Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

187 • Happy New Year

Edit + beta: HngThnhNgan
————


Ozaki Kouyou lo lắng nhìn 【 Izumi Kyouka 】, "【 Trụ sở Thám Tử 】 trông nghèo quá, sao túng thiếu như vậy? 【 Kyouka 】, em sống ở đây có khổ không?"

Khổ sao? Tanizaki Junichirou nhìn 【 bọn họ 】 đầu đầu đầy mồ hôi vì nóng, như thể vừa mới được lên khỏi nước, lại liếc mắt nhìn 【 Izumi Kyouka 】 ngay cả một giọt mồ hôi cũng không có, nhìn lại còn rất mát mẻ, lập tức im lặng.

Đây là thể chất gì thế?

Ghen tị quá đi.

Nghĩ lại lúc còn ở Trụ sở Thám Tử, cũng là một mùa hè nóng nực, máy điều hòa hỏng, vẻ mặt của Tanizaki Junichirou bỗng nhiên đau khổ.

"Không ngờ hoàn cảnh của 【 Trụ sở Thám Tử 】 lại khó khăn như vậy, Port Mafia chúng ta thì ngược lại." Nụ cười của Mori Ougai đặc biệt chân thành, nhưng trong mắt các thành viên của Trụ sở Thám Tử Vũ Trang lại không hề có ý tốt.

"Lương cao, đãi ngộ cũng tốt nhất, lại có ngày nghỉ thả¹, có lẽ Dazai sẽ thích."

¹ 「 假期放 」,tui không rõ 「 放: thả 」 ở đây nghĩa nào, tui hiểu giống dạng kiểu là nghỉ không cố định, thích nghỉ khi nào thì nghỉ chăng?

Nghe vậy, Ozaki Kouyou không khỏi nhìn Mori • mặt dày • Ougai.

Lương cao, cô thừa nhận.

Đãi ngộ tốt nhất... Cô miễn cưỡng thừa nhận.

Nhưng ngày nghỉ... Ozaki Kouyou nâng tay, lấy tay áo rộng che đi nụ cười run run.

Không nói cũng được mà.

Miyazawa Kenji nói toạc ra: "Thật sao? Nhưng sao tôi thấy ngài 【 Nakahara Chuuya 】 luôn đi công tác xa vậy ạ?"

"Mà quan trọng nhất chính là ngài Dazai có vẻ thích Trụ sở Thám Tử của chúng tôi hơn đó ạ."

Nhìn nụ cười ngây ngô trên mặt Miyazawa Kenji, trong lòng Mori Ougai bị xịt keo cứng ngắc nhưng trên mặt lão vẫn là nụ cười điềm tĩnh: "Thật sao?"

Vẻ mặt của Fukuzawa Yukichi không thay đổi, nghĩ: Có lẽ khi trở về nên dành nhiều thời gian hơn để đầu tư vào đời sống vật chất của Trụ sở Thám Tử.

Kunikida Doppo hạ bút xuống 「 Lý Tưởng 」 viết ra một loạt quyết định, tóm tắt là chi phí của Trụ sở Thám Tử có thể tăng lên và ví tiền của hắn sẽ một đi không trở lại.

Edogawa Ranpo hơi phồng mặt, nếu là Dazai, cũng không phải không thể chia một ít bánh kẹo cho Dazai để anh ta kéo dài mạng sống.

"Hừm." Edogawa Ranpo gục xuống bàn, "Tôi biết rồi. Kiểu này thì chỉ còn cách cùng đi tránh nóng thôi. Chúng ta hãy xin Chủ tịch, xem như thưởng cho vụ ở đảo Standard."

"Vậy thì, quá tuyệt vời." Tanizaki Junichirou ngẩng đầu nói, "Cụ thể là đi đâu ạ?"

"Đi núi thì thích ghê." Dazai Osamu lẩm bẩm.

"Núi cũng thích đấy ạ." Nakajima Atsushi gật đầu.

"Ừm. Ở càng cao thì càng mát mà." Kunikida Doppo nói.

"Nói gì thế hả?" Edogawa Ranpo xen vào, "Đã gọi là tránh nóng thì phải ra biển chứ?"

"Biển thì thôi, quá đủ rồi!" Tất cả mọi người trăm miệng một lời.

Edogawa Ranpo lần lượt nhìn các gương mặt đã mất hết tinh thần của cả đám, rồi chán nản đứng lên, "Hừ, tùy mọi người."

Edogawa Ranpo không tham gia vụ trên đảo nên nào có cơ hội ra biển, gã bĩu môi nói: "Tôi xuống tiệm cà phê tầng một cho mát. Tanizaki, Kenji. Đi thôi nào, tôi đãi."

"Rất sẵn lòng."

Edogawa Ranpo, Tanizaki Junichirou, Miyazawa Kenji cùng rời trụ sở.

"Nghỉ mát tránh nóng gì đó, nghe hay đấy." Tanizaki Junichirou đột nhiên cảm thấy ghen tị.

Một câu của Yosano Akiko đâm thủng ảo tưởng của cậu: "Cậu thấy có thể không?"

Sau khi mọi chuyện qua đi, làm sao có thể thảnh thơi đi nghỉ mát? Đằng sau vẫn còn có một đống việc cần phải xử lý cho ổn thỏa kìa.

Vẻ ảm đạm trong mắt Tanizaki Junichirou lập tức xuất hiện, cậu ủ rũ nhưng lại trong dự liệu mà thở dài: "Cũng phải ạ."

"Thích ghê, tôi cũng muốn ăn đá bào trà xanh của tiệm 「 Uzumaki 」." Dazai Osamu lẩm bẩm trong khi nhìn theo ba người đang đi ra.

"Cậu thì phải làm việc." Kunikida Doppo ném xấp giấy tờ lên bàn trước mặt Dazai Osamu. "Mau hoàn thành báo cáo về vụ ở đảo Standard đi. Cục Quản lý Năng Lực Đặc Biệt sốt ruột lắm rồi."

"Hả?" Dazai Osamu kêu lên cực kỳ bất mãn. "Cũng được thôi, nhưng... Kunikida ơi, cậu biết cách làm mát nào không? Dùng dị năng lực của cậu xem đi."

"Mặc dù không phải dị năng lực, nhưng tôi biết cách làm cơ thể lạnh đi vừa đủ. Để tôi làm cho cậu nhé?"

"Hả, thật á? Làm thế nào cơ?"

"Cho tim ngừng đập hai phút rồi cứu."

"Hối hận ghê." Dazai Osamu nhìn Kunikida Doppo bằng ánh mắt ghét cay ghét đắng, "Tôi còn tưởng là chết được rồi á, lại bị hồi sinh vào phút chót, trải nghiệm như vậy một lần là đủ rồi. Tôi viết báo cáo là được chứ gì?"

"Atsushi, đưa tôi tài liệu đó với."

"A, vâng." Đột nhiên bị gọi, Nakajima Atsushu đứng dậy. Từ kệ đựng tài liệu chuyền tay đặt trên bàn làm việc, cậu ta tìm và lấy ra tài liệu đã được nhân viên hành chính giúp tổng hợp.

Lơ đãng, ánh mắt cậu ta dừng lại trên tấm ảnh đính trên bìa tài liệu.

"Ớ? Đây là..."

"Thế mà lại để Dazai viết báo cáo?" Nakahara Chuuya không thể tưởng tượng nổi, "Có thật là cậu ta sẽ không viết bậy viết bạ hay gây rắc rối đấy chứ?"

Vẻ mặt của Kunikida Doppo tràn đầy hoài nghi, lại nói ranh giới cuối cùng của hắn với Dazai Osamu thấp lại thấp, "Hẳn là sẽ không, cho dù cậu ta không tự viết thì hẳn là cậu ta sẽ lươn lẹo nhờ người viết giúp cậu ta thôi."

Mà người bị lươn lẹo về việc này ấy hả... Kunikida Doppo nhìn 【 Nakajima Atsushi 】.

"【 Kunikida 】 thế mà cũng sẽ nói ra lời như vậy ha." Yosano Akiko kinh ngạc, "Là bị Dazai ép đến mức tiến hóa luôn hả?"

Kunikida Doppo: ... Có Dazai, kẻ chuyên gia gây rối, không tiến hóa là không trị được anh ta.

"À, Atsushi vẫn chưa xem nhỉ? Kết quả điều tra sau vụ ấy ấy mà."

Tấm ảnh mà Nakajima Atsushi đang xem chụp cản một núi kim loại bị bỏ lại ở bên bờ biển của đảo. Giữa đống kim loại nằm phơi nắng phơi mưa, có một thứ mà cậu ta thấy quen quen.

Vali đen, khóa mở tung, cơ cấu bên trong đã bị phá hủy. Phá nát đến độ người mà không biết hình dạng ban đầu của nó, căn bản không thể nào biết được đó là loại máy gì.

"Trước khi rút khỏi đảo, tôi muốn điều tra nốt về nó. Tôi đã nhờ mọi người tìm giúp." Dazai Osamu nhún vai.

"Nó đã bị phá hủy hoàn toàn. Thời điểm bị phá hủy có lẽ là sau 12 giờ trưa. Ngay sau khi vũ khí bị đánh cắp khỏi tầng ngầm thứ năm."

Người đánh cắp vũ khí là Gab. Nghĩa là——

"Cậu nhóc đó không hề có ý định sử dụng vũ khí." Dazai Osamu nhún vai, "Cậu ta đánh cắp rồi phá hủy có lẽ là để không cho ai —— kể cả chúng ta hay Cục Quản lý Năng Lực Đặc Biệt —— sử dụng vũ khí."

"Cậu ta dùng cách riêng của mình để ngăn vụ kích hoạt vũ khí. Chà, tôi cũng đã đoán trước thế rồi."

「 Người bảo hộ 」 đảo.

Dù cho thân là Verne con người đã biến mất, và trở thành thể dị năng lực sống đơn thuần, Gab vẫn tiếp tục là 「 người bảo hộ 」.

Đó có lẽ là số phận, là lý do tồn tại được ấn định cho Gab từ trước khi Gab ra đời.

"Là như vậy sao?" Tanizaki Junichirou không khỏi cau mày, "Nếu 【 Gab 】 thật sự như vậy, vậy người kích hoạt vũ khí dị năng lực là ai?"

"Rối quá thể, thủ phạm thật sự đến cùng là ai a?" Miyazawa Kenji cũng bị làm cho đau đầu, "Đầu tiên là nghi ngờ chị 【 Wells 】 là thủ phạm, sau đó lại nghi ngờ là 【 Gab 】, không ngờ giờ lại là một người khác nữa?"

Kunikida Doppo nhìn vào những manh mối khác nhau được viết trong cuốn sổ trên tay,"Cô 【 Wells 】 là kẻ đã giết thuyền trưởng, và 【 Gab 】 lại kẻ đã giết băng trộm."

"Về phần kích hoạt vũ khí dị năng lực để hủy diệt 【 Yokohama 】, sát hại vô số, thủ phạm là một người khác nữa."

Nakajima Atsushi đột nhiên lên tiếng: "Có lẽ là đại tá?"

"Đại tá?" Tanizaki Junichirou thắc mắc, "Xuất hiện lúc nào vậy? sao tôi không có ấn tượng gì cả?"

"Bởi vì thời gian luôn luôn nhảy vọt, cho nên chúng ta cũng không thật sự nhìn thấy đại tá." Nakajima Atsushi giải thích nói, "Lúc 【 tôi 】 và ngài 【 Kunikida 】 bị đưa vào phòng tạm giam cũng đã có đề cập qua 【 chúng tôi 】 bị đại tá đưa vào đây."

Kunikida Doppo nhìn Nakajima Atsushi: "Sao cậu lại nghi là đại tá vậy?"

Nakajima Atsushi chớp mắt, ngượng ngùng nói: "Hưm... Trực giác chăng?"

Kunikida Doppo: "..."

"Mặc dù không chắc có phải là do tên đại tá kia làm không, nhưng đúng thật là không phải cái cậu tên 【 Gab 】 kích hoạt vũ khí dị năng lực. Cũng có thể là 【 cậu ta 】 đã phá hủy vũ khí dị năng lực." Fyodor nói.

Hắn kết nối tất cả manh mối trong đầu, suy nghĩ một lát nhân tiện nói: "Từ lời của Dazai, chúng ta có thể biết 【 Gab 】 là kẻ đã đánh cắp vũ khí dị năng lực, và vũ khí dị năng lực đã bị phá hủy ngay sau buổi trưa."

"Nếu suy đoán của Nakajima Atsushi là thật, nghĩa là sau khi giết đại tá, 【 Gab 】 đã phá hủy vũ khí dị năng lực."

Kunikida Doppo sau khi nghe xong, cũng nói: "Và nhiệm vụ của 【 Trụ sở Thám Tử 】 không phải là phá hủy vũ khí dị năng lực, mà là thu hồi lại vũ khí dị năng lực đưa nó cho Cục Quản lý Năng Lực Đặc Biệt."

"Vốn dĩ 【 Gab 】 phá hủy nó, có lẽ không muốn cho bất kỳ kẻ nào lợi dụng nó để làm những chuyện khác. Vậy thì, 【 Gab 】cũng không muốn hủy diệt 【 Yokohama 】, cũng tính là đang cứu người nhỉ."

Về phần tại sao nhiệm vụ không phải là phá hủy vũ khí dị năng lực... Sakaguchi Ango nghĩ thầm, có thể là vì chính phủ cũng muốn lợi dụng vũ khí dị năng lực cái này đi.

"Cho dù kết quả có ra sao thì cũng không thể che giấu được sự thật rằng 【 anh ta 】 muốn giết ngài Dazai." Vẻ mặt của Akutagawa Ryuunosuke lạnh lùng.

Và suýt nữa đã thành công.

"【 Gab 】 đã không muốn sống từ lâu rồi, 【 cậu ta 】 đã muốn mình biến mất." Edogawa Ranpo đột nhiên lên tiếng nói.

Fukuzawa Yukichi nhìn hắn, mắt lộ ra sự cổ vũ, "Ra làm sao?"

Nhìn dáng vẻ muốn biết của Fukuyawa Yukichi, Edogawa Ranpo lúc đầu không có ý định mỏi miệng mỏi lưỡi như thể được sự cổ vũ, lập tức có húng thú mà nói.

"Có lẽ lúc đầu 【 Gab 】 muốn sống. Nếu không 【 cậu ta 】 sẽ không giết Dazai, nhưng sau đó có vẻ như 【 cậu ta 】 thay dổi chủ ý sau khi đánh nhau với 【 Atsushi 】 và 【 Akutagawa 】."

Nói đến đây hắn dừng một chút, rồi nói tiếp: "Đừng hỏi tôi tại sao 【 cậu ta 】 lại thay đổi chủ ý."

Sau đó Edogawa Ranpo nói tiếp: "Thay đổi chủ ý cũng nói rõ 【 cậu ta 】 ngầm thừa nhận không ra tay với nhóm Dazai. Mà sở dĩ nổi lên ý định muốn giết Dazai là vì đám Dazai là mối đe dọa đối với 【 cậu ta 】."

"Mà từ bỏ việc giết Dazai có nghĩa là 【 cậu ta 】 không muốn tái sinh sống trong vòng thời gian lặp đi lặp lại này nữa. Sau đó 【 Gab 】 đã phá hủy vũ khí dị năng lực sau khi đánh cắp nó."

"Vậy nên 【 Gab 】 đã không định giết ai cả, không định lấy đi bất kì mạng sống nào, kẻ cầm đầu chính là tên đại tá đó."

"Vậy đó, tôi nói xong rồi." Dứt lời, đôi mắt lấp lánh của Edogawa Ranpo nhìn Fukuzawa Yukichi, dáng vẻ chờ đợi sự tán thưởng.

Mà Fukuzawa Yukichi cũng như ước nguyện của hắn mà sờ đầu hắn, "Đúng vậy."

Yosano Akiko như có điều suy nghĩ, "Đây chính là 「 người bảo hộ 」 sao...?"

Đám người Tanizaki Junihirou nghe xong mông lung mờ mịt, mặc dù bọn họ không biết chuyện đã xảy ra, nhưng bọn họ biết kết quả, kẻ cầm đầu tất cả chính là tên đại tá.

Nhưng câu hỏi mới lại đến.

Tanizaki Junichirou: "Tại sao tên đại tá đó lại muốn làm như thế?"



————

Năm 2023 đã qua, năm 2024 đã đến. Mìn chân thành cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng mình trong suốt hơn 1 năm qua, kể từ ngày 01062022 - tức là lúc mình bắt đầu bước chân vào con đường edit (mặc dù chỉ ăn theo mọi người edit cho vui cũng như chính bản thân mình muốn đọc các tác phẩm về bias của mình), cho đến hiện nay và cả sau này nữa.

Một năm qua, các tác phẩm mình edit mặc dù lỗi, không mượt, đôi khi khó hiểu nhưng mình vânc nhận được các dòng bình luận rất thân thiện và tử tế, thậm chí mọi người còn cổ vũ và hay trò chuyện với mình nữa, mình rất vui với điều này. Bản thân mình không nghĩ các tác phẩm được edit lại được mọi người chào đón đến vậy. Hehehe mình rất vui vì điều đó. Hy vọng sau này mọi người vẫn sẽ ủng hộ mình như vậy. Mình cảm ơn mọi người rất nhiều.

Năm 2024 đến rồi, kính chúc các bạn một năm mới bình an hạnh phúc thành công, những điều may mắn sẽ đến với mọi người trong một năm tới.

Happy New Year!! 🎆🎆🎉

Mình yêu mọi người moazzzz 🙆🏻‍♀️







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro