182
Edit + beta: HngThnhNgan
————
【 Xuyên qua——
"Vậy sao." Nakajima Atsushi ngạc nhiên. "Đó là dị năng lực của thủ lĩnh băng trộm. Năng lực 「 xuyên qua vật thể dày 5 centimet trở xuống 」. Anh ta hấp thụ dị năng lực đó từ xác của thủ lĩnh. Những dải vải mỏng của cậu có chém hàng vạn lần đi nữa cũng không chạm được vào anh ta."
"Chậc..." Akutagawa Ryuunosuke tặc lưỡi, "Vậy chỉ nắm đấm của cậu là chạm được vào anh ta sao?"
Đúng thế, nắm đấm của hổ có thể tấn công Gab.
Nhưng trong tình cảnh hiện giờ——
"Gưưưưưưư..."
Nakajima Atsushi gồng toàn thân để phá vỡ cái cột bao quanh. Nhưng cơ thể không thoát ra được. Không xi nhê chút nào.
"Vô ích thôi." Gab mỉm cười, "Bởi tôi đã trộn khoáng thạch đặc biệt vào —— Đây vốn dĩ là dị năng lực 「 tự do biến đổi hình dạng cơ thể mình 」 —— Tôi cũng biết đại khái dị năng lực của hai cậu rồi. Khả năng cỡ hai cậu thì không thoát ra được đâu."
Gab nói đúng, cánh tay hổ không thể đập vỡ được đá, nhưng trong tình trạng cả tay và chân đều bị chôn hoàn toàn trong cột đá khổng lồ, thì không thể thoát ra chỉ bằng sức mạnh cơ bắp. 】
Tanizaki Junichirou: "Chờ chút, tôi nghe nhầm à? 'Hấp thụ dị năng lực đó từ xác của thủ lĩnh' gì cơ? Thủ lĩnh băng trộm là 【 Gab 】 giết ư?!"
"Sao lại thế?!"
Kunikida Doppo nói: "Có lẽ băng trộm cũng do 【 cậu ta 】 giết luôn đấy."
Miyazawa Kenji: "Nghĩa là, 【 Gab 】 đã giết 【 bọn họ 】 vô số lần sao?"
Cậu nhìn 【 Gab 】, nghĩ đến dáng vẻ trước đó của 【 cậu ta 】 trước mặt thủ lĩnh, hơi khó tin, "Sao lại vậy? Nhìn 【 cậu ta 】 cũng rất thân với băng trộm mà. Không phải 【 anh ta 】 tôn thờ thủ lĩnh lắm sao?!"
Tanizaki Junichirou cũng không hiểu, "Không biết nữa. Nhưng dù thế nào cũng thấy khá tệ."
Việc lặp đi lặp lại điều tương tự, một ngày nào đó cũng sẽ xảy ra vấn đề.
Yosano Akiko: "Vì 【 Gab 】 hấp thụ dị năng lực của thủ lĩnh băng trộm, mà dị năng lực này lại xung đột với dị năng lực của 【 Akutagawa 】, cho nên 【 Akutagawa 】 mới không thể công được 【 Gab 】."
Cô dừng một chút, rồi nói tiếp: "Nhưng 【 Atsushi 】 lại có thể bỏ qua điều này mà tấn công 【 Gab 】."
Tanizaki Junichirou nhìn Yosano Akiko: "Ý của chị Yosano là 【 Atsushi 】 và 【 Akutagawa 】 có thể liên thủ đánh bại 【 Gab 】 sao?"
Yosano Akiko gật đầu.
Kunikida Doppo suy nghĩ một chút cũng cảm thấy có lý, cách này có thể thực hiện được, nhưng vấn đề là 【 hai đứa nhóc 】 đấy sẽ chịu liên thủ sao?
Tanizaki Junichirou cũng nhìn nhóm hai người 【 Nakajima Atsushi 】, vẻ mặt do dự, "Được không?"
Nguồn gốc lai lịch của 【 Gab 】 có thể khiến người khác nghe xong sẽ giật mình, Fyodor nghĩ ngợi.
Đảo Standar, có lẽ sẽ phải thêm một cơ thể dị năng lực nữa đi?
【 Vậy, chỉ có thể đặt cược vào một cách nữa. Một cách vô cùng bất đắc dĩ——
"Akutagawa." Mặt Nakajima Atsushi đau khổ mà nói, "Anh Dazai đang ở căn hầm gần tháp đồng hồ. Anh ấy đang hấp hối, nhưng vẫn cứu được nếu bác sĩ Yosano của Trụ sở Thám Tử tới. Cậu làm được không?"
"Cậu đang nhờ cậy tôi?" Akutagawa Ryuunosuke chế nhạo, "Đây là hành động ngu xuẩn nhất của cậu từ khi lên hòn đảo đấy, Người Hổ. Trước hết, nếu có khả năng thì tôi đã thoát khỏi đây từ lâu rồi."
Áo choàng đen của Akutagawa Ryuunosuke động đậy.
Áo choàng lập tức biến thành vô số lưỡi dao đen, chém tan cái cột chôn Akutagawa Ryuunosuke. Thành cột biến thành vô số mảnh vụn, và cơ thể của cậu ta được tự do.
Tuy nhiên, ngay sau đó, như cảnh phim tua ngược, các mảnh vụn quay về dính vào nhau rồi cứng lại thành khối. Akutagawa Ryuunosuke vẫn hầu như không thể cử động, và bị giam lại chỗ cũ.
Đá tái sinh quá nhanh.
Kiểu này thì dù phá được cột, Akutagawa Ryuunosuke cũng vẫn bị giam lại trước khi kịp hoàn thành hành động "vượt ngục".
"Một dị năng lực xấc xược. Có muốn xé nát bản thể của anh ta đi nữa, từ đây La Sinh Môn cũng không thể với tới." Akutagawa Ryuunosuke nguyền rủa. "Tên nhãi... Anh thắng rồi, giết tôi đi."
"Giết ư?" Gab nghiêng đầu. "Tôi bảo rồi mà? Tôi không có hứng giết các cậu, mà chỉ muốn nói chuyện phiếm cho hết giờ thôi. Giết thời gian cho đến khi thầy của Matasaburo chết." 】
Nakajima Atsushi: "Cho dù là vì ngài Dazai, chỉ là liên thủ thôi, sao có thể làm khó được 【 tôi 】, chỉ cần người nào đó không kéo dài thời gian là được rồi."
Con ngươi đen nhánh của Akutagawa nhìn chòng chọc vào Nakajima Atsushi, cậu chỉ cười lạnh một tiếng: "Người Hổ không làm đồ trang trí là được rồi."
"Cái này đỉnh vậy, có thể chế ngự được 【 Akutagawa 】 luôn đó." Miyazawa Kenji kinh ngạc thán phục không thôi.
"Vậy, liên thủ là biện pháp duy nhất." Thấy thế, Tanizaki Junichirou nói.
【 Anh ta định cứ như vậy —— Cứ "đóng đinh" Nakajima Atsushi và Akutagawa Ryuunosuke vào cột mà chờ Dazai chết sao?
Nếu Dazai Osamu và Wells chết, Gab sẽ hấp thụ được dị năng lực quay ngược thời gian. Rồi nếu Gab nhảy về quá khứ, giết hết nhân viên của Trụ sở Thám Tử khi ấy không biết gì, thì sẽ không còn ai cản trở anh ta nữa.
"Tôi sẽ không để chuyện đó xảy ra." Nakajima Atsushi nghiêm mặt nói, "Tôi sẽ không để anh Dazai chết. Chắc chắn anh Dazai cũng không muốn chết kiểu đó."
Anh Dazai luôn muốn chết.
Không ai hiểu tại sao.
Nhưng nếu để anh Dazai chết kiểu đó, hẳn cả đời cậu ta cũng sẽ không thể tha thứ cho bản thân.
Đột nhiên, Akutagawa Ryuunosuke cười nhạt đầy nhạo báng, "Không ai biết 'độ sâu' của anh Dazai cả."
Akutagawa Ryuunosuke nhìn Nakajima Atsushi. "Tôi cũng có lý do không muốn để anh ấy chết. Nhưng nội tâm của anh ấy không nông đến mức cậu vô phép bước vào được đâu."
"Nghĩa là... Cậu chấp nhận để anh Dazai chết hả?" Nakajima Atshushi lườm Akutagawa Ryuunosuke.
"Không, nhưng kẻ chẳng biết gì như cậu thì không có tư cách cứu anh Dazai." 】
"... Tôi sẽ không để tính mạng của ngài Dazai gặp bất kỳ nguy hiểm nào." Nakajima Atsushi nói.
Cậu biết ngăn cản ý định tự tử của ngài Dazai là một hành động rất ích kỷ, và cậu cũng không có đủ tư cách để quản ngài Dazai muốn như thế nào.
Càng không lấy danh nghĩa cứu rỗi để ngăn cản hành vi của ngài Dazai.
Thật ra, cậu rất ích kỷ, ích kỷ không cho ngài Dazai theo đuổi cái chết ở thế giới bên kia mà anh ta khao khát, ích kỷ muốn giữ ngài Dazai lại thế giới toàn mâu thuẫn phức tạp này, ích kỷ muốn ngài Dazai vì bọn họ mà ở lại.
Mặc dù cậu không biết ngài Dazai nóng lòng tự tử vì điều gì, nhưng nếu ngài Dazai muốn tự tử đôi, ngài Dazai bằng lòng, cậu cũng sẽ sẵn lòng cùng ngài Dazai, nhưng cuối cùng, cậu chắc chắn sẽ cứu được ngài Dazai.
Vậy nên, khi ngài Dazai thật sự muốn rời khỏi thế giới này, cho dù là dùng cách gì, cậu cũng sẽ không từ thủ đoạn mà cứu ngài Dazai.
Tanizai Junichirou: "Vậy rốt cuộc là tại sao?"
Tanizaki Junichirou cũng không hiểu tại sao ngài Dazai lại muốn chết, mặc dù cậu không hiểu, nhưng cậu tôn trọng suy nghĩ của ngài Dazai.
Nhưng tôn trọng không có nghĩa là bỏ mặc, nếu ngài Dazai thật sự gặp nguy hiểm đến tính mạng, cậu cũng sẽ không bỏ mặc mặc kệ.
Muốn hỏi tại sao ư...
Ngài Dazai là người của 【 Trụ sở Thám Tử 】, là đồng nghiệp của 【 bọn họ 】, vậy nên cũng chính là đồng nghiệp của bọn họ.
Đám người lặng ngắt như tờ.
Vấn đề tại sao Dazai Osamu lại muốn tự tử, bọn họ cũng có nghĩ qua.
Dazai rất khó hiểu, nhưng có một số chỗ lại dễ hiểu.
Trải nghiệm này ít nhiều cũng giống như việc bọn họ đã chứng kiến Dazai từ một thiếu niên sa sút tinh thần bi quan chán đời, thờ ơ thành một thanh niên hoạt bát vui vẻ, làm việc không nghiêm túc lại thất thường, nhưng ở thời khắc mấu chốt lại đáng tin cậy đến không ngờ.
Thời kỳ ở Port Mafia Dazai lại muốn tự tử, hơn nữa phần lớn là vì tò mò, tựa như bọn họ cũng tò mò về chuyện "Tại sao Dazai lại muốn tự tử?", Dazai cũng tò mò về chuyện "Tại sao anh ta lại muốn sống?", dù sao đầu óc của Dazai Osamu cũng không phải là đầu óc của người bình thường.
Khi còn là một thiếu niên, Dazai tựa như đã lạc vào một thế giới không giống với thế giới của mình, cho dù bề ngoài của anh ta trông giống như một thiếu niên bình thường, nhưng nội tâm của anh ta dường như đã trải qua rất nhiều chuyện.
Anh ta coi nhẹ nhân sinh, coi nhẹ sống chết, ghét cuộc sống của những con người vì lợi ích mà lục đục với nhau.
Cho nên Dazai cứ như vậy mà bối rối theo 【 Mori Ougai 】 vào Mafia, có lẽ là để quan sát con người, muốn biết bọn họ mục đích sống của bọn họ đến cùng là gì.
Sau khi gia nhập Port Mafia, có lẽ Dazai cũng đã tìm ra đáp án, nhưng anh ta vẫn chưa hài lòng.
Việc Dazai tự tử, có lẽ cũng không phải là không thể chết. Anh ta cũng không phải là có ý thức chủ quan muốn cái chết, mà là muốn một đáp án, một lý do khiến việc tự tử của anh ta bị ngăn lại.
Tại Port Mafia, Dazai chứng kiến qua rất nhiều cái chết, nhưng không tìm được thứ mình muốn.
Anh ta trở thành cán bộ trẻ tuổi nhất trong lịch sử của Port Mafia, có thể quơ chân trên đống xác và uống một ly cà phê không caffein, không đá.
Anh ta sống không có mục đích, cho đến khi gặp 【 Oda Sakunosuke 】.
Thậm chí, bọn họ cũng không thể không thừa nhận rằng người tên 【 Oda Sakunosuke 】 này khác với Mafia, những gì 【 anh ta 】 làm không phải vì lợi ích, mà là vì ước mơ.
Vậy nên, có lẽ vào lúc này Dazai cũng gần tìm ra được đáp án hài lòng anh ta, nhưng 【 Mori Ougai 】 đã xé nát tất cả.
Cái chết của 【 Oda Saunosuke 】 đã khiến những giấc mơ đẹp đẽ của Dazai vỡ vụn, biến mất.
Bọn họ từ đầu đến cuối luôn nhớ kỹ từng lời nói, từng vẻ mặt của Dazai trong con hẻm đầy máu và tàn bạo đó.
Dazai nói, "Làm ơn hãy đưa tôi theo với." là nghiêm túc. Hành động tự tử dễ thấy của Dazai, thật giống như đang hô to "Cứu tôi với." với bọn họ.
Đây là một tín hiệu cầu cứu thầm lặng bên bờ vực thẳm vô vọng.
Mà sau khi gia nhập 【 Trụ sở Thám Tử Vũ Trang 】, Dazai không còn u ám như khi ở Port Mafia nữa, anh ta xử sự khéo đưa đẩy hơn rất nhiều, nghiêm chỉnh hơn rất nhiều, nhưng vẫn không thành thật.
Nhìn 【 Kunikida Doppo 】 thường ngày nổi giận liền biết anh ta không có nhiều trung thực.
Lúc này, Dazai vẫn tự tử như cũ, nhưng cũng bắt đầu quan sát giấc mơ của người khác, có lẽ là bởi vì lời khuyên của 【 Oda Sakunosuke 】, cho nên Dazai đã bắt đầu sống một cuộc sống tốt đẹp, bắt đầu cố gắng chạm vào ánh sáng.
Nhưng anh ta vẫn tìm kiếm cách tự tử hàng ngày, có lẽ tự tử đã trở thành một thói quen của anh ta.
Có lẽ, Dazai không phải một người thích đắm chìm trong quá khứ.
Nhưng là, 【 Oda Sakunosuke 】 cho anh ta hiện tại cùng tương lai.
【 "Tư cách?" Giọng Nakajima Atsushi giận dữ, "Tôi không hiểu cậu đang nói gì, nhưng bàn đến tư cách, thì người có thể cứu anh ấy là tôi, chứ không phải cậu. Vì cậu từng đấu thua tôi mà!"
Akutagawa Ryuunosuke nhìn Nakajima Atsushi, nhìn vào khoảng không rồi lại nhìn Nakajima Atsushi.
Sau đó, cậu ta nhếch môi, nở nụ cười tàn ác.
"Thú vị đấy." Akutagawa Ryuunosuke cười độc địa, "Câu nói đùa rất thú vị trong hoàn cảnh hiện tại, Người Hổ. Hoàn cảnh hiện tại của tôi và cậu không giống nhau. Hiểu chứ? Có hành động mà tôi làm được, còn cậu thì không."
Có tiếng gió rít.
Lưỡi dao đen của Akutagawa Ryuunosuke đâm vào họng Nakajima Atsushi.
"Khụ...?"
"Nó đấy, cậu không thể làm gì tôi, nhưng tôi có thể đả thương cậu. Sang thế giới bên kia mà hối hận vì dám ăn nói xằng bậy đi."
Sau khi đâm vào, lưỡi dao đen càng rạch sâu thêm trong họng. Lưỡi dao biến thành vô số cây kim nhỏ li ti, gặm nhấm bên trong cơ thể Nakajima Atsushi.
Đau khủng khiếp, đủ để cho mặt mũi người khác tối sầm. 】
Trong sự im lặng quá mức, Miyazawa Kenji đột nhiên lên tiếng, phá vỡ sự im lặng quái dị này, "Hả?【 Akutagawa 】 thua【 Atsushi 】 lúc nào vậy ạ?"
"... Kenji, cậu quên rồi hả? Lúc trên du thuyền đó." Tanizaki Junichirou ghé vào tai Miyazawa Kenji đã quên mà nói nhỏ.
"Không phải lúc đó 【 Akutagawa 】 bị 【 Atsushi 】 đánh bị thương nặng sao? Cũng bị băng bó thành xác ướp nằm trên giường rất lâu."
Tanizaki Junichirou nói chuyện này, Miyazawa Kenji cũng nghĩ tới, "Phải rồi nhỉ."
...
"Khoan cái đã! Đang làm gì thế?!" Tanizaki Junichirou không thể tin nhìn 【 Nakajima Atsush 】 bị 【 Akutagawa Ryuunosuke 】 tấn công.
Đây là đang nội chiến đó hả?!
Những người khác cũng có chút kinh ngạc, nhưng dù như thế nào thì bọn họ không thể can thiệp được, cho nên chỉ có thể yên lặng theo dõi diễn biến.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro