Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

196

Edit + beta: HngThnhNgan
————






Trước mắt chợt lóe lên, đám người chuyển khung cảnh.

Sương mù đỏ lượn lờ, bao phủ toàn bộ Yokohama.

Bọn họ lơ lửng giữa không trung, thấy được 【 Mori Ougai 】 đang đối đầu với 【 Elise 】, và cách đó không xa, là 【 Fukuzawa Yukichi 】 đang chiến đấu quyết liệt với cơ thể dị năng lực.

"Là Chủ tịch." Tanizaki Junichirou nói.

"Thật là trùng hợp." Nakajima Atsushi nói, cậu nhìn thoáng qua 【 Mori Ougai 】, lại nhìn 【 Chủ tịch 】 cách đó không xa, 【 Yokohama 】 lớn như vậy, hai người lại có thể chạm mặt nhau.

Hơn nữa, sao 【 Chủ tịch 】 lại tới đây được?

Khi nghe thấy 【 Mori Ougai 】 nói ra mấy lời như một kẻ ấu dâm với 【 Elise 】, Yosano Akiko căm ghét nhíu mày.

Không hổ là ông.

Biến thái như thế.

"Elise ~" Mori Ougai với vẻ mặt phơi phới ôm mặt hô, "Elise của tôi đi đâu vậy chứ, làm người khác lo lắng quá đi, Elise."

Cũng không biết tiến độ của Elise thế nào rồi...

Mori Ougai híp mắt, khóe môi khẽ cong lên.

"Cả hai đều một giây trúng đích." Miyazawa Kenji hơi kinh ngạc.

Tanizaki Junichirou nói: "Đúng vậy."

Khuôn mặt của Fukuzawa Yukichi không biểu hiện, nhìn không ra tâm tình.

Giống như những người khác đang chiến đấu trên khắp Yokohama, Shibusawa Tatsuhiko có được sức mạnh rồng, cũng đang chiến đấu căng thẳng cùng Akutagawa Ryuunosuke và Izumi Kyouka.

Nhưng cho dù là số lượng hay dị năng lực thì hai người đều không đánh lại Shibisawa Tatsuhiko. Dù vậy, trong lòng Akutagawa Ryuunosuke và Izumi Kyouka đều không nhấn nút "bỏ cuộc".

Mà lúc này Nakajima Atsushi kinh ngạc đứng trong ngôi nhà đá như ngục giam.

"Tia sáng sự sống là gì chứ?" Nakajima Atsushi mờ mịt lặp lời của Shibusawa Tatsuhiko, "Tia sáng sống là gì... Tôi không có tia sáng nào hết."

"Lúc đó, khi mất sức mạnh hóa hổ trong màn sương đỏ, tôi thực sự đã thấy rất nhẹ nhõm. Vì giờ tôi sẽ không làm những người xung quanh mình tổn thương nữa... Vì giờ con hổ đáng sợ đó và tôi đã thành hai sinh vật khác nhau..."

Thế nhưng...

Sự việc sáu năm trước hiện ra trước mắt Nakajima Atsushi.

Đó là quá khứ tự tay cậu ta giết chết Shibusawa Tatsuhiko, cũng là quá khứ mém chút bị Shibusawa Tatsuhiko giết chết, cuối cùng trở về từ cõi chết.

Con hổ có móng vuốt tàn bạo rất đáng sợ, đây là điều không thể nghi ngờ.

"Nhưng." Nakajima Atsushi lẳng lặng lẩm bẩm, "Con hổ một lần nữa lại giúp tôi..."

"Ớ...【 Atsushi 】 vẫn còn mơ hồ ở khúc này." Miyazawa Kenji nói.

Tanizaki Junichirou cũng có chút bất đắc dĩ, "Đám 【 Akutagawa 】 bên kia đã bắt đầu kèn lệnh khai hỏa chiến đấu, còn 【 Atsushi 】 ở đây."

Yosano Akiko: "Các cậu còn không nghĩ đến việc 【 Atsushi 】 khác với chúng ta nữa, sao có thể tới nhanh được."

"Huống chi cuối cùng mới xuất hiện biến hóa bất ngờ."

Miyazawa Kenji: "Vậy là 【 Atsushi 】 ra sân cuối cùng rồi."

Nakajima Atsushi cắn môi dưới, bước về phía trước một bước.

Cậu ta cảm thấy thà đi vào bóng tối còn hơn ở nơi này.

Nơi nào đó truyền đến tiếng gầm của hổ.

Chẳng biết tại sao, Nakajima Atsushi hiện tại cảm thấy đây là một chuyện không thể bình thường hơn được nữa, "Dù tôi có chạy tới đâu, con hổ vẫn bám theo..."

Là từ lúc cậu ta đẩy cánh cửa điêu khắc bạch hổ ra là bắt bắt rồi sao? Hay là sớm hơn trước đó đây? Ngay cả sau khi dị năng lực biến mất, con hổ vẫn một mực đuổi theo sau lưng Atsushi, đuổi theo cậu ta đến tận đây.

Ngay cả sau khi đánh bại con hổ mang theo viên pha lê màu đỏ, không thể gọi nó ra, Nakajima Atsushi vẫn luôn cảm thấy nó một mực bên cạnh mình.

Trong cơ thể của mình có một con hổ.

Quá khứ, cậu ta rất sợ hãi chuyện này, cảm thấy rất dọa người.

Nhưng... Bạch Hổ có thật sự "đáng sợ" không? Nakajima Atsushi nghĩ.

—— Không.

Có lẽ là không, nhất định không "đáng sợ".  Mặc dù nó dọa người, nhưng cũng rất đáng tin, đây cũng là một phần của Bạch Hổ, mà Bạch Hổ là một phần của chính tôi.

"Giống như tôi không thể trốn khỏi nhịp đập của trái tim này, vì mày là sức mạnh giúp tao tiếp tục sống." Nakajima Atsushi ngẩng đầu, nhìn về phía bonga tối.

Tiếng con hổ gầm gừ càng ngày càng gần.

"Giờ tao có thể nghe mày rất rõ. Tao có thể hiểu được những gì mày nói." Nakajima Atsushi nói với con hổ bên trong mình.

Bạch Hổ tru lên, tựa như đang gấp rút thúc giục cậu ta.

Trong mắt Nakajima Atsushi tỏa ra ánh sáng, "Tao biết! Linh hồn mọi người đang rực cháy."

Cậu ta không còn muốn khiếp đảm vì mất đi ký ức, cũng không còn muốn bị một phần của chính mình tra tấn.

"Tao cũng sẽ nói điều tương tự với mày. Nhanh lên, không là tao bỏ mày lại đấy." Nakajima Atsushi giống như đang thuần hóa một phần của chính mình, kêu tên của nó, kêu gọi sinh vật kia, "Tới đây, Bạch Hổ!"

Nakajima Atsushi giơ tay với Bạch Hổ, nhận được đáp lại chính là —— Bạch Hổ nhảy lên.

Mãnh hổ gầm vang dưới ánh trăng sáng trong. 】

"Bạch Hổ vẫn luôn ở sau lưng 【 Atsushi 】, chỉ là 【 Atsushi 】 chưa từng quay đầu lại." Tanizaki Junichirou nói, "Nhưng lần này có vẻ, 【 Atsushi 】 sẽ quay đầu lại."

"Cuối cùng cũng dám đối mặt với dị năng lực của mình." Không hiểu sao, Yosano Akiko có chút vui mừng.

Kunikida Doppo đẩy gọng kính, nói: "Với 【 Atsushi 】 mà nói, Bạch Hổ tượng trưng cho tôn nghiêm, tượng trưng cho ranh giới cuối cùng, đồng thời cũng tượng trưng cho sức mạnh to lớn của bước đươn cùng để phản kích."

"Cho nên chỉ cần 【 Atsushi 】 đối mặt với dị năng lực của mình, khúc mắc của 【 cậu ta 】  sẽ được giải quyết dễ dàng."

Miyazawa Kenji gãi gãi đầu, "Sau toàn bộ quá trình, dường như hầu hết thời gian 【 Atsushi 】 đều 'suy nghĩ về cuộc sống' vậy á."

Tanizaki Junichirou cười: "Ha ha ha ha ha xem ra đúng là như thế thật."

Nakajima Atsushi không nói, chỉ có thể giữ yên lặng.

"Nhưng thành thật mà nói, mỗi lần nhìn Bạch Hổ của 【 Atsushi 】, không biết sao em cảm thấy rất đẹp trai, rất ngầu nữa." Nói rồi, ánh mắt của Miyazawa Kenji nhìn chằm chằm vào Bạch Hổ hung mãnh dị thường, toàn thân tản ra tính hoang dã nguy hiểm.

Tanizaki Junichirou nhìn Bạch Hổ đang ưu nhã bước về phía 【 Nakajima Atsushi 】, gật đầu giống như đồng ý: "Đúng vậy, trước ngược hoàn toàn với 【 Atsushi 】 luôn."

Tanizaki Naomi: "Mèo lớn đáng yêu lại đầy cảm giác an toàn thì ai không thích? Mà nó còn có lông mềm như nhung!"

Thật sự muốn vuốt một tí, cảm giác khẳng định rất dễ chịu. Tanizaki Naomi nghĩ.

...

"Tôi đã tước ánh sáng khỏi cuộc sống của các người. Nhưng chỉ mình ánh sáng là chưa đủ." Shibusawa Tatsushiko lao về phía Izumi Kyouka đang ở sẵn trong trận địa, "Từ giờ, hai cô cậu sẽ là sống như một bộ sưu tập của tôi..." 

Shibusawa Tatsuhiko duỗi móng tay thật dài ra, năm móng tay sắc bén mà dài chộp lấy Izumi Kyouka.

Đúng lúc này——

Một luồng áng sáng xanh trắng không biết từ chỗ nào mà đến, đáp xuống nơi đây.

Phát giác được luồng khí đang đến gần, Shibusawa Tatsuhiko nhanh chóng phản ứng. Nhưng trước khi gã kịp vào tư thế phòng thủ, thì tia chớp đó nổ tung ngay trên người gã, ầm một tiếng.

Sóng xung kích dồn dập muốn nâng mặt đất lên.

Một con gió cực mạnh tựa như phá nổ đập vào mặt, Izumi Kyouka vô thức nhắm hai mắt lại.

Đợi bụi đất dần dần lắng xuống, Izumi Kyouka cuối cùng cũng có thể mở mắt, đập vào mắt cô ta, là một con thú màu trắng nhanh nhẹn lại cường tráng.

Tại sao? Izumi Kyouka kinh ngạc nói không ra lời.

Shibusawa Tatsuhiko nhận thẳng một đòn tạm thời kéo ra một khoảng cách, sau đó nhếch miệng cười một tiếng. "Người ta thường nói, 'Long Hổ' đi chung với nhau."

Trên mặt gã lộ ra vui vẻ khó nói.

"Tên người Nga từng cho tôi biết, rồng là hình dáng thực sự của các dị năng lực khi chúng hỗn loạn. Vậy thì..." Shibusawa Tatsushiko nheo một con mắt nhìn về phía con thú màu trắng, "Là hiện thân của hổ, cậu chính là thiên địch của tất cả mọi dị năng lực."

Bóng của con thú phát ra ánh sáng màu xanh nhạt, hiện ta hình dạng của con người, Nakajima Atsushi từ Bạch Hổ biến thành hình người đứng trước mặt Shibusawa Tatsuhiko.

Vừa mới thay đổi khung cảnh, Ozaki Kouyou liền thấy 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 muốn ra tay với 【 Izumi Kyouka 】.

Trong chốc lát, Kim Sắc Dạ Xoa thoáng hiện ra sau lưng 【 Shibusawa Tatsuhiko 】, thanh kiếm trực tiếp xuyên qua cơ thể 【 Shibusawa Tatsuhiko 】.

Nhưng lại vô dụng.

Ozaki Kouyou thu hồi Kim Sắc Dạ Xoa, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm 【 Shibusawa Tatsuhiko 】, chiếc quạt thêu trong tay vang lên một âm thanh không thể giải thích được.

"Không sao đâu ạ." Izumi Kyouka ngước mắt nhìn Ozaki Kouyou, khẽ giật góc áo của cô.

Tanizaki Junichirou: "【 Atsushi 】 sẽ lập tức tới ngay."

Quả nhiên, cùng lúc với Tanizaki Junichirou nói, mọi người đã nhìn thấy một luồng ánh sáng xanh trắng.

"Ồ...【 Anh ta 】 vậy mà còn tin Quỷ Nhân cơ đấy." Vẻ mặt của Tanizaki Junichirou hơi khó tin.

Miyazawa Kenji: "【 Atsushi 】 xuất đầu lộ diện đẹp trai ghê! Đây chính là anh hùng cứu mỹ nhân đó sao?"

Nhìn thấy Nakajima Atsushi xuất hiện, Akutagawa Ryuunosuke từ dưới đống gạch ngói vụn bò dậy, khẽ chậc lưỡi một cái, "Tên Người Hổ chết tiệt, cuối cùng cũng tới."

Vết thương trên người của Nakajima Atsushi đã khỏi hẳn nhờ dị năng lực Bạch Hổ, cậu ta giơ móng vuốt lên.

"Cậuđịnh giết tôi thêm lần nữa sao?" Shibusawa Tatsuhiko nói, "Nakajima Atsushi?"

Nghe thấy chữ "lại" này, bờ vai của Izumi Kyouka run rẩy, Autagawa Ryuunosuke hơi nheo mắt.

Thế nhưng, Nakajima Atsushi cũng không hề dao động, cậu ta cũng đã hạ quyết tâm gánh chịu mọi tội lỗi xong xuôi rồi, "Tôi chỉ đưa một thứ về vị trí vốn có của nó thôi."

Nói rồi, Nakajima Atsushi nhún người nhảy lên, bằng tốc độ kinh người nhảy đến trước mặt Shibusawa Tatsuhiko, vung một quyền quyền.

"Đừng hiểu lầm," Shibusawa Tatsuhiko thấp giọng nói, "Tôi không trách cậu đâu."

"Ý của 【 Akutagwa 】 là tin 【 Atsushi 】 sẽ thức tỉnh sao?!" Tanizaki Junichirou kinh dị nhìn 【 Akutagwa Ryuunosuke 】.

Thật sự là không thể tưởng tượng nổi.

Thật sự là khó có thể tin.

Rõ ràng hai người đối chọi gay gắt như vậy.

Nakajima Atsushi cũng có chút kinh ngạc nhìn 【 Akutagawa Ryuunosuke 】.

Nắm đấm của Nakajima Atsushi hung hăng đấm trúng phần bụng của Shibusawa Tatsuhiko, giải phóng sức mạnh của Bạch Hổ, đánh bay Shibusawa Tatsuhiko.

giờ đây, Shubusawa Tatsuhiko không giống lúc chiến đấu với Akugatawa Ryuunosuke, có thời gian để đòn tấn công của đối phương xuyên qua cơ thể mình, đập xuống đất, tạo thành một cái hố sâu trên mặt đất.

"Đúng vậy, chính là nó..." Cùng với vui vẻ mà cảm thán, Shibusawa Tatsuhiko đứng dậy.

Nakajima Atsushi căn bản là chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể hạ gục gã chỉ bằng một đòn. Cậu ta ép Shibusawa Tatsuhiko, định tiếp tục truy đuổi.

Shibusawa Tatsuhiko đối mặt với Nakajima Atsushi đang xông tới, bày ra tư thế đón đòn.

Gã trông như thể vừa rồi Nakajima Atsushi chưa hề tạo ra bất cứ thương tổn gì đến gã, trên mặt gã treo nụ cười, hét lớn: "Cậu đúng là rất đặc biệt!"

Cả hai cánh tay giao nhau, phát ra tiếng vang của vật lộn.

Nắm đấm của Nakajima Atsushi nện trên mặt Shibusawa Tatsuhiko.

"Ha ha ha! Tôi không thấy chán chút nào nữa rồi!" Shibusawa Tatsuhiko lớn tiếng cười nói, một phát bắt được cánh tay đang hướng tới mình của Nakajima Atsushi, "Cuối cùng tôi cũng hiểu được ý nghĩa sống rồi!"

Nakajima Atsushi chỉ muốn thoát khỏi tay của Shibusawa Tatsuhiko, còn chưa kịp hành động, liền bị một chân của Shibusawa Tatsuhiko đá trúng. Ăn một cái đầu gối, Nakajima Atsushi cảm thấy một trận đau âm ỉ, không thể đỡ được đòn này, bay về sau.

Mặt đất bị cậu ta cọ ra một đường rãnh, một trận cát bụi bay lên.

Ánh mắt của Tanizaki Junichirou nhìn 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 giống như đang nhìn một kẻ biến thái, "Cảm giác biến thái sao sao ấy."

Yosano Akiko: "Nói đúng ra là ngu ngốc."

Nakajima Atsushi nổi da gà toàn thân khi bị bọn họ khơi dậy hình dung như vậy.

"Vậy là, 【 Atsushi 】 bị 【 anh ta 】 nhung nhớ từ khi còn nhỏ rồi."  Miyazawa Kenji tổng kết lại mà nói.

Nhìn lịch sử đen tối của 【 Shibusawa Tatsuhiko 】, Shibusawa Tatsuhiko từ đầu tới đuôi đều không có biểu lộ gì.

Với hắn mà nói, 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 không phải là đồng vị thể của hắn, chỉ là một người có cùng cái tên với hắn mà thôi.











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro