Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

197

Edit + beta: HngThnhNgan
————




Thấy Nakajima Atsushi bị một cước của Shibusawa Tatsushiko đá bay, Akutagawa Ryuunosuke và Izumi Kyouka cùng tấn công Shibusawa Tatsushiko, nhưng vẫn y không làm gì được gã.

"Tôi nói đúng chứ?" Shibusawa Tatsuhiko cười tàn khốc mà nói, gã giơ móng tay dài sắc bén lên, không nhìn Dạ Xoa Bạch Tuyết, mà chỉ đứng ở đằng xa nhìn Izumi Kyouka.

Dạ Xoa Bạch Tuyết lập tức đóng đứng tại chỗ bảo vệ Izumi Kyouka.

Móng tay dài sắc bén giáng xuống —— Dạ Xoa Bạch Tuyết bị xé nát, Izumi Kyouka sau lưng nó cũng bị thổi bay ra ngoài.

"Bạch Tuyết!" Izumi Kyouka bi thống kêu to.

Bị trúng một đòn trực tiếp của Shibusawa Tatsuhiko, cơ thể Dạ Xoa Bạch Tuyết hóa thành mảnh vỡ, giống như mãi mãi biến mất.

"Không——"

Cơ thể của Izumi Kyouka vẫn đang bay về phía sau được Nakajima Atsushi bảo vệ.

Nakajima Atsushi nhìn Shibusawa Tatsuhiko, đại não nhảy số cực nhanh.

Shibusawa Tatsuhiko rất mạnh, có được sức mạnh siêu phàm, vô luận là cậu ta, hay là Akutagawa, Kyouka, đều không phải đối thủ của Shibusawa Tatsuhiko.

Phải làm sao đây?

"Ba chúng ta cần hợp lực, không thì không thể bảo vệ nơi dành cho chúng ta được." Nakajima Atsushi kiên định thấp giọng nói.

Cậu ta và Izumi Kyouka bốn mắt nhìn nhau, hỏi: "Em có thể gọi Dạ Xoa Bạch Tuyết thêm nữa được không?"

Con ngươi của Izumi Kyouka run lên như đang chấn động.

"Kyouka, Người Hổ." Akutagawa hô to, cậu ta lảo đảo đứng dậy, nhìn chằm chằm vào Nakajima Atsushi và Izumi Kyouka, "Hai người biết mình phải làm gì rồi chứ?"

Nakajima Atsushi gật đầu, "Ờ, tôi biết."

Cậu ta dứt khoát nói với Akutagawa Ryuunosuke, sau đó một lần nữa đứng đối diện Shibusawa Tatsuhiko.

"Kyouka."

Lúc trước vẫn luôn là Izumi Kyouka dắt Nakajima Atsushi tiến lên phía trước, hiện tại, thì là Nakajima Atsushi bảo vệ Izumi Kyouka sau lưng.

"Bạch Tuyết!" Nhìn thấy Dạ Xoa Bạch Tuyết biến mất, Izumi Kyouka vô thức lo lắng hô lên.

Cô kinh ngạc nhìn nơi Dạ Xoa Bạch Tuyết biến mất, trong đầu dần hiện ra cảnh vừa rồi, và mỗi lần xuất hiện thời điểm nguy hiểm, Dạ Xoa Bạch Tuyết cũng sẽ ngăn trước người cô.

【 Bạch Tuyết 】...

Tanizaki Junichirou: "Bắt đầu lập đội rồi."

Cậu có chút cảm khái: "【 Atsushi 】 cũng đã trưởng thành rất nhiều rồi đó."

Ánh mắt Nakajima Atsushi thẳng tắp nhìn về phía cậu, mặt không biểu tình, "Tanizaki, câu vừa nãy, sao tôi cảm giác như cậu lớn hơn tôi mấy chục tuổi vậy đó."

Tanizaki Junichirou sững sờ, cũng phản ứng lại, cậu cười ha ha một tiếng: "Là vì tôi thật sự cảm thấy như vậy mà! Cậu nhìn đi kìa, trước đó 【 cậu 】 vẫn cần 【 Kyouka 】 dẫn cậu theo, nhưng bây giờ lại không cần, ngược lại còn bảo vệ những người khác."

"Giống như xem một nhân vật trong tiểu thuyết, nhìn nó từ bé đến lúc trưởng thành, mặc dù không trong có mặt ở đó nhưng cũng coi như hiểu rõ rồi."

"Vậy thì trên lý thuyết là giống nhau mà."

Miyazawa Kenji đột nhiên lên tiếng: "Vậy thì, không phải ngài Dazai cũng giống như vậy hay sao?" 

Từ mười lăm tuổi đến bây giờ, bọn họ cũng coi như nhìn ngài Dazai trưởng thành đi.

Nakajima Atsushi đối mặt với Shibusawa Tatsuhiko, cố gắng thấp giọng nói: "Em nói em không oán hận Dạ Xoa Bạch Tuyết, nên chắc chắn nó sẽ đáp lại tiếng gọi của em."

Bên trong giọng nói của Nakajima Atsushi tràn đầy vững tin, nói xong câu đó, cậu ta cảm giác được Izumi Kyouka ngẩng đầu lên. 

Nakajima Atsushi biết Izumi Kyouka đã nghe thấy, sau đó hướng về phía trước chạy tới, cậu ta gầm lên vung móng vuốt về phía Shibusawa Tatsuhiko.

Shibusawa Tatsushiko híp hai con ngươi đỏ tươi thành một đường nhỏ, nói: "Sự ngây thơ của cậu đẹp đấy."

Hai người bắt đầu đánh nhau quyết liệt.

Nakajima Atsushi và Shibusawa Tatsuhiko bắt đầu quyết đấu lần nữa, bọn họ lặp đi lặp lại chém giết, tránh né cú đấm cú đá của đối thủ, điều khiển cơ thể thể, bắt lấy sơ hở của đối phương.

Thế lực hai bên ngang nhau, những người khác rất khó tham gia vào cuộc chiến của bọn họ. Nhưng nếu tiếp tục đánh, Nakajima Atsushi nhất định sẽ rơi vào thế hạ phong như vừa rồi. 

Trên thực tế, móng vuốt của Nakajima Atsushi tấn công càng ngày càng dễ bị Shibusawa Tatsuhiko tránh thoát, mà nắm đấm của Shibusawa Tatsuhiko cũng bắt đầu chuẩn xác rơi vào trên người Nakajima Atsushi. 

Vì không giống như bị đánh bay như vừa rồi, Nakajima Atsushi chỉ có tập trung sức mạnh ở chân, giữ vững cơ thể.

Miyazawa Kenji nhìn 【 Nakajima Atsushi 】 đang ở một bên thảo luận kế hoạch, rồi nhìn 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 đang ở một bên khác không biết vì gì mà tạm thời không tấn công, đột nhiên hơi thắc mắc một chút.

Thế là cậu cũng liền nói ra, "Em không muốn nghĩ tới đâu, nhưng mà sao 【 Shibusawa Tatsushiko 】 lại không ra tay vậy ạ?"

Nếu 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 nhân lúc đó tấn công đám 【 Atsushi 】, hẳn là sẽ thành công đi?

Tanizaki Junichirou bị vấn đề này bóp nghẹt.

Những người khác cũng không kém bao nhiêu.

"... Ai biết 【 anh ta 】 đang nghĩ gì?" Cuối cùng Tanizaki Junichirou chỉ có thể nói như thế.

Nhưng Akutagawa Ryuunosuke lại khẽ liếc nhìn Miyazawa Kenji, nói: "Cũng không phải 【 bọn họ 】 không cảnh giác đề phòng."

Nói rồi, Akutagawa Ryuunosuke nhìn đồng vị thể của mình, đôi mắt không hề có cảm xúc, "Với cả, nếu 【 cậu 】 thậm chí còn không có chút cảnh giác..."

Dứt lời, Akutagawa Ryuunosuke cười khẩy một tiếng, ý trong lời nói không cần nói cũng biết.

Lúc mấy người kia đang nói chuyện thì, đám 【 Atsushi 】 đã đánh nhau.

Izumi Kyouka rất rõ thế cục hiện tại, cho nên cô ta nắm chặt tay, trong tay cầm chiếc điện thoại đã cũ.

Cuối cùng quyết định, thành công gọi ra Dạ Xoa Bạch Tuyết.

Cánh hoa bồng bềnh bên trong sương mù đỏ, bộ kimono đẹp đẽ tung bay theo gió, Dạ Xoa Bạch Tuyết trong nháy mắt xuất hiện sau lưng Shibusawa Tatsuhiko.

Ngay cả cơ hội quay đầu của Shibusawa Tatsuhiko cũng không có, lưỡi kiếm của Dạ Xoa Bạch Tuyết xuyên qua ngực, bị kiếm của Dạ Xoa Bạch Tuyết găm trên mặt đất.

Cùng lúc đó Akutagawa Ryuunosuke điều khiene mấy chục dải vải đen bắn ra từ phía sau lưng, đâm xuyên mặt đất, lao về phía Shibusawa Tatsushi đang bị đóng trên mặt đất.  

Dải vải đen biến thành một lồng giam, nuốt chửng Shibusawa Tatsuhiko từng chút một.

"Tốt lắm 【 Kyouka 】/ Kyouka." Ozaki Kouyou khẽ cười nói.

Nghe Ozaki Kouyou nói, Izumi Kyouka sửng sốt một chút, cô nhìn Dạ Xoa Bạch Tuyết chế trụ 【 Shibusawa Tatsushiko 】, khóe môi hơi cong lên.

Nhìn ba người hợp tác ăn ý, Tanizaki Junichirou sợ hãi thán phục: "Hợp tác... thật sự rất ăn ý."

Lần lượt lần lượt, quả thực không chừa cho người khác một kẽ hở để thở.

Tanizaki Naomi: "【 Kyouka 】 tuyệt quá!"

Ngay lúc trước khi lồng giam sắp đóng kín lại, Nakajima Atsushi liều mạng chạy về phía Shibusawa Tatsuhiko, trượt vào.

"Lần này tôi không để anh thoát đâu." Nakajima Atsushi  sẽ không lại để ngươi chạy thoát."Bên trong tuyến bố với Shibusawa Tatsuhiko ngay trong lồng giam, nắm đấm vung lên cực cao, đánh xuyên Shibusawa Tatsuhiko.

đấm phát nổ lực tác động cực lớn, đánh bay Shibusawa Tatsuhiko.

Một chút lại một chút, Nakajima Atsushi hạ đấm liên tiếp không ngừng, vung móng vuốt liên tiếp không ngừng.

Xương của Shibusawa Tatsuhiko bị đánh nát, khóe miệng chảy ra máu tươi.

Cho dù bị đánh tơi tả lăn trên mặt đất, Shibusawa Tatsuhiko vẫn phát ra tiếng cười, "Đây rồi... Chính là đây."

Gã rút ngắn khoảng cách, một cước đá trúng cằm Nakajima Atsushi.

Nakajima Atsushi cảm thấy đại não truyền đến chấn động, thấy hoa mắt.

"Niềm vui mình cảm thấy nhờ cái chết..." Shibusawa Tatsuhiko thất tha thất thểu kêu to với Nakajima Atsushi, "Cậu có cảm thấy không?!"

Nakajima Atsushi: "【 Tôi 】 không hiểu."

Tanizaki Junichirou: "Tôi cũng không hiểu."

Miyazawa Kenji: "Em cũng vậy, vậy mới nói suy nghĩ của biến thái thật khó hiểu."

Kunikida Doppo nhìn cậu một cái: "Cậu gặp rồi thì cậu mới biết."

Tanizaki Junichirou nhìn 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 dù bị 【 Nakajima Atsushi 】 cho một quyền đến mức tiếng gãy xương cũng nghe rõ, vẻ mặt khó nói lên lời.

Chỉ thấy cậu nói: "Mà nói thật thì, 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 cũng quá cố chấp đi, đến vậy rồi mà vẫn lộ ra biểu cảm như thế, có thể sánh với 【 Akutagawa Ryuunosuke 】 cố chấp với ngài Dazai đó."

"Ngang nhau." Yosano Akiko cũng nói.

"Cuồng bị ngược hả ta?"

Tanizaki Junichirou ngẩn mấy giây, sau đó cậu nhìn người vừa lên tiếng —— Miyazawa Kenji.

Khuôn mặt của Kunikida Doppo hơi giật, hắn nhìn Miyazawa Kenji, "Kenji, sao cậu biết..."

"Sao em lại biết từ cuồng bị ngược ý ạ?" Miyazawa Kenji nghiêng đầu suy nghĩ hồi lâu mới nói: "Em cũng không nhớ nữa, chỉ là em biết thôi ạ."

"..." Kunikida Doppo đen mặt.

Yosano Akiko mỉm cười: "Kenji, cậu học hư rồi."

Miyazawa Kenji không hiểu ý cười nói: "Dạ? Có đúng không ạ? Chắc không phải đâu ha?"

...

"Cho tôi thấy tia sáng le lói đối nghịch với mọi dị năng lực nào!"

Viên pha lê của Shibusawa Tatsuhiko phát sáng lần nữa, ánh sáng đỏ vô cùng mãnh liệt.

Nakajima Atsushi tắm giữa ánh sáng đỏ, cơ thể bắt đầu dần dần biến đổi hình dạng. Bắp thịt rắn chắc biến mất, tay chân bị da lông bao pjur dày đặc trở về hình dáng ban đầu, móng vuốt sắc bén cũng không thấy đâu.

Tứ chi của Bạch Hổ đang dần dần biến mất.

Ngược lại, một viên pha lê dị năng lực màu xanh trắng đang từ từ trồi lên từ bên trong Nakajima Atsushi.

"Nào! Đưa tôi dị năng lực của cậu!" Bàn tay của Shibusawa Tatsuhiko hướng về phía viên pha lê.

—— Bị cướp đi.

Giống sáu năm trước, cơn đau dữ dội như trời giáng ập tới, cảm giác mất mát ăn mòn Nakjima Atsushi.

Nhưng, sao cậu ta có thể cứ như vậy mà giao ra?

Tanizaki Junichirou kinh hãi: "Ối, không ổn."

Kunikida Doppo nhíu mày.

Những người khác cũng đều lo lắng mà nhìn.

Shibusawa Tatsushiko xem với nhiều hứng thú, mặc dù hắn không có hứng thú với vẻ đẹp của viên pha lê dị năng lực của 【 Nakajima Atsushi 】, nhưng có một viên pha lê như thế để cất giữ cũng là một lựa chọn tốt.

Giọng điệu của Akutagawa Ryuunosuke lạnh lùng: "Nếu Người Hổ thua ở đây, vậy tức là Người Hổ đúng là một kẻ vô dụng. Cả tôi cũng sẽ coi thường 【 cậu ta 】."

Nakajima Atsushi âm thầm nghĩ nghĩ: Sao cậu đánh giá tôi cao thế?

Với cả... Nakajima Atsushi ngước mắt nhìn đồng vị thể.

Còn lâu 【 tôi 】 mới gục nhé, ngài Dazai còn đang chờ 【 tôi 】 trở về, tất cả mọi người còn đang chờ 【 tôi 】 Trở về.

Đó là vì 【 tôi 】 không thể phản sát lại 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 khi tôi còn nhỏ, cho nên hiện tại thì không có lý gì mà tôi không làm được.

Nakajima Atsushi tin rằng trong tình huống như vậy, không thể nói có thể phản sát, tối thiểu cũng có năng lực tự bảo vệ mình.

Cho nên đồng vị thể cũng giống vậy.

"Tuyệt đẹp..." Shibusawa Tatsuhiko cảm thán nói, "Đây mới là dị năng lực mạnh nhất."

"Không!" Nakajima Atsushi quát to một tiếng, từ sâu trong linh hồn phát ra tuyên ngôn.

"Đây không phải dị năng lực, mà chính là tôi!"

Cậu ta xuất toàn lực phản kháng, liều mạng duỗi dài tay.

Tay của cậu, bắt lấy viên pha lê dị năng lực màu xanh trắng. Trong lòng bàn tay truyền đến một cỗ nhiệt độ, sức mạnh vừa bị cướp đi lại lần nữa chảy khắp toàn thân cậu ta.

Nakajima Atsushi được bao bọc trong ánh sáng màu xanh trắng  Bạch Hổ lần nữa trở về trong cơ thể của cậu ta.

Móng vuốt, lông thú, sức mạnh liên tục không ngừng tuôn ra, đó là sức mạnh của Bạch Hổ mà cơ thể vốn đã rất quen thuộc.

...

"Giờ tôi đã hiểu hết mọi thứ rồi." Shibusawa Tatsuhiko mang theo vẻ mặt liều mạng như Nakajima Atsushi, thấp giọng nói, "Lí do tôi ở đây, lí do cậu xuất hiện trước tôi, và lời cậu ta nói có nghĩa là gì."

Khí thế của hai người hóa thành áp lực, sương mù dày đặc chấn động ra tầng tầng vòng xoáy.

Con mắt của Nakajima Atsushi chỉ gắt gao nhìn chằm chằm Shibusawa Tatsuhiko.

"Hiểu cái gì vậy ạ?" Miyazawa Kenji nhất thời không hiểu được.

Tanizaki Junichirou cũng nghe không hiểu 【 Shibusawa Tatsushiko 】 nói không đầu không đuôi.

Kunikida Doppo thả lỏng vẻ mặt, nói: "Không cần hiểu cái này đâu, chỉ cần biết 【 Atsushi 】 chiến thắng bản thân, cũng chiến thắng 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 là được rồi."

Một màn bóng đen ăn mòn Shibusawa Tatsuhiko, tựa như ở trên người hắn mở ra một cái khe.

"Cậu chính là..."

Dưới sự ăn mòn của bóng đen, Shibusawa Tatsuhiko cười.

"Cậu hẳn là thiên thần được phái tới cứu rỗi tôi..." Shibusawa Tatsuhiko thở ra một tiếng, vết thương trên mặt sáng lên từ bên trong.

Chỉ thấy cơ thể của Shibusawa Tatsuhiko vụn vỡ từng chút một, cuối cùng bị bóng đen nuốt chửng. Dung nhan xinh đẹp kia, da thịt trắng noãn, toàn bộ biến mất, ngay cả một mái tóc dài màu trắng cũng không hề sót lại.

Hết thảy đều dung nhập vào ánh sáng và bóng tối. 

Để lại trong tay Nakajima Atsushi chỉ có một thứ —— đầu lâu, một cái đầu lâu có móng vuốt của hổ. 

Thế nhưng Nakajima Atsushi không hề thả lỏng sức lực.

Để xóa hết tất cả mâu thuẫn, để quá khứ qua đi, Nakajima Atsushi bóp nát đầu lâu.

Không thể để cho chuyện như vậy xảy ra lần nữa.















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro