Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

189

Edit + beta: HngThnhNgan
————





Shibusawa Tatsuhiko run rẩy không phát hiện ra nụ cười đang dần méo mó của Fyodor.

Viên pha lê màu đỏ tươi càng ngày càng sáng, cuối cùng hấp dẫn lẫn nhau bởi ánh sáng màu đỏ đậm lơ lửng giữa không trung.

Một là ánh sáng màu đỏ được tạo ra bởi Dazai Osamu và Fyodor, tích hợp từ bộ sưu tập các viên pha lê dị năng lực từ đất nước Tatsuhiko đang cùng tụ lại một chỗ; một là viên pha lê dị năng lực vô hiệu hóa mà Dazai Osamu sở hữu.

Sau đó, ánh sáng đỏ tản ra.

Hai loại ánh sáng kết hợp chung với nhau bởi lực hút đáng kinh ngạc, và quả cầu màu đỏ to lớn với năng lượng khổng lồ tách ra.

Đối mặt với tình huống bất ngờ, vẻ tự tin trên mặt Shibusawa Tatsuhiko đã biến mất.

Gã ngẩng đầu, dùng đôi mắt trũng sâu mà nhìn, thấy được một quả cầu sáng bành trướng đến mức khiến người ta không làm gì được. "Gì thế này?"

"Nó" rốt cuộc là gì?

Trước khi kịp nhận câu trả lời, Shibusawa Tatsuhiko đã bị quả cầu ánh sáng đang ngày càng lớn đánh bật ra xa.

【 Shibusawa Tatsuhiko 】 không nhìn thấy, nhưng đám người Tanizaki Junichirou thấy được từ góc nhìn của Thượng Đế, lập tức cảm thấy nổi da gà một trận.

Tanizaki Junichirou: "Đáng sợ quá."

Trực giác của Miyazawa Kenji mách bảo: "Em có cảm giác 【 anh ta 】 đang âm mưu gì đó."

Nhìn ánh sáng màu đỏ kết kết hợp với nhau tạo thành một cái quả cầu đỏ cực lớn, Kunikida Doppo nhanh chóng mở cuốn sổ ra, tìm lại thông tin mình ghi lại trước đó.

Trước đó 【 Fyodor 】 đã lấy hai viên pha lê ra, một viên có khả năng triệu tập mọi dị năng lực trong tầm mắt, một viên có khả năng kết hợp mọi dị năng lực của những dị năng lực giả mà nó tiếp xúc thành một.

Tình hình hiện tại là hai viên pha lê dị năng lực kết hợp với nhau, sau đó pha lê dị năng lực của Dazai Osamu đổi màu và kết hợp cùng chúng một lần nữa.

Kết quả không rõ.

"Gì thế này?" Ngẩng đầu nhìn quả cầu to lớn, Tanizaki Junichirou cũng có cùng thắc mắc.

Mukurotoride đứng sừng sững trong khu trung tâm tô giới Yokohama, nơi được gọi là ma cảnh.

Trong phòng sưu tầm được xây trên đỉnh tháp ーー bên trong đất nước Tatsuhiko, chủ nhân của tòa tháp, Shibusawa Tatsushiko không hề có phòng bị trợn to hai mắt.

Trên mặt gã đã hoàn toàn không tìm thấy một chút thần thái nào của kẻ chỉ đạo, chỉ có thể ngơ ngác nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt.

Quả cầu ánh sáng to lớn cuốn lên gió bão, phóng ra những tia sáng màu đỏ hung ác.

Trong kế hoạch của Shibusawa Tatsuhiko chưa từng xảy ra chuyện như này.

Nhìn Shibusawa Tatsuhiko đang run rẩy, Fyodor nói với gã như đang kể một câu chuyện cổ tích: "Dị năng lực dung hợp và dị năng lực vô hiệu, khi hai dị năng lực đối nghịch ấy hòa làm một, một dị điểm sẽ ra đời."

Shibusawa Tatsuhiko nhìn Fyodor, nghe giọng điệu của gã, chuyện này cũng trong dự liệu của gã luôn ư?

Hay là nói -- Đây mới chính là miêu tả 「 đại khái 」 của Fyodor?

"「 Đại khái 」 là ý gì nữa?" Tanizaki Junichirou vừa mới hiểu nghĩa trên mặt chữ quả cầu đỏ to lớn lại sửng sốt.

Quả cầu màu đỏ to lớn đó là do hai viên pha lê mà 【 Fyodor 】 đã lấy ra trước đó cùng viên pha lê của ngài Dazai, kết hợp chúng sinh ra dị điểm.

Mà thứ bây giờ, thứ mới vừa xuất hiện lúc nãy lại là cái quỷ gì vậy?

"Ngu xuẩn." Nhìn vẻ mặt khiếp sợ của đồng vị thể, Shibusawa Tatsuhiko không hứng lắm.

Thế mà có thể bị Quỷ Nhân đùa giỡn trong tay, coi như bị gài bẫy cũng đáng.

Fyodor treo một nụ cười nhàn nhạt, không có gì thay đổi, ý cũng không rõ.

Đối mặt với Shibusawa Tatsuhiko nhất thời nghẹn lời bởi vì chấn động kinh ngạc, Fyodor lấy đầu lâu ra, đi về phía gã từng bước một, "Dù anh có được dị năng lực của Dazai, thì thứ anh thực sự khao khát... 「 Ký ức đã mất 」 của anh ーー Cũng không bao giờ quay lại đâu."

"Sao cậu biết chuyện đó?!" Sắc mặt của Shibusawa Tatsushiko cực kì hoảng hốt, không tự chủ được mà đứng lên.

Nhưng Fyodor chỉ nở một nụ cười xinh đẹp với gã.

"Đừng lo." Trong ánh mắt của Fyodor lóe lên một tia tàn khốc, "Tôi sẽ lấp đầy khoảng trống rỗng trong anh cho."

Fyodor thậm chí còn không cho Shibusawa Tatsuhiko thời gian để hỏi "Cậu muốn làm gì?", gã vừa cười vừa cầm con dao gọt hoa quả mà gã luôn giấu trong áo.

Dao sắc cắt cổ Shibusawa Tatsuhiko.

"Cái gì..." Đôi mắt của Shibusawa Tatsuhiko muốn nổ tung.

Máu đỏ tươi che phủ tầm mắt gã.

Tựa như vô số pha lê dị năng lực tứ tán, tựa như đóa hoa xinh đẹp nở rộ, máu của Shibusawa Tatsuhiko phun ra.

Đau đớn dữ dội giống như một cú va chạm cực lớn, dây thân kinh thậm chí không thể đọc được cảm giác đau, cảnh tượng trước mắt nhìn qua chậm lại dị thường.

"Ký ức đã mất? 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 đã mất đi ký ức gì vậy ạ?" Miyazawa Kenji hỏi.

Nakajima Atsushi lắc đầu.

"Hừm cái này..." Nhìn 【 Fyodor 】 không chút do dự đâm một nhát vào 【 Shibusawa Tatsuhiko 】, vẻ mặt của Tanizaki Junichirou đờ đẫn, "Quả nhiên là tình anh em plastic¹ nhỉ?"

¹ 「 塑料兄弟情: tình anh em plastic 」, ý nói tình cảm như bông hoa nhựa, biết là giả nhưng vẫn mãi tồn tại.

Trước đó còn 'vui vẻ' thảo luận những bộ đồ nhóm, 'vui vẻ' ngồi cùng một chỗ thảo luận hủy diệt 【 Yokohama 】 như thế nào, hiện tại cả đám đều bị đâm sau lưng.

Kunikida Doppo: "Ngay cả tình anh em plastic cũng không xứng."

Tất cả chỉ là xã giao tính toán lẫn nhau.

Miyazawa Kenji: "Cảnh này quen quen sao ấy, đúng không ạ?"

Akutagawa Ryuunosuke hừ cười: "Trước đó 【 anh ta 】 đâm ngài Dazai một dao, giờ anh ta bị như thế cũng là gieo nhân nào gặt quả đấy."

Yosano Akiko: "Nhìn sao cũng thấy trước mắt 【 Fyodor 】 tạm thời chiếm thế thượng phong, và 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 bị đẩy xuống thế hạ phong rồi."

Tầm mắt của cô rơi trên cơ thể nằm trên mặt đất không nhúc nhích của Dazai Osamu, "Về phần Dazai..."

"Tên cá thu khốn kiếp này biết cách ngưng tim trong hai phút. Chắc chắn là đang diễn đấy." Nakahara Chuuya tới gần Dazai Osamu, nhìn khuôn mặt bình yên dường như đang ngủ say của Dazai Osamu, nghiến răng nghiến lợi nói.

Hắn nhìn khuôn mặt đang nhắm mắt ngủ say của Dazai Osamu, ánh mắt đảo qua ngũ quan của anh ta, sau đó không kiểm soát được mà nhìn chăm chú.

"Chuuya?" Nhìn dáng vẻ Nakahara Chuuya duy trì tư thế ngồi xổm không nhúc nhích, Ozaki Kouyou cho rằng hắn phát hiện ra điều gì, liền gọi một tiếng.

Bị Ozaki Kouyou gọi, Nakahara Chuuya chợt hoàn hồn, hắn nhìn qua khuôn mặt tuấn tú của Dazai Osamu, trên mặt hắn có một vết nứt, đôi tai ẩn dưới mái tóc đột nhiên đỏ bừng.

Hắn liền vội vàng đứng lên, lúc ngẩng đầu vẻ mặt đã hoàn toàn như trước, nhưng trong đầu hắn lại hiện lên khuôn mặt của tên khốn nào đó.

Thật sự là ngay cả nhắm mắt nằm cũng không yên.

Rõ ràng chính là biểu hiện rất bình thường, chỉ là nằm sấp nghiêng đầu ngủ mà thôi, tên Dazai đó thế nào mà làm được như vậy...

Nakahara Chuuya vẫn cảm thấy có chút không được tự nhiên, không biết hắn lúc này trông như thế nào.

Đôi mắt xanh thẳm âm u, sâu trong đôi mắt chẳng biết từ lúc nào tồn tại một con thú dữ bị tầng tầng xiềng xích cầm cố lại, thẳng tắp nhìn chằm chằm một hướng nào đó, dường như nó đã nhìn thấy thứ nó ưng ý, rục rịch muốn di chuyển.

Mà những người khác cũng không chú ý tới.

"Đây là cái chết đấy." Fyodor lộ ra nụ cười trong khung cảnh màu máu, "Anh nhớ được gì chưa?"

Tiếng gió ầm ầm vang lên từ nơi sâu thẳm trong tai Shibusawa Tatsuhiko.

"Nhớ rồi..."

Gã triệt để rõ ràng.

Shibusawa Tatsuhiko cảm nhận được cơ thể mình ngã trên mặt đất, nghĩ thầm: Cảm giác này... Mình biết rồi.

Đó vừa là kết thúc, lại vừa là thời điểm hoàng kim để sinh mạng oanh oanh liệt liệt xuất phát và huy hoàng trở lại.

Tuyệt vọng cùng hi vọng trong nháy mắt hòa làm một.

Cái chết...

Ánh sáng màu trắng của cái chết chôn vùi Shibusawa Tatsuhiko.

Ký ức xa xôi cùng cái chết hồi sinh cùng nhau.

"Đây là tiết tấu khôi phục ký ức sao?" Tanizaki Junichirou không rõ, nhưng cậu lại vô cùng kinh ngạc, "Khôi phục ký ức trong cái chết cũng có thể ư."

"Đây là kết cục của 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 bị 【 Fyodor 】 làm ra sao?"

Kunikida Doppo nhíu mày: "Anh ta không dễ bị Quỷ Nhân diệt trừ đâu, bởi vì Quỷ Nhân chắc chắn sẽ còn lợi dụng 【 anh ta 】 để gây sự."

Nakajima Atsushi: "Đồng cảm ạ."

Trong ánh sáng trắng, đám người theo 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 rơi vào một đoạn ký ức đã mất thuộc về 【 anh ta 】.

Giữa ánh sáng trắng, Shibusawa Tatsuhiko thấy được ảo ảnh.

Đó là ảo ảnh chân thực tồn tại xảy ra sáu năm trước, là ký ức xa xôi mà gã đã đánh mất.

Gã không thể từ chối, chỉ có thể xuất thần nhìn cảnh này.

Gã nghe thấy Shibusawa Tatsuhiko trước kia trong ảo ảnh ôn hòa nói: "Tên viện trưởng đó không hiểu được giá trị dị năng lực của cậu."

Sáu năm trước, Shibusawa Tatsuhiko đứng trong một căn phòng dưới mặt đất, xung quanh là tường đá, trong phòng có một cái cửa sổ để chiếu sáng, nhưng vị trí lại rất cao, chỉ có thể nhìn thấy màu sắc của bầu trời, tựa như đang nói với cậu ta "Đừng nói là ra bên ngoài, ngay cả nhìn cũng không cho nhìn".

Đó là một không gian giống như nhà tù, những dụng cụ đáng ngờ và thiết bị y tế cỡ lớn hoàn toàn không hợp với nơi này.

Nhưng làm người khác chú ý nhất, vẫn là một thiếu niên bị bắt ngồi giữa căn phòng.

"【 Atsushi 】?!"

"Ký ức đã mất của 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 sao lại có 【 Atsushi 】 khi còn nhỏ được?!"

Không biết những người khác có kinh hãi hay không, nhưng Nakajima Atsushi cũng có chút chấn động kinh hãi, nhưng nhiều hơn chính là cảm giác kinh ngạc.

Từ lúc nhìn thấy Shibusawa Tatsuhiko trong ảnh và hiện thực, cậu ta liền có cảm giác kỳ quái.

Còn cánh cửa kia... Nakajima Atsushi nhìn 【 Nakajima Atsushi 】 đang bị trói trên ghế với vẻ mặt đau đớn.

Cậu không có ký ức của lúc đó, chẳng lẽ giống với 【 Shibusawa Tatsuhiko 】, cậu cũng từng mất đi một đoạn ký ức? Và cánh cửa đó có liên quan tới ký ức đó ư?

"Không hiểu?" Kunikida Doppo chú ý tới một từ mà 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 nói, "Không hiểu cái gì?"

Yosano Akiko nhìn tất cả cơ sở vật chất trong không gian, hai con ngươi nguy hiểm nheo lại, "Ồ, đang làm gì thế nhỉ."

Tay chân của Nakajima Atsushi nhỏ gầy đến mức dường như nó sẽ gãy khi bị cố định trên chiếc ghế kim loại bằng những vòng sắt. Những vòng sắt trông rất chắc chắn, cho dù cậu ta có vùng vẫy thế nào nó cũng không bị xê dịch.

Đôi giày hơi lem luốc của cậu ta chà trên mặt đất, phát ra âm thanh thảm thiết.

"Dị năng lực của cậu thuộc loại cực hiến trên thế giới..." Shibusawa Tatsuhiko của quá khứ phớt lờ trước sự chống cự của Nakajima Atsushi, mang theo vẻ mặt say mê mà đạo, "Là dị năng lực duy nhất khiến mọi dị năng lực khác phải đố kỵ."

"Nhưng," Shibusawa Tatsuhiko thấp giọng, "Có lẽ do còn nhỏ, nên dị năng lực ấy vẫn ẩn sâu trong cậu, ngay cả khi dùng tới màn sương của mình, tôi cũng không thể lôi nó ra."

"Thế nên," Trong căn phòng mờ sáng, đôi mắt màu đỏ tươi của Shibusawa Tatsuhiko tản ra yêu tà của ác ma, "Đây là vì lợi ích của chính cậu."

Gã mang khuôn mặt đầy yêu thương, nhấn công tắc trong tay, cái ghế mà Nakajima Atsushi đang ngồi lập tức truyền ra dòng điện mạnh.

Tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Tiếng gào thét non nớt tràn ngập căn phòng.

Tay chân của Nakajima Atsushi run rẩy, không ngừng vùng vẫy.

Thế nhưng những thiết bị được buộc vào tay chân cậu ta lại để cố định cậu ta trên ghế. Dòng điện tiếp tục phóng ra, điện áp quá cao biến thành dòng điện màu tím chạy khắp ngoài thân cậu ta.

Cho tới bây giờ, cơ thể mười hai tuổi chưa bao giờ được cung cấp đầy đủ chất dinh dưỡng nên hoàn toàn không thể chịu được, dây thần kinh não của thiếu niên bị làm cho nóng lên, các sợi cơ vỡ ra, mạch máu bị rách. Cằm của thiếu niên va đập vào nhau.

"Nào," Shibusawa Tatsuhiko hài lòng đắm chìm trong trong sự vui sướng, thăm dò nhìn vẻ mặt của Nakajima Atsushi, "Làm tôi kinh ngạc đi."

"'Là dị năng lực duy nhất khiến mọi dị năng lực khác phải đố kỵ' sao?" Tanizaki Junichirou nghi ngờ rằng cậu nghe lầm, thế là cậu nhìn Nakajima Atsushi, "Atsushi, không phải dị năng lực của cậu là 「 Mãnh Thú Dưới Trăng 」 sao? Không phải là một con hổ hung mãnh hả?"

Nakajima Atsushi hơi sửng sốt, "À ừ."

"Sao 【 anh ta 】..."

Yosano Akiko: "【 Cậu ta 】 lấy tin này từ đâu ra?"

Ozaki Kouyou nhìn thoáng qua 【 Fyodor 】, "Trước đó 【 Shibusawa Tatsuhiko 】 có nói rồi, sở dĩ 【 cậu ta 】 có nhiều pha lê dị năng lực như vậy là từ thông tin về dị năng lực giả của Quỷ Nhân."

"Vậy nên, thông tin này có thể đến từ Quỷ Nhân."

"Quỷ Nhân cho 【 anh ta 】 thông tin giả sao?" Tanizai Junichirou nói.

Kunikida Doppo: "Rất có thể."

Nakajima Atsuhi: "Vậy là từ lúc bắt đầu, 【 anh ta 】 đã bị lừa rồi."

...













Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro