Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

009

Edit + beta: HngThnhNgan
――――





Dazai Osamu ngã trên đất, khóe miệng tràn ra máu tươi, anh ta cố gắng ngước mắt, thấy được tia sáng lạnh lẽo sắc bén lóe trên tầng thượng phía xa.

"Bắn tỉa à..."

"Anh ta cũng dự đoán được hành động của mình sao?"

Fyodor nhấc chân bước qua quả táo dưới chân, "Tôi đã dặn anh ta không bắn các cơ quan quan trọng của cậu rồi, bởi vì cậu có một nhiệm vụ, đó là quay về báo cáo sắp khai chiến với Port Mafia."

"Anh vừa nói... Chúng ta là đồng loại mà."

"Đúng, chúng ta đúng là đồng loại, nhưng chúng ta có một sự khác biệt." Dazai Osamu khó khăn chống hai tay nâng người dậy.

Fyodor dừng bước lại.

"Trong cách suy nghĩ của chúng ta." Cánh tay chống trên mặt đất của Dazai Osamu khẽ run, khóe miệng chảy máu nhỏ xuống trên mặt đất, "Đúng là con người ai cùng đều tội lỗi và ngu ngốc."

"Nhưng không phải vậy thì quá tuyệt sao?" Dazai Osamu nhắm mắt, khóe môi cong lên.

"!" Fyodor quay đầu nhìn Dazai Osamu, "Cậu... biết về tên bắn tỉa mà, đúng chứ?" 

"Cho dù là thế, cậu cố ý đến nơi này chỉ để có được cái thông tin ấy..."

"Ngài Dazai!" Akutagawa Ryuunosuke nhìn Dazai Osamu lại bị thương lần nữa, cậu cắn chặt răng, tức giận quay người, ánh mắt lạnh lùng như băng ở một nơi cực kỳ lạnh lẽo bắn về phía tầng thượng phía xa.

"Kẻ nào?!"

Là kẻ nào lại dám tổn thương ngài Dazai!

La Sinh Môn gầm lên một nguy hiểm hướng tầng thượng phía xa.

"Có bắn tỉa..." Nakajima Atsushi nhìn tầng thượng phía xa, trong mắt lóe ra ánh sáng nguy hiểm, con ngươi nháy mắt chuyển hóa thành con ngươi thẳng đứng của thú dữ. 

Kunikida Doppo mím thật chặt môi, tay nắm thành nắm đấm, hắn nhìn Dazai Osamu đang chặt lông mày vì đau, oán hận nói: "Nếu sợ đau như vậy thì đừng có một thân một mình mạo hiểm như vậy chứ!"

Ngay cả khi chỉ để moi ra được thông tin thì cũng đừng đặt mình vào nguy hiểm, 【 bọn hắn 】 chỉ để trưng chắc?!

Trong lúc nhất thời Kunikida Doppo oán trách 【 bản thân 】, nhiều lần đều để Dazai đặt mình vào nguy hiểm, 【 bọn hắn 】 có được thông tin cũng là do Dazai lấy thân mạo hiểm.

"Tôi không tin ngài Dazai không đoán được có bắn tỉa ở đó." Tanizaki Junichirou cau mày nói.

Miyazawa Kenji: "Em cũng không tin."

"Vậy là cậu ta cố ý." Nakahara Chuuya sầm mặt, hạ giọng, cực kỳ không vui, cũng không phải chỉ là không vui.

"Điên khùng thật đấy, Dazai, biết mình không chết được liền cố ý diễn một màn kịch như thế." Fyodor có chút cảm khái.

Oda Sakunosuke sững sờ nhìn Dazai Osamu chống đỡ cơ thể dáng vẻ nhịn đau, tim hắn như bị kim đâm, không đau nhưng không chịu được.

Miệng hắn khẽ nhếch, mãi mà không nói ra lời.

"Biết con người tội lỗi nhưng vẫn bảo vệ con người..." Yosano Akiko cụp mắt nhìn Dazai Osamu, không khỏi thở dài một tiếng: "Dazai..."

Cậu biết không? Giờ khắc này cậu như đang phát sáng đấy.

"Ngài Dazai..." Vành mắt Tanizaki Naomi ửng đỏ nhìn Dazai Osamu.

Ngài Dazai đúng thật là một con người siêu cấp dịu dàng. 

Rất thích ngài Dazai.

"「 Cuốn Sách 」 chính là một cuốn tiểu thuyết." Dazai Osamu nhịn đau chậm rãi đứng dậy, anh ta nhìn Fyodor, chậm rãi nói: "Một tác phẩm văn học trắng tinh, bất cứ điều gì được viết đều sẽ trở thành hiện thực."

"Đúng thế." Fyodor cuối cùng cũng xoay người lại, ánh mắt ảm rơi trên người Dazai Osamu, "Tôi muốn dùng 「 Cuốn Sách 」 để tạo ra..."

"Một thế giới không có tội lỗi... Không có dị năng lực."

Dazai Osamu cười, vẻ mặt sắc bén, "Vậy cứ làm đi, điều kiện tiên quyết là anh có thể làm được."

Nhìn Dazai Osamu cho dù bị thương cũng vẫn như cũ không xuống thế hạ phong, đôi mắt Fyodor nheo lại đầy nguy hiểm.

"Anh Dazai!" Nhưng vào lúc này, bên ngoài con hẻm truyền đến tiếng gọi của Nakajima Atsushi và Izumi Kyouka. 

"Anh ấy đâu rồi?" Nakajima Atsushi nhìn xung quanh, dùng lỗ tai lắng nghe, đồng thời ánh mắt tìm kiếm khắp nơi, "Ảnh nói ảnh sẽ đi điều tra quanh đây mà? Bây giờ lại không thấy bóng dáng đâu."

"Ừm, vậy thì, chúng ta sẽ gặp lại nhau." Fyodor quay đi, không nhanh không chậm nện bước chân, "Ở 「 miền đất hứa 」."

Nhìn bóng dáng Fyodor biến mất, Dazai Osamu rốt cục không chịu nổi, cơ thể anh ta lảo đảo, cuối cùng ngã xuống.

Mà đám Nakajima Atsushi cuối cùng cũng tìm thấy Dazai Osamu đang ngất trên mặt đất.

"Anh Dazai!"

"「 Cuốn Sách 」 đó ghê gớm như vậy sao? Sao ngài Dazai lại biết 「 Cuốn Sách 」 có tồn tại vậy ạ?" Miyazawa Kenji tò mò.

Nakajima Atsushi nhìn chằm chằm Dazai Osamu, vô thức lắc đầu.

Ngài Dazai vẫn còn đang chảy máu, tại sao đồng vị thể của cậu lại chưa tìm thấy? Ngài Dazai đang gặp nguy hiểm kia kìa!

"Một thế giới không có dị năng lực, cũng không có tội lỗi... Dường như là không thể, không phải ai cũng là thánh nhân, không phải ai cũng không tội lỗi." Miyazawa Kenji nói.

"Mà thế giới không có dị năng lực, chẳng phải bản thân 【 anh ta 】 cũng là dị năng lực gia sao?"

"Ai biết 【 cậu ta 】 nghĩ thế nào." Yosano Akiko nói.

"Không có dị năng lực... Dị năng lực của ngài Dazai theo một nghĩa nào đó cũng có thể lắm." Miyazawa Kenji chớp mắt, "Chỉ cần không có dị năng lực thì dị năng lực của ngài Dazai cũng sẽ không có tác dụng."

Tanizaki Junichirou: "... Tôi cảm thấy ngài Dazai, khó có thể chung một chỗ với Quỷ Nhân."

Tanizaki Naomi: "Cho dù có bị thương, nhưng ngài Dazai vẫn tuyệt vời! Nhìn kìa!"

Kunikida Doppo: "Đám 【 Atsushi 】 tìm thấy rồi." 

Vẻ mặt của Nakajima Atsushi lạnh lùng, "Chậm hơn rùa."

Chờ 【 cậu 】 tới, ngài Dazai bị thương mất rồi.

"「 Miền đất hứa 」 á? Là chỗ nào vậy ạ?" Miyazawa Kenji sửng sốt.

Fyodor híp mắt, "Gặp nhau ở 「 miền đất hứa 」 à?" Đây là dự đoán được kết quả sẽ thất bại sao?

Hắn nhìn Dazai Osamu, nếu là Dazai thì đúng là hoàn toàn có khả năng. Nếu Dazai thắng được ván cờ, xem như hai người sẽ còn gặp lại.

Sakaguchi Ango ngược lại mặt lại tối sầm, ở 「 miền đất hứa 」 ―― Gặp nhau ở nhà tù dành cho dị năng giả? Nói vào là vào sao? Nói dễ quá.

Trong một căn phòng bệnh ở bệnh viện.

Edogawa Ranpo chống hai tay trên giường bệnh, cúi thấp đầu, không biết suy nghĩ cái gì.

Một bên Yosano Akiko nhìn Fukuzawa Yukichi rơi vào hôn mê, tầm mắt rơi dấu ấn màu xanh da trời luôn thay đổi, vẻ mặt nghiêm trọng.

"Ngài Fukuzawa và bác sĩ Mori..."

"Đây là số phận đã an bài rồi."

Chỗ nghỉ ngơi ở bệnh viện, Kunikida Doppo và Tanizaki Junichirou đang lo lắng chờ đợi.

Nghe thấy tiếng bước chân, bọn họ ngẩng đầu.

"Việc kiểm tra Chủ tịch đã kết thúc." Yosano Akiko nói với hai người: "Có vẻ như lời cảnh báo của địch là đúng, dị năng lực đó đang rút cạn sinh lực của ngài ấy."

"Tôi không chắc liệu ngài ấy có tỉnh lại hay không."

Kunikida Doppo: "Vậy nó là sự thật à?"

"Anh Kunikida, chúng ta cứu Chủ tịch đi." Tanizaki Junichirou đứng dậy, đi về phia Kunikida Doppo, "Mau giết thủ lĩnh của Port Mafia thôi! Đó là cách duy nhất mà!"

"Đúng là... Ta chắc chắn phải ngăn chặn cái chết của Chủ tịch. Nhưng..." Kunikida Doppo mím môi, đôi mắt khẽ nhúc nhích.

"Dazai hiện đang được phẫu thuật cho vết thương đạn bắn tại một bệnh viện khác..." 

Không có Dazai mà khai chiến với Port Mafia, thật không dám tưởng tượng.

Nhìn 【 Fukuzawa Yukichi 】 nằm trên giường bệnh, đôi mắt khép hờ của Edogawa Ranpo mở ra, đôi mắt sắc bén hơi ngừng lại, hắn nhìn bên cạnh Fukuzawa Yukichi.

Fukuzawa Yukichi nhìn hắn, đưa tay sờ sờ đầu hắn, trấn an.

Ozaki Kouyou ý cười không rõ, "Giết boss à, có bản lĩnh đấy."

Tanizaki Junichirou không chỉ có đầu đầy mồ hôi nhìn đồng vị thể, không ngờ rằng một người thường có chút rụt rè là 【 cậu 】 sẽ có một ngày nói ra câu này. Nhưng đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, có lẽ cậu cũng sẽ nói ra những lời này.

"Không có ngài Dazai ở đây, em cảm thấy chẳng có nổi lòng tin." Miyazawa Kenji nhìn 【 Kunikida Doppo 】, nói.

【 Port Mafia 】 có 【 Nakahara Chuuya 】  một người có sức mạnh đỉnh cao nên phần thắng không lớn lắm.

Nếu khai chiến...

Yosano Akiko đùa đùa nói: "Ừm? Cả 【 Kunikida 】 cũng ỷ vào Dazai quá nha. Sự thật đến vào những thời khắc mấu chốt."

Kunikida Doppo: "..."

Hắn cũng không biết nên nói gì.

"Anh Kunikida."

Kunikida Doppo nhìn Yosano Akiko, "Bác sĩ Yosano, anh Ranpo đâu rồi?"

"Đang chăm sóc Chủ tịch." Tay Yosano Akiko chống hông, giọng điệu bất đắc dĩ, "Anh ấy đang rất hụt hẫng, không trách anh ấy được."

Đúng lúc này, Nakajima Atsushi cuống quít chạy vào, "Tệ rồi! Port Mafia đang bao vây xung quanh bệnh viện này rồi!" 

Trước mỗi một lối ra của bệnh đều bị từng đám người từng đám người mặc đồ đen bao vây, chặn ngang ngã tư.

Cùng lúc đó, một bóng dáng nhỏ đạp nát vùng đất dưới chân, bằng tác dụng của trọng lực nhảy vọt đến sân thượng của bệnh viện nơi có các thành viên của Trụ sở Thám Tử.

Lúc hạ xuống, quanh thân ẩn hiện ánh sáng màu đỏ, bụi đất bay đầy trời, sàn nhà dưới chân vỡ vụn tạo thành một cái hố sâu, đá vụn bởi vì trọng lực mà bay lên.

"Xin lỗi, Trụ sở Thám Tử."

"Cái này không phải vì ân oán cá nhân gì, hãy giao đầu sếp của mấy người cho tôi."

"Và các người sẽ không phải chết."

"Nhanh vậy!" Tanizaki Junichirou hơi kinh ngạc.

"Ớ, sàn sân thượng..." Miyazawa Kenji hơi há miệng, ánh mắt rơi chỗ dưới chân 【 Nakajima Atsushi 】.

Vẻ mặt của Nakajima Atsushi cũng có chút lo lắng, nên làm gì đây, không có ngài Dazai trù định kế sách, bọn họ nên làm gì đây?

"Ân oán cá nhân?【 Port Mafia 】  và 【 Trụ sở Thám Tử 】 hình như có xích mích gì thì phải." Tanizaki Junichirou nói.

Nhưng sao cậu cảm thấy, ngài 【 Chuuya 】 đang đề cập đến ân oán cá nhân giữa ngài Dazai và 【 anh ta 】 vậy nhỉ? 

Nakajima Atsushi chớp mắt nhìn, hơi lo lắng, "Ngài Dazai không ở bệnh viện này đâu ha."

Kunikida Doppo: "Chắc là không."

"Vậy là tốt rồi."

"Ngài 【 Chuuya 】 đang nói chuyện với 【 chúng ta 】 hả? Nhưng mà khoảng cách này 【 chúng ta 】 có nghe được đâu." Miyazawa Kenji nhìn dáng vẻ đang nói chuyện với không khí của 【 Nakahara Chuuya 】, sửng sốt nói.

"Có phải đang nói chuyện với không khí không vậy? Cộng sự đấu trí đấu dũng cảm?"

Đám người im lặng, cũng thật sự không ham sống lắm.

"Chúng tới rồi à?!" Kunikida Doppo cảm nhận được áp lực đến từ phía trên, cau chặt lông mày, trên mặt khó nén một chút kinh hoảng ngẩng đầu lên nói.

Không chỉ có như thế, Nakajima Atsshi đem tin tức đến cũng không thể lạc quan.

Mà lúc Kunikida Doppo đang kinh hoảng không biết làm sao, Edogawa Ranpo chạy ra bên ngoài từ trong cảm xúc hụt hẫng ngắn ngủi. 

Gã nói mấy câu lập tức khiến Kunikida Doppo tạm thờ ổn định lại, đồng thời dùng dị năng lực của mình để hỗ trợ quyền chủ tịch cho Kunikida Doppo trù định kế sách.

...














Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro