
Nakahara Chuuya: "..."
"Ồ, là ngài 【 Edgar Allen Poe 】." Nhìn thấy 【 Edgar Allen Poe 】, Nakajima Atsushi liền biết lúc trước suy đoán của cậu là chính xác.
Tanizaki Junichirou: "Là ngài 【 Edgar Allen Poe 】, chắc là ngài 【 Ranpo 】 sẽ không có việc gì đâu... Ha?"
Nói xong lời cuối, cậu bởi vì lời kế tiếp của 【 Edgar Allen Poe 】 mà trở nên chần chừ.
Nghe thấy lời cuối của 【 Edgar Allen Poe 】 đột nhiên thoát ra, một số người không nhịn được cười ra tiếng.
Yosano Akiko: "Phì, có cảm giác tương phản cảm nhỉ."
"Mắc cười ngài 【 Edgar Allen Poe 】 quá đi, đã hi vọng mình có thể thắng được ngài 【 Ranpo 】, lại không muốn để ngài 【 Ranpo 】 chết trong tiểu thuyết, cuti quá trời ha ha ha." Tanizaki Naomi không nhịn cười được.
【 Trong đao quang kiếm ảnh, hai bóng người không hề có động tác, nhưng dị năng lực của hai người cũng đã giao thủ mấy trăm lần.
Nhưng rõ ràng, 「 Dạ Xoa Bạch Tuyết 」 dần dần rơi xuống thế hạ phong, mà 「 La Sinh Môn 」 lại chiếm thế thượng phong, hơn nữa tựa như chưa dùng toàn bộ thực lực.
"Vẫn chưa được!" Akutagawa Ryuunosuke lạnh lùng quát một tiếng mà nói, La Sinh Môn trong nháy mắt trói chặt Dạ Xoa Bạch Tuyết, khiến cô ta không thể động đậy.
"Một kẻ sát thủ chuyên hoạt động ngầm và phục kích, từ lúc đối đầu với kẻ địch mạnh, em đã thua một nửa rồi."
Mặt Akutagawa Ryuunosuke không thay đổi nhìn Izumi Kyouka, giọng nói bình tĩnh, "Anh không nghĩ Trụ sở Thám Tử là con đường phù hợp với em đâu."
Izumi Kyouka cúi đầu, thấy không rõ Vẻ mặt, "Em đã..."
Cô ta ngẩng đầu, vẻ mặt kiên định: "Không còn là con người mà anh từng biết nữa!"
Lời còn chưa dứt, Dạ Xoa Bạch Tuyết vừa rồi còn bị La Sinh Môn trói chặt trong nháy mắt hóa thành hư ảnh tránh thoát trói buộc, thoáng hiện ra ngay sau lưng Akutagawa Ryuunosuke.
Akutagawa Ryuunosuke run lên, phát giác được nguy hiểm sau lưng, cậu ta dùng đôi mắt sắc bén nhìn về phía sau lưng.
Phi vật chất hóa Dạ Xoa và thoát khỏi đòn trói?! Tấn công vật lý đối với nó vô hiệu sao?
"Đã vậy thì... Không Gian Đoạn Tuyệt!" Không Gian Đoạn Tuyệt cản lại tấn công đến từ Dạ Xoa Bạch Tuyết.
Nhưng mà còn một vấn đề.
"Anh đã từng nói 'Em sẽ sẽ vô dụng nếu em không giết người'." Izumi Kyouka chẳng biết từ lúc nào đã lặng yên không một tiếng động đi tới sau lưng Akutahawa Ryuunosuke, con dao găm chĩa thẳng vào lưng cậu ta.
"Tạm biệt." 】
Tanizaki Junichirou: "Mạnh lên 【 Kyouka 】."
Nakajima Atsushi: "Nên là 【 Kyouka 】 rời 【 Port Mafia 】 mới là tốt nhất, không thấy 【 cô bé 】 rời không lâu là học được kỹ năng mới rồi à?"
Miyazawa Kenji: "Đúng vậy."
Ozaki Kouyou híp mắt, dị năng lực phi vật chất hóa sao...
Izumi Kyouka nhìn chằm chằm đồng vị thể, tay hơi cuộn lại, trong lòng xẹt qua một tia kì lạ.
Mori Ougai cười: "Ai nói ở Port Mafia thì không thể nữa?"
【 Nhưng mà con dao găm vốn nên đâm vào người Akutagawa Ryuunosuke bị chặn lại.
"Thiên Ma Triền Khải!" Nhìn con dao găm bị bàn tay của Akutagawa Ryuunosuke quấn La Sinh Môn nắm lấy, con ngươi của Izumi Kyouka hơi co lại.
Mình không thể rút con dao lại được!
Bỗng nhiên, thân dao bị Akutagawa Ryuunosuke bóp gãy.
Izumi Kyouka nhanh chóng lùi lại, vẻ mặt như đối mặt với kẻ địch đáng gờm.
"Em đúng là thay đổi rồi, Kyouka." Akutagawa Ryuunosuke nhìn Izumi Kyouka, từ trong mắt của cô ta nhìn ra thứ gì đó.
Đó là ánh sáng.
Chấm nhỏ trong đôi mắt của cô ta dần dần lóe ra một thứ ánh sáng khác hẳn với ban đầu, giống như cậu ta lúc còn nhỏ gặp được anh Dazai như thế, rồi đột nhiên nhận ra ý nghĩa tồn tại như vậy.
"Đôi mắt của em... đã không còn giống như khi anh mới biết em nữa rồi."
Sáu tháng trước, Akutagawa Ryuunosuke và Izumi Kyouka gặp nhau lần đầu tiên tại hành lang của sáng và tối ở tòa nhà của Port Mafia.
「
"Anh là dị năng lực gia có thể cắt đứt mọi thứ à?"
"Vậy thì sao?" Bị quang ảnh bao phủ, vẻ mặt của Akutagawa Ryuunosuke bình thản.
"Giết Dạ Xoa Bạch Tuyết, thay em trả thù cho bố mẹ em." Izumi Kyouka, thân ở trong bóng tối, đôi mắt trống rỗng không một ánh sáng, "Và chủ nhân của Dạ Xoa Bạch Tuyết, em, hãy giết em đi."
」 】
"Lần này thì đảo ngược... Tôi còn tưởng 【 Akutagawa 】 sẽ thua đấy." Giọng điệu của Tanizaki Junichirou nói không nên lời là tiếc nuối hay là đáng tiếc (?).
Đối với chuyện này, Akutagawa Ryuunosuke chỉ hừ cười.
Izumi Kyouka sửng sốt, cô nhìn ánh sáng không thể phớt lờ trong mắt đồng vị thể, khóe miệng dần dần cong lên.
Điều này đã rất tốt rồi, có thể biết rằng một mình khác vẫn có thể có một cuộc sống khác đã là vận may của cô.
Với cả bây giờ, cô trải qua cũng không tệ.
"【 Kyouka 】..." Mặc dù lúc trước cũng hiểu đại khái chuyện của 【 Izumi Kyouka 】, nhưng lúc này tất cả mọi người vẫn có chút khó chịu.
【 "Đôi mắt của em lúc đó tràn ngập sự báo thù, báo thù cuộc sống."
"Lúc em nhảy khỏi xe lửa với quả bom, lúc em đánh chìm con tàu buôn lậu, lúc em dùng chính mình đánh bại Bạch Kình ―― Trong mắt em không có bất kỳ giá trị gì trong cuộc sống của mình."
Đối mặt lời nói của Akutagawa Ryuunosuke, Izumi Kyouka nhíu mi, "Làm sao anh biết?"
"Đương nhiên là anh biết." Akutagawa Ryuunosuke nhìn vào mắt Izumi Kyouka, dường như xuyên qua trong đó thấy được quá khứ của mình.
"Bởi vì anh đã từng gặp một người có ánh mắt giống y hệt em vậy."
「
Trên con đường rừng hoang vu âm u, Akutagawa Ryuunosuke nhỏ tuổi với ánh mắt trống rỗng đang nhìn một người ngồi trên gốc cây.
」
"Người đó cuối cùng thế nào?"
"Giống như em thôi." Akutagawa Ryuunosuke nhắm mắt, "Tên đấy gặp một người nào đó, gia nhập một cái tổ chức nào đó, trong ánh mắt đó không còn khao khát cái chết nữa."
"... Kyouka, anh rất mừng cho em." Akutagawa Ryuunosuke chậm rãi nhấc mắt, trong mắt vẫn như cũ tràn ngập bóng tối, nhưng bên trong dường như có một tia sáng.
Nghe thấy giọng điệu như dịu dàng này, Izumi Kyouka sững sờ, đôi mắt chậm rãi mở lớn. 】
Nghe thấy lời này của 【 Akutagawa Ryuunosuke 】, Tanizaki Junichirou sửng sốt, "【 Akutagawa 】 nói ai vậy?"
Dứt lời, Tanizaki Junichirou đã nhìn thấy 【 Akutagawa Ryuunosuke 】 khi còn bé và ngài Dazai khi vẫn còn đang ở 【 Port Mafia 】.
"Đây là nơi đầu tiên ngài Dazai gặp 【 Akutagawa 】." Nakajima Atsushi nói.
Miyazawa Kenji hơi nghiêng đầu, nhìn Dazai Osamu nói: "Vậy ra người mà 【 Akutagawa 】 đang nói tới chính là ngài Dazai sao ạ? Nhưng sao em cảm thấy 【 anh ta 】 đang nói chính mình vậy."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro